Lúc này Mạc Tà rốt cuộc dừng lại, thân thể của nó theo quán tính vẫn trượt đến gần bờ vực.
"Ngao ô ô ô!"
Mạc Tà cúi đầu xuống vực sâu gào thét thê lương, giống như là phát tiết cảm xúc trong lòng mình hoặc là muốn nhắn nhủ một thông điệp nào đó truyền xuống đáy vực.
Thanh âm vang vọng khắp vực sâu, lan truyền ra các ngõ ngách hang động và thông đạo hồi lâu không có tản đi.
Cẩn Nhu công chúa và Ly lão nhi cũng thấy Mạc Tà gào thét cũng vội vàng đuổi theo. Lúc này Mạc Tà đã nằm gục trên mặt đất, cái đuôi của nó tản ra đặt Sở Mộ nằm lên đó.
Mạc Tà nhắm hai mắt lại, ai nấy cũng có thể cảm giác được tâm tình nó xuống thấp, không muốn giao tiếp với bất kỳ người nào.
Ly lão nhi chạy đến bên cạnh Mạc Tà muốn an ủi nó, nhưng thật ra lão cũng không biết nên nói gì cho tốt, chỉ có thể im lặng đứng ở bên cạnh nhìn xuống vực sâu.
---------
Dưới đáy vực sâu.
Một con Thiên Túc Ngô Công bụng trương to như cái nồi chậm rãi di chuyển xuống dưới.
Nó mới vừa nuốt sống một sinh vật khá lớn, cho nên bây giờ cần phải tìm một địa phương nghỉ ngơi, chỉ cần tiêu hóa xong sinh vật này nói không chừng thực lực của nó sẽ tăng trưởng vài phần.
Khi đầu Thiên Túc Ngô Công này tìm thấy một địa điểm tối tăm thích hợp bắt đầu co rúc thân thể lại, chuẩn bị tiến vào trạng thái ngủ say dần dần tiêu hóa thức ăn trong bụng.
Thế nhưng đầu Thiên Túc Ngô Công này ngủ không được bao lâu thì cái bụng của nó bỗng nhiên phình lên kỳ lạ.
"Xẹt!"
Hai đạo trảo nhận sắc bén từ trong bụng Thiên Túc Ngô Công bắn thẳng ra ngoài.
Mặc Trảo lập lòe hàn quang, kỹ năng Thiên Liệt Trảo hung hăng xé rách bụng Thiên Túc Ngô Công. Ngay sau đó một thân ảnh màu đen chui ra ngoài.
"Tê tê tê!"
Con Thiên Túc Ngô Công bị rạch ngực, phá bụng gào lên thống khổ. Cặp mắt đò ngầu giận dữ không dám tin tưởng ngó chừng sinh vật kia, bởi vì thân thể đối phương vô cùng hoàn hảo, không có một chút vết thương nào cả.
Đầu Thiên Túc Ngô Công này rõ ràng nhớ là lúc nuốt sống sinh vật này thì nó đã thương tích đầy mình gần như hấp hối rồi, tại sao còn có năng lực công kích phá bụng mình chui ra?
Thiên Túc Ngô Công hình thể khổng lồ nhưng bị mổ banh ngực khẳng định không thể sống nổi.
Đầu Thiên Túc Ngô Công này không cam lòng giãy dụa thân thể, nhưng càng giãy dụa lại mất máu càng nhiều, tính mạng trôi qua càng nhanh.
Cuối cùng Thiên Túc Ngô Công co quắp vài lượt rồi thân thể cứng ngắc, hoàn toàn mất đi tính mạng.
"Tê tê tê!"
Đám Thiên Túc Ngô Công ở gần đó đã nhận ra động tĩnh khác thường ở nơi này, nhất thời mấy cặp mắt đỏ ngầu lóe sáng nhìn tới thi thể đồng bọn không hiểu tại sao tự nhiên chết đi.
Đám Thiên Túc Ngô Công phát hiện Chiến Dã tồn tại rất nhanh, mười mấy con Ngô Công gần nhất lập tức phát ra thanh âm đáng sợ, cử động thân thể bò tới.
"Rống!"
Chiến Dã gầm lên một tiếng trầm thấp.
