Sủng Mị

Chương 1147

Một khi đội ngũ tinh nhuệ của địch nhân chôn vùi ở chỗ này, muốn chiếm được thành thị của đối phương cũng không có khó khăn!

- Thành chủ đại nhân, đêm nay ngài vui vẻ rồi.

Một gia hỏa âm dương quái khí bên cạnh nói ra.

Đối với thành chủ Phùng Sanh thị huyết khát máu mà nói có thể nhìn thấy thảm trạng máu thịt bay tứ tung là chuyện vui sướng nhất..

Chỉ có điều đêm nay thành chủ Phùng Sanh dường như chán ghét cách chơi này, ngược lại nói nhỏ với Ẩn Ngấn bên cạnh.

Ẩn Ngấn nghe xong lập tức cười ha hả, nói:

- Thành chủ thật sự diệu kế ah!

Nói xong ánh mắt Ẩn Ngấn quét mắt nhìn qua quân đoàn của Tam đại cung điện kia một lần, dùng tinh thần chi âm mở miệng nói ra:

- Các ngươi nên biết tối nay hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng mà thành chủ nhân từ, nói cho mọi người một cơ hội có thể sống sót, hơn nữa an toàn rời khỏi nơi này. Biện pháp này chính là chỉ cần các ngươi giết một đội hữu ở bên cạnh, thành chủ có thể dùng nhân cách bảo đảm các ngươi còn sống rời đi!

Sau khi nói những lời này có thể nghe được Ẩn Ngấn cùng thành chủ cười lên khó nghe!

Sắc mặt Trầm Côn xanh lại, trong khoảnh khắc tổn thất gần một phần ba thành viên không nói, lại còn bị nhục nhã thế này.

- Giết những chó chết này!

Trầm Côn hiện tại đã biết không có đường lui. Người trong đội ngũ tuyệt đối không tin tưởng trò chơi nhục nhã này!

Thời điểm nghe được lời này trong lòng Sở Mộ âm thầm cười lạnh.

Nếu như mình không tiến vào trong đội ngũ tập kích này, như vậy trận này âm mưu của đám người kia đã thực hiện được rồi, chỉ tiếc...

Bắt đầu niệm chú ngữ, Ma Thụ Chiến Sĩ cùng Băng Không Tinh Linh đồng thời xuất hiện!

Ma Thụ Chiến Sĩ cùng Băng Không Tinh Linh cũng đã đạt tới Đế Hoàng đỉnh phong, có chúng ở đây cho dù bị mai phục thì thế nào.

- Giết qua đi.

Sở Mộ ra lệnh cho Ma Thụ Chiến Sĩ cùng Băng Không Tinh Linh.

Ma Thụ Chiến Sĩ đã lâu rồi không có quần chiến, nó đi lên trước đội ngũ, rễ cây tráng kiện đã sớm vùi trong mặt đất.

Các thành viên Hồn Minh trông thấy Ma Thụ Chiến Sĩ lại đi lên phía trước như vậy còn không có ý thức được nguy hiểm mà trái lại cười nhạo. Lập tức có một kỹ năng nguyên tố đánh tới.

- Úc... Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Ma Thụ Chiến Sĩ phát ra tiếng gầm thét, đột nhiên song chưởng đánh lên mặt đất, lập tức rễ cây nhanh chóng sinh trưởng trên nền đất, lập tức có bức tường thực vật hiện ra trước mặt.

- Rầm rầm rầm rầm rầm!!

Mấy trăm kỹ năng nguyên tố đánh vào tường thực vật của Ma Thụ Chiến Sĩ, nhưng mà tường thực vật vẫn đứng nguyên tại chỗ, đem tất cả thành viên tinh anh bảo vệ vào trong!

Trầm Côn cùng các thành viên quân đoàn đều sửng sốt, làm gì nghĩ tới một Ma Thụ Chiến Sĩ lại có thể đảm đương một phía thế này.

- Úc!!!!

Mọi người còn chưa phản ứng thì Ma Thụ Chiến Sĩ lại phát ra một tiếng gào thét!

Thoáng chốc mặt đất vỡ ra đáng sợ, vô số rễ cây hóa thành một cự mãng dài ngàn mét, kinh người chui ra khỏi thổ địa. Tùy ý vung vẩy thân thể, lập tức quét một mảng lớn kiến trúc của người Hồn Minh đang đứng!

Cuồng xà nhảy múa cuồng loạn, một bụi mây khổng lồ cả ngàn mét đem hồn sủng sư cùng hồn sủng kể cả những kiên trúc kia cũng biến thành nhỏ bé, đám hồn sủng nguyên tố mai phục của Hồn Minh dưới một kích này bị đánh thành bụi phấn!

Một kỹ năng đã có thể làm cho quân đoàn mai phục kêu lên thảm thiết, nhìn thấy bụi mây khổng lồ này quét qua nội thành, đội ngũ tinh nhuệ này ngây người.

- Đinh...

Thời điểm Ma Thụ Chiến Sĩ đại phát thần uy thì Băng Không Tinh Linh cũng hoàn thành chú ngữ.

Lạc Tinh Hoàn!

