Ở trên khán đài, nhìn đại sư huynh như vậy, khóe miệng của Lưu Phong kẽ giật giật.
Cô cầu mong đại sư huynh nhà mình đừng có làm lớn chuyện a, bằng không cả nhóm sẽ bị đá về nơi sản xuất mất!
Trận tiếp theo, là trận của lục sư đệ với một đệ tử của tông môn nhỏ khác.
Xét về kích cỡ, thì 1 đứa nhóc con tầm 13 14 tuổi còn chưa phát triển hết như Khương Liên thì làm sao có thể đấu lại được 1 vị bá bá đen hôi cơ bắp lực lưỡng kia a! Nhưng đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, lục sư đệ này vốn là 1 trong những người có tư chất thuộc loại ưu tú của Phùng Chu phái đó, dễ gì mà lại bắt nạt được tiểu thịt tươi nơi đây!
2 bên cùng thi lễ, trận đấu bắt đầu.
Vị bá bá đó nhanh như cắt tiến sát đến Khương Liên chuẩn bị ra đòn, nhưng tiểu sư đệ này cũng chẳng phải dạng vừa, nhanh chóng né chiêu đòn tấn công, và dồn linh lực vào nắm đấm, tung lại đòn đánh trả lại đối phương.
Đối thủ bị trúng chiêu, bị bật ra sát thành võ đài, nhưng vẫn đứng dậy được, tiếp tục áp sát Khương Liên, vừa ra đòn vừa di chuyển.
để cho nhóc con này vừa bị nhiễu loạn tầm nhìn, vừa không thể xác định được phương hướng tránh đòn cũng như phản đòn.
Phát hiện ra ý định của đối phương, Khương Liên không di chuyển nữa, trực tiếp đứng yên, nhắm mắt định thần tại nơi đấy.
Vị bá bá kia càng ngày càng thu nhỏ lại phạm vi di chuyển của bản thân, tiến đến gần sát Liên Liên, chuẩn bị ra đòn chí mạng vào lục sư đệ.
Khi đòn tấn công đấy đến gần, đột nhiên Khương Liên mở mắt ra, né hoàn mỹ đòn tấn công đấy, và 1 lần nữa dồn toàn bộ linh lực vào nắm đấm, sau đó đột ngột đấm mạnh vào đối thủ.
Hắn ta bị tấn công bất ngờ, không kịp lui lại phòng thủ, 1 phát bị đấm văng luôn khỏi võ đài đến bất tỉnh, làm hỏng luôn tường dưới chân khán đài.
Khương Liên thở hồng hộc, sau đó chắp tay hành lễ, cười tươi:
- Cảm ơn bá bá vì đã nhường a!
Lục sư đệ phái Phùng Chu - Duy Khương Liên, chính thức có tấm vé đi vào vòng trong!
Trong ngày hôm nay, chỉ còn 2 sư đệ nữa thôi, là tam sư đệ và ngũ sư đệ, vậy chắc cũng nhanh kết thúc thôi a!
Trận thứ 3, là tam sư đệ Minh Triết, và 1 vị đệ tử chân truyền khác thuộc Giai Tuệ phái.
Tuy tu vi 2 bên có hơi… chênh lệch chút, nhưng nếu là đệ tử phái Giai Tuệ, thì chẳng dám coi thường a! Không cẩn thận lại bị bên kia chiếm thế thượng phong ngay!
Vẫn theo thường lệ, 2 bên chắp tay chào hỏi đối phương, và trận chiến bắt đầu.
Minh Triết triệu hồi Phá Tinh kiếm đến, lao lên trước chiếm lợi thế đầu, ép sát đối phương đến hàng rào võ đài.
Mà đệ tử này cũng rất trâu bò a, tam sư đệ tung liên tiếp chiêu vào đánh tới tấp, mà hắn ta vẫn chưa chịu ngã xuống, vẫn cứ khư khư giữ vững động tác phòng thủ.
Đánh mãi vẫn chẳng xoay chuyển gì, lại còn phung phí linh lực, Minh Triết nhanh chóng xuống sức, và vị đệ tử đang bị ép kia cười nhẹ.
Đột nhiên, đối thủ xoay mình rời đi.
Minh Triết cũng đuổi theo, tung đòn chặn đứng đường đối thủ.
Nhưng hắn ta lại nhanh hơn 1 chút, chạy theo hình tròn khu vực võ đài.
Tam sư đệ thấy vậy, cảm thấy thế trận không ổn, đang tính nhảy lên nhưng đã quá muộn.
Trận pháp, đã được hoàn thành.
Minh Triết cảm thấy linh lực cùng sức mạnh đột nhiên bị rút sạch, liền gục xuống, không thể đứng dậy nổi.
Trận chiến kết thúc, người thắng đã rõ.
Tam sư đệ phái Phùng Chu - Tôn Minh Triết chính thức bị loại!
Phía trên cao, Hồ Phúc vẫn giữ giọng điệu bình thản, chắp tay thi lễ với Xuyên Giang:
- Cảm ơn đồ đệ ngài đã nhường!
Xuyên Giang vẫn nhìn chăm chú nơi võ đài, nhưng nàng ta vẫn đáp lại:
- Quả thực đồ đệ của ta vẫn còn phải học hỏi từ đệ tử của ngài nhiều a, cảm ơn đã chỉ giáo!
Còn phía bên dưới, Minh Triết chật vật đứng lên, lủi thủi rời khán đài, sau đó ủ rũ tiến về phía Anh Kiệt, cúi đầu xuống nói, giọng đầy sự tội lỗi:
- Xin lỗi đại sư huynh, là đệ quá sơ ý, để mọi người phải phiền lòng rồi!
Hi Trung chạy vội đến, ôm chặt Minh Triết, an ủi:
- Sư huynh à, không sao đâu.
Thua keo này ta bày keo khác mà, để Giao Kiệt đại hội lần sau cũng làm lại được mà a!
Anh Kiệt cũng đi đến, vỗ vào lưng Minh Triết vài cái, rồi cười lớn:
- Cớ gì mà phải đệ phiền lòng, nhất định ông đây sẽ đập tan hết lũ cản đường đến vinh quang, trả thù cho sư đệ của ta! Đệ cứ chờ đấy, tất cả mọi người sẽ báo thù cho đệ a!
Khương Liên đi đến phía bọn họ, cũng ôm chầm lấy cả Minh Triết và Hi Trung, giọng nghẹn ngào:
- Sư huynh đừng buồn, nhất định đệ sẽ tiến sâu vào vòng trong, đem chiến thắng trở về tông môn, báo thù cho huynh a!
Minh Triết ngớ người, sau đó im lặng không nói gì.
Và đương nhiên, người đứng bên ngoài không rõ sự việc tiếp theo sẽ diễn ra như thế nào, chỉ thấy bóng lục y của 4 vị đệ tử Phùng Chu phái rời đi..