Đường Hoàng Tuyền phủ kín đầy máu tươi, mạch nước ngầm kế bên cũng bị máu tươi nhuộm đỏ!
Trong khoảng thời gian ngắn hải quân cấp Đế Hoàng đã tổn thất ngàn tên.
Trong đội ngũ hải quân, đại thủ lĩnh Từ Khuông, thủ lĩnh Hải Thiếp, thủ lĩnh Thiết Băng, quân sư Hoàng Mang cùng với ba hải thống khác đều ngưng trọng.
- Đây là thủ hộ giả đầu tiên!
Một gã hạ vị hải thống mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên nói ra. nguồn TruyenFull.vn
Một phần tư hải quân bị chết tham, loại tổn thất này hoàn toàn vượt quá mấy thủ lĩnh này, những hải quân cấp Đế Hoàng này căn bản không chịu nổi một kích.
- Các ngươi ra tay đi.
Ánh mắt Từ Khuông quét mắt nhìn qua ba vị hải thống, nhìn bọn họ nói ra.
Ba gã hạ vị biển thống gật gật đầu, lập tức niệm chú ngữ, phân biệt triệu hồi ra ba con chúa tể cao đẳng.
Ba con chúa tể cao đẳng gia nhập vào chiến đấu thì bộ pháp đồ sát của con yêu linh kia chậm lại.
Ba con chúa tể cao đẳng có một đằng hệ, sinh vật đằng hệ có năng lực hạn chế mạnh hơn mộc hệ, thân ảnh yêu linh kia tới gần con đường máu tươi kia, trong con mắt hiện ra hào quang hung tàn và tỉnh táo.
Thời điểm ánh mắt yêu linh Bỉ Ngạn dừng lại, rốt cuộc Sở Mộ cũng nhìn rõ sinh vật này.
Đây là một sinh vật toàn thân đen huyền, hình thể thon dài như ma lang.
Trên đầu của nó có một cái sừng thật dài, chúng quanh cái trán xuất hiện ma văn kỳ dị!
- Ly lão nhân, đây là sinh vật gì?
Sở Mộ chưa từng gặp qua yêu linh hình sói có sừng như vậy.
- Hẳn là Nộ Giác Chi Ma, đẳng cấp chủng tộc trong yêu linh cũng rất cao.
Ly lão nhân nói ra.
- Nộ Giác Chi Ma là yêu linh thè lưỡi ra liếm máu người, cái gọi là thè lưỡi ra liếm máu người chính là ham mê giết chóc và uống máu, khí tức sát lục càng mạnh thì thực lực của chúng tăng lên mạnh, đám hải quân này không biết điểm này, không ngờ còn cho đám hải quân xông lên tiêu hao, làm như vậy cũng chẳng khác gì tăng thêm lệ khí cho Nộ Giác Chi Ma, sẽ trở nên khó đối phó.
Ly lão nhân tiếp tục nói.
Thời điểm nói chuyện thì Nộ Giác Chi Ma đã phát động công kích lần nữa.
Tốc độ của Nộ Giác Chi Ma thật nhanh, Sở Mộ chỉ ở trên người Mạc Tà chưa từng gặp qua loại tốc độ này.
Một đạo thân ảnh hắc sắc từ trong nước sông tràn ngập máu tươi bay lên, dính sát vào vách tường của đường Hoàng Tuyền
Tứ chi của Nộ Giác Chi Ma dính chặt vào dung nham, con mắt đáng sợ nhìn chằm chằm vào con Lục Ma Hổ.
- Bá...
Một đạo thiết cắt đánh từ trên xuống. Lục Ma Hổ cấp chúa tể cao đẳng lập tức né tránh, phần lưng của nó xuất hiện vết máu.
- PHỐC...
Máu tươi từ phần lưng của Lục Ma Hổ phun ra ngoài.
- Bá...
Lại là một đạo thiết cắt đánh xuống, căn bản không có người nào thấy rõ Nộ Giác Chi Ma phát động công kích thứ hai thế nào.
