Sau Khi Bị Thái Giám Chà Đạp

Chương 54

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Lilinyann (Mèo Cụt Cánh)

“Thông tin hôn nhân của Ngài đã được cập nhật. Sau khi xác nhận không có sai lầm gì, xin hãy di chuyển thiết bị cá nhân đến gần màn hình điện tử để tiến hành kết nối.”

Tích –

“Kết nối đã hoàn tất.”

“Giấy chứng nhận Omega của Ngài Kha Cảnh Dần đang được tiến hành in ấn. Xin hãy giữ gìn cẩn thận.”

Lạch cạch –

Chiếc thẻ làm bằng vật liệu đặc biệt rơi khỏi tay người máy phục vụ, trượt dọc theo mặt bàn đá cẩm thạch, đi thẳng đến tay của người đăng ký.

Lệ Khâm cầm chiếc thẻ lên tay, nhìn xuống người trong lòng, suy nghĩ một chút, cuối cùng thì đặt nó lên cổ tay người ấy.

Giấy đăng ký kết hôn chính thức có hiệu lực.

Tin tức được lan truyền rất nhanh trong giới thượng lưu của đất nước X. Phàm là những người có được thông tin này đều rất sửng sốt: Thế mà vị Tổng chỉ huy tiếng tăm lừng lẫy trong quân đội kia lại đột nhiên có một người vợ Omega?!

Sau khi phản ứng lại, tất cả đều bày tỏ thái độ muốn xem kịch vui.

Không vì lý do nào khác ngoại trừ thân phận đặc thù của Lệ Khâm, cũng là nguyên nhân cho những tranh cãi vô tận từ khi hắn nắm quyền tới nay.

Hắn là một Alpha không có pheromone.

Theo lẽ thường, những người không có pheromone sẽ được gọi là Beta.

Lệ Tướng quân là một trường hợp đặc biệt. Hắn vốn là một Alpha cấp S hiếm có, mãi đến năm mười sáu tuổi, hắn bị cha ruột cưỡng ép thực hiện một cuộc thí nghiệm khiến cho hắn bất ngờ mất đi pheromone. Về sau, trung tâm đo lường giới tính đã cho hắn làm nhiều bài kiểm tra và nhất trí rằng thể lực và trí tuệ của hắn vẫn duy trì ở trình độ Alpha cấp S, cho nên không sửa A thành B. Bản thân Lệ Khâm cũng không chịu thua kém, trong tình cảnh không có pheromone, hắn vẫn áp đảo vô số đối thủ cạnh tranh, đột phá muôn vàn cửa ải khó khăn để ngồi vững ở vị trí hiện tại.

Tuy nhiên, trong Thế giới phân hoá giai cấp như thế này, quân hàm đôi khi không đại diện cho tất cả mọi thứ. Lệ Khâm không có pheromone, cũng không có xuất thân cao quý, những điều này đủ để hắn bị những người tự coi mình là Alpha quý tộc chà đạp trên mặt đất. Nhiều người có tiếng cũng thường âm thầm gọi vị Tướng quân này là “Giả A” để giễu cợt hắn như một nỗi nhục trong giới Alpha.

Nhưng đó cũng chỉ là trước kia thôi. Lệ Khâm có thể đi đến ngày hôm nay, chính bản thân hắn cũng đã miễn dịch với những lời đưa chuyện đó.

Hắn vốn dĩ luôn nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ lấy vợ sinh con như những Alpha bình thường khác, lại đột nhiên có một ngày, vị Bát Vương tử trong Hoàng thất vẫn luôn đối địch với hắn bỗng nhiên tự mình đến quân trường, tặng cho hắn một phần quà lớn – một Omega.

Một Omega trẻ tuổi, sạch sẽ, yếu ớt, vẫn còn đang say ngủ.

“Với tình trạng của anh, Hiệp hội Bảo vệ Omega chắc chắn sẽ không chỉ định một người kết hôn với anh. Tôi thấy anh đáng thương, lại vừa vặn có thừa, coi như tặng Tướng quân làm quà sinh nhật.” Vương tử xốc hộp quà khổng lồ lên, để lộ một người thanh niên đang cuộn tròn như quả bóng.

