Trên con phố đông người, người buôn bán, người mua, người chạy vội vàng, kẻ gạ gẫm các nữ nhân chớm lớn, hay các cô gái ăn mặt hở hang đang đước trước các kỉ viện mà thu hút nam nhân, hoặc 1 vài công tử, tiểu thư của gia tộc nào đó đi dạo, đệ tử của 1 tông phái làm nhiệm vụ, các chủng tộc khác nhau như yêu tinh, người lùn, người thú,... làm cho khung cảnh ở đây náo nhiệt và đặc sắc vô cùng.
Những quầy hàng buôn bán, những tửu quán khách lâu, những tiểu quán hay khách điếm, kỉ viện, khu đấu giá, khuôn viên các gia tộc, bang hội, các hội quán,... đầy rẫy khắp nơi, không khí nơi đây làm người khác có chút choáng ngợp, người người đi đến người người đi lui, có 1 vài đoàn thương buôn hay các đệ tử đang đi tuần.
Trên con đường lớn đó có 1 đám 4 người khá là nổi bật, đi phía sau đám người 1 đôi nam thanh nữ tú thu hút ánh nhình của đám người xung quanh, có chút lạ mặt làm bọn họ nhình nhiều 1 chút, nữ nhân thì ma mị, dáng vẻ lạnh lùng xem thường người khác tựa như thế giới mình nàng làm vương, thu hút đám nhình của cánh mài râu, còn nam nhân tuấn tú, phong độ tiêu soái, trên đường đi có nháy mắt nhiều 1 chút với các cô nương làm các nàng ngơ người ngại ngùng.
-Tiên Lý tiểu đệ, dẫn ta di xem 1 chút nữ nhân của Thành Tứ Tộc này liệu có gì hấp dẫn?.
Lúc này "nam nhân" lên tiếng mặc dù trong lời nói có chút vô sĩ nhưng không làm giảm phong độ của hắn.
-Lã tỷ à Lã huynh cái này, cái này....
-Không thử 1 chút mỹ nữ liền không gọi nam nhân nha hắc hắc.
Đám người cười nói, không ai khác là đám người Đại Bảo, bọn họ vừa đến Thành Tứ Tộc đang đi dạo 1 phen, Đại Bảo lúc này đánh gia xung quanh 1 phen, nhưng trong đám người bị cậu nhình liền có cảm giác mình chỉ là sâu bọ, không dám đối cậu ánh mắt nên mắt cậu quét đến đâu thì người nào nấy quay hướng khác tránh cậu, Đại Bảo không nói chỉ đánh giá 1 chút sau đó lơ đi rồi nhình về phía trước vuốt ve nhiều 1 chút tiểu Hắc.
Lã Thiên Nhai thì lại hào hứng vô cùng nàng gặp mỹ nữ liền xáp vào, không quan tâm bên cạnh người ta có ai liền trêu chọc vài câu, Thiên Tiên Lý chỉ biết cười trừ, cái này 2 người quá là diễn hay đi a, 1 người vào cai nữ nhân kiêu sa ma mị, còn 1 người vào vai nam nhân tiêu soái phong độ, Thiên Tiên Lý có chút dở khóc dở cười.
Thiên Sương chỉ đi bên cạnh mỉm cười nhẹ nhàn, sau đó nhình 1 chút quầy hàng phía trước, nắm tay Đại Bảo lôi đi, dường như nàng quên mất cậu là nam nhân nha, thấy vậy Thiên Tiên Lý cùng Lã Thiên Nhai bèn lật đật chạy theo, 1 tên hầu hạ "nương tử tương lai", 1 kẻ bảo vệ "nữ nhân của mình".
-Oa Tô tỷ ngươi đeo cái này thật lộng lẫy a.
Thiên Sương lấy 1 cái vòng tay mang vào tay Đại Bảo còn gọi cậu 1 tiếng "Tô tỷ" làm cậu buồn rầu không thôi, nói vậy chứ Đại Bảo cũng nhình 1 chút cái vòng tay nghĩ nghĩ : Y Na mà đeo cái này chắc hẳn rất đẹp nha.
1 lúc sau cả 2 như 1 cặp tỷ muội mắt sáng quắt nhình quầy hàng mà lựa đồ, thấy cảnh này Thiên Tiên Lý chỉ cười 1 chút, Lã Thiên Nhai bèn nhình 1 chút Đại Bảo.
