Đã 3 ngày qua đi, con thuyền lớn vẫn trôi nỗi trên không trung"Oa tối qua hút được tận 2% nè pa pa"
Hiện Đại Bảo đang nằm trên giường quần áo tóc tai xộc xệch, ánh mắt không có chút ánh sáng, đôi môi đỏ thẳm có chút sưng lên, trên má, dưới cổ, xương quai xanh, vai mỗi chổ đều có dấu đỏ, làng da trắng hồng càng làm nó thêm nỗi bật.
Hiện bên trong phòng không có ai, con sói đói kia ăn no liền chạy đi mất dạng, dù gì nàng cũng đã hồi phục được thương thế, nàng không nói Đại Bảo cũng không biết nàng bị thương, cậu cũng không hỏi nhiều về quá khứ của nàng, nhưng 3 ngày nay tối nào nàng cũng đè cậu ra hôn đến mức cậu ngất đi, nhưng cũng nhờ vậy 3 hôm nay cậu đã rút ra được hơn 5% nguồng năng lượng biến dị đó.
Đại Bảo thở dài 1 hơi nhắm đôi mắt lại không muống nghĩ nữa, sau đó liền ngồi dậy thu thập hết những gì mà con sói đói đó gây ra, liền đi tắm 1 phen, tiểu Hắc thì tự dưng hôm trước nó lách người biến thành 1 cái vòng tay màu đen liền đến bây giờ vẫn chưa thấy tỉnh, cái vòng thì lại không tháo ra được nên cậu đành mang theo.
"5% à khi nào mới hút hết đây"
"Nếu với tiến độ này có lẽ 2 tháng sẽ xong ấy ạ"
"Ngày nào cũng như vậy, không ổn lắm, ngoài cách này ra còn cách nào khác không?"
"Ưm nếu như Pa pa có thể đến Tinh Linh Giới thì sẽ có cách"
"Tinh Linh Giới làm sao để tìm nó đây?"
"Cây Tinh Linh ạ, từ đó pa pa có thể đi qua Tinh Linh Giới, đó là cánh cổng nối liền 2 Thế Giới"
"Cây Tinh Linh ở đâu?"
"Cây Tinh Linh rất khó tìm ạ, nó như 1 làng khói có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào"
"Rõ là lão tặc thiên muống chơi ta mà"
"Pa pa quá nghịch thiên rồi, đến cả lão Thiên cũng ghét đi"
Đại Bảo thở dài 1 tiếng, lau người rồi mặc y phục vào, lần này cậu mặc 1 bộ y phục che đi cái cổ trắng noãn và che luông cả cánh tay lại, trên đó có những vết tích mà cậu không muống người khác thấy, cậu đanh thay y phục bỗng cánh cửa mở ra, Thiên Tiên Lý bước vào.
-Bảo ca sắp đến.... aaaaaaaa
BÙM.
Thiên Tiên Lý chưa nói đức câu 10 cục Hắc Hỏa lao về phía cậu, không kịp trở tay bùm 1 cái hắn văng ra khỏi cửa, chấn động lúc nãy cũng làm đám người đi ra xem thì thấy Thiên Tiên Lý đen xì 1 cục nằm đó, Lã Thiên Nhai cũng có mặt, nàng lấy 1 cái que chọc chọc vào người của Tiên Thiên Lý 1 lúc sau vẫn im lặng.
-Bất tỉnh rồi.
1 khắc sau từ bên trong phòng Đại Bảo mặc y phục đi ra, như vô ý dẫm lên người hắn 1 cái sau, Thiên Tiên Lý cong lên như con tôm, sau đó gục xuống, Đại Bảo thì tựa như những chuyện cừa rồi không phải do cậu gây ra bước ra khỏi khoang thuyền, Lã Thiên Nhai biết cậy còn giận chuyện đêm qua nên quay về phòng tiếp tục tu luyện.
Đám người liền nhao nhao lao đến giục Thiên Tiên Lý cháy đen, Đại Bảo đi rồi vẫn nghe thấy âm thanh "Sư đệ đừng chếttttt", cậu bắc đắc dĩ 1 cái, vừa bước ra bên ngoài 1 cơn gió ập vào mặt cậu, dường như những mõi mệt của mấy ngày qua đều bị gió mát cuống đi, Đại Bảo bước lên phía trước 1 chút, lựa chổ nào trống người 1 chút sau đó đứng mà nhình xuống.
