Ầm.
1 âm thanh lớn vang lên, 1 cái bàn bị đánh nhuyễn thành bụi phấn, Địa Chấn Long bên cạnh thở phì phò đôi mắt rực lửa, đám hạ nhân và đệ tử xung quanh có chút run người, đây thế nhưng là lần đầu hắn như vậy tức giận nha, bị 1 cái nha đầu ngó lơ, còn bị 1 tên hạ nhân đánh bay, ruốc cuộc là bật nào sỉ nhục?.
-Hừ hay cho 1 cái họ Tô, nhất định có ngày đem nàng hảo hảo hành hạ.
Địa Chấn Long nghiến răng nghiến lợi hập hực nói ra, lúc này bên ngoài 1 cái đệ tử đi vào đôi mắt nhình mũi chân không dám nhình hắn nói.
-Đại sư huynh, ta nghe được yêu nữ đó cũng sẽ đến Học Viện.
Nói đến đây mắt hắn lóa sáng, đây chính là tên bị Đại Bảo dùng làm đồ lót chân, bị vậy hắn có chút hập hực.
-Tốt, tốt, tốt thiên đường có lối nàng không đi, địa ngục vô lối lại xông vào!!
Địa Chấn Long nói ra 3 câu tốt sau đó cười lớn, ánh mắt lóe sáng liếm nhẹ đôi môi, đây là hắn không chờ được để ăn đại mỹ nhân nha.
...
-Ách chìu.
Lúc này ngồi trước gương Đại Bảo bỗng rợn người 1 cái, trong lòng thầm rủa tên nào nhắc tên mình.
-Tô tỷ ngươi bị bệnh?. (à thì có người bảo ta nên cho Thiên Sương gọi Đại Bảo là Tô tỷ =v)
-À không có, có chút ngứa mũi.
Thiên Sương cũng không ngưng tay, 1 tay câm lấy lọn tóc dài, 1 tay cầm lấy kéo, sau khi đo đạt 1 chút liền cắt đi, đây là ý của Đại Bảo, cậu nói tóc dài khá khó trong việc di chuyển, nên nhờ Thiên Sương cắt ngắn đi, ban đầu cậu còn định cắt ngắn đi như lúc trước nhưng rồi bị Thiên Sương phát hiện, nên đành cho nàng giải quyết hộ.
Lưỡi kéo nhảy múa trên những sợi tóc, những lọn tóc thay nhau lọt xuống, 1 lúc sau mái tóc dài lúc này đã cụt đến qua vai, mái tóc ôm lấy gương mặt làm cho gương mặt yêu mị đó biến tấu trở thành 1 gương mặt đáng yêu, năng động.
Đại Bảo có chút khóc không ra nước mắt, hắn là 1 nam nhân bây giờ phải đo đạt cắt tóc là dư vị gì?.
-Ngày mai ta muống mặt đồ nam nhân, 1 lúc sau ngươi bảo với Lã háo sắc bảo nàng mặt y phục nữ nhân cho ta.
-Được nhất định sẽ nói.
Thiên Sương cười nói, có chút nói không nên lời với cặp chủ tớ này.
-Phong Hoa Tuyết Nguyệt ngươi luyện đến đâu rồi?.
-Được 1 thành a, xem như có chút thành tựu.
-Không nên nóng vội, dục tốc bất đạt.
-Được rồi ta nhớ, ngươi thu thập 1 chút rồi nghỉ ngơi.
-Được.
Đại Bảo ngứa ngáy 1 chút liền đi tắm sau đó thay y phục rồi đi ngủ, cậu rất mong chờ ngày mai a.
...
Sáng hôm sau, khi mặt trời đã qua ánh bình minh, lúc này 1 nữ nhân mặc 1 bộ y phục màu nâu, tung tăng bay nhảy, trong miện còn ngân nga 1 câu hát, đến 1 căn phòng cô mở cửa ra nói lớn.
-Nương tử a, mặt trời ló qua mông rồi tỉnh...
Nàng mở cửa thì thấy bên trong 1 thân ảnh thon thả đứng đó, đang mặt y phục nữa người trên lộ ra có chút mềm mại nhưng lại có chút cứng cáp, lúc này người bên trong phòng quay mặt ra, ánh mắt ma mị lườm nàng 1 cái sau đó tiếp tục chuyện đang dở.
