Sau khi rời khỏi khu rừng Đại Bảo và Nhã Đình thở hắc ra 1 hơi, nhình bộ dáng chật vật của nhau cả 2 cười rộ lên, sau đó liền đến ngôi làng cạnh rừng Đêm, cả 2 liền đi lấy xe ngựa cấp tốc quay về Ngũ Thành vì hôm nay đã là ngày cuối cùng của nhiệm vụ.
Vừa ra xe cả 2 thúc ngựa đi nhanh, Nhã Đình xem bản đồ liền dẫn theo con đường mòn quay về Ngũ Thành, đi hơn nữa ngày ruốc cuộc cũng thấy bức tường lớn, sau khi vào thành cả 2 liền gửi trả xe ngựa, sau đó đi đến Liên Đoàn, vẫn như thường ngày ai nấy đều say sưa, vui vẻ, Đại Bảo và Nhã Đình đi về phía quầy, Kiếm Minh vừa quay sang thì bắt gặp bộ dạng lấm lem của cả 2 liền phì cười 1 cái rồi lại ho khan 1 tiếng, cánh tay chỉ lên phía trên đầu Đại Bảo hỏi.
-Tô công tử người thích đem động vật làm mũ?.
Đại Bảo lúc này giật nãy người, từ khi nào trên đầu tiểu Hắc nằm trên đó ngủ, trên cổ còn đeo 1 cái vòng trên đó có 1 cái ống nhỏ, Nhã Đình liền nhón lên đỡ thấy tiểu Hắc ôm vào lòng, cô cũng có chút giật nãy người, cả 2 nhình nhau cười khổ 1 cái.
-Chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ rồi đây. Đại Bảo đặt 2 tấm giấy nhiệm vụ lên bàn.
Sau đó Đại Bảo lấy ra 1 Linh quả màu hồng đặt lên bàn -Còn xác của Ma Thông tôi có thể bỏ đâu đây?.
-A công tử đi hướng này ạ. Kiếm Minh liền dẫn Đại Bảo và Nhã Đình đi về phía sau ngay tại sân vường.
Đại Bảo liền lấy trong hồn giới ra xác của Ma Thông, Kiếm Minh cũng không bất ngờ lắm, đánh giá 1 chút sau đó nói.
-Tô công tử đây là phần thưởng của nhiệm vụ ạ, nhiệm vụ B nhận được 10 viên Linh Thạch Trung Phẩm và 10 điểm kinh nghiệm, nhiệm vụ A 20 viên Linh Thạch Trung Phẩm và 10 điểm kinh nghiệm, còn phần của Nhã tiểu thư nhiệm vụ B 10 viên Linh Thạch Trung Phẩm và 20 điểm kinh nghiệm, nhiệm vụ A 20 viên Linh Thạch Trung Phẩm và 40 điểm kinh nghiệm, cả 2 người kí tên vào đây ạ.
-Được rồi tôi gặp lão già thối 1 chút, tiểu Nhã cô mang tiểu Hắc về nghỉ ngơi 1 chút. Đại Bảo kí xong quay sang phía Nhã Đình nói.
-Vâng ạ.
Đại Bảo hướng về phía căn phòng của Độc Cô Luân Thành, mệt mõi gõ cửa 1 cái.
-Vào đi. Giọng nói đầy khí phách vang lên.
Đại Bảo bước vào căn phòng, tâm trạng có chút mệt mõi và khẩn trương, vừa bước vào cậu thấy bên trong có rất nhiều người, trên 8 người , thấy Độc Cô Luân Thành đang đang cùng họ nói chuyện thì.
-À lão già..... hội trưởng đang bận à, vậy 1 chút tôi tìm ông sau. Đại Bảo có chút ngượng mồm.
-Không cần đâu oắc..... cậu vào đây luông đi. Độc Cô Luân Thành suýt đã gọi cậu là oắc con.