Sau 1 hồi lựa mua đồ, Thiên Sương và Đại Bảo lựa 1 đống trang sức, 1 nàng nghĩ khi nào có dịp sẽ đeo cho lộng lẫy, còn 1 tên thì nghĩ đem tặng nữ nhân sẽ rất vui vẻ, nhình thấy nàng nụ cười mình giả nhiều 1 chút nữ nhân cũng đáng.
-Kẹo hồ lô đây, kẹo hồ lô đây 1 que 2 xu, 1 que 2 xu....
Bỗng lúc này 1 tiếng rao đến tai Đại Bảo, cậu quay người nhình về phía âm thanh, thì thấy 1 nam nhân đang đứng trước 1 quầy hàng, bên trên đó có vô số xâu kẹo hồ lô, ở Trái Đất cậu chưa bao giờ ăn nha, có xem tiểu thuyết hay phim thì có nghe kể qua, miêu tả mùi vị có vẻ rất ngon, cậu mím môi lại định mua nhưng âm thanh lại vang lên làm cậu khựng lại.
-1 que 2 xu, kẹo hồ lô đây...
Lúc này cậu chỉ nghĩ xu là cái gì?, cậu như vậy chỉ có Linh thạch nha, cậu nhình 1 chút tựa như đem cái quầy đó khắc vào não hãi, sau đó quay lại hỏi Thiên Tiên Lý.
-Tiên Lý xu là cái gì? Linh thạch đổi xu được không?.
-Ách Bảo ca ngươi không biết?.
lắc lắc
-Đó là 1 đơn vị tiền tệ của thường dân bao gồm : Xu, Đồng, Bạc, Vàng, thường thì có 1 số nơi sẽ sử dụng loại tiền tệ này vì bọn họ không tu tiên được nên không cần Linh thạch, còn Linh thạch thì có thể đổi được xu.
-A đổi ở đâu?.
-A ngươi có thể đổi ở thương hội, đó là nơi quản lí tiền tệ.
Đại Bảo nghĩ nghĩ 1 chút sau đó cười nói.
-Lã háo sắc đi mua cho ta 5 que kẹo hồ lô.
Lúc này Lã Thiên Nhai đang đứng đấy bỗng dạng chân bướt đi, đến quầy hàng đó mua 5 que kẹo hồ lô sau đó móc tiền ra trả cho nam nhân bán hàng đó, 1 khắc sau liền đem đến đưa cho Đại Bảo, gương mặt có chút méo mó, Đại Bảo chả hơi đâu để ý nàng mà chỉ chú ý đến mấy que kẹo hồ lô, cậu sắp được thử kẹo rồi nha, 1 tay đưa lên đang định cầm lấy thì.
-Tránh đường!!!!.
-Tránh ra cho ta!!!!!!
-Đứng lại!!!!!!
ngay sau đó 1 thiếu niên chạy đến bỗng va chạm với Lã Thiên Nhai làm 5 que kẹo trên tay nàng bị duột mất ngay sau đó lọt xuống dưới đất, không chỉ thế đám người phía sau chạy đến còn dẫm lên các sâu kẹo hồ lô, chẳn mấy chốc các sâu kẹo bị dẫm nhuyễn ra.
-Ai nha đi đứng cái kiểu gì vậy?.
Lã Thiên Nhai bất mãng hét 1 tiếng, sau đó bỗng dưng cảm thấy không khí xung quanh trầm xuống, hàn khí tựa như bị vỡ đê tràn ra làm đám người lạnh hết sóng lưng, lúc nhình lại thì thấy Đại Bảo mặt trầm xuống xung quanh người được bao bởi 1 aura lạnh lẽo, 1 tay vẫn còn ở không trung run run còn 1 tay xiếc tiểu Hắc lại, nó cũng ánh mắt run run nhình Đại Bảo bộ dáng sợ hãi vô cùng, 1 lúc sau cậu thu tay lại ngước lên mỉm cười nhình Lã Thiên Nhai và tiểu Hắc vui vẻ nói.
-Bọn hắn chạy chưa xa nhỉ, bắt bọn chúng về đây cho ta, nếu như~
Giọng nói nhỏ nhẹ, cậu cố tình kéo dài chữ như ra sau đó lại nói.
-Các ngươi thế mạng bọn hắn~.