- PHỐC...
Vết máu thứ hai xuất hiện trên lưng Lục Ma Hổ, máu tươi lại phun ra lần nữa.
- Ngu xuẩn, nhanh thu hồi đi!
Thủ lĩnh Hải Thiếp mắng tên hạ vị hải thống bên cạnh!
Tên hạ vị hải thống kia lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng niệm chú ngữ thu Lục Ma Hổ vào trong không gian hồn sủng.
Thời điểm này kỹ năng Đằng hệ cũng đánh tới.
Tốc độ phản ứng của Nộ Giác Chi Ma cực nhanh, thân thể không cần di động đã quỷ dị né ra thật xa, mà một giây sau gần ngàn con nguyên tố hồn sủng cấp Đế Hoàng lập tức oanh tạc lên vị trí Nộ Giác Chi Ma vừa rồi, không ngừng bao trùm nơi đó!
Nộ Giác Chi Ma tiếp tục trượt ra phía sau, nguyên tố sóng xung kích đánh lên người của nó, trên người của nó xuất hiện không ít vết thương, nhưng mà tốc độ của Nộ Giác Chi Ma thật sự quá nhanh. Hơn một ngàn nguyên tố Đế Hoàng dùng kỹ năng bao trùm nó không kịp bỏ chạy, trên nguoif Nộ Giác Chi Ma xuất hiện một ít vết thương nhẹ.
Cả quá trình chiến đấu Sở Mộ đều nhìn trong mắt. Ý thức chiế đấu của Nộ Giác Chi Ma cũng quá nhạy cảm.
Quân đoàn hải quân đã đoán được rõ ràng, cố ý cho Lục Ma Hổ dẫn dụ Nộ Giác Chi Ma công kích, bởi vì chỉ có như vậy mới định vị được Nộ Giác Chi Ma ở đâu.
Nộ Giác Chi Ma thật sự trúng kế, nhưng mà cả quá trình trọng thương Lục Ma Hổ, né tránh sinh vật đằng hệ và thoát ra khỏi phạm vi công kích của quân đoàn nguyên tố Đế Hoàng, Nộ Giác Chi Ma không có đình trệ một chút nào, tiến công, né tránh, lui lại như hành vân lưu thủy, tuy Nộ Giác Chi Ma có thực lực chúa tể đỉnh phong, nhưng mà cũng nói rõ tính nhạy cảm của Nộ Giác Chi Ma trong chiến đấu.
Sở Mộ cũng là cuồng nhân chiến đấu, hắn phi thường rõ ràng loại cảm giác nhạy cảm này trong chiến đấu phải trải qua thiên chuy bách luyện mà thành. Mặc dù có đối mặt với hồn sủng ngang cấp cũng có được ưu thế áp đảo tuyệt đối.
Sở Mộ phát giác được ý thức chiên đấu nhạy cảm này đối với Nộ Giác Chi Ma thì đại thủ lĩnh Từ Khuông, thủ lĩnh Hải Thiếp, thủ lĩnh Thiết Băng cùng với quân sư Hoàng Mang cũng nhận ra được.
Lúc này bốn người chưởng quản quân đoàn hải quân số ba cũng trố mắt nhìn, có chút khó có thể tin nhìn qua Nộ Giác Chi Ma trốn ra khỏi phạm vi oanh tạc, hồi lâu còn không lấy lại tinh thần.
- Cái này... Thực lực Bỉ Ngạn này cũng quá kinh khủng rồi.
Hải thủ lĩnh Thiết Băng xuất thần nói ra.
Sĩ khí quân đoàn hải quân bị đè ép nghiêm trọng, quân đoàn khổng lồ như thế, tấn công dày đặc như thế. Đánh lâu như vậy chỉ có thể làm đối phương bị thương nhẹ, trọng yếu nhất là Lục Ma Hổ của hải thống bị thương nặng, trong thời gian ngắn không cách nào tham gia chiến đấu.
