Khống khí cả bên ngoài im ắn đến khó thở, 4 người nhình nhau chằm chằm tựa như muống đem nhau nhình thấu, còn 1 người thì lo sợ nườm nượm, lúc này Đại Bảo mới chú ý đến cô gái tóc vàng nhạt phía sau, trông có vẻ là con người, mái tóc vàng nhạt đôi mắt màu nâu ngập nước, đôi môi chúm chím lại, gương mặt đáng yêu dường như sắp rơi nước mắt, trên người mặt 1 bộ đồ vu sư màu trắng, đôi gò bông bị ép đến mức như sắp bung vãi mà lao ra, hai tay cô ôm 1 cây trượng lại có chút sợ hãi, đặc biệt thứ mà Đại Bảo chú ý là đôi chân, đôi chân nuột nà trông rất mềm mại, thập thò phía sau lớp vãi làm nó thêm phần kích thích.
-10/10 bơ phệch. Đại Bảo lúc này nhình cặp chân mà không khỏi cảm khái nói ra.
Thấy ánh mắt của Đại Bảo nhình đến, cô gái vu nữ dường như sợ ra mặt, gương mặt biến sắc, đôi chân run rẫy, 2 mắt đã nhòe nước bộ dáng tràng ngập sợ hãi, thấy vậy cô gái tóc vàng đứng ra che tầm mắt Đại Bảo lại, dùng ánh mắt khinh bỉ nhình cậu.
-Tô công tử, ông chủ bảo đưa công tử về nghỉ ngơi ạ.
Lúc này 1 âm thanh mềm mại vang lên, 1 bóng dáng 1 cô gái Á Nhân đứng đó nói với Đại Bảo, sau đó quay sang 4 người kia nói ra.
-Các vị không có việc gì ạ?.
-À không lúc này chúng tôi có 1 số xích mích. Lão nhân người lùn vuốt vuốt râu nói ra.
-Được rồi, vậy cả 2 bên cùng hòa nhau đi, Tô công tử mời. Cô gái Á Nhân liền cười nói.
-A cô là tiểu Mẫn?.
-Vâng ạ.
-A lão già thúi, bắt 1 cô gái xinh đẹp thế này làm việc vặc, được rồi để hôm sau tôi liền tính toán với lão hừ. Đại Bảo hừ lạnh 1 cái đi về phía trước bộ dáng giận dữ vô cùng.
-A công tử phòng công tử bên này ạ.
-.....
...
-Trần nha đầu, không cần lễ nghi có chuyện gì liền nói. Độc Cô Luân Thành khoát tay cười nói.
-Vậy tiểu nữ xin thất lễ, hôm nay tiểu nữ thay gia gia đến đây vì chuyện liên hợp với Liên Đoàn Đạo Sĩ để giết vào nơi đó.
-Cái gì? Lão gia hỏa vẫn chưa chết tâm?. Độc Cô Luân Thành nhảy dựng lên, gương mặt trầm xuống.
-Tiểu nữ chỉ đến để thỉnh cầu Độc Cô tiền bối giúp Trần gia 1 chút sức mạnh. Trần tiểu thư cúi đầu với Độc Cô Luân Thành.
Cả 2 lâm vào trầm mặt, không khí càng thêm khó chịu, lúc này Độc Cô Luân Thành ngã ra phía sau ghế thở dài ra 1 hơi có chút mệt mõi.
-Nếu như lão bất tử hà Bá kia có thể khôi phục lại tu vi, cùng thê tử của hắn thì may ra.
-.....
1 lúc sau Độc Cô Luân Thành nhắm mắt lại, sau đó nói ra.
-Được rồi về bảo hắn, khi nào đánh giết vào nơi đó, ta sẽ giúp hắn 1 bằng 1 chút sức lực của tấm thân già này.
-Đa tạ Độc Cô tiền bối, tiểu nữ liền về thông báo với gia gia. Trần tiểu thư gương mặt tươi cười yêu mị nói ra.
-Này nha đầu, tên lúc nãy nếu như có thể lôi kéo hắn đi cùng, tỉ lệ chiến thắng sẽ cao hơn 1 phần, ở độ tuổi này lâu lắm rồi ta mới thấy lại 1 kẻ sỡ hữu hơn 4 Ý.
Trần tiểu thư giật nãy người, 4 Ý ruốc cuộc là ngưu đến bật nào.
-Đó chỉ là ta nói nếu như... ngươi lui ra đi, tiểu Mẫn sẽ thu xếp nơi ở cho ngươi.
-Vâng tiểu nữ sẽ cố gắn thuyết phục người đó. Trần tiểu thư cung tay lui ra.
Đi ra đến trước cửa thì 1 âm thanh vang lên phía sau.
-Có duyên liền đến, vô duyên liền không nên khẩn cầu.
Trần tiểu thư hơi mím môi sau đó cung tay 1 cái rồi lui ra.