Nơi này là sào huyệt Thiên Túc Ngô Công, Chiến Dã tự biết mình không phải là đối thủ của một tộc quần số lượng khổng lồ như thế.
Cũng may vị trí hiện tại Chiến Dã đang đứng là một góc khuất, cho nên số lượng Ngô Công không có nhiều như khu vực bên cạnh Vạn Túc Ngô Công. Quan trọng nhất là khu vực này có một tảng nham thạch khá cao dựng đứng sừng sững.
Tầng nham thạch cao năm mươi thước giống như một bức tường thiên nhiên chia tách hai khu vực Chiến Dã và tộc quần Ngô Công làm hai phần. Bên kia là vô số Thiên Túc Ngô Công tồn tại, bên này chỉ có một số Thiên Túc Ngô Công, trong lúc nhất thời Chiến Dã không đến nổi bị cả đàn vây công.
Tâm trí Chiến Dã rất cao, nó biết chỉ cần giải quyết mười mấy con Thiên Túc Ngô Công bên này nhanh gọn có lẽ vẫn có khả năng tiếp tục chiến đấu.
Trước đó Chiến Dã thi triển kỹ năng Hắc Ám Chùy vốn có ý định đồng quy vu tận với tất cả địch nhân, cho nên không có nghĩ đến khả năng sống sót.
Tình huống bây giờ thật ra khẳng định là chết chắc rồi, bởi vì dưới đáy vực sâu không có bất kỳ lối đi nào thông với hang động trên kia.
Thế nhưng, Chiến Dã là Hồn sủng có tín niệm chiến đấu cực cao, nó không biết mình sẽ chết nhưng nhất định phải chiến đấu oanh oanh liệt liệt, chém giết thống khoái với đàn Thiên Túc Ngô Công. Cứ thoải mái tàn sát cho đến khi kiệt sức, sau đó mới cao ngạo chết đi.
Đám Thiên Túc Ngô Công bên này có ba con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công, bảy con chín đoạn, còn có ba con thực lực trên dưới tám đoạn.
Thực lực Chiến Dã hiện tại là tám đoạn chín giai - sơ đẳng cấp quân chủ, hiệu quả hồn trang tăng cường lực chiến đấu của lên tới trung đẳng cấp quân chủ.
Thực lực nó thấp hơn mười đoạn Thiên Túc Ngô Công một cấp bậc, cao hơn chín đoạn Thiên Túc Ngô Công chút ít. Về phần tám đoạn Thiên Túc Ngô Công không cần phải lo lắng, chỉ cần chúng nó dám đến gần Chiến Dã chắc chắn là một chiêu miểu sát.
Ba con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công đánh tới Chiến Dã đầu tiên, ba con Thiên Túc Ngô Công này có hình thể dài tới mười thước, trong lúc di động tạo ra khe rãnh dữ tợn trên mặt đất, cái đuôi to lớn không ngừng nhô lên hạ xuống đập phá nham thạch cản đường.
Chiến Dã không muốn đối kháng chính diện với chúng nó, mà nhanh chóng chạy một vòng tròn tránh ra xa, sau đó ánh mắt khóa định những con chín đoạn Thập Túc Ngô Công.
"Vụt!"
Thiên Liệt Trảo xẹt qua.
Móng vuốt Chiến Dã lần lượt thay đổi vị trí bộc phát hàn quang rực rỡ, Mặc Trảo xé rách thân thể một con Thiên Túc Ngô Công ở gần nhất.
Chiến Dã thi triển Thiên Liệt Trảo có phạm vi công kích kéo dài, trảo nhận chém rách thân thể chín đoạn Thiên Túc Ngô Công từ đầu tới tận đuôi, gần như phân chia Thiên Túc Ngô Công thành hai mảnh bằng nhau.
"Ầm!"
Chiến Dã vừa thi triển một kích như ý thì cái đuôi của mười đoạn Thiên Túc Ngô Công từ sau quét tới. Chiến Dã lập tức bỏ qua truy kích, nhảy lên cao né tránh đòn tấn công mạnh mẽ kia.
Nhưng mà nơi này có tới ba con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công. Chiến Dã tránh né được con thứ nhất công kích thì hai con Thiên Túc Ngô Công khác cũng đúng lúc nhào tới, Chiến Dã còn đang lơ lửng ở giữa không trung bị quất một cái cắm thẳng vào trong vách đá.
