Siêu Cấp Năng Lực Gia Tại Tu Chân Giới

Chương 14 - Nhiệm Vụ Đầu Tiên (1)

-Tiểu Nhã tranh thủ niệm chú gây tê liệt.

-Vâng ạ.

Lúc này Đại Bảo và Nhã Đình đang giằn co với 1 con Sơn Trư, Đại Bảo không giết nó ngay mà dùng để luyện tập phối hợp cùng Nhã Đình, lúc này Đại Bảo lao lên chặn lại Sơn Trư, phía sau Nhã Đình đang niệm chú, 1 khắc sau.

-Đại Thiếu đã xong. Lúc này Đại Bảo đẩy Sơn Trư ra sau đó lui về sau.

Từ cây trượng của Nhã Đình phóng ra 1 tia sét, đánh vào Sơn Trư làm nó bỗng gục xuống, cả người nó bị các tia sét bao quanh cơ thể, lúc này Đại Bảo liền lao lên 1 dao đâm vào cổ của Sơn Trư, máu tươi từ vết đây chảy ra nhỏ giọt động trên cỏ, 1 lúc sau Sơn Trư mất hết sinh khí, sau đó gục xuống.

Đại Bảo lúc này hướng về phía Nhã Đình cười 1 tiếng, cô cũng cui vẻ đi về phía Đại Bảo, cả 2 đã đi được 1 ngày và chỉ còn 1 chặn đường nữa là đến khu rừng đó, trong khoảng đường đi cả 2 gặp rất nhiều Ma Thú, có 1 số Linh Thú và Yêu Thú cấp thấp, tranh thủ thời cơ đó Đại Bảo và Nhã Đình tập luyện phối hợp với nhau, hiện cả 2 đã có thể nói là ăn ý.

Ngay sau khi tách lấy Ma Thạch của Sơn Trư thì Đại Bảo liền thu xác của nó vào Hồn Giới, đây là 1 thứ chứa đồ đạt ở thế giới này, Đại Bảo cũng có mua vài cái, đồng hồ ảo của cậu có 1 số thứ không thể chứa được.

Sau khi thu thập xong, cả 2 lại tiếp tục lên đường, lúc này chỉ cần băng qua cánh đồng này nữa là đến 1 ngôi làng, ngôi làng này nàm cách bìa rừng không xa lắm, nên cả 2 đi đến đó để thu thập 1 số thông tin về Ma Thông và quả "Đào".

Cánh đồng này là 1 cánh đồng lúa mì, khi đi trên con đường dài có 1 số nông dân đang làm việc, đây là lần đầu Đại Bảo thấy được cánh đồng lúa mì, ở nơi cậu tại Trái Đất không thường được thấy những khung cảnh như vậy, bọn họ khẽ vẫy tay cười chào cùng với 2 người, nông dân ở đây khá thân thiện đặc biệt họ rất có thiện cảm với các Đạo Sĩ, Đại Bảo và Nhã Đình cũng khẽ chào hỏi bọn họ 1 tiếng.

Sau khi đi đến ngôi làng, nơi đây là 1 ngôi làng nhỏ, khi Đại Bảo thúc ngựa đến thì có 1 cậu thiếu niên đi đến, bộ dáng cậu chất phát thật thà, sau đó cậu liền nói với Đại Bảo vài câu, thì ra cậu ấy là người giữ ngựa ở nơi đây, ngôi làng này có rất nhiều Đạo Sĩ đến để làm nhiệm vụ, nên có rất nhiều điều khoảng dành cho Đạo Sĩ.

-Đại thiếu chúng ta phải đi lấy thông tin về nhiệm vụ đã. Lúc này vừa bước vào làng thì Nhã Đình nói ra.

-Được rồi, tiểu Nhã cô dẫn đường đi.

-Vâng ạ.

Nhã Đình bước lên đi trước, Đại Bảo cười nhình bóng lưng tiểu cô nương, hiện tại cả 2 đã có 1 mối liên kiết nhỏ, nên có vẻ tiểu cô nương không còn bài xích cậu nữa, cậu cười cười đi theo phía sau.

Lúc này cả 2 đến 1 căn nhà gỗ khá lớn, bước vào bên trong thì có 1 số bàn ghế, phía giữa có 1 quầy ở đó, Đại Bảo và Nhã Đình đi đến, lúc này Nhã Đình bước lên gõ nhẹ vào mặt cái bàn ở quầy, sau đó 1 chàng trai bước đến nói.

-Cả 2 vị cần gì ạ?.

-À bọn tôi cần thông tin về Ma Thú Ma Thông và quả "Đào". Đại Bảo nói xong đưa ra 2 mãnh giấy nhiệm vụ.

