Khi vừa bước vào căn phòng, 1 cỗ uy áp hướng Đại Bảo trấn áp xuống, dường như muống cậu quỳ xuống, lúc này Đại Bảo cười cười rồi gương mặt lãnh lẽo xuống.
-Trước giờ ta chưa quỳ xuống bao giờ, muống ta quỳ xuống ngươi còn chưa đủ tư cách.
Đại Bảo lãnh lẽo nói ra sau đó 4 tần Quyền Ý và Chiến Ý phung trào ra, Oành 1 tiếng cỗ uy áp đó cùng 4 tần Quyền Ý, Chiến Ý va chạm vào nhau oanh sát 1 nổ 1 tiếng, cô gái Á Nhân đó giật nãy người rồi lùi về phía sau, những người bên ngoài cũng cảm nhận được 3 luồng khí va chạm mạnh vào nhau, bên trong lòng không khỏi run lên.
Lúc này bên ngoài đường lão người lùn lúc nãy run người 1 cái, ánh mắt hướng về phía Liên Đoàn Đạo Sĩ, sau đó cả 3 người nhình nhau 1 cái sau đó thúc ngựa đi nhanh.
Lúc này bên trong căn phòng Đại Bảo ánh mắt lạnh lẽo nhình người ngồi trên ghế, lúc này xung quanh căn phòng như bị cách li khỏi nơi này, bị bao trùm bởi 3 cổ uy áp, 1 cái đến từ Sát Ý còn 1 cái đến từ Quyền Ý, Chiến Ý , cả căng phòng bị vay quanh, cô gái Á Nhân lúc này giật nãy người, người thiếu niên mà cô vừa gặp lại có sức mạnh chống đối được ông chủ của cô.
Bên trong căn phòng im lặng đến cực điểm, Đại Bảo lúc này mới thấy trên chiếc ghế từ từ quay lại, 1 người đàng ông với mái tóc so le màu đen trắng, gương mặt có chút đặc sắc, thứ mà cậu để ý đó chính là đôi mắt, đôi mắt gã như 1 con thú hồng hoang đang nhình chằm chằm con mồi của mình, trên môi gã ngậm 1 nụ cười hứng thú nhình Đại Bảo, trên tay cầm tấm lệnh bài của Bá thúc.
-Đây là ý gì?. Đại Bảo híp mắt lại lạnh lẽo nhình người đàng ông đó.
-Tiểu tử xem quyền.
Vừa dức câu người đàng ông lao đến 1 quyền đấm về phía Đại Bảo, cậu đưa đôi tay lên chắn thành chữ x đỡ lấy 1 quyền đó, ngay sau đó 1 cỗ tác động đánh vào cậu, Đại Bảo biến sắc cậu như diều đức dây bị đấm bay về phía sau.
Bên ngoài bỗng dưng có lực tác động đến xung quanh, ngay sau đó 1 cái thân ảnh bay ra, đâm sầm vào vài căn nhà sau đó dừng lại, ngay sau đó 1 bóng đen lướt ra hướng về phía đống đổ nát đó lao đến.
Đại Bảo vừa bị đánh bay lúc này toàn bộ cơ thể chấn động, miện chảy ra 1 tia máu tươi, ngay lập tức 1 cỗ Sát Ý ập đến, Đại Bảo 1 tay đưa lên đỡ lấy 1 cướt của thân ảnh đó, ngay sau đó lại 1 lần nữa bị sút bay đi, từ đống phế tích bay ra bên ngoài đường, Đại Bảo thân đập xuống đất, sau đó văng lên rồi đập xuống đất thêm vài lần rồi lại đâm sầm vào giữa đường.
Lúc này trên không có 1 thân ảnh đứng đó, nhình chằm chằm đám khói giữa đường, lúc này 4 người hộ tống chiếc xe ngựa thấy cảnh này cũng biến sắc, người nào người nấy nhanh chân chạy giữ mạng nhỏ, ai cũng biết đó là ai, nhưng ai lại chọc giận hắn?, bên trong cổ xe ngựa 1 người nhình ra, ánh mắt có chút bất đồng rồi cũng im lặng mà xem.
-Ngươi quỳ xuống ta sẽ tha cho ngươi 1 mạng. Lúc này người đàng ông đó mở miện lạnh lẽo nói.
-A ha ha ha ha.
1 lúc sau bên dưới đống đổ nát 1 giọng cười lạnh vang lên, khói bụi tan đi, phía dưới 1 thiếu niên có mái tóc ngắn màu đen trên người không có thương tích nhưng quần áo bị phá toái lộ ra gương mặt của cậu.
-Ồ thú vị. Người đàng ông cười lên 1 cái.