Thân thể Chiến Dã đào ra một cái hố thật sâu trên tầng nham thạch, thế nhưng công kích trình độ này không có bao nhiêu ảnh hưởng đối với Chiến Dã.
Một giây sau Chiến Dã chậm rãi nhảy xuống đất, dựa vào trảo nhận sắc bén trực tiếp trèo lên vách núi. Sau khi đạt tới độ cao nhất định bỗng nhiên tung người lao xuống, thoáng cái đã phóng qua đầu mấy con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenfull.vn
"Rống!"
Chiến Dã gầm rống điên cuồng, Mặc khải đột ngột lóe sáng Ma văn biến thành lực lượng cổ xưa ngưng tụ vào trong móng vuốt.
Hiệu quả của ấn ký Ma văn giúp cho Chiến Dã công kích tăng cường một cấp bậc, Thiên Liệt Trảo trực tiếp đánh nát đầu một con chín đoạn một giai Thiên Túc Ngô Công.
"Xẹt!"
Máu tươi xanh lục phun ra xối xả, chín đoạn một giai Thiên Túc Ngô Công không thể nào né tránh nổi một kích lăng lệ kia. Đỉnh đầu bị Thiên Liệt Trảo chém nát, máu tươi trộn lẫn não tương tràn ra bốc mùi kinh khủng.
"Tê tê tê!"
Ba con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công thấy đồng bọn lại bị giết chết liền tức giận kêu lên một tràng quái dị.
Thân thể chúng nó hơi co lại lấy đà lao thẳng về phía Chiến Dã. Trong lúc này Chiến Dã đang hạ xuống đất hết đường né tránh, đỉnh đầu mười đoạn Ngô Công đánh trúng người nó nhất thời da tróc thịt bong, thương tổn không nhỏ.
"Vụt vụt vụt!"
Nhưng Chiến Dã hoàn toàn không có cảm giác đau đớn, để mặc cho ba đầu mười đoạn Thiên Túc Ngô Công tùy ý công kích mình, còn nó bình tĩnh nắm chắc thời cơ nhảy lên trên lưng một con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công.
Con Thiên Túc Ngô Công này đang di động lên cao, móng vuốt Chiến Dã cắm sâu vào người nó chạy ngược lên trên. Sau khi mượn lực và nhảy qua thân thể hai con chín đoạn Thiên Túc Ngô Công, Chiến Dã đã thành công tiếp cận một con chín đoạn Thiên Túc Ngô Công khác, Mặc Khải Thứ hung hăng đâm vào trong mắt nó.
Đầu Thiên Túc Ngô Công này lập tức kêu lên thống khổ, thân thể điên cuồng giãy dụa đánh văng Chiến Dã ra ngoài.
Chiến Dã bay đi một đoạn mấy chục thước liền lọt vào phạm vi chín đoạn Thiên Túc Ngô Công vây công, trên người xuất hiện thêm mấy vết cào tương đối nghiêm trọng.
Sinh mệnh lực Chiến Dã nhiều hơn Hồn sủng bình thường gấp sáu lần, nếu đổi lại là những tám đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ khác trúng đòn liên tiếp thế này khẳng định đã bị phế rồi.
Nhưng chỉ cần không phải là thương tổn trí mạng, cho dù vết thương nặng tới mức nào Chiến Dã vẫn có thể duy trì trạng thái chiến đấu, thậm chí ý chí hăng hái còn tăng cao vài phần.
Rốt cuộc ở thời điểm sinh mệnh lực Chiến Dã suy kiệt ảnh hưởng đến lực chiến đấu, Chiến Dã bị thương liên tục bắt đầu nổi giận.
"Rống rống!"
Chiến Dã gầm rống vang dội, khải giáp tổn hại trên người chậm rãi biến hóa, tứ chi và da thịt bắt đầu cường tráng mạnh mẽ hơn. Thậm chí ấn ký ma văn Giác thú cũng sáng hơn vài phần.
"Dũng Triết Chi Tâm."
