Siêu Cấp Năng Lực Gia Tại Tu Chân Giới

Chương 26 - Lã Thiên Nhai

Sau khi Thiên Tiên Lý chạy đi, Đại Bảo cũng không dại mà lại mặc bộ y phục này, nên liền quay về phòng lấy ra 1 bộ bạch y, bộ dáng không cầu kì lắm, đơn giản dễ di chuyển lại trang trọng, mái tóc đen được búi lên cao, sau khi thay đồ xong cậu nhình lại mình 1 lần trong gương mà bất tri bất giác thở dài, nhình đông nhình tây kiểu gì cũng giống nữ giả nam trang nha.

"Pa pa thật sự rất xinh đẹp nha~"

"Hừ phải gọi là phong độ tuấn tú"

"Hắc hắc hắc"

Thấy khá phù hợp rồi liền lấy trong Hồn Giới ra 1 cây phiến, liền bước nhanh ra khỏi cửa, phía sau tiểu Hắc đi theo phía sau, đi ra khỏi cửa liền ngồi ở ghế đá chờ Thiên Tiên Lý và Thiên Sương.

"Pa pa có người"

Ngay sau đó từ phía trên 1 bóng người bỗng xuất hiện trước mặt Đại Bảo, cả người máu me be bết, y phục phá toái, tóc tai rối tung, không nhình rõ người hắn ra sao, 1 khắc sau liền lao đến chung nước liền rữa cơ thể 1 cái sạch sẽ.

Sau đó thi lễ với Đại Bảo giọng nói lạnh lùng mềm mại vang lên.

-Xin thất lễ, mong tiểu thư cứu ta 1 mạng.

Đại Bảo định giết hắn thì Kiên Cường lên tiếng.

"Pa pa cứu người này, tương lai ắc có chổ tốt"

Cậu mím môi 1 cái sau đó mặc kệ hắn.

Lập tức người lạ mặt vứt bỏ y phục trên người mình, sau đó liền nắm lấy cột tóc của cậu tuột ra sau đó cột mái tóc của bản thân lên, nắm lấy cổ áo của cậu làm y phục lõng lẽo, lấy 1 cái áo của Đại Bảo khoát lên người mình, sau đó liền trấn cậu xuống mặt bàn, gương mặt vùi vào hỏm cổ của Đại Bảo, 2 tay nắm lấy 2 chân cậu banh ra, 2 tay ôm lấy đầu cậu, Đại Bảo cảm thấy 1 cảm giác mềm mại trên ngực, nữ nhân?.tiểu Hắc định lao lên cắn hắn, nhưng cậu lại ra dấu cảng lại.

Thấy vậy người đó liền nói 1 tiếng "Đa Tạ", cậu chỉ cười rồi nói.

-Mạng của ngươi từ nay thuộc về ta.

Người lúc nãy bỗng ngơ ra 1 cái, từ lúc áp người lên người này liền cảm nhận hắn không phải nữ nhân, nam nhân liền xinh đẹp đến vậy sau? Ngay cả giọng nói cũng...

1 khắc sau trên không trung âm thanh sưu sưu vang lên, 3 bóng người dừng lại, theo tầm mắt của Đại Bảo thấy thì 2 nam nhân và 1 nữ nhân, thấy vậy cậu lúc này 2 chân ôm lấy eo của người đó, 2 tay thì bám víu vào áo của hắn, miện thì khư khư rên lên những âm thanh ngọt ngào, kẻ lạ mặt thấy vậy môi mỉm lên hông bắc đầu nhịp, Đại Bảo liền như tỏ ra sung sướng bám víu chặt vào hắn hơn, ánh mắt 3 người nhình về phía này, gương mặt của nữ nhân thì đỏ gắc lên quay mặt sang hướng khác, 2 nam nhân thì lại nhình đánh giá từ trên xuống dưới cái, sau đó cũng liền ngại ngùng mà quay người đi, sau đó nói hơi vọng lại.

-Tại hạ làm phiền 2 vị, 2 vị liệu có thấy 1 tên nam nhân vừa chạy qua đây không?.

-Hừ không thấy đừng làm bổn tiểu thư mất hứng, tướng công~ mặt kệ bọn họ chúng ta tiếp tục a~.