Hai tay đưa lên trời, trong đêm tối nhanh chóng ngưng tụ sương lạnh.

Sương lạnh không ngừng hiện ra ánh sao lấp lánh, nhu hòa rơi vào vị trí quân đoàn đang mai phục ở phía bắc, sau đó lặng yên không một tiếng động hòa tan làn da không ít thành viên Hồn Minh...

- Xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~...

Âm thanh đông cứng truyền ra ngoài, Lạc Tinh Hoàn sau khi rơi xuống làm cho quân đoàn mai phục khí thế đông lại, hồn sủng phong hệ của môt sĩ quan dùng kỹ năng thổi qua, lập tức thân thể mấy trăm hồn sủng biến thành thịt đông nát vụn!

Hình ảnh đáng sợ này làm cho đám quân mai phục sợ hãi. Không ai nghĩ tới hai hồn sủng của cấp chiến tướng lại mạnh mẽ như vậy, trong lúc nhất thời quân tâm đại loạn!

Nhưng mà chuyện này còn chưa có chấm dứt, Diệp Khuynh Tư cùng Mục Thanh Y triệu hồi hồn sủng của mình ra thì chiến cuộc lập tức phát sinh cải biến, tất cả tiếng kêu thảm thiết không còn phát ra từ đội ngũ của Tam đại cung điện nữa, mà là từ đội quân mai phục của Hồn Minh!

- Khuynh tư, ngươi nhìn xem có thể cứu sống bao nhiêu người, ta đi giải quyết tên thành chủ.

Sở Mộ nhìn Diệp Khuynh Tư nói ra.

Diệp Khuynh Tư gật gật đầu, nàng mang theo hồn sủng phụ trợ chạy đi tới bức tường thực vật kia.

Tường thực vật đã sớm máu tươi đầm đìa, nhìn qua một đống lớn người không khác gì thi thể cả.

- Âm, Hoa Chi Mệnh!

Diệp Khuynh Tư nhìn Linh Âm Thiếp phát ra mệnh lệnh.

Linh Âm Thiếp nhanh chóng niệm chú ngữ, lập tức một làn váy hoa của thiếu nữ hiện ra, từng đạo ánh sáng nhu hòa bay lên!

Hoa Chi Mệnh, đây là kỹ năng trị liệu quần thể của Linh Âm Thiếp, chỉ cần niệm chú ngữ cũng phải mất mười giây!

Chú ngữ hoàn thành thì vầng sáng cực lớn kia hóa thành nụ hoa, dĩ nhiên là bao phủ toàn bộ thành viên Tam đại cung điện bất kể sống chết vào trong!

- Sinh Mệnh Chuyển Hoán!

Diệp Khuynh Tư thì thầm.

Linh Âm Thiếp thao túng vô số mạch máu của nhụy hoa, những nhụy hoa này điên cuồng hấp thu huyết dịch lưu lại ở bên ngoài, đem những huyết dịch này chuyển đổi thành tính mạng, một lần nữa rót vào trong thân thể của hồn sủng và hồn sủng sư!

Trong lúc nhất thời tất cả thương binh và hồn sủng gần như mất mạng được tẩm bổ sinh mạng!

Thời điểm Diệp Khuynh Tư đang thi thuật cứu người, Mục Thanh Y cũng trước tiến lên phía trước triệu hồi một hồn sủng thực vật hệ tiến hành bảo hộ những thương binh kia, dù sao cho dù bọn họ được Diệp Khuynh Tư cứu sống nhưng bọn họ vẫn yếu ớt.

- Khuynh Tư, có thể cứu sống bao nhiêu?

Mục Thanh Y mở miệng hỏi.

- Chỉ có thể cứu sống hai phần ba a.

Diệp Khuynh Tư nói ra.

Mục Thanh Y sững sờ, tường thực vật và kỹ năng oanh tạc của hồn sủng nguyên tố đánh tới công kích gần ngàn người cùng bốn ngàn hồn sủng, chỉ sợ cứu được mấy trăm sống sót đã là quá nhiều rồi, Diệp Khuynh Tư lại nói có thể cứu sống hai phần ba, vậy là hai ba ngàn hồn sủng và bảy tám trăm hồn sủng sư còn sống!

Mục Thanh Y biết rõ Diệp Khuynh Tư linh thuật cùng phụ trợ năng lực cao siêu, nhưng không ngờ cường đại tới mức thế này, chuyện này và quần thể Phục Hoạt Thuật có cái gì khác nhau?

Diệp Khuynh Tư đương nhiên còn không có nắm giữ Phục Hoạt Thuật, cái gọi là Phục Hoạt Thuật tự nhiên là có khả năng khởi tử hồi sinh, cho dù chết toàn bộ cũng có thể cứu sống.

Từ chỗ lão sư Ứng Vinh thì Diệp Khuynh Tư biết rõ Phục Hoạt Thuật tồn tại chân thật, chỉ tiếc Diệp Khuynh Tư cách này cảnh giới này một khoảng cách rất dài, hơn nữa nàng cũng không có tìm được linh vật phối chế phục sinh, hồn kỹ phục sinh hoặc là hồn sủng có kỹ năng phục sinh.
Bình Luận (0)
Comment