Hiệu quả Dũng Triết Chi Tâm giúp cho thực lực Chiến Dã bắt đầu tăng trưởng. Bản thân Chiến Dã đang ở trạng thái bình cảnh tám đoạn, hiện tại Dũng Triết Chi Tâm trợ giúp tăng cường sức mạnh trực tiếp đột phá tầng bình cảnh này, bước vào cảnh giới chín đoạn một giai.
Sau khi đạt tới chín đoạn, thực lực Chiến Dã đã ngang bằng mười đoạn Thiên Túc Ngô Công rồi. Cộng thêm ma văn Giác thú gia tăng lực lượng, sáu lần sinh mệnh lực cùng với năng lực khôi phục tính mạng cường đại, cho nên Chiến Dã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
Thực lực đề thăng một mảng lớn giúp cho Chiến Dã tự tin hơn hẳn, hoàn toàn không quan tâm những con Thiên Túc Ngô Công khác công kích. Bốn chân tụ lực nhảy lên cao mười mấy thước, trong lúc đó Mặc Khải Thứ trồi ra, thân thể xoay tròn tốc độ cao đánh xuống mười đoạn Thiên Túc Ngô Công.
"Phụt!"
Mặc Khải Thứ trực tiếp đâm thủng đỉnh đầu một con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công, sau đó biến thành lợi kiếm sắc bén từ vị trí cổ họng kéo dài xuống tận đuôi.
Mười đoạn Thiên Túc Ngô Công cực kỳ đau đớn, không ngừng co giật thân thể nhưng hoàn toàn vô dụng, chỉ lát sau đã duỗi dài ra nằm xụi lơ dưới đất.
"Rống rống rống!"
Chiến Dã đứng vững vàng trên người mười đoạn Thiên Túc Ngô Công gầm lên đắc ý, để mặc cho những con Thiên Túc Ngô Công khác phun nọc độc hủ thực khải giáp và da thịt của mình.
Nhưng mà ngay khi thân thể nó bị hủ thực nghiêm trọng, từ trong cơ thể Chiến Dã bắt đầu tràn ra trùng dịch.
"Trọng sinh."
Dòng chất lỏng trùng dịch nhanh chóng bao trùm tất cả vết thương trên người Chiến Dã, sau đó tiến hành chữa trị và hồi phục giúp cho Chiến Dã khôi phục chiến lực trong nháy mắt.
Bản thân Chiến Dã có thiên phú Trùng hệ dị thường, vì thế nọc độc Thiên Túc Ngô Công không có bao nhiêu hiệu quả trên người nó. Thời gian chầm chậm trôi qua, Chiến Dã đã hoàn thành lần thứ hai Đoạn Chi Trọng Sinh.
Đây có lẽ là trận chiến cuối cùng của đời nó, ý chí chiến đấu cường liệt kích phát tất cả tiềm năng trong người Chiến Dã. Sau khi hoàn thành Đoạn Chi Trọng Sinh, thực lực Chiến Dã lại tăng cường một giai, đạt đến chín đoạn hai giai.
"Rống rống!"
Chiến Dã trực tiếp bỏ qua Thiên Túc Ngô Công cấp thấp, chân trước khẽ dụng lực đạp mạnh xuống người Thiên Túc Ngô Công phía dưới.
"Ầm!"
Ma văn Giác Thú ngưng tụ một lần nữa, kỹ năng Toái Đạp công phá thân thể mười đoạn Thiên Túc Ngô Công ở khoảng cách gần lập tức dẫn tới một vụ nổ kinh hoàng. Da thịt bong tróc, máu tươi xanh lục vẩy ra bốn phía tạo nên một cảnh tượng kinh hồn tán đảm.
Khải giáp trên người Chiến Dã phát ra tia sáng cho thấy năng lực phòng ngự đã và hồi phục tăng cường vài phần, ánh mắt Chiến Dã lạnh lùng nhìn xuống thi thể mười đoạn Thiên Túc Ngô Công nát bét. Chiến đấu hiển nhiên không có kết thúc, Chiến Dã đã khôi phục trạng thái trở về thời kỳ toàn thịnh lập tức khóa mục tiêu một con chín đoạn Thiên Túc Ngô Công đang sợ hãi bò lui.
"Xẹt!"
Con Thiên Túc Ngô Công này đã rút lui vào trong một góc vực sâu, móng vuốt Chiến Dã lướt qua giết chết không có một chút lực phản kháng.