Vừa nói xong Đại Bảo khẽ trong lòng nhỏ máu, không thể lấy vợ được nữa nha, sau lần này nhất định đem tên này hảo hảo thu thập, đem cho ta bao nhiêu phiền phức.

-A a a vậy xin làm phiền các vị, các vị tiếp tục tiếp tục a~.

Nữ nhân lúc này cười xòa 1 cái sau đó cả 3 cùng nhau bay đi mất, cả 2 vẫn giữ y nguyên tư thế, khoảng 5 phút sau, được nghe Kiên Cường bảo cả 3 người đã đi, Đại Bảo liền 1 chân đem hắn đạp ra.

-Ai nha nương tử, vũ thê nha. Hắn ngồi ngồi dậy tỏ ra đáng thương nhình Đại Bảo vẻ mặt ấm ức vô cùng.

-Ngươi mới là nương tử, cả nhà ngươi là nương tử.

Đại Bảo lúc này ngồi dậy, 2 tay chỉnh đốn lại trang phục tóc tai, vẻ mặt tức giận trừng người lạ mặt, lúc này hắn để ý đến người lại mặt làn da có màu vàng nhạt đặc trưng của dân luyện võ, mái tóc dài màu nâu bám víu lấy gương mặt nhỏ, đôi mắt màu nâu rũ nhẹ xuống, mi mắt cong vút như lông phượng, đôi môi mõng có chút khô rát, dáng người nở nang nhưng không quá mức, cơ thể săn chắc đặc điểm của người luyện võ thật, đặc biệt khí thế bao quanh người có chút kiêu hoành hiên ngang, hào khí ngút trời, mặc dù là nữ nhân nhưng lại rất mỹ nam nha.

Thấy Đại Bảo nhình mình nàng cũng liền nhình lại, đánh giá 1 phen người cậu, 1 lúc sau liền rơi trên ngực cậu, sau đó liền lắc đầu mỹ nữ như vậy lại là nam nhân, tiếc a tiếc a.

Cả 2 người nhình nhau không khỏi cảm thán rồi lắc đầu, 1 lúc sau cô gái bí ẩn đứng dậy, đi về phía Đại Bảo tay cầm đùi cậu lên vuốt ve, còn tay cầm lấy cằm của cậu, 4 mắt lúc này nhình nhau, Đại Bảo không khách khí liền gạt tay nàng ra sau đó nói.

-Từ nay ngươi là của ta, ngươi thiếu ta 1 mạng, liền xem như ngươi phải bảo vệ mạng nhỏ này của ta đi.

-Nương tử a~, ta là ngươi tướng công không bảo vệ ngươi vậy bảo vệ ai đây.

Hừ xem như ngươi thức thời, Đại Bảo lấy trong Hồn Giới ra 1 bộ y phục ném cho cô nàng, sau đó 1 thân đi vào bên trong phòng, đóng cửa lại.

Cô nàng đó lắc đầu, cái này hẹp hòi mỹ nữ nhân đi a, sau đó cũng không đợi liền cười đi vào bên trong phòng đóng cửa lại, 1 lúc sau bên trong vang lên âm thanh chửi rủa, âm thanh ném đồ đạt.

1 hồi lâu sau cả 2 đi ra bên ngoài lúc này nữ nhân đo mặc 1 bộ nam phục trông tuấn tú vô cùng, chưa kể đến bộ dáng thõa mãng của bản thân, còn Đại Bảo lúc này hừng hực sát khí, cậu đã quá sai khi thu nàng, thu 1 cái đại háo sắc a, trong lòng cậu đem Kiên Cường cắn nuốt ngàn vạn lần.

Cả 2 lúc này ngồi đối diện nhau Đại Bảo mới hỏi.

-Ta Tô Đại Bảo NAM NHÂN, còn ngươi.

-Nương tử a, ngay cả tên phu quân của mình còn không.... ta tên Lã Thiên Nhai a. Lã Thiên Nhai chưa kịp nói đức câu liền thấy phía sau Đại Bảo vô số cục Hắc Hỏa mọc ra giữa không trung liền cười cười nói ra.

-Vì sao ngươi bị truy sát đây?.