Khung cảnh bên dưới núi non cây cối trập trùng rộng lớn, có 1 vài hồ nước con suối, nhình xuống khung cảnh huyền ảo ấy, trong thâm tâm Đại Bảo không khỏi cảm khái 1 chút, lúc này bên cạnh Thiên Sương bước đến, cậu nhình nàng 1 cái sau đó lại nhình xuống phía dưới, Thiên Sương cũng nhẹ nhàn cười sau đó chỉ đứng bên cạnh hắn nhình xuống phía dưới.
Bỗng dưng 1 đám mây xuất hiện bên cạnh thuyền lớn, thu hút rất nhiều ánh mắt của đệ tử, Đại Bảo cũng chỉ liết mắt nhình 1 cái rồi thôi, 1 khắc sau đó từ bên trong 1 chiếc thuyền lớn xuất hiện chiếc thuyền có treo 1 lá cờ màu xanh lá bên trên có kí hiệu 1 vòng xoáy, đây là kí hiệu của Huyễn Tộc nha.
Phía bên trên thuyền có 1 lão giả đứng phía sau là 1 nữ nhân và 2 nam nhân 2 mắt nhắm lại bộ dáng tiên nhân không nhiễm bụi trần, Đại trưỡng lão Thiên Tộc nhình lên lão giả đó, 2 người nhình nhau khẽ ghật đâu cung tay 1 cái tỏ vẻ chào hỏi, Đại Bảo lúc này nhình lên 3 người phía sau 2 nam nhân kia chính là 2 người lần trước tại Hồ Động Đình nha, còn nữ nhân kia hắn cảm thấy nguy hiểm tỏ ra từ nàng.
"Pa pa nữ nhân kia tốt nhất không nên dây dưa"
"Ta cũng có ý như vậy"
Bên kia "Diệp Tiêu Dao dạng tiến hóa" nhình về phía Đại Bảo, ánh mắt lóe lên 1 chút, nhưng rồi sau đó lại nhắm mắt dưỡng thần, Đại Bảo cũng không quá để ý, 1 lúc sau bỗng từ phía dưới 1 chiếc thuyền lớn xuất hiện, sau đó giữa không trung 1 đóa hoa màu đỏ xuất hiện, 1 chiếc thuyền từ bên trong bay ra.
Cả 2 chiếc thuyền xuất hiện thu hút sự chú ý của đám đệ tử, Đại Bảo cũng nhình lại bên trên 1 chiếc có 1 lá cờ màu nâu khắc 1 ngọn núi, còn chiếc còn lại có 1 lá cờ màu đỏ có khắc 1 đóa hoa hồng, không cần nói cũng biết là ai.
Bỗng nhiên sưu sưu 1 tiếng, 1 thân ảnh bỗng xuất hiện giữa không trung rồi biến mất, ngay sau đó xuất hiện trước mặt Đại Bảo, cậu chỉ khẽ giật người 1 cái lùi về sau vài bước chân, ra dáng phòng thủ với kẻ này, bộ pháp vô thanh vô thức quá là quỷ dị đi.
Người xuất hiện là 1 người áo đen, mắt đảo xuống rồi lại đảo lên đánh giá Đại Bảo, đôi mắt tựa như nhình xuyên thấu cơ thể của cậu, dường như trong đôi mắt đó đều không đê cậu giấu giếm 1 thứ gì, tốc độ nhanh đến mức không ai nhận ra, đám người vẫn chỉ chú ý đến 2 chiếc thuyền, ngay sau đó Kiên Cường lên tiếng.
"Pa pa người này là 1 Tinh Linh Giả"
Vừa nghe xong Đại Bảo khẽ lùi về sau thêm vài bước bộ dáng phập phồng phòng thủ, hắn khoát trên người 1 bộ y phục màu đen nhạt, không nhình rõ thân thể của hắn là nam hay nữ, Đại Bảo có nghe qua Tinh Linh Giả có thể giết nhau để tranh đoạt Tinh Linh, kẻ này không phải bình thường nên cậu chú ý vô cùng.