"Uỳnh!"
Một con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công ngỡ rằng đây là cơ hội tốt nhào tới công kích. Nhưng nghênh đón nó là một đạo Hủy Quang cường đại trực tiếp nổ tung phần đầu.
Chiến đấu kéo dài cho đến bây giờ, thực lực Chiến Dã đã tăng cường lên tới chín đoạn bốn giai.
Thời gian trôi qua càng lâu, nhất định sẽ có càng nhiều Thiên Túc Ngô Công tràn qua bên này. Chiến Dã cũng biết mình không có cách nào đối phó nổi vô số Thiên Túc Ngô Công áp tới, nhưng nó vẫn ngoan cường chiến đấu, trên đời này không có lực lượng nào có thể ngăn cản nó chiến đấu.
"Rống rống rống ~!"
Toàn thân Chiến Dã dính đầy máu tanh sềnh sệch của Thiên Túc Ngô Công, đống chất lỏng đậm đặc này từ từ tạo thành huyết khí kích thích hung tính trong người Chiến Dã. Hồi lâu sau, Chiến Dã ngẩng đầu lên gầm thét kinh thiên động địa, tròng mắt đen nhánh dần dần xuất hiện màu đỏ sẫm.
"Thị Huyết Cuồng Hóa."
Huyết khí kích thích Chiến Dã trực tiếp tiến vào trạng thái Thị Huyết Cuồng Hóa, thực lực Chiến Dã lại tăng cường ba giai nhảy đạt đến chín đoạn bảy giai.
Chín đoạn bảy giai.
Điều này có nghĩa là thực lực Chiến Dã hiện tại cao hơn mười đoạn Thiên Túc Ngô Công hai cấp bậc. Nếu như sử dụng ma văn Giác thú tăng cường lực công kích, Chiến Dã đánh một kích toàn lực có thể giết chết một con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công.
Chiến Dã lập tức khóa định một con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công cuối cùng, cặp mắt huyết tính bốc cháy lên ý chí chiến đấu bất diệt.
Chỉ có mười đoạn Thiên Túc Ngô Công mới tạo thành một chút uy hiếp đối với Chiến Dã, nhưng con Ngô Công này đã lộ ra thần sắc sợ hãi, bắt đầu di động thân thể muốn bỏ chạy về phía khu vực bên kia.
"Xẹt!"
Thiên Liệt Trảo chém chết con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công cuối cùng ngay khi nó bò tới gần vách đá dựng đứng. Giáp sừng cứng rắn trên người Thiên Túc Ngô Công cũng bị móng vuốt Chiến Dã xé rách dễ dàng, vết cào kéo dài hơn mười thước gần như tách thân thể nó ra làm đôi.
Nhất thời một dòng chất lỏng tanh hồi từ trong cơ thể Thiên Túc Ngô Công tràn ra ngoài, dấu hiệu tính mạng cũng dần dần mất đi.
Một chiêu tất sát.
Sau khi tăng cường thực lực lên tới chín đoạn bảy giai, lực công kích của Chiến Dã vô cùng kinh khủng, cho dù là mười đoạn Thiên Túc Ngô Công cũng không thể ngăn cản nổi.
Mười đoạn Thiên Túc Ngô Công bị giết chết không lâu, những con chín đoạn và tám đoạn Thiên Túc Ngô Công trở xuống biến thành món ăn nhẹ dành cho Chiến Dã. Mỗi một đòn đánh ra là miểu sát một con Ngô Công, chốc lát sau thi thể chúng nó đã rải đầy mặt đất, trở thành chiến tích huy hoàng của Chiến Dã.
Chiến Dã đã Đoạn Chi Trọng Sinh hai lần, lúc này trên người nó cũng xuất hiện một vài vết thương, máu tươi còn đang rỉ ra bên ngoài khải giáp.
Nó vội vàng thở dốc tranh thủ thời gian ngắn ngủi hồi phục vài phần thể lực. Tuy rằng thành công giết chết 13 đầu Thiên Túc Ngô Công nhưng tính mạng Chiến Dã cũng hao tổn không ít, thừa dịp bây giờ tạm thời ngừng chiến, thân thể Chiến Dã bắt đầu tự động chữa trị thương thế.
"Tê tê tê!"