Nàng ngỡ người máu mũi đã chảy ra 1 ít nha, cái này quá là muống giết người đi.
-Chảy dãi rồi kìa.
Lúc này Đại Bảo đi qua người nàng cười nói, người đó không ai khác là Lã Thiên Nhai, nàng bây giờ lại có cảm xúc muống ăn cái này nam nhân nha, da thịt trắng trẻo mềm mại, chưa kể còn quyến rũ, cái này rõ là muống thử nàng rồi.
Lúc này nàng liền quay người, 1 tay nắm lấy vai của Đại Bảo, sau đó giật rồi ném mạnh về phía sau, cậu có chút đau nhói khi lưng va phải cánh cửa, còn định cho nàng 1 trận liền bỗng 1 tay nắm lấy cằm cậu nâng lên, sau đó 1 cảm giác mềm mại ấm áp truyền đến, dồn dập đến mức cậu có chút khó thở, đôi tay ve vẩy định đẩy Lã Thiên Nhai ra nhưng chưa kịp liền bị nàng khống chế, Đại Bảo có chút ấp ức, lần đầu của cậu cũng bị cưỡng hôn, lần này cũng bị cưỡng hôn, số phận của cầu là để người khác chơi đùa sao?.
Tiểu Hắc 2 mắt lóe sáng tựa như đem khoảnh khắc này thu lại, sau đó lại bình thường nằm lại giả ngủ.
Lã Thiên Nhai lúc này trong lòng như mở cờ, cảm giác mềm mại từ môi Đại Bảo truyền đến có phản kháng 1 chưt nhưng bị nàng khống chế liền để im, lúc này nàng gan càng lớn liền đưa lưỡi tách 2 hàm răng trắng của cậu ra, sau khi tách được nàng liền đưa lưỡi vào mà khám phá bên trong, cảm giác ngọt ngào truyền đến đầu lưỡi làm nàng tê dại và thêm phấn khích, Đại Bảo lúc này mở to 2 mắt trừng nàng, lúc này cậu dùng lực thoát ra nhưng cơ thể không nghe theo ý, đôi tay lúc này không còn sức lực ngay cả đôi chân cũng có chút run rẫy tựa như đứng không vững nữa.
Sau khi càng quét 1 lần hết miện của Đại Bảo lúc này Lã Thiên Nhai mới bỏ ra, nàng có chút tiếc rẻ khi rời đi đôi môi mềm mại này, sau khi tách ra 1 cảnh tượng làm nàng không kìm được mà muống đè Đại Bảo ra ăn sạch cậu, gương mặt cậu lúc này thật dâm a~.
Được thả ra Đại Bảo có chút không hiểu cơ thể bị gì, lần trước cậu bị cưỡng hôn khi đang trúng độc cũng có sức để phán khán, còn lần này cậu không trúng độc bị Lã Thiên Nhai hôn cho không còn sức lực, tựa như năng lượng trong cơ thể đều bị nàng cuống đi.
Cơ thể cậu ngã về phía trước, Lã Thiên Nhai thấy vậy liền đưa tay ra đỡ cậu vào bộ ngực sữa, Đại Bảo úp mặt vào khe giữa 2 quả đồi thở dốc 1 tràng, 2 tay cậu buông xuôi xuống.
"Pa pa nguồng năng lượng chuyển đổi được hút đi 1 ít rồi"
"Là sao?"
"Hiện trong người pa pa có 1 luồng năng lượng đầy khắp cơ thể, đó là năng lượng khiến pa pa bị biến thành bộ dạng này, chỉ cần dùng hoặc hút hết ra thì pa pa sẽ trở về cơ thể ban đầu, lúc nãy Thiên Nhai tỷ hôn pa pa đã rút ra 00,01% năng lượng"
"Khoang vậy có nghĩa..."
"Đúng vậy pa pa phải để cho Thiên Nhai tỷ hút ngồng năng lượng đó ra"
"Cái này, cái này...."
"Nếu không pa pa cứ để vậy chẳn hay 10 năm hay 100 năm gì đó pa pa liền trở về cơ thể ban đầu hắc hắc, mà mặt pa pa hiện tại rất đáng yêu nha"
"Im mồm"
Sau 1 lúc Đại Bảo liền đẩy Lã Thiên Nhai ra, gương mặt có chút trắng bệt, mệt mõi.
-Ngươi không sao chớ, ta xin lỗi lúc nãy có chút không kìm được...
