Không giải thích thêm gì.
Đôi khi càng nói nhiều, càng dễ bị chỉ trích.
Đương nhiên không nói, cũng bị.
Dù sao đều bị.
An Hạnh Nhi không bao giờ lãng phí lời nói.
“Cô An…”
“Xin lỗi, hiện tại đã hết giờ phỏng vần, Cô An chuẩn bị cắt băng khánh thành, cám ơn mọi người.” La Tư tiến lên, ngăn cản phóng viên đặt câu hỏi.
Đương nhiên, là chú ý đến chỉ thị của An Hạnh Nhi.
An Hạnh Nhi lễ phép cúi chào giới truyền thông rồi rời đi.
Cô bước đến khu vực cắt băng khánh thành.
Vừa may.
Bạch Linh Nhi đến rồi.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy dài màu trắng xếp tầng có viền ren hồng, vừa gợi cảm vừa có chút nghịch ngợm, rất hợp với khí chất của Bạch Linh Nhi.
“Thật đẹp.” An Hạnh Nhi không chút do dự khen ngợi.
“Cám ơn cô An, cô cũng thật đẹp.
Còn đẹp hơn minh tinh chúng tôi.” Bạch Linh Nhi là thật lòng.
An Hạnh Nhi khẽ cười.
Cũng không có quá khiêm tốn.
Lần lượt.
Tất cả những người đến cắt băng khánh thành đều đã đến.
Trong đó có chủ tịch tập đoàn An Thị, An Quốc Cường, người phụ trách quản lý vận hành cao ốc Quang Minh tập đoàn An Thị, cùng với chủ tịch Phòng Thương mại Thanh Thành.
Bây giờ là 10 giờ 5 phút.
Nhân viên đã mời tất cả mọi người đứng vào hiện trường cắt băng khánh thành.
Người dẫn chương trình giới thiệu ngắn gọn.
Bây giờ là mười giờ tám phút Sau phần giới thiệu của người dẫn chương trình, quá trình đếm ngược bắt đầu.
Bây giờ là mười giờ chín phút.
Một chiếc siêu xe màu đỏ xé gió lao vào hiện trường.
Dừng xe một cách hoa lệ, khiến tất cả mọi người có mặt tại đây đều choáng váng.
Chiếc xe dừng lại.
Cửa xe tự động mở lên trên.
Một người đàn ông, mặc một bộ tây trang đen, cẩn thận tỉ mỉ bước ra khỏi ghế phụ.
Anh đứng thẳng người, gò má tuần mỹ, đẹp trai đến mức kinh động.
Anh sải đôi chân dài bước đến, tốc độ rất nhanh.
Rõ ràng là anh vội vàng bước tới trước mặt An Hạnh Nhi.
An Hạnh Nhi cũng rơi vào trạng thái hơi sốc.
Cô đã chuẩn bị xong rồi, chuẩn bị việc anh sẽ không đến.
Bây giờ Anh không chỉ đến, còn rất làm màu mà đến?!
Người đàn ông này không thể thu lại bớt khí thế của mình sao?!
Không biết có bao nhiêu cô gái ở hiện trường, bị anh mê hoặc đến mức mắt cũng đứng tròng.
“Đến vừa đúng lúc.” Diệp Thương Ngôn cười với An Hạnh Nhi.
An Hạnh Nhi nghĩ.
Nếu có chia cấp độ cho nụ cười, thì Diệp Thương Ngôn nhất định là cắp vương giả vinh diệu!
Phải, một đường chém giết, bắt khả chiến bại!
“Đến vừa kịp cái rắm!” An Hạnh Nhi không nhịn được chửi thề.
Dù bị nụ cười của anh mê hoặc.
Nhưng tình hình bây giờ, cô đã nói với các phóng viên rằng Diệp Thương Ngôn sẽ không đến.
Cô cũng không chừa chỗ cho Diệp Thương Ngôn.
Lúc này anh đột ngột xuất hiện như vậy.
Con hàng này trời sinh là xung khắc với cô, đúng không?!.