Gã cố ý dừng nửa giây, sau đó cười cợt bổ sung thêm: “Mặc dù là O đã được cải tạo, nhưng phối hợp với tên giả A như anh cũng coi như là hoàn hảo.”

Lời lẽ cực kỳ cay nghiệt.

Nhưng thế này vẫn còn chưa đủ để k*ch th*ch phản ứng tiêu cực của Lệ Khâm. Hắn thậm chí còn chẳng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ nói: “Buôn bán Omega đã được đăng ký là hành vi vi phạm, Điện hạ.”

“Suỵt – Quên nói cho anh biết, nó còn chưa được đăng ký bởi Hiệp hội đâu.”

Bát vương tử giả vờ đùa giỡn, nhưng ánh mắt không có ý cười. Gã ưu nhã lùi lại hai bước, chào tạm biệt theo nghi thức quân đội: “Bản Vương có việc phải làm. Nếu Tướng quân không thích thì muốn làm gì với nó cũng được.”

Nói xong thì xoay người lại, tắt nụ cười đi, thay vào đó là biểu cảm ác ý mười phần.

Đây là biện pháp mới của gã để sỉ nhục đối thủ một mất một còn này.

Một Alpha không có pheromone sẽ không thể đánh dấu được Omega. Gã muốn xem thử Lệ Khâm sẽ làm gì với Omega mà gã gửi tới – để yên cho bản thân trở thành trò đùa của gã hay thẹn quá hoá giận g**t ch*t Omega không có hộ khẩu này?

Thương Dực Yển mong đợi vế sau.

Bởi vì gã đã cải tạo Omega này từ chính vệ sĩ Beta của mình. Một khi Lệ Khâm g**t ch*t Omega, gã có thể tố giác với quân đội rằng hắn đã sát hại cấp dưới của mình mà không có lý do, và yêu cầu hắn phải bị loại trừ khỏi quân đội.

Nhưng điều mà gã không ngờ tới chính là, cái tên Lệ Khâm thâm hiểm này, không chỉ thản nhiên đón nhận món quà của gã, mà còn tự mình vác nó đến Cục chính vụ AO đăng ký kết hôn, tiện thể đăng ký hộ khẩu cho Omega đầy đủ.

Toàn bộ giai cấp thượng lưu, bao gồm cả phía quân đội và Hoàng thất ở trong nội đô đều đang bàn luận sôi nổi. Riêng chỉ có nhân vật chính trong câu chuyện này, Lệ Tướng quân không có một chút phản ứng, đóng kín cửa nhà, chặn đứt ánh mắt tò mò của dư luận.

Vì vậy, đến lúc Kha Cảnh Dần tỉnh lại, cậu phát hiện mình không chỉ có thêm một người chồng mà còn đang sống trong nhà đối phương.

Bây giờ là lúc chiều tối, ánh chiều tà ngoài cửa mỏng manh đến nỗi có thể tắt đi bất cứ lúc nào. Alpha đang ôm lấy cậu nhận ra được động tĩnh thì cúi đầu xuống, ánh mắt hai người chạm vào nhau, một bình tĩnh, một hoang mang.

Phòng ngủ yên tĩnh đến nỗi một chiếc kim rơi xuống cũng khiến người ta hoảng sợ.

Phản ứng đầu tiên của Kha Cảnh Dần chính là sợ hãi.

Cho dù ngay từ ban đầu cậu đã biết rằng chủ nhân sẽ tặng mình cho một Alpha khác, cho dù cậu đã tự nguyện uống thuốc ngủ trước khi đi để giảm bớt căng thẳng, nhưng thành thật mà nói, cậu vẫn chưa thể nào chấp nhận được sự thật rằng mình đã trở thành một Omega, chứ đừng nói là kết hôn và hầu chồng giống như những Omega khác.

Làm thuộc hạ của Vương tử, cậu sợ sẽ trở thành bao trút giận cho Alpha này. Làm Omega, cậu sợ hắn sẽ coi mình như công cụ phát tiết t*nh d*c, sợ đối phương sẽ cưỡng ép thúc vào bộ phận sinh dục non nớt của mình, g**t ch*t cậu trên giường.

Dù sao thì cậu cũng không giống với những Omega tự nhiên khác. Cậu là Omega được cải tạo.