Đại Bảo bước vào tìm 1 góc đứng đó an thần lại, cả 8 người nhình cậu 1 cái rồi lại nhình Độc Cô Luân Thành, gã chỉ gật đầu nói.
-Không sau cậu ấy là người trong cuộc.
Vừa nghe xong Đại Bảo mở to 2 mắt trừng gã, gã chỉ cười nhình cậu, Đại Bảo chẳn nói gì nữa, cả ngày hôm qua cậu đã rất mệt rồi nên đành mặc kệ gã.
-Thế tôi nghe nói là cậu vừa hoàn thành nhiệm vụ hái Linh quả "Đào"?. Độc Cô Luân Thành nhình Đại Bảo nói ra.
Đại Bảo không nói cậu chỉ khẽ gật đầu, mọi người lúc này hơi ngây người, Đại Bảo là 1 cấp F a, sau có thể làm được 1 nhiệm vụ cấp A, cả đám người lâm vào trầm mặt.
-Này lão già thối, nếu như ông định tấn công vào nơi chưa Linh quả thì tốt nhất là nên chuẩn bị 1 khỏa quan tài trước đi là vừa!. Đại Bảo lúc này hơi trầm mặt nói ra.
-Oắc con, cậu thấy nơi đó có gì lạ?. Độc Cô Luân Thành khẽ hỏi Đại Bảo.
Đám người lúc này ngưng thở đợi 1 câu trả lời của Đại Bảo, sau 1 lúc trầm mặt, cậu đang do dự có nên nói hay không thì 1 âm thanh hơi gầm lên.
-1 tên tiểu tử thôi, miện còn hôi sữa chưa trải sự đời! Hừ. Đứng ở bên cạnh 1 lão già lưng cong xuống, gương mặt già cõi, cứ như là chỉ cần 1 hơi liền có thế chết ngay tại chổ.
-Tiểu tử ruộc cuộc nơi đó có gì a!. Bên cạnh đó 1 Trung niên lưng vác trường kiếm, gương mặt có chút nghiêm nghị hướng Đại Bảo hỏi đến.
-Chắc chỉ là 1 con Ma Thú cấp A thôi, dù gì 1 tên cấp F chắc đã thuê người đi làm nhiệm vụ này. Lúc này bên cạnh đó 1 giọng nói có chút mềm mại vang lên, 1 người phụ nữ tay cầm 1 2 viên ngọc xoay đến xoay lui gương mặt đã qua tuổi trung niên.
-Oắc con nói nghe 1 chút!. Độc Cô Luân Thành lúc này lên tiếng.
1 lúc lâu sau Đại Bảo quay sang ánh mắt có chút bắc đắc dĩ hỏi Độc Cô Luân Thành. -Hôm trước lão dùng bao nhiêu Sát Khí để đối đầu với tôi?.
-1 tia Sát Ý Địa Cấp. Độc Cô Luân Thành có chút nhăn mặt khi nhắc lại.
Đám người nghe vậy có chút ngưng trọng nhình Đại Bảo, Đại Bảo khẽ lắc đầu.
-Lão già ông đã từng thấy Ma Thú hóa thành hình người bao giờ chưa?. Đại Bảo lúc này cười khổ nói ra.
Cả không gian căng phòng sau câu nói đó liền triệt để im lặng, 1 lúc sau 1 trung niên gương mặt có 1 vết sẹo ngay mắt phải bộ dáng nghiêm nghị nói. -Ta chưa từng thấy, các người thì sao?.
Cả đám người đều suy nghĩ 1 chút rồi lắc đầu.
-Được rồi tôi chỉ tìm ông để nói bao nhiêu đó, còn về chuyện nhiệm vụ thì tôi yêu cầu 1 tuần làm 1 hoặc 2 nhiệm vụ trên cấp B, làm hằn ngày vậy mệt chết tôi.
-Nếu vậy liền tăng giá lên 10 Linh Thạch Trung Phẩm. Gã xoa xoa tay cười nói.
