Sủng Mị

Chương 1146

Sau khi tìm một phen không có phát hiện bất kỳ địch nhân nào, thời điểm này Trầm Côn cũng lấy địa đồ thành thị ra:

- Nơi này là điểm đầu tiên chúng ta phải đánh hạ, chỗ đó có lẽ còn có mấy cường giả tọa trấn, mọi người chớ phớt lờ.

Trầm Côn đem tiết điểm tấn công phân phó mọi người, sau đó một đội thành viên trong lòng đất tiến vào trong lâm viên nội thành.

Sở Mộ đối với mấy chuyện này không có cái nhìn nào, dù sao đi theo bọn họ là được.

Lâm viên trong nội thành rất lơn, vốn là hoàng thổ của hoàng tộc Mục thị, bây giờ nhìn qua có chút hoang phế, đoán chừng có một đoạn thời gian rất dài không có người quản lý.

Ven hồ có cỏ dại mọc đầy, những nơi này dễ dàng biến thành nơi che dấu, một chuyến hơn ba nghìn người đi qua cỏ dại ven hồ ghé vào một cánh rừng nhỏ, chậm rãi tiếp cận đường bên ngoài thành cung.

Vẫn là một yêu linh đi trước dò đường, đại bộ đội đi theo nó.

Xác nhận không có mai phục thì hơn ba nghìn yêu linh tiến vào trong trạng thái tiềm hành, lặng yên không một tiếng động xuyên qua đường đi bên ngoài thành cung.

Lãnh thổ chung quanh của Mục thị dã được Hồn Minh tu kiến nhiều kiến trúc rộng lớn, các loại đình đài lầu các, tường cao thâm viện, tráng lệ mà không mất lịch sự tao nhã, may mà đại bộ phận hồn sủng sư ở nơi này đi đánh thành Ngũ Phương. Đại bộ phận còn thừa lại nơi này là gia thuộc của hồn sủng sư.

Bởi vì phái trung lập tồn tại, trận doanh song phương đều ít khi tàn sát người vô tội, sự thật trong lịch sử rất nhiều chiến tranh cũng có đội quân chiến đấu vì chính quyền khác nhau, cho dù song phương hoàn toàn là địch cũng kiên quyết không thể làm ra chuyện nhân thần công phẫn tàn sát toàn bộ dân trong thành, một mặt bởi vì người thống trị thành thị tương lai cũng cần dân chúng ở lại để thống trị, một phương diện khác là hồn sủng sư cao thâm trong lĩnh vực nhân loại nhiều vô số kể. Trong một thành thị có khả năng có thân nhân của những cường giả này, những hồn sủng sư này có lẽ không thể chống lại thế lực thông trị, nhưng muốn giết mấy thống soái là chuyện dễ như lòng bàn tay.

Đương nhiên đồ sát quy mô nhỏ, con tin, báo thù các loại vẫn tồn tại, chiến tranh không có khả năng văn minh được, thường thường tánh mạng trong mắt thế lực đối địch không bằng cả gia súc.

Đội ngũ đánh lén đương nhiên không có khả năng đi tàn sát những thân thuộc của hồn sủng sư rồi, bọn họ giấu ven bờ hồ lờ mờ, từng chút một tiến vào vị trí trung tâm. Chỗ đó chính là mục tiêu đêm nay của bọn họ, phủ thành chủ.

Chỉ cần có thể lấy được phủ thành chủ của địch nhân, sau đó phá hủy mấy vị trí trọng yếu. Sau quân đoàn Tuyền thành không còn đường lui thì nhất định binh bại như núi đổ.

Phủ thành chủ tọa lạc ở vị trí trung ương, trong đó có không ít trạm canh gác.

Những trạm canh gác này đều bị cao thủ Yểm Ma Cung ám sát dễ dàng, rất nhanh đã tiến tới trước phủ thành chủ.

Cửa của phủ thành chủ rất rộng, con đường đi vào rất rộng lớn.

- Nơi này rộng như vậy sao?

Trầm Nguyệt nhỏ giọng nói thầm một câu.

- Ân, có một ít thủ vệ, nhưng mà giải quyết không khó, trực tiếp giết vào đi.

Trầm Côn mở miệng nói ra.

Tuy cách phủ thành chủ mấy phòng tuyến thật dài, nhưng mà những phòng tuyến này không cách nào chống lại ba ngàn tinh nhuệ của Tam đại cung điện.

- Sát!!!!

Trầm Côn ra lệnh một tiếng, lập tức tất cả hồn sủng sư niệm chú ngữ. Triệu hồi hồn sủng của bọn họ!

Lần tập kích này lựa chọn toàn tinh nhuệ của hồn sủng giới, sau khi triệu hoán ra có đủ các màu sắc, cả con đường cơ hồ chật ních hồn sủng vô cùng dữ tợn!