Lã Thiên Nhai lúc này có chút tội lỗi nói.
"Pa pa tùy ngươi nha, mỹ nhân hôn còn chê"
Đại Bảo cắn răng nhình mũi chân 1 chút, hắn để nữ nhân khác hôn có hay không phản bội Y Na đây, trong lòng cậu có chút giày vò, nhưng nếu trở lại cơ thể cũ nhanh 1 chút thì...
-Lần, lần sau, nhẹ nhàn 1 chút.
Đại Bảo nói xong liền quay người ôm lấy tiểu Hắc chạy đi cũng không nhình Lã Thiên Nhai, nàng nghe xong ngỡ người 1 cái, cái này, cái này "lần sau" nàng nở nụ cười ngây ngốc, vui vẻ liếm môi, lúc nãy nàng còn có chút tiếc rẻ nhưng bây giờ đôi môi đó là của nàng nha.
Nàng vui vẻ chạy phía sau luông mồm kêu "Nương Tử, Nương Tử".
Thiên Sương và Thiên Tiên Lý lúc này đang dẫn vô số đệ tử lên 1 chiếc thuyền lớn, Thiên Tiên Lý gọi lớn điểm danh từng người, 1 lúc sau Đại Bảo và Lã Thiên Nhai đi đến, 1 kẻ buồn rầu cắn môi như muống chảy máu, mắt nhình mũi chân, còn 1 người vui vẻ chạy sau luông mồm ngân nga 1 câu hát.
-Ruốc cuộc có chuyện gì đây?.
-Cái này ngươi còn nhỏ chưa hiểu.
Thiên Sương 1 bên cười nhẹ nói, nàng nhưng là thấy hết cảnh tượng lúc nãy nha, Thiên Tiên Lý làm mặt ngốc khó hiểu nhình nàng, nàng chỉ khẽ điểm nhẹ trên trán hắn cười.
-Được rồi không còn ai nữa liền chuẩn bị khởi hành!!
Lúc này dẫn đầu Đại Trưởng Lão hét lên 1 tiếng, đám đệ tử lúc này nhao nhao nhình xuống đem người thân lưu vào não hãi, khôn biết lần này bao lẫu nữa mới về đây, chiếc thuyền lớn từ từ nâng lên trôi nỗi giữa không trung, sau đó 1 lực tác động làm nó lướt đi nhẹ nhàn trên không khí hướng về Thành Tứ Tộc trung tâm mà lướt đi.
Đại Bảo lúc này ở bên trong khoang thuyền ngồi trên giường không còn tâm tư để làm gì cả, cậu như vậy là bất lực a, cậu ngã người nằm xuống giường, nhắm mắt lại tựa như không muống nghĩ nữa, bỗng lúc này từ bên ngoài cánh cửa phòng mở nhẹ ra, 1 thân ảnh y phục màu nâu bước vào trên môi treo 1 nụ cười dâm dê.
Vừa bước vào thấy Đại Bảo không có chút phòng bị nằm trên giường, lúc này con dê già đã tiến hóa thành con sói đói, đôi mắt lóe tinh quan nhình cậu, Lã Thiên Nhai lúc đầu định vào xem cậu có sao không nhưng có vẻ sắp sửa ăn cậu a~.
Nàng nhẹ nhàn bước đến 2 chân quỳ trên giường đè trên người Đại Bảo, 1 ban tay mê mẫn vuốt ve gương mặt và đôi môi cậu, ngay sau đó cúi người xuống gặm lấy đôi môi Đại Bảo, bị 1 cảm giác có chút quen thuộc ập đến, cậu mở to 2 mắt ra, định đẩy nàng ra nhưng nàng lại nhanh hơn cho caia lưỡi nhỏ vào quắn lấy cái lưỡi của cậu, làm cho cấu sức lực mât hết đành có chút ấm ức nhưng rồi mặt kệ nàng, nằm im không phản kháng, Lã Thiên Nhai vui vẻ không khách khí nắm lấy 2 bàn tay cậu đan xen vào tay của mình, sau đó hôn thắm thiết.
"Ta mong nhanh nhanh trở lại cơ thể cũ a, bị nữ nhân đoạt tay trên không có gì vui vẻ cả"
Đại Bảo buồn bực suy nghĩ.
"Hắc hắc hắc pa pa là 1 cái hảo nam nữ thụ a~."