-Thế giới của người trẻ tuổi a.
...
-Trần tiểu thử mời.
Ngay sau khi bước ra bên ngoài tiểu Mẫn liền dẫn Trần tiểu thư và 4 người kia lui về 1 gian phòng nghỉ ngơi.
-Được rồi ngươi lui ra đi.
-Có chuyện gì tiểu thư cứ cho gọi tiểu nữ.
Lúc tiểu Mẫn vừa lui ra, cả 5 người lầm vào trầm mặt, 1 lúc sau Trần tiểu thư lên tiếng nói.
-Không thúc ngươi thấy tên kia có điểm gì đặc biệt.
Lúc này lão già người lùn lên tiếng -Tiểu tử này khó nhình thấu, sỡ hữu 4 Ý, 3 Ý nhất bật, 1 Ý tứ bật, khó lường.
-Không lão ngươi đang nói chuyện giật gân?. Lúc này cô nương tóc vàng hướng Không lão nghi ngờ nói.
Không lão chỉ nhún nhún vai, bộ dáng bất cần -Không lão nói đúng, Độc Cô tiền bối cũng bảo hắn sỡ hữu 4 Ý, còn về phần những Ý gì thì ta không nắm rõ.
-Ngưu như vậy, hắn chỉ đáng tuổi tiểu đệ ta nha. Lúc này cô gái tóc vàng bỉu môi nói ra.
-Văn Cơ nha đầu, trên đời này nhiều chuyện ngươi còn chưa biết lắm ha ha. Nam nhân thú nhân nói rồi cười to 1 tiếng.
-Người, người, người đó không có ý xấu. Lúc đám người đang cười nói thì 1 âm thanh lí nhí vang lên -Trong mắt, của hắn không có ý xấu.
-Tiểu Đình biết mặt biết người không biết lòng a. Văn Cơ lắc lắc đầu nói.
-Theo Sư Vương ta thấy hắn là 1 nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, mạnh bạo vô cùng. Vừa nói Sư Vương cười 2 tay đấm vào nhau trong mắt toàn lửa nóng.
-Được rồi nghỉ ngơi 1 chút, 1 lúc sau ta đi gặp hắn. Trần tiểu thư nói ra.
...
Lúc này Đại Bảo đang đi dạo xung qanh Ngũ Thành, chấn động vừa rồi cũng đã được tu sữa lại, lúc này Đại Bảo mặc 1 bộ y phục màu trắng, với dáng vẻ và cách đi cả 1 người ở thế kỉ văn minh ở nơi đây trông khá lạ mắt, mặc dù Đại Bảo không soái ca lắm, nhưng với mái tóc và dáng vẻ thêm mắt mũi rất thu hút sự chú ý của người khác.
Khi đi đến 1 gian hàng bên cạnh đường, ánh mắt của Đại Bảo rơi lên 1 khỏa ngọc bích phát ra ánh sáng dịu nhẹ, được điêu khắc thành 1 cái vòng tay tinh xảo, cậu liền ghé lại nhình xem 1 chút chiếc vòng, nhưng ngay khi cậu sắp chạm vào thì 1 bàn tay khác nhanh hơn mà giật lấy cái vòng.
Đại Bảo quay sang là 1 tiểu cô nương tầm 15 tuổi, cơ thể không cao lắm, nhưng so với những thứ đó thứ chú ý Đại Bảo nhất là bộ ngực cỡ lớn đung đưa qua lại, nó còn to hơn cả A Ly tiên tử nha, đôi mắt lục bảo sáng quắc, môi cong lên 1 nụ cười chế giễu, trên người mặt 1 bộ tiên phục, bộ dáng không xem ai ra gì.
Đại Bảo thấy vậy cũng chẳn thèm nhình nàng, mỹ nữ từ lúc cậu đến đây đã gặp nhiều nhưng trái tim cậu chỉ trao cho Y Na "ĐẠI LÃO BÀ" (cho nó tự kỉ 1 chút vậy), người ta thường nói tình nhân trong mắt hóa tây thi, hắn chỉ tiếc nghĩ 1 chút nếu như cái vòng đó mà do Y Na đeo phải chăn là rất lộng lẫy, tiếc 1 cái rồi cũng quay lưng đi.
Tiểu cô nương thấy vậy ním môi 1 cái có chút tức giận, sau đó liền quăn Linh thạch về phía chủ quầy sau đó bước đi, lúc này Đại Bảo chú ý đến 1 thanh chủy thủ được làm từ gốm sứ, thanh chủy thủ xinh đẹp mà lại lung linh, trong đầu cậu hiện lên cảnh Y Na đang tươi cười với cậu, cậu liều cui vẻ mà đưa tay về phía thanh chủy thủ, lần này cậu lại bị giật tay trên, 1 bàn tay nhỏ đưa ra chộp lấy thanh chủy thủ, cậu quay người lại xem ai dám giành đồ với cậu thì bắc gặp vẫn là gương mặt của tiểu nha đầu lúc nãy, trên gương mặt có ý tứ khiêu khích rất cao.
