Sau khi ăn xong, Nhã Đình liền đem chó con đi tắm, nhình bộ dạng lúc này trông sạch dẽ hơn thì cũng vừa mắt hơn, nõ cũng đi theo phía sau của Nhã Đình, ngay sau khi cả 2 dọn dẹp xong thì tiếp tục đi, Nhã Đình liền gọi con chó đó là tiểu Hắc.
Cả 3 đi đến địa điểm Ma Thông hoạt động, nơi đây có 1 bãi đất trống, lúc này đại bao lấy ra 1 số cái hộp nhỏ, đây là lúc trước cậu cùng Bá thúc lấy sừng của Tam Giác Tê chế thành thuốc nổ, Đại Bảo liền tranh thủ đào chôn xung quanh bãi đất trống đó rất nhiều hộp, sau đó làm 1 đường dẫn kéo đến phía sau 1 gốc cây lớn, Nhã Đình cũng đặt ra 1 số dạng bẫy Phép, sau khi bố trí xong thì trời cũng đã đêm.
Lúc này Nhã Đình và tiểu Hắc nhảy lên thân cây to, còn Đại Bảo đứng phía dưới thân cây lớn.
Hiện tại cả 3 đang nằm trong phạm vi hoạt động của Ma Thông, bóng đêm bao quanh, những cơn gió thổi qua những tán lá gây ra ra những âm thanh xào sạt, âm thanh của hung thú kêu réo khắp nơi, 1 lúc sao bỗng 1 âm thanh tiếng bướt chân dặm mạnh xuống đất, làm cả mặt đất run lên.
Lúc này Đại Bảo quay về phía trên nói nhỏ với Nhã Đình.
-Cứ như bình thường mà làm khi nào tôi ra hiệu liền gây tê liệt, sau đó kích hoạt các cái bẫy Phép, còn tiểu ham ăn, mày nằm im đó cho tao.
Đại Bảo trừng mắt với tiểu Hắc 1 cái làm nó rụt cổ lại, lúc này Đại Bảo nhình về phía bãi đất trống, từ bên kia cánh rừng 1 bóng dáng lớn đi ra, đúng như phác họa 1 thân cây lớn có vô số rễ cây trường trên mặt đất, trên thân cây có 1 đôi mắt đỏ ngầy và 1 cái miện rộng đầy răng nhọn, phía trên những tán lá như trông sắc bén vô cùng, những sợi dây leo đung đưa trong không khí tạo ra những âm thanh xé gió, bóng dáng đó chính là Ma Thông.
Nó đi ra phía giữa bãi đất trống, lúc này ánh trăng chiếu xuống, dường như nó đang tắm rữa dưới ánh trăng, bộ dáng nó phập phần thoải mái, Đại Bảo khẽ ra hiệu với Nhã Đình, cô tập trung lại niệm phép, 1 khắc sau cô nhình lại Đại Bảo khẽ gật đầu.
Đại Bảo rút ra thanh trường kiếm, sau đó đưa 1 tay xuống tạo ra 1 ngọn lửa chăm ngòi cho thuốt nổ, lúc này ngòi đốt đã cháy đến cạnh Ma Thông nó bỗng dưng mở to mắt, Đại Bảo lúc này quát lên.
-Tiểu Nhã tê liệt nó.
Ngay sau đó 1 tia sét phóng ra về phía Ma Thông, nó không tránh kịp liền bị tê liệt, sau đó.
BÙM
Tiếng nổ lớn vang lên, khói bụi bay mịt mù, Đại Bảo lúc này nhảy lên cao, đôi giày đã được kích hoạt, 1 cướt dẫm xuống Ầm 1 tiếng đạp lên thân của Ma Thông 1 cái, mặt đất bị trấn đến rạng nức ra, sau đó đôi găn tay đã được kích hoạt Đại Bảo cầm kiếm lên 1 kiếm quyét ngang 1 cái, vút 1 cái lưỡi kiếm xuyên qua thân thể của Ma Thông, Đại Bảo nhảy ra khỏi phạm vi mà Nhã Đình đã bố trí bẫy Phép, lúc này Đại Bảo quát khẽ.