-Lúc nãy nếu ông có thù với 1 lão già sợ vợ thì tôi sẽ bỏ qua cho, nhưng ông đụng vảy ngược của bổn thiếu gia rồi, hôm nay liền đấm cho ông thành đầu heo.
Đại Bảo hào sảng cười 1 tiếng, sau đó ánh mắt lạnh lẽo đi, đôi găn tay và đôi chân hiện lên 1 ánh sáng màu đen huyền ảo, sau đó người đàng ông cười gằn lên 1 tiếng, Sát Ý được thả ra làm cho đám người xung quanh lạnh cả sống lưng, Đại Bảo cười 1 tiếng Quyền Ý và Chiến Ý dân lên va chạm cùng với Sát Ý.
Lúc này bên ngoài xe ngựa 4 người hộ tống hít 1 hơi lạnh, đây chẳn phải cậu thiếu niên bí ẩn từ trong rừng đi ra hay sao, hắn chống đối được với người đàng ông đó ruốc cuộc ngưu đến mức nào?.
1 khắc sau đó cả 2 người lao vào nhau, quyền cướt va chạm vào nhau, Đại Bảo bị đánh lùi lại, cậu vẫn nhếch môi lên hướng về người đàng ông lao đến, đến cách người đàng ông đó 10 bước chân, cậu liền nhảy lên từ khi nào trong tay xuất hiện 3 thanh phi đao, hướng người đàng ông đó ném đến, 3 thanh bị đao bị chặn lại nhưng đến khi bị đánh vỡ thì hóa thành vô số bột mịn đập vào mắt của người đàng ông, làm cho gã phải dặm chân 1 cái không khí nổ ra đám bột mịn bị thổi bay, nhưng phía trước lúc này không thấy bóng dáng của Đại Bảo đâu, ngay lập tức gã cảm thấy 1 tia Kiếm Ý ở phía trên, gã liền dặm chân tránh sang 1 bên.
ẦMMM
Lúc này nơi gã vừa đứng có 1 thân ảnh đứng đó, tay cầm 1 thanh kiếm cắm xuống chổ gã vừa đứng, ngay sau đó bóng dáng liền lướt về phía gã, 1 kiếm chém đến gã đưa tay lên bắt lại thanh kiếm, nhưng bỗng thanh kiếm nhẹ đi, sau đó 1 thanh chủy thủ đâm về phía mặt gã, gã liền dùng tay còn lại đỡ lấy.
Đại Bảo liền tung ra 1 đấm về phía gã, gã liền buôn bỏ thanh kiếm 1 quyền đối 1 quyền, lúc này Đại Bảo treo trên môi 1 nụ cười, ngay sau đó 2 quyền va chạm nhau, lúc này gã lại cảm thấy thanh chủy thủ nhẹ đi, ngay sau đó 1 âm thanh xé gió hướng về gã yết hầu, gã đành buôn ra nhảy về phía sau, lúc này nụ cười trên môi gã càng đậm hơn, trên mặt gã hiện lên 1 tia máu, lúc này gã cười nhình Đại Bảo, cậu lúc này trên tay cầm 1 thanh trường kiếm, ánh mắt đầy chiến ý nhình gã.
Đám người xung quanh im ắn đến cực độ, dường như họ đang chờ 1 kết quả từ cả 2, lúc này người đàng ông đó ném thanh chủy thủ và cái lệnh bài về phía Đại Bảo, cậu đưa tay bắt lấy sau đó Sát Ý, Quyền Ý và Chiến Ý biến mất.
-Không hổ danh là người do tên đó giới thiệu, ngươi qua được khảo hạch rồi. Người đàng ông đó cười ra.
-May mắn thôi. Đại Bảo nhún nhún vai bộ dáng không để ý sau đó cất binh khí đi.
-Chào mừng đến với Liên Đoàn Đạo Sĩ Hội.
-Được rồi ông chú, tôi đã nghe qua Bá thúc nói rồi.
-A ha ha.
Lúc nãy cả 2 như muống chém giết nhau nhưng lúc này lại ôn hòa nói chuyện, sau đó người đàng ông đó cho người tu sữa lại, rồi cả 2 đi về phía Liên Đoàn, đám người xung quanh có người thất vọng, có người thỏ phào ra 1 hơi, căn phòng của gã lúc này đã được tu sữa lại, Đại Bảo không khỏi cảm khái về đám người tu sữa.
Quay lại nơi đó người đàng ông nhình sơ qua cậu 1 cái, sau đó cười 1 tiếng rồi nói.
-Ta là Độc Cô Luân Thành, Liên Đoàn Đạo Sĩ Hội hội Trưởng.
-Được rồi ông chú không cần câu nệ, tôi là Tô Đại Bảo, chắc ông chú cũng hiểu lí do tôi đến đây rồi.