Chàng trai cầm mãnh giấy lên xem 1 chút, sau đó lục lọi ở phía sau 1 chút rồi lấy ra 2 tấm da thú, đưa cho Đại Bảo và Nhã Đình, Nhã Đình nhận lấy 2 mãnh da thú sau đó kéo Đại Bảo về phía 1 cái bàn, cả 2 ngồi xuống, Nhã Đình trãi 2 tấm da thú ra, bên trong có hình ảnh được phát họa của 1 cái cây bên cạnh đó có 1 số thông tin về cái cây đó.

"Ma Thú Ma Thông : Ma Thú cấp B dạng thực vật, sinh sống và phát triển tại rừng Đêm, đặc tính thường hoạt động vào đêm, có thể gây độc và thường tấn công bằng rễ cây."

Phía dưới dòng chữ có 1 địa điểm được đánh dấu, Đại Bảo đem tấm bản đồ ra so sánh liền biết, nơi đây là nơi nó sinh sống, cậu liền lấy 1 cây bút đánh dấu địa điểm đó lại.

Còn bên tấm da thú còn lại có phát họa 1 quả đào, bên canh nó cũng có 1 dòng chữ.

"Linh quả "Đào" : nơi sinh trưởng rừng Đêm, được bảo hộ bởi Ma Thú cấp A Độc La Xà"

Phía dưới dòng chữ có phát họa 1 con rắn màu đen bên cạnh có dòng chữ.

"Độc La Xà Ma Thú cấp A : Ma Thú dạng động vật, sinh trưởng và phát triển tại rừng Đêm, đặc tính bảo hộ Linh quả "Đào", Độc có đặc tính ăn mòn và hút cạng sinh lực của đối phương."

Phía dưới thì lại có 1 địa điểm, Nhã Đình lấy bản đồ ra đánh dấu lại 1 cái.

-Vậy chúng ta phải đối phó với 1 con Ma Thú cấp A à, Độc à.

Nhã Đình yên lặng nhình Đại Bảo, bỗng môi Đại Bảo cong lên 1 cái, sau đó nhình Nhã Đình rồi cười.

-Được rồi thả lõng thôi, cứ như lúc chúng ta luyện tập là được.

-Vâng, vâng ạ.

Cả 2 đem 2 tấm da thú trả lại cho cậu thiếu niên kia, Đại Bảo lấy ra 2 viên Linh Thạch Sơ Cấp đưa cho cậu thiếu niên kia, sau đó cả 2 người bước đi.

Lúc này bỗng cậu nhớ lại 1 cái gì đó, quay về phía Nhã Đình hỏi.

-Tiểu Nhã cô không có mặc giáp?.

-Có giáp lưới ạ.

-Nhưng chân của cô...

-Văn Cơ tỷ, bảo không nên mặc ạ. Nhã Đình bắc đắc dĩ nói ra.

-... được rồi chúng ta đi mua giáp chân cho cô đã. Đại Bảo thở dài 1 hơi sau đó bước đi, sau khi cả 2 đi 1 lúc thì đến 1 sạp bán trang bị cho Đạo Sĩ.

-Tôi cần tìm 1 bộ giáp chân dành cho nữ.

...

1 lúc sau Nhã Đình vẫn còn khóc hức hức khi đang đi về phía khu rừng Đêm, lúc nãy khi mua giáp chân thì chủ tiệm là 1 cô gái, sau khi thấy Nhã Đình thì cô yêu cầu được đo đạt để đưa ra số đo tốt nhất, Đại Bảo không biết thế là để Nhã Đình đi vào, 1 lúc sau đi ra mặc dù cô đã mang giáp nhưng gương mặt thì đỏ gắc, bộ dáng vô cùng sợ hãi sau 1 lúc liền khóc hức hức.

Đại Bảo phải dỗ dành 1 lúc sau cô đã nín nhưng bộ dáng vẫn còn sợ sệt, Đại Bảo không hỏi vì có lẽ đó là 1 trải nghiệm đáng giá đối với cô. (thật ra nó đứng bên ngoài nghe rõ 1 đoạn phim bách hợp)

...

Khi cả 2 đi đến bìa rừng, Nhã Đình lấy tấm bản đồ ra, sau đó Đại Bão dẫn đường đi phía trước, Nhã Đình đi theo sau hướng dẫn đường đi cho cậu.

Cả 2 đi vào khu rừng nơi đây, những tán cây to lớn che mất bầu trời, làm cho khu rừng bốc lên 1 chút mùi ấm mốc, đi theo con đường chỉ dẫn trên bản đồ, nơi mà Ma Thông sinh sống là nằm ở phía tây của rừng Đêm, giữa đường đi cả 2 có gặp 1 số Ma Thú, Đại Bảo thuận tay liền đem tiêu diệt, dọc đường đi cũng có 1 số Linh dược Nhã Đình liền đem chúng thu về.