Khi sinh mệnh lực Chiến Dã từ bốn thành khôi phục lên tới năm thành, một tiếng rít chói tai từ phía bên kia nham thạch truyền đến.
Thân thể đen thui ngọa nguậy chậm chạp vượt qua vách đá cao năm mươi thước, trận chiến lúc nãy đã tàn phá tạo thành một lổ to lớn kích thước chừng năm, sáu thước giúp cho chúng nó di chuyển dễ dàng. Một đàn Thiên Túc Ngô Công di động hàng ngàn cặp chân dữ tợn bò tới, trong đó có một con Thiên Túc Ngô Công khổng lồ ngẩng cao đầu lên ngó chừng, chiều dài thân thể nó đến gần hai mươi thước cho thấy sức mạnh tuyệt đối cường hãn, cặp mắt đỏ như máu tập trung vào Chiến Dã. Từ kích thước thân thể đã chứng minh thực lực đầu Thiên Túc Ngô Công này cường đại không thể nghi ngờ, ít nhất cũng phải đạt đến trình độ cấp thống lĩnh đỉnh phong, thực lực mạnh hơn mười đoạn Thiên Túc Ngô Công bình thường một cấp bậc.
"Tê tê tê ~~~!"
Đầu Thiên Túc Ngô Công này đã có trí tuệ nhất định, nó nhìn lướt qua thi thể đồng bọn liền ý thức được sinh vật đang núp trong góc có thực lực rất mạnh, trực tiếp rít lên ra lệnh cho Thiên Túc Ngô Công không tới mười đoạn lùi lại.
Từng con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công chậm chạp vượt qua bức tường đá, tiến vào không gian vô cùng hạn hẹp.
Chiến Dã bây giờ đang ở trạng thái Thị Huyết Cuồng Hóa, đối mặt với đàn mười đoạn Thiên Túc Ngô Công không hề sợ hãi. Nó quyết định trực tiếp nghênh chiến, Mặc Khải Thứ vươn ra xông thẳng vào con Thiên Túc Ngô Công đầu tiên, một lần va chạm chính diện đã đánh cho đối phương trọng thương.
"Vụt vụt vụt!"
Sau khi Chiến Dã phát động công kích, những con Thiên Túc Ngô Công khác cũng điên cuồng huy động thân thể, tiến hành một loạt công kích đổ ập xuống đầu Chiến Dã.
Chiến Dã mới vừa khôi phục sinh mệnh lực một thành lại bị giảm xuống rất nhanh, chỉ mới một lượt giao phong gần như thất thủ dưới đòn công kích hợp lực của mười con Thiên Túc Ngô Công.
"Rống!"
Dưới tình huống tính mạng bị đe dọa, Chiến Dã dựa vào chiến ý ngoan cường sinh sôi giết rớt hai con mười đoạn Thiên Túc Ngô Công rồi mới lui về.
Thương thế trên người quá nặng sẽ nguy hiểm đến tính mạng, Chiến Dã hoàn thành một loạt tiến công thì không dám do dự nữa. Đỉnh đầu nó rụt về, bốn chân đạp mạnh xuống đất nhảy về phía góc khuất nhỏ hẹp ẩn sâu trong vách núi rồi nhanh chóng chạy vào đó cố thủ. Bởi vì nó biết Thiên Túc Ngô Công hình thể khổng lồ không có cách nào đồng loạt chui vào.
Trùng dịch bắt đầu tràn ra bao trùm lên miệng vết thương, từ từ bù đắp gân cốt máu thịt trên người Chiến Dã, thân thể nó chậm rãi khôi phục trở về trạng thái hoàn hảo.
Mặc khải lại xuất hiện trên người Chiến Dã, trong quá trình Đoạn Chi Trọng Sinh lần lượt vang lên tiếng gầm nhẹ, tứ chi tiếp tục tăng trưởng lớn hơn mấy phần.
Chín đoạn chín giai.
Lúc trước giằng co với một đám mười đoạn Thiên Túc Ngô Công thì thực lực Chiến Dã đã tăng cường lên tới chín đoạn tám giai. Sau khi hoàn thành Đoạn Chi Trọng Sinh, thực lực Chiến Dã lại tăng cường một lần nữa, đạt đến chín đoạn chín giai.