- Hống hống hống rống!!!!!!!!!!!!

- Ngao ngao NGAO NGAO NGAO!!!!!!!!!

Sát khí rào rạt, dã thú chạy như điên, ban đêm yên tĩnh bị tàn phá. Năng lượng khủng bố đánh nát kiến trúc chung quanh, các kiến trúc này sụp đổ ầm ầm!

Trong lúc nhất thời con đường dẫn vào phủ thành chủ biến thành những cái hố nham nhở.

Rất nhanh tất cả hồn sủng cùng hồn sủng sư đều dũng mãnh tiến vào trong phủ thành chủ, từng âm thanh gầm gú và tiếng va chạm với tường của phủ thành chủ ngã đổ, muốn trực tiếp giẫm nát phủ thành chủ.

- B-A-N-G...GG!!!! Băng!!!!!!!!!

Liên tục mấy kỹ năng oanh kích thì tường ngoài của phủ thành chủ sụp đổ dễ dàng.

Tường phòng vệ bên ngoài của phủ thành chủ vô cùng yếu ớt, Trầm Côn lúc này tươi cười lên, ra lệnh giết vào.

Nhưng mà thời điểm hắn hô lệnh trong bụi mù của tường viện sụp đổ, Trầm Côn lại nhìn thấy thực vật đã lắp kín phủ thành chủ!

Tường thực vật này vô cùng dày dặc, do vô số rễ cây dây leo tạo thành, còn có những gốc thực vật to lớn quấn vào nhau tạo thành vách tường, khí thế bàng bạc!!

Bức tường thực vật này xuất hiện làm tươi cười trên mặt Trầm Côn cứng ngắc, cố ý đưa mắt nhìn qua phủ thành chủ tu kiến rộng như thế này, trong giây lát ý thức được cái gì!

Cơ hồ đúng vào lúc này phía trước phủ thành chủ cơ hồ xuất hiện bức tường thực vật bao phủ ba mặt đột nhiên từ dưới đất mọc lên.

Tường chắn thực vật này cơ hồ chế trụ một nửa hồn sủng và hồn sủng sư, ngay sau đó trong nhà cửa yên tĩnh chung quanh xuất hiện tiếng rống, lập tức vô số nguyên tố hồn sủng xuất hiện trên phòng ốc.

Ngâm xướng chú ngữ, kỹ năng hồn sủng nguyên tú lập lòe bao phủ cả tường viện thực vật, âm thanh nổ mạnh khủng bố vang lên, lập tức máu tươi và thịt nát bay lên, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai!!

- Chúng ta... Chúng ta trúng kế!

Sắc mặt Trầm Nguyệt trắng bệch!

Trầm Côn lâm vào ngây người, hắn tuyệt đối thật không ngờ trong phủ thành chủ lại có mai phục như thế này!

Đồng dạng Sở Mộ, Mục Thanh Y, Diệp Khuynh Tư cũng thật không ngờ lại có chuyển biến đột nhiên thế này, hơn nữa trước kia bọn họ đã dùng hồn niệm cảm giác qua, cũng không có phát hiện có địch nhân mai phục nào...

Rất hiển nhiên địa phương này đã làm tốt kết giới ngăn cản hồn niệm dò xét, sau đó làm bẫy rập đợi bọn họ nhảy vào!

Nhìn qua vô số huyết hoa từ trong thực vật bắn ra ngoài, sắc mặt Sở Mộ dần dần chìm xuống, ánh mắt cũng lạnh lẽo hơn vài phần.

- Ha ha ha, không ngờ các ngươi thật sự có can đảm đi tới đây, các ngươi hôm nay toàn bộ phải lưu lại nơi này.

Tiếng cười điên cuồng từ trong vị trí phủ thành chủ truyền ra.

Có thể trông thấy trên bức tường thực vật cao cao của phủ thành chủ xuất hiện nam tử trung niên đứng ở nơi đó, trong hai mắt mang theo vài phần tàn nhẫn, nhất là thời điểm nhìn thấy huyết nhục nổ tung trong tường thực vật, quả thực là dã thú khát máu.

Người này chính là thành chủ của Tuyền thành hiện giờ, Phùng Sanh. Cái gọi là mưu sĩ tự nhiên là do hắn sớm an bài một chiêu âm Tam đại cung điện, về phần thông đạo mạch nước ngầm hắn từ trong miệng một thành viên phản loạn của Mục thị biết được. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Mật đạo như vậy người biết rõ vô cùng ít, hơn nữa rất rõ ràng chỉ dùng khu có việc rút lui, nhưng mà thành chủ Tuyền thành Phùng Sanh lại nghĩ ra diệu kế, cố ý đem tin tức này bán cho Tam đại cung điện, dụ bọn họ phái tinh nhuệ đi ra đánh lén, sau đó thiết kế mai phục!
Bình Luận (0)
Comment