- Vội cái gì, đều bảo trì trận hình cho ta.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông tức giận quát lên.
- Đừng như nữ nhân, chết thì chết, diệt địch nhân cho ta.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông có lực uy hiếp cực lớn trong quân đoàn số ba, một tiếng gầm này làm đám thủ thủy chấn động.
- Đợi một chút lại truy cứu những lời này, ta đi đối phó nó a.
Thủ lĩnh Hải Thiếp đưa mắt nhìn qua đại thủ lĩnh Từ Khuông, ánh mắt ngưng trọng.
- Không có chuyện của ngươi, mỗi ngày dưỡng bọn họ quăng một đống tiền, nếu như thủ hộ giả đầu tiên cũng đánh không lại thì toàn bộ chết cũng không có gì đáng tiếc.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông lạnh lùng nói ra.
Thủ lĩnh Hải Thiếp há hốc mồm còn muốn nói điều gì, nhưng nhìn thấy ánh mắt Từ Khuông thì hắn im lặng.
Đằng sau còn có ba thủ hộ giả, hon nữa thực lực khẳng định còn manh hơn cả Nộ Giác Chi Ma này, nếu như hiện tại quăng tất cả lực lượng xuống thì đường Hoàng Tuyền này sẽ biến thành đường Hoàng Tuyền thật sự.
- Đội thực vật tiến lên phía trước, đội nguyên tố toàn bộ phóng thích kỹ năng phòng ngự, dực hệ đứng ở chỗ cao, nó không có rời khỏi mặt đất. Các ngươi cũng đừng có công kích...
Đại thủ lĩnh Từ Khuông thay thế quân sư Hoàng Mang, bắt đầu chỉ huy quân đoàn.
Từ Khuông biến hóa trận hình thfi tất cả hồn sủng Thực Vật Hệ bắt đầu phát động công kích không ngừng nghỉ, hình thành hạn chế khắp nơi. Không để cho Nộ Giác Chi Ma tùy ý bay qua lại như con thoi.
Sau khi toàn bộ nguyên tố hồn sủng chuyển sang trạng thái phòng ngự, số thương vong giảm xuống trên phạm vi lớn, Nộ Giác Chi Ma liên tục công kích ba bốn lần giết chết Đế Hoàng chỉ chừng ba trăm.
- Cứ như vậy dông dài với nó thì chết không biết bao nhiêu mà kể... Hừ, một đám vô dụng!
Từ Khuông mắng một câu.
Bất luận là yêu linh nào, cho dù thực lực của nó mạnh bao nhiêu. Kỹ năng quần công cũng phi thường có hạn, toàn bộ hải quân áp dụng tư thái phòng ngự, hơn nữa bắt đầu dùng tiêu hao chiến, chiến cuộc không còn xuất hiện cục diện nghiêng về một bên.
- Địa thủ lĩnh hải quân có chút ý tứ, tuy phòng ngự như vậy sẽ có tổn thất, thực lực một yêu linh có mạnh hơn nữa cũng bị tiêu hao tới không còn sức lực.
Ly lão nhân thấp giọng đánh giá.
Nộ Giác Chi Ma không ngừng phát động công kích, hơn ba nghìn hải quân phòng ngự với thành lũy chắc chắn, mỗi một lần tấn công cũng tiêu diệt gần trăm cấp Đế Hoàng.
Công kích gần mười lần thì số lượng hải quân cấp Đế Hoàng đã giảm xuống còn hai ngàn năm trăm.
Thời điểm thương thế trên người Nộ Giác Chi Ma càng ngày càng nhiều, hơn nữa thực vật công kích mang theo hiệu quả độc tố và suy yếu, động tác của nó càng ngày càng nhiều.
Nộ Giác Chi Ma dần dần giảm khí thế, trở nên suy yếu.
- Tốt, công kích!
Bỗng nhiên đại thủ lĩnh hô lên một tiếng.