Từ tám đoạn chín giai phát triển đến chín đoạn chín giai, sau ba lần Đoạn Chi Trọng Sinh thực lực Chiến Dã đã tăng cường nguyên một đoạn.
Lực chiến đấu lại khôi phục trở về trạng thái toàn thịnh, ánh mắt Chiến Dã khóa chặt đám Thiên Túc Ngô Công đang tràn ra bên này, một con gần nhất há to cái miệng kinh khủng chuẩn bị cắn xuống. Tốc độ Chiến Dã đã nhanh hơn trước rất nhiều, trong lúc tình hình nguy cấp, toàn thân nó lập tức vươn ra một đống Mặc Khải Thứ y như lợi kiếm, trực tiếp chui vào trong cổ họng Thiên Túc Ngô Công.
"Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!"
"Tê tê!"
Thân thể con Thiên Túc Ngô Công này co giật mấy lượt rồi cứng đờ, ngay sau đó vị trí chính giữa đột nhiên phình to lên giống như bị thứ gì đó cưỡng chế phá vỡ.
"Ầm!"
Rốt cuộc thân thể Thiên Túc Ngô Công không thể chịu nổi lực lượng áp bách quá lớn, sau một tiếng nổ rung trời là chất lỏng ác tâm bắn ra bốn phía, chi cụt, máu me, nội tạng rải đầy trên người những con Thiên Túc Ngô Công khác.
Chỉ có phần đầu con Thiên Túc Ngô Công là còn nguyên vẹn, nhưng mà thân thể nó đã bị nổ tan xác. Không gian bên này chỉ có hạn, thời điểm Chiến Dã lao ra khỏi cơ thể Thiên Túc Ngô Công, khu vực này đã chất đầy cả đống thi thể địch nhân, độc dịch và máu tanh biến nơi này trở thành một vùng u lam chướng khí, nếu người bình thường lọt vào căn bản không thể sổng nổi qua một lượt hô hấp.
Vào lúc này phía trên tảng nham thạch đã xuất hiện cả đàn quái vật dữ tợn, vô số cặp mắt đỏ như máu lập lòe trong bóng tối, nhìn chằm chằm vào Chiến Dã đang cố thủ trong góc khuất.
Sau khi Chiến Dã giết chết con Thiên Túc Ngô Công cấp thống lĩnh đỉnh phong đã kinh sợ phần lớn Ngô Công sinh sống trong khu vực này. Đại đa số những con còn sống không có đạt tới mười đoạn, một khi tới gần sẽ bị tàn sát rất nhanh, hoàn toàn không có tư cách tiêu hao thể lực của Chiến Dã.
Chúng nó chỉ biết co cụm lại chung quanh tảng nham thạch kia chờ đợi, trước khi Thiên Túc Ngô Công mạnh hơn xuất hiện, chúng nó khẳng định không dám tiến vào khu vực phía bên kia.
Chiến Dã lạnh lùng xoay người mặc kệ ánh mắt tức giận xen lẫn sợ hãi của đám Ngô Công, chậm rãi lui vào trong góc, nằm xuống lè lưỡi liếm vết thương trên người mình.
Chiến đấu không có kết thúc, Chiến Dã biết không qua bao lâu nữa sẽ có Thiên Túc Ngô Công mạnh hơn xuất hiện, bây giờ nó phải thừa dịp thời gian rảnh rỗi hiếm có này khôi phục thương thế của mình càng nhiều càng tốt.
Cho tới lúc này nó đã sử dụng ba lần Đoạn Chi Trọng Sinh, quá trình chiến đấu sau này phải tìm cách chu toàn với đàn Thiên Túc Ngô Công đông nghịa kia. Chỉ cần kéo dài thời gian chiến đấu vô hạn, như vậy thực lực của nó cũng sẽ không ngừng tăng trưởng.
"Grừ.. ư...!"
Lỗ mũi Chiến Dã phun ra một luồng nhiệt khí, nó chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt đen bóng nhìn vào tảng nham thạch cao năm mươi thước. Lúc này trên đó đã xuất hiện một con Thiên Túc Ngô Công cực kỳ kinh khủng.