Cả 2 nhình nhau không nói, Đại Bảo nhẽ vẫy mắt 1 cái thì hắn biến mất, tựa như 1 hồn ma, mãi đến 1 lúc lâu sau cậu mới lấy lại tinh thần thở dài 1 tiếng, nghe được âm thanh thở dài Thiên Sương quay lại bắt gặp bộ mặt nhẹ nhõm của Đại Bảo có chút không hiểu hình cậu.
"Pa pa người lúc nãy dường như đang thăm dò con"
"Hắn ta quỷ dị"
bỗng cả 2 đang trao đổi với nhau thì 1 trận oanh oanh sóng năng lượng tạc ra, ngay sau đó cả 4 chiếc thuyền như đi vào mặt nước, nhưbgx tận oanh oanh không khí nổ ra liên tục, trên không trung xuất hiện 1 cái bức tường như bề mặt nước, 1 lúc sau cả 4 chiếc thuyền đi vào, bỗng nhiên Đại Bảo bị 1 lực tác động mạnh làm cậu khó thở gục xuống, tựa như bị 1 thứ gì đó rất khủng khiếp trấn áp.
"Hóa Thần Cảnh Pháp Bảo pa pa cẩn, thận,... cái thứ đó,... trấn áp con...."
Giọng nói Kiên Cường bỗng dưng biến mất, Đại Bảo bị trấn áp đến mức gần như nằm xuống.
-Ai lại cho phàm nhân đi vào Học Viện?.
1 giọng nói như sấm rền vang lên, làm đám người giật nãy hết cả người, có vài đệ tử gục xuống, lúc này bên cạnh Thiên Sương giật nãy người khi thấy Đại Bảo nằm gục dưới sàng.
-Tô tỷ, ngươi không sao chớ...
Lúc này nàng giật người đỡ Đại Bảo dậy nhưng không thể đến gần, bị 1 lức tác động đẩy ra xa, Đại Bảo ním môi 1 cái cậu có chút bất lực rồi, nhưng vẫn cố gắn gượng dậy, nhưng bỗng nguồn lực càng ngày càng mạnh, ngay cả 4 trưởng lão của 4 Tộc cũng bị kiểm soát đứng im ở đó.
Đại Bảo dần dần đầu óc có chút mơ hồ, tựa như có thể thiếp đi bất cứ lúc nào, cậu gượng dậy nhưng không thể, 2 mắt cậu nặng trĩu ý thức bắc đầu mơ hồ, nhưng lúc đó từ bên trong Đan Điền 1 ánh sáng tỏa ra, bao lấy cơ thể Đại Bảo, 1 luồng khí tỏa ra quét ra tứ phương, ý thức của Đại Bảo quay lại, lúc này bên trong Đan Điền cái lệnh bài của Bá thúc lúc này phát sáng uy áp tỏa ra đánh nát uy áp của giọng nói lúc nãy, Đại Bảo thở hắc ra 1 hơi trong lòng thầm đem Bá thúc cảm ơn đến vô số lần.
"Pa pa người không sao chớ"
"Không sao, lân sau về Nam Vực nhất định đãi Bá thúc 1 châu no nê"
"Pa pa ông già này có tu vi Hoàng Đế Cảnh Đỉnh Phong, trên người hắn có Hóa Thần Cảnh Pháp Bảo"
"Không sao có lệnh bài của Bá thúc, ta không tin đồ của Dược Thần lại là đồ cùi"
Bỗng trên không 1 lão giả xuất hiện, trên người khoát áo bào trắng, râu tóc bạc phơ, đôi mắt lóe tinh quan nhình chăm chăm Đại Bảo, cậu như không việc gì đứng dậy phủi phủi y phục ánh mắt có chút chán ghét nhình lên lão giả, ngay sau đó dưới chân 2 ngọn lữa đen bao lấy đạp không mà lên.
Lão giả trố mắt nhình ra, có chút bỡ ngỡ, hắn nhình Đại Bảo là 1 cái Phàn Nhân a sao có thể đạp không?, ngọn lữa kia, trong lòng hắn chỉ nghĩ đến 1 khả năng.
"Tinh Linh Giả".