Vừa dức lời tiểu Hắc và Lã Thiên Nhai run người sau đó bật chạy đi, bộ dáng sợ hãi mà có chút tức giận, trong lòng cả 2 không hẹn mà nghĩ : Các ngươi hại người cũng đừng liên lụy người khác chứ.
Đại Bảo thấy vậy hài lòng mỉm cười sau đó nhình Thiên Tiên Lý và Thiên Sương nói.
-Chúng ta đến kia chờ bọn hắn 1 chút.
Sau đó không đợi cả 2 trả lời liền dẫn đầu đi về 1 quán xá, tùy tiện ngồi vào 1 bàn, môi mỉm cười thật hiền, 2 mắt híp lại nhình về con đường mà đám người lúc nãy chạy đi, Thiên Tiên Lý và Thiên Sương cả 2 khẽ run chỉ biết gượng cười trong lòng thầm may mắng không kết thù với Đại Bảo, Thiên Tiên Lý gọi 1 âm trà và 1 chút thức ăn nhẹ.
1 lúc sau âm thanh sưu sưu vang lên, từ trên trong đường 2 bóng dáng đi đến, phía sau lôi theo 1 đám người bị đậm bầm dập, còn có cả dấu cào và dấu răng, bộ dáng thê thảm vô cùng, đám người xung quanh bàn luận xôn xao.
-Cái này đệ tử Thôn Sơn Môn thuộc Địa Tộc đi.
-Sao bọn hắn lại thê thảm vậy?.
-Hình như là đắc tội 1 cái Đại Tiểu Thư nào đấy trông rất lạ mặt trước giờ chưa từng thấy, nhưng mà nàng đi cùng Thiên công chúa và Thiên tử a.
-Thiên Tộc và Địa Tộc trước giờ ghanh ghét nhau, xem ra sắp có kịch hay xem.
-Caia gì mà đại tiểu thư, chắc chỉ là 1 nha đầu xem trời bằng vung, ta xem lần này nàng chết thê thảm thế nào.
-Người thiếu niên đó không thể kiểm tra tu vi.
-1 cái cường giả chỉ là vệ sĩ, ruốc cuộc ngưu đến mức nào?.
-Linh thú cấp 4 a, 1 con chó nhỏ liền là Linh thú cấp 4?.
-Là do bọn hắn không có mắt mà đắc tội nàng thôi.
-Đây là đệ tử Thôn Sơn Môn liệu Địa Chấn Long sẽ bỏ qua?.
....
Cùng lúc đó Đại Bảo đặc cốc trà xuống không khí im lặng đến cực điểm, sau đó cậu nhẹ nhàn dùng mũi chân nâng lên cái cằm của 1 đệ tử, đệ tử bị nâng cằm nhình vào Đại Bảo giờ phút này hắn mới sực nhớ đến Động Đình Hồ hắn cũng có mặt ở đó, hắn nhận ra Yêu Nữ ở trước mắt này, 1 tháng trước đánh bay 4 thiên kiêu chi tử của 4 đại gia tộc, hắn chỉ là 1 cái bình thường đệ tử sao có thể so sánh đây, giờ phút này hắn chỉ hận lúc sáng dậy bước chân phải ra khỏi giường, ruốc cuộc là cấp bật nào xui xẻo?.
-Ngươi đi cúng ngươi gia gia à?.
Giọng nói nhẹ nhàn mềm mại, nhưng lại vang vọng vô cùng, tên đệ tử á khẩu đôi môi định nói nhưng lại run run, sau đó cắn răng nói ra.
-Ta, ta, ta ... đại sư huynh, là, là, là Địa Chấn Long,..... ngươi đánh, ta .... đại sư huynh,... nhất định thu, thập ngươi.
Hắn giọng nói run run ngắt quãng, nghe thấy Đại Bảo bỗng cười sau đó 1 cái ngọc thủ nhẹ nhàn vuốt trên gương mặt của tên đệ tử, bàn tay mềm mại thơm tho, nhưng lúc này hắn không thấy thế hắn chỉ thấy 1 cái ma nữ đang cười nhình hắn, sống lưng hắn lạnh run run lên.
-Ngươi dọa ta a~, ta có chút hơi sợ đấy~, nhưng~
Lúc này cậu vuốt ve hắn gương mặt nói ra, bỗng dưng kéo dài 1 tiếng sau đó bàn tay khẽ xiết mặt hắn lại nói.
-Địa Chấn Long? là cái thứ gì đồ chơi?.