Cậu nhịn xuống sau đó quay người đi tới, tiểu cô nương lần này dặm chân 1 cái mạnh xuống bộ dáng tức tôi có chút ủy khuất, sau đó vung Linh thạch cho chủ tiệm rồi quay đầu bước đi, lúc này Đại Bảo chẳn còn hứng thú để đi dạo nữa, muống lấy lòng mỹ nhân khó a, khó a.
Cậu thở dài 1 hơi sau đó quay đầu đi về phía Liên Đoàn Đạo Sĩ, cậu đi vào bằng cửa phía sau có 2 lí do, 1 là cậu tránh người khác, vì trânh chiến ban sáng khá thu hút sự chú ý, 2 là vì gian phòng của cậu cạnh cửa sau nên đi vậy cho nhanh, bây giờ cậu chỉ muống về giường làm giất mặc kệ sự đời, mơ 1 giất mơ có cậu và Y Na tay trong tay.
Nhưng cậu vừa bước vào gian phòng của cậu, thì có 1 bóng dáng ngồi đóm dáng ngồi yêu mị, gương mặt xinh xắn ma mị, đôi mắt đẹp khẽ đảo về phía cậu, người ngồi đây không ai khác là Trần tiểu thư của Trần Gia, Đại Bảo nhíu mài 1 cái, lúc này hắn đã có cảm giác không tốt với nữ nhân, lúc bị giành đồ, lúc thì lại khẽ quyến rũ cậu.
-Không biết, Trần cô nương tìm tôi là có chuyện gì?. Lúc này tâm tình cậu không tốt 1 chút nào, mặt cậu trầm xuống.
-Tô công tử, hôm nay ta đến đây có 1 chuyện muống cùng công tử giao dịch 1 lần. Trần tiểu thư khẽ run lên 1 cái.
-Chẳn hay Trần cô nương cần vật gì trên người tại hạ?. Đại Bảo lúc này ngồi xuống đối diện với Trần tiểu thư.
-Ta cần 1 cái nhân tình của công tử. Trần tiểu thư thẳng thắng nói ra.
-Có vẻ thú vị, nhưng Trần tiểu thư sẽ lấy gì để giao dịch với ta đây, tiền tài? Địa vị? Hay là Trần cô nương đây?. Đại Bảo cười lớn 1 tiếng nói ra.
-Nếu như công tử vừa ý thì lấy thân xác này đổi lấy được sự yêu thương của công tử, chẳn phải là ta lời to hay sao?. Trần tiểu thư không thẹn, không giận cười nói ra, còn cố ý nháy mắt với Đại Bảo.
-Ha ha ha, tốt, tốt, tốt vì nước vì dân bán thân cũng được, hôm nay Tô mỗ xin bái phục. Đại Bảo cười lớn 1 tiếng, nói ra, nhưng sau đó lại lắc đầu -Ta vẫn thích tự mình chinh phục nữ nhân hơn!.
-Nếu vậy chẳn hay ta đây cần gì mới đổi được 1 tấm nhân tình của công tử đây?. Trần tiểu thư nhẹ nhàn rót 1 ly trà cho Đại Bảo.
Thấy vậy cậu liền không khách khí nốc cạn 1 hơi, sau đó cười cười nhình Trần tiểu thư sau đó nói -Tạm thời ta vẫn chưa nghĩ ra, chi bằng lấy 1 tấm nhân tình đổi 1 tấm nhân tình, nhưng Trần cô nương, 1 tấm nhân tình ở đây là tấm nhân tình của Trần Gia.
Đại Bảo nói xong, không gian im ắn 1 chút, 1 lúc sau Trần tiểu thư cười cười nói.
-Tô công tử chẳn hay nghe qua ta Trần Gia....
-Nghe qua thì đã sao, chưa nghe qua thì thế nào, nói chung phiên giao dịch này ta chỉ muống 1 tấm nhân tình của Trần Gia, Trần cô nương cô nên biết Trần Gia nợ ta 1 tấm nhân tình xem như là ta đã phân nhượng trên mặt mũi của tiểu thư đây rồi. Đại Bảo không biết xấu hổ nói ra.
Hừ phía sau hắn có Linh Kiếm Tông trợ thủ, Dược Thần và Độc Thần bảo hộ, chưa kể đến Lão gia hỏa Độc Cô kia, coi như 10 cái Trần Gia thì đã tính là cái gì?.
Nghe đến đây Trần tiểu thư biến sắc, trong lòng không khỏi nhình lại Đại Bảom ruốc cuộc họ Tô này có lai lịch gì?.
...
Còn 2 chương tối up nốt a~.