Đại Bảo không nói cánh tay vẫy lên, vô số ngọn Hắc Hỏa phía sau xuất hiện giữa không trung, từ trong lệnh bài 1 cỗ sức mạnh tràng ra làm những ngọn Hắc Hỏa càng hêm hung hăn dữ tợn, tựa như có thể đốt cả chư thần, đám đệ tử và trưỡng lão phía dưới dợn cả gai ốc cái này quá là hung hăng đi.
-1 cái Hoàng Đế Cảnh cũng dám trước mặt ta nhảy múa?.
Đại Bảo khẽ vẫy tay vô số ngọn Hắc Hỏa lướt qua không trung tốc độ tựa như dịch chuyển, lao đến chổ lão giả, lão giả giật nãy người từ phía sau lưng lấy ra 1 cây gậy, ây gậy mặc dù có chút bình thường phổ thông, nhưng bên trên nó có vô số đường vân cổ lão.
-Phong Quyển Tàn Vân!!!
Lão giả hét lên 1 tiếng 1 cơn lốc từ phía sau đánh lên, giữa không trung Hắc Hỏa điên cuồng lao vào bên trong cơn lốc, những đợt nổ không khí diễn ra, cả 2 va chạm vào nhau làm cho không gian xung quanh như chấn động mạnh, đám đệ tử phía dưới gần như bị áp lực trấn đến bất tỉnh, chỉ còn 1 số trụ cột đệ tử là duy trì được, Trưởng lão của Tứ Tộc cũng không tốt hơn là bao, cả 4 cũng bị ảnh hưởng bởi sức mạnh của 2 bên.
♡Chương 30♡ Hắc Hỏa Chiến Phong Vân.
Không khí bị cả 2 luồng sức mạnh va chạm, sau đó cuộng lại rồi bạo tạc ra tứ phương tám hướng, Đại Bảo và lão giả cũng bị ảnh hưởng lùi về sau nhưng ngay sau đó Đại Bảo cười gằn lên 1 cái, đúng đây chính là thứ cậu tìm, 1 người có thể đánh làm cậu bộc phá hết sức mạnh.
Lão giả bên kia có chút ngạc nhiên, sức mạnh có thể sánh ngang với Hóa Thần Cảnh Pháp Bảo ruốc cuộc là thứ gì, lão cũng hứng thú nhình về Đại Bảo, cả 2 không nói bỗng biến mất giữa không trung, ngay sau đó xuất hiện trên không trung, quyền và gậy va chạm nhau, Linh Khí và không khí bị nghiền ép bạo tạc ra, vô số ngọn núi, cây cối mặt đất đều bị bạo tạc xé rách ra, mặc dù Đại Bảo đã lâu không luyện tập nhưng sức mạnh của cậu không biến mất đi đâu cả, vẫn cường hoành như lúc ban đầu.
Lão giả cũng không kém mặt dù đã cao tuổi như vẫn bá đạo như thường, 1 thân tu vi và Pháp Bảo không phải để chưng, trên tay Đại Bảo lúc này mang đôi găn tay màu đen huyền bốc lên ngọn lữa đen làm nó thêm thần bí.
Cả 2 va chạm vào nhau không khí bị đè nén nổ ra, ngay sau đó Đại Bảo bị trấn bay về sau, thực lực của lão già này không phải để đùa, lão giả cũng bị lui về nhau nhưng chỉ lui vài bước liền ổn định thân hình, Đại Bảo sau đó dưới chân lóe lên những tia điện màu đen ngay sau đó cậu như biến mất khỏi không khí, lão giả lúc này huy động 1 cái hình cầu gió bao quanh cơ thể mình, ánh mắt nhình đăm ra xung quanh.