Đi được nữa ngày, Đại Bảo và Nhã Đình có chút mệt mõi, vừa thu thập Linh dược và tiêu diệt Ma Thú làm cả 2 tiêu hao gần như cạng hết năng lượng, sau khi đi qua 1 dãy cây lớn thì phía trước hiện ra 1 con suối, cả 2 quyết định dừng chân nghỉ ngơi 1 chút, Đại Bảo liền lấy trong Hồn Giới ra 1 ít thịt Sơn Trư, nhình đống thịt mà cậu chẳn biết làm gì.

Ở Trái Đất cậu chưa bao giờ nấu ăn cả, thấy Đại Bảo nhình chằm chằm đống thịt, Nhã Đình bật cười thành tiếng.

-Đại thiếu, nếu huynh làm không được thì đưa đây muội làm cho, muội biết nấu ăn này.

-Được rồi vậy nhờ đầu bếp vậy. Đại Bảo cười cười đưa đống thịt qua cho Nhã Đình.

-Huynh muống ăn gì?. Nhã Đình hơi thắc mắc về sở thích của Đại Bảo.

-Do đầu bếp quyết định đi. Đại Bảo lại cười rồi đến 1 bên ngồi xuống lẳng lặng xem Nhã Đình nấu ăn.

Nhã Đình suy nghĩ 1 hồi rồi lấy trong Hồn Giới ra các loại nguyên liệu, sau đó bắt tay vào làm, cô nàng nhanh nhẹn cắt nguyên liệu, Đại Bảo liền làm 1 cái lò lửa cho Nhã Đình.

1 lúc sau khi loay hoay cô nàng nhình lại Đại Bảo, lúc này trên mặt cậu đã lấm lem lọ Nhã Đình phì cười 1 tiếng, Đại Bảo nhình cô 1 cái cũng bật cười sau đó đi rửa mặt vừa đi vừa nói.

-Cô cười đẹp lắm.

Nhã Đình ngẫn người 1 cái, sau đó đỏ mặt mà luống cuống đi nướng thịt, 1 lúc sau mùi thịt nướng thơm vang lên, làm cái bụng đói của Đại Bảo rụt rịt lên, sau khi thịt chính, Đại Bảo đang gắp 1 miết lên chuẩn bị ăn thì 1 cái bóng đen vút qua, miến thịt của đại bảo biến mất, mặt cậu trầm xuống.

Đại Bảo ánh mắt rựt lửa nhình qua, bộ dáng tức giận vô cùng, nhưng phía bên kia tản đá 1 con chó con màu đen, bộ lông của nó đen huyền tựa như vũ trụ màu sắc chỉ có điều hơi bẩn nhưng vẫn không làm giảm độ đáng yêu của nó, đôi mắt màu đen to tròn, thân hình có chút mập mạp, nó chỉ to cỡ 2 bàn tay của Đại Bảo, cái miện đang ăn phồng phìn lên làm nó càng đáng yêu hơn, vừa nhình thấy chó con, ánh mắt của Nhã Đình sáng lên đây là 1 đặc tính của nữ nhân khi gặp những thứ đáng yêu sẽ cảm thấy thích thú.

Đại Bảo híp mắt nhìn nó tựa như nhình 1 kẻ thù, sau đó cũng chẳn để ý, nhân sinh như nước chảy, đại đạo vốn vô tình, nên cứ bơ nhau mà sống, Đại Bảo gắp 1 miến thịt khác lên thì ngay lập tức lại bị chó con lao đến, nhưng bị 1 tay của Đại Bảo nắm cải cổ nhỏ lại, chó con co rụt người lại kêu nhỏ có vẻ bất mãng với Đại Bảo.

Cậu đặc chiếc đũa xuống nhình nó 1 cái rồi nói -Đây là thức ăn của ta, ngươi giành ăn còn bất mãng nữa à?, ngươi tin ta đem ngươi đi xào lăng.

-Đại thiếu, huynh cho muội sờ nó được không?. Nhã Đình dường như không để ý đến gì, hai mắt lấp lánh nhình Đại Bảo.

-Ngươi nằm im cho ta. Đại Bảo trừng mắt với chó con sau đó đưa nó cho Nhã Đình.

Cô nàng thích thú vuốt vuốt lông nó, Đại Bảo lúc này mới ăn 1 miến thịt, chó con nhình thấy liền nuốt nước miếng 1 cái rõ to, Nhã Đình thấy vậy liền gắp cho nó 1 miến, nó liền không khách khí gặp lấy miến thịt, sau đó vừa nhai vừa vếch môi lên với Đại Bảo, bộ dáng khiêu khích vô cùng.

Đại Bảo gần như sôi máu lên, hận không thể đem con chó này đi làm thịt.

Bình Luận (0)
Comment