Công nghệ chuyển giới ở thời đại này vẫn còn chưa ổn định. Trong quá trình cải tạo, cậu đã trải qua rất nhiều khổ cực, thân thể gần như đã sụp đổ hoàn toàn, chỉ để đổi lấy một thân thể Omega không thể đ*ng d*c, không có khả năng sinh sản và chỉ có một chút pheromone.

Cậu không thể nói rõ được là bản thân mình có đang hạnh phúc không. Nếu Vương tử muốn cậu phẫu thuật, cậu sẽ làm theo.

Nếu Vương tử muốn cậu tiếp nhận ký hiệu của Alpha kia, cậu cũng sẽ phục tùng.

“Thưa Ngài… Lần đầu gặp mặt, tôi tên là Kha Cảnh Dần.”

Cậu muốn nói gì đó để xoa dịu bầu không khí, lại lo lắng đến mức khàn giọng.

Mặt trời đã lặn cùng với những tia sáng cuối cùng, trong phòng tối đen như mực. Không có ánh đèn, Omega chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt xanh lam, lạnh lùng và xa cách.

“Ừ, tôi biết.”

Ngay cả âm thanh của hắn cũng không mang theo chút nhiệt độ nào.

Trong môi Tr**ng X* lạ, ánh mắt của một Alpha có địa vị cao khiến cho cậu càng ngày càng sợ hãi, dần dần, tay cũng run lên.

Người đàn ông kia có vẻ đã cảm nhận được điều đó, nhướn mày, siết chặt vòng tay và thu hẹp khoảng cách giữa hai người.

“Sợ tôi sao?”

Gần đến nỗi hơi thở của hắn phả trực tiếp lên trán của cậu.

Kha Cảnh Dần vô thức gật đầu, rồi rất nhanh lại lắc đầu, không biết nên trả lời như thế nào bây giờ. Giống hệt như chó con đang sợ hãi, trông vừa đáng thương lại vừa đáng yêu.

“Đừng sợ.”

Vì vậy, người đàn ông cố gắng hạ giọng xuống, khẽ xoay đầu, áp má của mình vào một bên mặt đối phương, cọ nhẹ và ngửi – thấu hiểu pheromone của đối phương là một cử chỉ thể hiện sự thân mật giữa các cặp AO.

Sau khi đã ngửi đủ, hắn ngẩng đầu lên, đặt lòng bàn tay lên gáy của Kha Cảnh Dần.

“Để tôi hôn một cái, tối nay sẽ không động vào em, có được không?”

Trong bóng đêm, hai thân thể kề sát bên nhau, trao đổi nhiệt độ, đan xen hơi thở, khiến cho bầu không khí trở nên cực kỳ ái muội.

Trái tim của Kha Cảnh Dần run lên, giống như bị mê hoặc, ngoan ngoãn mở miệng ra, đón nhận nụ hôn từ người đàn ông xa lạ.

Đó là một nụ hôn sâu, ướt át cùng một mùi hương không nói rõ tên.

Một đêm đáng sợ nhưng không nguy hiểm.

Và rồi là đêm thứ hai, đêm thứ ba, đêm thứ tư.

Người đàn ông đó đã giữ lời hứa không chạm vào Omega, chỉ ôm cậu ấy trong lòng mỗi đêm rồi hôn môi. Hôn đủ rồi, hai người đắp chăn và ôm nhau ngủ.

Trong khi Kha Cảnh Dần thở phào nhẹ nhõm, cậu cũng có chút bối rối.

Vào đêm thứ năm, cuối cùng thì cậu cũng lấy dũng khí để hỏi Alpha.

“Thưa Ngài, Ngài sẽ không ký hiệu tôi sao?”

Lệ Khâm đang làm việc trên điện thoại, nghe thế thì dừng lại, sửng sốt một chút, lúc sau mới rời mắt khỏi màn hình, cúi đầu xuống hỏi: “Em muốn tôi ký hiệu em sao?”

Dù sao thì hắn cũng là một Alpha cấp S, chỉ hỏi một câu bình thường như thế mà người đối diện cũng đã cảm thấy căng thẳng như thể bị thẩm vấn, không dám nói dối điều gì.

Kha Cảnh Dần muốn lắc đầu. Đối với chuyện ký hiệu này, cậu chỉ có sợ hãi thôi, không hề mong đợi gì.