Oanh
Từ phía trên Đại Bảo xuất hiện 1 cú đấm gián xuống, lão giả liền dùng cánh tay bọc lấy Phong Vân kháng cự lại cú Đấm của Đại Bảo, cả 2 va chạm nhau, ngay sau đó vô số cú đấm từ 2 bên tung ra không thể nào nhình bằng mắt thường, bên ngoài nhình vào tựa như chỉ có tàn ảnh thay nhau đụng chạm, ngay sau đó từ phía trên 1 phi đao gió quét đến mặt Đại Bảo, làm cậu lui về phía sau, sau đó lão giả lao lên Linh Khí gào thét bộc phát mà ra, Pháp Bảo phát sáng bao bọc quanh người lão giả, vô số cú đấm được bọc bởi Linh Khí và Phong Vân đấm về phía Đại Bảo, cậu rơi vào thế bị động, đỡ lấy những cú đấm đó, đỡ được vô số đấm nhưng không thể đỡ được hết, cậu vẫn thụ hơn vài chục đấm, lúc này phía sau cậu xuất hiện 2 ngọn thương bằng Hắc Hỏa đâm về phía lão giả, lão giả liền tạo ra 2 ngọn thương bằng gió 4 ngọn thương va chạm nhau sau đó nổ ra, không khí bị nổ tung làm lóe mắt cả 2.
Lúc này lão giả lui về phía sau để phòng bị thì bổng Đại Bảo xuât hiện trước mặt lão, 1 đấm uy lực vào bụng lão giả, làm lão như diều đức dây bay ngược về phía sau va chạm kéo dài trên mặt đất.
Đại Bảo ở trên không thở dốc cười nhình lão giả, lão cũng nhình lên 1 tay xoa xoa cái bụng, đôi mắt đỏ ngầu cười nói.
-Trước giờ người có thể đánh ngang tay với ta không có mấy người, đã thương được ta lại càng ít, xem ra hôm nay được sảng khoái 1 trận.
-Người đánh được với ta cũng không nhiều.
Lão giả nói xong liền vút đến 1 gây bọc Phong Vân vỗ mạnh xuống, Đại Bảo nhe răng cười gằn 1 tay bọc Hắc Hỏa đưa lên chặn lại, Ầm 1 cái cả 2 va chạm vào nhau, không ai xê dịch đi tí nào, nhưng lúc này bỗng 1 chân Đại Bảo đưa lên miện khẽ nói.
-Liên Hoàn Thường Quyền.
Ngay sau đó vô số tàn ảnh từ đôi chân nhân ra, 10, 20, 40, 80, 100, 300,... không thể thấy thêm nữa, va về phía lão giả, lão giả dùng tay chân chặn lại nhưng vẫn bị đánh trúng vô số cước, càng lúc tốc độ càng nhanh lực càng mạnh đánh về phía lão giả, làm lão trở tay không kịp mất thăng bằng ngay sau đó bị Đại Bảo nắm bắt sơ hở 1 cước va vào bụng, lão giả bị đá văng ngược về phía sau, nhưng gừng càng già càng cay, lão giả vừa bị đánh bay nhưng có Linh Khí hộ thân, lão 2 tay chấp lại quát lớn.
-Phong Tinh Lưu Vân.
1 quả cầu được tạo bằng Phong Vân hướng Đại Bảo bay đến, cậu lúc này hơi mỉm cười gồng người lên quát khẽ.
-Hắc Hỏa Hộ Thân Giáp.
Sau đó từ phía dưới bóng của cậu vô số tia lữa tràng lên, tựa như 1 con hồng hoang nguyên thú khổng lồ, 2 hàm nó há to cạp 1 cái, Đại Bảo được bao bọc bởi 1 cái đầu của con con Khuyển màu đen, ngay sau đó quả cầu khí lao về phía Đại Bảo.
ẦMMMMM
cùng 1 lúc 2 tiếng nổ diễn ra, ở 2 chổ khác nhau, khói bụi mịt mò làm che đi tầm mắt của đám người, lúc này ở trong 1 đống đất đá, 1 cánh tay đưa lên, lão giả đứng dậy thân ảnh có chút chật vật, quần áo rách tả tơi, có vài chổ bị đốt cháy, trên cơ thể máu me xen lẫn vết bẩn, thở dốc ra nhình về đám bụi bặm, 1 lúc sau khi đám bụi tan đi thì.
VÚT SƯU BẶT
3 âm thanh nhanh gọn và nhẹ nhàn diễn ra, 1 cái giống như cái đuôi từ bên trong khói bụi đánh ra hướng về lão giả 1 quất vào người lão, làm lão bay ngược trở ra va vào và xuyên qua 3 4 ngọn núi, sau đó đem lão khảm trên 1 thân núi.