Đại Bảo hảo sảng cười to 1 tiếng,
-Được rồi đăng kí cho cậu ấy Đạo Sĩ bật S. Gã nói với cô gái Á Nhân đó.
-Không cứ xếp cho tôi là tân thủ đi, tôi thích tự mình leo lên hơn.
-Hahaha quả nhiên tên chết bằm nó giới thiệu người thật là thú vị.
Ngay sau khi cô Á Nhân đó đi ra ngoài.
Cốc cốc
-Có chuyện gì?.
-Thưa Ông Chủ tiểu thư Trần Gia diện kiến ạ.
-Được rồi cho nàng vào, ngươi ở đây hay sao?.
-Bá thúc đã giao tôi cho ông chú vậy liền để ông chú thu xếp nha. Đại Bảo xoa xoa tay cười 1 cái.
Lúc đầu cầu nghe Bá thúc kể, ông chú này là 1 kẻ quái dị, tu hành Sát Khí, trước kia gã từng là 1 sát thủ khét tiếng, nhưng mấy năm gần đây gã đã rữa tay rồi kế thừa Liên Đoàn ở Ngũ Thành, hắn thích nhất là kẻ khí phách, hắn sẽ thử sức Đại Bảo bằng 1 trận đánh, trong trận đánh đó cậu phải dùng 3 loại vũ khí : 1 quyền cước, 2 kiếm, 3 ám khí (chủy thủ, phi tiêu, phi đao,....), chỉ cần làm gã sướt 1 mãnh nhỏ trên cơ thể là được.
Đại Bảo trong lòng thở phào 1 cái, gã này lúc này không dùng bất cứ thứ gì đánh với cậu, chỉ dùng 1 phần nhỏ của Sát Khí và tay chân đấm bừa đã có thể áp chế cậu, bắc cậu phải dùng hầu hết đòn sát thủ của bản thân, lúc này cậu thở dài 1 hơi, nếu như lúc nhỏ luyện tập cùng cha mẹ có khi chẳn ăn thiệt thòi trong tay gã.
-Được rồi cậu tạm thời ở lại Liên Đoàn đi vẫn còn phòng trống, đương nhiên là vẫn phải trả tiền. Độc Cô Luân Thành ánh mắt có chút đê tiện xoa xoa 2 tay nhình cậu.
-Được rồi, được rồi. Đại Bảo đưa lên 1 cái túi nhỏ, bên trong có 10 viên Linh Thạch Trung Phẩm.
-Trung Phẩm a, quả nhiên người hảo sảng có khác. Vừa thấy Linh Thạch ánh mắt của Độc Cô Luân Thành sáng quắc.
-Được rồi nơi tôi ở ở đâu đấy, bị đút cho bát hành bây giờ lại hơi mệt mỏi.
Cạch
Bỗng nhiên cánh cửa mở ra, bên ngoài 1 thiếu nữ đi vào, mái tóc đen xõa dài, gương mặt mĩ lệ, đôi mắt màu tím lấp lóe, lông mi rũ xuống trông yêu mị vô cùng, đôi môi mõng cuộng lên, đôi gò bông to tròn trập trùng theo nhịp thở, eo thon nhỏ, bờ mông cao vút, nàng mặt 1 bộ y phục màu tím, trông ma mị vô cùng, dường như có thể mê hoặc người xung quanh, anh mắt mê đảo chúng sinh liếc nhình Đại Bao.
Đại Bảo chỉ nhình 1 cái, sau đó liền nhình Độc Cô Luân Thành, gã chỉ nhún nhún vai bộ dáng không liên quan.
-Được rồi nhóc đi ra bảo tiểu Mẫn hướng dẫn cho, ta rất bận. Độc Cô Luân Thành nghiêm mặt nói ra.
Vút bặc
1 lưỡi đao cắm lên cái tú nhỏ, Đại Bảo khinh bỉ nhình gã 1 cái sau đó quay người đi, đi đến của thì Đại Bảo quay người lại nói.
-Cô nương đừng dùng chiêu trò đó với ca, ca có người thương rồi nha. Nói xong cười ha hả quay đi.
Cô gái tóc đen đó anh mắt liết theo bóng lưng hắn, có chút ủy khuất nhưng vẫn ma mị mê đảo chúng sinh.
-Tiểu nữ bái kiến Độc Cô tiền bối. Lúc này nàng hướng Độc Cô Luân Thành nhẹ nhàn chào hỏi 1 tiếng.
...
Vừa bước ra khỏi cửa, Đại Bảo gặp phải 4 người lúc nãy, cả không gian như im ắn đi, lúc này Đại Bảo giơ 2 tay lên.
-Ta là con người, ăn cỏ, vô hạ a.
Cả 4 người không hẹn mà nghĩ "Chả ai tin đâu".