-Ai ta đang đi dạo trên mái nhà bỗng đi sụp 1 tấm ván mục, liền rơi xuống người của đại mỹ nhân, thật vô tình nàng đang thoát y và ta lại vô tình sờ phải người nàng nên....

-Không cần ba hoa, 1 cái nữ nhân háo sắc, không chỉ thế liền ưa thích nữ nhân, được vậy liền gọi ngươi là Lã Háo Sắc.

"Tiểu tử, có cách nào giao ước với kẻ khác không"

"Pa pa có thể lấy của nàng 1 sợi Sinh Hồn"

"Sinh Hồn?"

"Đó là 1 dạng hồn, chỉ cần pa pa giữ nó liền xem nàng không nghe lời cũng phải ngoan ngoãn nghe theo"

"Lợi hại vậy sao?"

"Người thử 1 chút liền biết"

"Làm sao để lấy Sinh Hồn"

"Tự người rút, rút ra"

Sau đó Đại Bảo chia tay ra, Lã Thiên Nhai thấy vậy đặt bàn tay lên, liền bị cậu hắc ra, sau đó Đại Bảo nói.

-1 sợi Sinh Hồn.

-Ngươi.....

-Ngươi không đưa ta ta liền hét lên, thử xem ngươi nhanh hay 3 người kia nhanh?.

Lã Thiên Nhai trầm mặt đôi mắt lướt qua lướt lại 1 cái, sau đó cười nói.

-Làm việc cho tiểu mỹ nhân xem ra không tệ lắm, được ta cho ngươi.

Ngay sau đó từ trong mi tâm bay ra 1 sợi hồn màu trắng, Kiên Cường liền xuất hiện thay Đại Bảo thu sợi tàn hồn đó vào Hỏa Ấn trên trán, sau đó nữ nhân đó có cam giác bị vô số sợi xích khóa lại.

"Pa pa bây giờ ngươi chỉ cần 1 ý niệm liền có thể bắt nàng làm việc"

"Có thể"

"Đương nhiên"

-Tay trái. Lã Thiên Nhai liền đặt tay trái lên tay của Đại Bảo.

-Tay phải. Nàng lại thay tay trái bằng tay phải.

-Ngực trái. Nàng liền giật nãy người, nhưng cả cơ thể không dừng lại được liền đem 1 ngực đặt trên tay của Đại Bảo.

Cậu không khách khí bóp 1 cái cảm giác mềm mại truyền khắp các tế bào tay, Lã Thiên Nhai khẽ rên lên 1 tiếng.

-Tốt cái này chơi vui a. Đại Bảo hắc hắc cười 1 cái bộ dáng vui vẻ.

-Nương tử a cái này ngươi vũ thê a.

-Ta không phải nương tử ngươi gọi ta 1 tiếng Tô đại thiếu gia.

-Xì Tô tiên tử thì hay hơn, ai bảo ngươi xinh hơn cả nữ nhân.

.....

Cả 2 đấu khẩu 1 phen, 1 lúc sau Đại Bảo không thắng được nàng, còn bị nàng ép đến chân tường, trước giờ thứ cậu dở nhất là đấu khẩu với người khác nha, trước giờ có chuyện gì đều đấm trước rồi tính sau, mà bây giờ bị nàng ép đến mức suýt nữa bị nàng đem ra ăn sạch, cậu liền dùng đến sợi Sinh Hồn, suy ra phần thắng vẫn ở chổ cậu.

1 lúc sau Thiên Tiên Lý và Thiên Sương đến chổ cậu, liền thấy Lã Thiên Nhai, vừa thấy Thiên Sương, nàng đánh giá 1phen, sau đó lại đánh gia Đại Bảo rồi cười nói.

-Qủa nhiên nương tử vẫn thơm ngon nhất... ưm ưm.

-Câm mồm.

Nàng chưa nói đức câu liền bị Đại Bảo gạt bỏ đi, lúc này cả 2 người đứng phía ngoài ánh mắt có chút khó hiểu nhình 2 người bên trong, cái này 1 cặp trời sinh đi, nam thanh nữ tú ở cùng 1 chổ thật là lung linh hết phần người khác.

Bình Luận (0)
Comment