-Được rồi, đằng nào thì tôi chả hoàn thành. Nói xong liền nhún nhún vai đi.
Sau 1 hồi Đại Bảo đi khỏi, 8 người đều nhình về phía Độc Cô Luân Thành tựa như chỉ 1 câu hỏi "Tiểu tử đó là ai?".
-Cậu ấy là do Lão hà Bá kia đề cử.
Không gian lại 1 lần im lặng, "Lão hà Bá" mà Độc Cô Luân Thành nói ở đây ai mà không biết.
...
Lúc này đại Bảo quay về phòng, liền tắm rửa sạch sẽ sau đó thay 1 bộ y phục màu đen vào, 1 bộ y phục không quá cầu kì làm cậu cảm giấy thoải mái hơn, lúc này cậu vừa sực nhớ về 2 Linh quả, sau đó cậu đi qua phòng của Nhã Đình.
Cốc cốc cốc
-Vâng mời vào ạ. Thanh âm dịu nhẹ vang lên.
Đại Bảo liền mở cửa đi vào, lúc này Nhã Đình đang cho tiểu Hắc ăn, nhình thấy bộ dáng của tiểu Hắc cậu không khỏi khinh bỉ nhình nó, ngay sau đó lấy trong hôn giới ra 1 Linh quả màu trắng cho Nhã Đình, cậu giữ màu đen lại cho mình.
Lúc này Nhã Đinh lấy ra 1 tờ giấy bên trong có dòng chữ.
"Hâp thụ Linh quả sau đó sinh ra Binh Tâm.
Tiểu Hắc liền giao cho các ngươi chăm sóc, nó mà có việc ta liền tìm các ngươi tính toán"
-Binh Tâm?.
-Binh Tâm là vũ khí được kết nối với chủ nhân, nó sẽ cùng phát triển cùng chủ nhân, giới hạn là không có. Nhã Đình nhẹ nhàn đem Linh quả cất vào rồi nói ra. -Có rất nhiều cách để hấp thụ, cách hiệu quả nhất vẫn là ăn đi.
-Ồ có vẻ hấp dẫn đấy, mà giữ tiểu ham ăn này bên cạnh được không, tai họa chết người đấy.
-Nó đáng yêu thế này mà, muội sẽ chăm sóc nó.
-Được rồi tạm nghỉ ngơi vài ngày sáng mai chúng ta đi làm vài nhiệm vụ bật thấp.
-Vâng ạ, Đại thiếu huynh ngủ ngon.
-Được rồi cô ngủ ngon.
Nói xong Đại Bảo liền quay người về phòng, trong 5 ngày nay có quá nhiều việc đối với cậu rồi, thứ cậu cần nhất bây giờ vẫn là 1 cái giường đi ngủ.
-Y Na ngủ ngon.
...
-Ha ha ha ha ta thành công rồi....
Lúc này từ bên trong dược phòng 1 thân ảnh chạy ra, giọng cười khoái chí vang vọng khắp cả đỉnh núi.
Ngay sau đó Linh khí dường như có 1 lực hấp kéo về thân thể của người đó, nhưng tiếng oành oành vang lên, y phục bay phấp phới.
-Đại thiếu ta nợ ngươi 1 mạng.
Nói xong liền cười ha hả, phía bên dưới có vài thân ảnh đứng đó nhình lên, ngay sau đó từ căng phòng bên cạnh cũng vang lên 1 thanh âm Linh khí tụ tập.
-Được rồi Nam nhi, Uyên nhi, tạm thời ta và mẫu thân con sẽ bế quan 1 thời gian, hảo hảo tu hành, nhớ chăm sóc cho Ngọc Nhi đừng để con bé buồn.
-Có Phượng Hỏa Nham bầu bạn con bé chẳn cần đến con nữa.
Nói đến đây người đó cười hắc hắc sau đó đi vào dược phòng, cánh cửa phòng từ từ đóng lại.