-Bẫy Phép tiểu Nhã.
Ngay sau đó Nhã Đình kích hoạt phừng lên 1 cái, ngọn lửa từ 4 phương 8 hướng phóng đến, 1 lúc sau khói bụi vơi đi, Ma Thông đã bị đốt đến cháy đen, thân cây có 1 vết đạp mạnh, thân thể nó bị đức ra làm 2, mắt nó trợn lên, cái miện há to ra, nó còn chẳn biết tại sao nó chết, lúc này Đại Bảo thở hắc ra 1 hơi cười nói với Nhã Đình, cô ôm tiểu Hắc nhảy xuống, cả 3 đi về phía xác của Ma Thông, sau đó liền nhanh thu hồi Ma Thạch sau đó thu thân xác của nó vào Hồn Giới.
Sau đó cả 3 liền di chuyển nhanh đi khỏi nơi này, vì lúc nãy trận chiến kia có lẽ sẽ ảnh hưởng đến 1 số Ma Thú xung quanh, nên cả 3 nhanh đi khỏi nơi này để tránh những trận giao tranh vô ngĩa và tốn thời gian.
Cả 3 lúc này liền đi theo bản đồ di chuyển đến mục tiêu tiếp theo, cả 3 vừa đi vừa dừng lại 1 thân cây lớn nghỉ ngơi, ăn 1 số thứ gì đó sau đó liền tiếp tục lên đường.
...
Đến đêm thứ 4 cả 3 đã đến địa điểm của Linh quả "Đào", cả 3 cẩn thận di chuyển, sau đó nấp phía sau 1 cái cây lớn nhình về ở giữa hồ nước có 1 cái cây lớn, phía bên trên có rất nhiều quả "Đào", lúc này cả 2 đang căn thẳng không biết Độc La Xà đang ở đầu thì tiểu Hắc bỗng đi về phía trước, Nhã Đình định kéo nó lại nhưng lại bị Đại Bảo ngăn lại, cả 2 căn thẳng nhình theo bước chân của tiểu Hắc, ngay sau đó tiểu Hắc tru lên 1 tiếng, hồ nước bên dưới nhộn nhạo 1 hồi, sau đó truyền đến 1 âm thanh xé nước.
Phía dưới 1 cái đầu rắn to đùng hiện lên, sau đó thân thể nó hiện ra, Đại Bảo và Nhã Đình chấn động, rõ ràng lúc đầu nó chỉ là 1 con cấp A thôi mà, nhưng bây giờ Đại Bảo cảm nhận được khí tức uy hiếp bản thân mình, Nhã Đình níu lấy cậu run rẫy, tựa như sắp khóc.
Nhưng lúc này tiểu Hắc nhình con rắn vui vẻ kêu lên vài tiếng, sau đó bỗng nhiên làm cho Đại Bảo và Nhã Đình trợn tròn mắt, con rắn bỗng hóa thành 1 làn khói, sau đó 1 nữ nhân xuất hiện, mái tóc màu đen huyền như vũ trụ, đôi mắt màu đen giữa con ngươi có 1 vết rách bên trong vết rách dường như có thể hút ngươi khác vào, đôi môi đỏ hồng cuộng lên, nàng mặt 1 bộ y phục màu đen huyền, cơ thể đầy đặng, đôi gò bông cao ngất mềm mại ưỡng lên, đôi mông căn tròn ma mị, vòng eo nhỏ tạo thành 1 cơ thể hoàng hảo vô cùng, trong đêm tối ánh trăng chiếu xuống làm nỗi lên gương mặt mĩ lệ của nàng, làn da trắng trẻo được bộ y phục màu đen tôn lên càng thêm nỗi bật, nếu Y Na xinh đẹp nhã nhặn và trong sáng, thì nàng đẹp theo vẽ đẹp trưởng thành và ma mị.
Đại Bảo có chút ngây người cái này cũng là quá đẹp a, nàng khẽ duỗi tay ôm lấy tiểu Hắc vào lòng, nó vui vẻ kêu lên vài tiếng, sau đó lại chỉ chỉ chổ Đại Bảo đang ở, nàng khẽ nhình về phía Đại Bảo, không làm gì cả chỉ đứng đó nhình chằm chằm.