Trận hình này chuyển đổi thật nhanh, thoáng chốc toàn bộ hồn sủng dực hệ thi triển công kích đánh vào người Nộ Giác Chi Ma.
Nguyên tố hồn sủng đang phòng ngự cũng niệm chú ngữ, đủ mọi màu sắc kỹ năng đánh xuống, oanh tạc thành nhiều cái động lớn nhỏ.
Kỹ năng rậm rạp chằng chịt bao trùm tất cả, thú hệ Đế Hoàng hét lên giận dữ nhào tới, thực vật giới hồn sủng thì thiết lập đủ loại hạn chế.
Đoàn thể hải quân trở nên lớn mạnh, Nộ Giác Chi Ma bị tiêu hao quá nhiều thể lực, đối mặt với công kích như thủy triều thì loạn bộ pháp!
- Ba...
Nhánh cây của Ma Vương Đằng quấn lên người Nộ Giác Chi Ma, Nộ Giác Chi Ma phát ra một tiếng gào thét, thân thể trùng trùng điệp điệp đụng vào trên nham thạch, trên nham bích xuất hiện vết máu.
Nó vừa mới rơi xuống thì nguyên tố hồn sủng công kích vô tình đánh xuống, Nộ Giác Chi Ma đứng dậy và thân thể hóa thành hư ảo. Lập tức biến mất tại chỗ.
- Rầm rầm rầm oanh...
Kỹ năng nguyên tố rơi xuống, vách đá biến thành đá vụn, hơn nữa kỹ năng còn tiếp tục đánh xuống không ngừng.
- Đều dừng tay, không phát hiện nó đã đào tẩu ư!
Từ Khuông hét lớn một tiếng!
Đám hồn sủng cũng thu hồi kỹ năng, thời điểm bụi mù biến mất thì thủy thủ phát hiện đối thủ đã biến mất.
- Đi, thu hồi thi thể hồn sủng, thu không được thì chôn cất quanh mạch nước ngầm, có thể chết trong yêu mộ thứ hai thì chúng cũng có được vinh quang lễ táng như các chúa tể.
Từ Khuông ra lệnh cho đám thủ hạ.
Thuỷ thủ có thể thu hồi thi thể hồn sủng không nhiều, một phương diện là thi thể khắp trên đất không thể tìm về, một phương diện khác Từ Khuông nói không sai, có thể chết ở nơi này là vinh quang.
Nghỉ ngơi và hồi phục một lát, quân sư đã ra công tác thống kê thương vong, nói khẽ với đại thủ lĩnh Từ Khuông và hai thủ lĩnh khác:
- Lần này thương vong 2479 con hồn sủng cấp Đế Hoàng, chúa tể cao mất đi sức chiến đấu là 39, tử vong 7 con, chúa tể cao đẳng trọng thương một con, chết hai con. Thủy thủ chết bốn trăm người.
Thần sắc hai thủ lĩnh ngưng trọng, Hải Thiếp thấp giọng nói ra:
- Chỉ thủ hộ Bỉ Ngạn đầu tiên đã như vậy, thuộc hạ của chúng ta tổn thất một nửa sức chiến đấu.
Thủ lĩnh Thiết Bằng gật đầu nói:
- Hơn nữa còn là con yếu nhất.
- Quả thật có chút đánh giá thấp thực lực của chúng, xem ra chúng ta nên nhờ người ngoài.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông nói ra.
Đám cầm quyền khó hiểu nhìn qua đại thủ lĩnh Từ Khuông.
Trước tới nơi này chỉ có quân đoàn số ba, làm gì có ngoại viện tới?
Đại thủ lĩnh Từ Khuông đảo ánh mắt, con mắt lăng lệ ác liệt nhìn chằm chằm vào vị trí nấp của Sở Mộ, Cẩn Nhu công chúa, Triêu Lãnh Xuyên, Hạ Chỉ Hiền, Tang Anh năm người.