Đám khói tan đi bên trong 1 thân ảnh nằm đó, máu me đầy người, y phục dường như tơi tả, ngón tay vẫn điểm lên không trung chỉ đạo cái đuôi, 1 lúc sau cái đuôi tan biến, cánh tay hạ xuống Đại Bảo nằm đó thở dốc, nguồng năng lượng bọc quanh cơ thể cậu lúc này tan đi, rồi cậu gục xuống bất tỉnh.
Đám người trên thuyền bày ra vẻ mặt mờ mịt, cái này quá là khủng bố đi cả 2 mới đó trong 1 khắc liền đánh nhau long trời lở đất, lúc nãy nơi này còn là 1 nơi xinh đẹp thì bây giờ tựa như vùa xảy ra chiến tranh, mặt đất nức toát, cây cối đổ xập có cây còn bị hắc hỏa đốt cháy, núi non đều bị bạo tạc xập xuống, 1 kẻ bị khảm trên núi đá bất tỉnh, 1 người nằm giữa 1 cái hố sâu cũng bất tỉnh đi, từ bên trên Thiên Tộc thuyền 1 thân ảnh áo bào nâu lao xuống hố sâu, 4 trưởng lão cũng hồi phục tinh thần lao về ngọn núi.
Đám đệ tử lúc này hít 1 hơi lạnh, có kẻ cảm khái nói ra.
-Cái này, cái này là cao thủ giao đấu a.
-Xem như được mở rộng tầm mắt.
-Lãnh Lão bình thường là 1 ông lão giữ cửa, vậy mà có sức mạnh này đi.
-Cái này người đi cùng Thiên Tộc ruốc cuộc có lai lịch gì?.
-Tô tiểu thư thật là mạnh a.
-Nếu như ta tu luyện nhất định sẽ đạt đến cấp độ này.
....
Vô số lời nói vang lên, có kẻ trong mắt rực lên 1 ngọn lữa, cò có kẻ trong mắt có sự sùng bái và ao ước, bọn hắn không nghĩ được nhiều chỉ biết được hôm nay xem như bọn hắn thấy được 1 phần kinh nghiệm, luông cả ước mơ cho tương lai chỉ có 1... Trở Thành Cường Giả.
-Tiểu Bảo, tiểu Bảo ngươi, ngươi không sao chớ?.
Không có sự trả lời, Lã Thiên Nhai liền hơi sợ hãi áp tai vào ngực trái Đại Bảo, tốt a vẫn còn đập, tim vẫn còn đập nhất định không sao, nàng thở phào nhẹn nhõm 1 cái, lúc này bỗng 4 ngọn lữa xuất hiện ở 2 tay và 2 chân Đại bảo, đem thu gặp găn tay và đôi giày vào, rồi 1 ngọn lữa phừng lên làm Lã Thiên Nhai giật nãy người, bao quanh lấy Đại Bảo, 1 lúc sau ngọn lữa tan đi thì trên cơ thể những vết thương đã ngừng chảy máu và bắt đầu khôi phục lại.
Lã Thiên Nhai hơi hiếu kì nhưng rồi lấy trong Hồn Giới ra 1 cái chăn và 1 viên đan dược nhét vào miện Đại Bảo, sau đó đem cậu bọc lại như 1 cái cuống cơm, liền đạp không đem về Thiên Tộc thuyền, lão giả lúc này được 4 người kia đem ra cũng không khấm khá hơn bao nhiêu, lão giả cũng được 1 Phong Vân ôm ấp mà chưa trị vết thương.
bên trong Đan Điền cái lệnh bài ánh sáng đã bị tắt đi, thay vào đó bây giờ nó là 1 cái lệnh bài bình thường, nhưng bỗng có Linh Khí xông vào bên trong nó dường như đang nạp lại Linh Khí cho lệnh bài, Kiên Cường Linh Hỏa thấy vậy cũng băng khoăng đây la vật gì?.
(Hôm nay ta up trễ vì viết 2 chương a, ta cũng đã thu thập thêm số liệu chiến đấu, nhưng thấy đoạn đánh nhau vẫn còn thiếu 1 chút gì đó, 1 chút gì đó làm cho đoạn này mất đi vẻ hay của nó a, ta nghĩ mãi không ra nên đành up lên vậy)