1 lúc sau Đại Bảo và Nhã Đình đành bước ra, cô gái đó nhình lần lượt đánh giá cả 2 1 lần sau đó xoa xoa đầu tiểu Hắc rồi nói.
-Các ngươi cho nó ăn ta cho các ngươi 1 ân huệ.
Giọng nói có chút băng lãnh và mềm mại, lúc này trên cái hồ bỗng xuất hiện 1 cây cầu băng dẫn đến giữa hồ, sau đó nàng đi trước, Đại Bảo và Nhã Đình nhình nhau 1 cái rồi vước về phía trước, khi vừa chạm bước chân đầu tiên lên cây cầu, 1 dòng Linh khí nồng đậm đập vào mặt cả 2, làm cả 2 không khỏi dễ chịu tựa như Linh khí tẩy rữa cơ thể bọn họ.
1 lúc lâu sau cả 2 mới lấy lại tinh thần đi theo phía sau cô gái đó, khi vừa chạm chân lên vùng đất giữa hồ, 1 cảnh tượng hiện ra, khung cảnh xinh đẹp đến lạ kì, những chú đom đóm vòng qua bay lại, ánh trăng chiếu xuống dòng nước làm nỗi bật hơn khung cảnh ở nơi này, sương khói mờ ảo xung quang, dưới thân cây lớn có 1 cái bàn nhỏ, lúc này cô gái kia đã ngồi xuống bàn, cánh tay vẫn còn vuốt ve tiểu Hắc.
Đại Bảo hít sâu 1 hơi sau đó cũng tay nói -Vị tiền bối này, tiểu tử và đồng bạn chỉ đang đi làm nhiệm vụ, hy vọng có thể lấy 1 Linh quả "Đào" để hoàn thành nhiệm vụ.
Cô gái đó khẽ vẫy tay, sau đó từ phía trên 3 Linh quả "Đào" bay đến trước mặt Đại Bảo, 1 quả có màu hồng nhẹ như hình đã phác họa, còn 2 quả 1 đen 1 trắng, thấy vậy Đại Bảo hơi bất ngờ nhình cô gái
-2 Linh quả kia là tiểu Hắc cho bọn ngươi, liền xem các ngươi vận khí.
-Đa tạ tiền bối thanh toàn, nếu như không có việc tiểu tử và đồng bạn xin cáo từ. Sau đó liền thu 3 Linh quả vào kéo Nhã Đình đi.
Lúc này nhình bộ dạng sợ sệt của Nhã Đình, Đại Bảo chỉ mong rời khỏi chổ này nhanh 1 chút, vì ở đây cho cả 2 1 cám giác lành lạnh sóng cổ.
-Ngươi tên gì?.
Ngay lúc Đại Bảo và Nhã Đình đi được 1 đoạn thì thanh âm của cô gái đó lại vang lên, Đại Bảo chỉ hít 1 hơi sau đó nói.
-Vô danh tiểu bối nói ra lại bẩn tai tiền bối, tiểu tử xin cáo lui.
Vừa nói xong cậu liền ôm lấy Nhã Đình đơ người mà đạp lên thân cầu mà lướt đi, 1 lúc sau khi rời khỏi nơi đó, cả 2 ghé vào 1 thân cây, lúc này cơ thể của Nhã Đình mỡi mềm nhũn ra dựa vào người của Đại Bảo, cậu lúc này cũng thở dốc, lúc đấy cậu chỉ biết 1 điều thực lực của cô gái này chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn Độc Cô Luân Thành.
Cả 2 nghỉ ngơi 1 chút, sau khi lấy lại tinh thần liền rời khỏi khu rừng.
...
-Tên con người đó, đáng để ta "ăn".
Lúc này cô gái nhình theo phương hướng Đại Bảo vừa bay đi mà liếm môi nhình 1 cái, tiểu Hắc thì được nàng vuốt ve, thoải mái nằm trên bộ ngực sữa.
...
Có nên cho Xà cô nương vào làm vợ thứ 3 không các đạo hữu, ta viết xong thì thấy thích tính cách của nàng ^^.