Rồi lại nghĩ đến mệnh lệnh của Vương tử.

Cậu cứng ngắc trong một khoảnh khắc, cuối cùng cũng nghiến răng nghiến lợi cúi đầu xuống, tránh né ánh mắt của Alpha, đồng thời dâng tuyến thể của mình đến tận miệng đối phương.

“Cầu xin Ngài đánh dấu tôi.”

Bởi vì quá mức miễn cưỡng, lời cậu nói ra cũng trở nên buồn bã, đáng thương cực kỳ.

Lệ Khâm im lặng.

Sau vài phút, hắn mới đặt thiết bị điện tử trên tay xuống bàn.

Hơi thở ấm nóng phả vào tuyến thể Omega. Hắn như thể trở thành một con dã thú đang nhấm nháp mồi, nhẹ nhàng hít vào mùi hương hoa quế. Rõ ràng là chẳng có chuyện gì xảy ra, thân thể trong lòng hắn đã sợ đến mức run lên.

Nước bọt của Alpha có tác dụng xoa dịu Omega. Thế nhưng, khi bị chiếc lưỡi kia l**m láp, Kha Cảnh Dần lại càng run rẩy mạnh hơn, hai tay nhịn không được mà ôm lấy cánh tay to lớn của Alpha, giống như động vật ăn cỏ cầu xin được sống.

“Hối hận à?” Người đàn ông dừng một chút, ôm cậu lên, thở dài rồi hỏi.

Hối hận lắm, không muốn bị ký hiệu chút nào.

Kha Cảnh Dần gào thét trong tuyệt vọng.

Nhưng sau nửa phút im lặng, cậu lại tự ép mình phủ nhận bằng giọng nói nghẹn ngào: “Không hối hận.”

Bàn tay to kia vòng xuống, sờ lên khuôn mặt mà cậu thanh niên đang giấu trong lớp áo sơmi của hắn, dường như muốn xác nhận cậu có bị doạ sợ đến khóc hay không.

“Là mệnh lệnh của Vương tử à?”

Kha Cảnh Dần không trả lời, chỉ cúi thấp đầu xuống chút nữa, để lộ tuyến thể cho Alpha.

Không có bất cứ dấu hiệu nào, một giây sau, môi lưỡi nóng ẩm đè lên tuyến thể của cậu, mạnh mẽ cắn vào da thịt, chiếm lấy cơ thể của cậu bằng cơn đau.

Vừa giận dữ, vừa mang ý muốn trừng phạt, lại vừa có chút chiếm hữu không muốn để người khác thấy được.

Nhưng chỉ không có pheromone.

Kha Cảnh Dần mở mắt, há miệng hét lên trong câm lặng, đau đớn và đầy bối rối.

Hai cánh tay của Alpha ôm chặt lấy cậu, không cho cậu giãy dụa, dùng răng nanh sắc bén cắn ở tuyến thể rất lâu. Đây là quy trình đánh dấu tiêu chuẩn.

Nhưng lại không có sự hợp nhất của pheromone.

Mùi hoa quế vẫn đơn thuần là mùi hoa quế, không có dấu hiệu bị đánh dấu.

Bản năng sinh lý khiến cho Kha Cảnh Dần mềm nhũn người ra, tuỳ ý để người đàn ông kia ôm chặt lấy mình, một lúc sau mới lấy lại được hô hấp.

“Như em thấy,” Người đàn ông thu răng nanh lại, l**m đi vết máu trên gáy của cậu, âm thanh nhàn nhạt, “Tôi không có pheromone.”

Hắn cứng rắn nâng cằm cậu lên, ép Kha Cảnh Dần nhìn thẳng vào hắn.

“Bây giờ, em muốn ly hôn sao?”

Trong mắt hắn chỉ có sự thờ ơ, giống như người ngoài đang lạnh nhạt nhìn trò hề vô lý.

HOÀN PHIÊN NGOẠI

 

Lời tác giả: Cho dù đổi thiết lập, tính chất câu chuyện vẫn chỉ là tương tự thôi. Viết nhiều quá thành nhàm, cho nên mọi người cứ tự do tưởng tượng nha ~  
Bình Luận (0)
Comment