Hình thể con Thiên Túc Ngô Công này vượt qua ba mươi thước, cơ hồ bao trùm một mảng lớn nham thạch. Nếu không phải nham thạch nơi này cứng rắn hơn mức bình thường, sợ rằng chỉ cần nó tùy ý đánh một cái cũng có thể phá nát một góc vực.
Chiến Dã không có nóng lòng xuất kích, vẫn đợi đến khi Thiên Túc Ngô Công bò xuống đất mới từ từ đứng dậy, ánh mắt cao ngạo ngó chừng đối phương. Thân thể tràn đầy vết thương không hề ảnh hưởng đến chiến lực của nó, mà chỉ kích phát thêm hung tính tiềm tàng trong cơ thể. Đối mặt với Thiên Túc Ngô Công to lớn gấp mười lần mình, tinh thần Chiến Dã vẫn cháy lên tín niệm kiên định nhất.
Con ngươi nó vẫn duy trì màu đen pha đỏ, trong đó bắn ra một tia điên cuồng, một chút hưng phấn vì được chiến đấu thống khoái. Đây là tín niệm khắc sâu trong linh hồn Chiến Dã, thà tử chiến chứ không lùi.
Chủng tộc Mặc Dã vốn là yêu thú hiếu chiến, từ khi chúng nó ra đời đã gặp phải một lần chiến đấu tàn khốc.
Bất kỳ một con Mặc Dã nào cũng không bao giờ chết vì già yếu, không bao giờ chấp nhận an phận vùi thây trong lòng đất một cách vô ích. Cho dù chúng nó già yếu đến mức nào, trước khi thời điểm tử vong buông xuống, mỗi một con Mặc Dã đều lựa chọn chiến đấu tới chết.
Đây là tín niệm chiến đấu sinh ra từ trong huyết thống, vì thế Chiến Dã sẽ tiếp tục tận hưởng cảm giác hưng phấn trong chiến đấu và sẽ kéo dài mãi cho đến khi tính mạng kết thúc.
Đồng dạng như thế, bất kỳ một chủng tộc Hồn sủng nào cũng phải tìm cách sinh tồn trong thế giới mạnh được yếu thua này, vấn đề chỉ là phương pháp chúng nó lựa chọn khác nhau mà thôi. Từ khi ra đời sẽ lập tức đối mặt với vấn đề quan trọng nhất, đó là sinh tồn, trong quá trình sinh tồn sẽ từ từ tăng cường thực lực, từ một đoạn một giai cho tới chín đoạn chín giai, đến hình thái cuối cùng là mười đoạn hoàn mỹ.
Ra đời, trưởng thành, lột xác, thành thục.
Đây là một nửa số mệnh của tất cả Hồn sủng, trong một nửa số mệnh này sẽ lấy hai chữ chiến đấu và sinh tồn làm chủ đạo. Nếu không có cách nào sinh tồn sẽ mất đi chiến đấu, cũng có nghĩa là đào thải và tử vong.
"Rống!"
Giờ phút này, máu huyết trong người Chiến Dã đang bốc cháy mãnh liệt, nó đang cố gắng đột phá bình cảnh giữa chín đoạn và mười đoạn. Có lẽ sau khi đạt tới hình thái mười đoạn hoàn mỹ, nó mới có một trận chiến thật sự thống khoái.
Bên trong rừng rậm Cự Sơn Đông Lộc.
Mạc TÀ Miện Diễm chạy như bay trên sườn núi vẽ ra một luồng hỏa diễm tuyệt mỹ.
"Ô ô ô!"
Ở trước mặt Mạc Tà là rừng rậm bao la bát ngát, mà điểm cuối khu rừng chính là đích đến của các tuyển thủ tham gia đột phá cảnh.
Mạc Tà tạm dừng bước dưới chân núi, dùng cái đuôi thả Sở Mộ nằm trên bãi cỏ, sau đó tự mình nằm xuống bên cạnh một gốc cây nghỉ ngơi.
Cẩn Nhu công chúa cũng dừng lại nơi này, nàng lấy tay lau giọt mồ hôi trên trán, ánh mắt mỏi mệt nhìn quanh khu rừng cực kỳ cảnh giác.
"Khi tới khu vực Thần Hồ, chúng ta sẽ an toàn, ở nơi đó có những tuyển thủ khác nên mấy tên kia sẽ không dám làm loạn. Hơn nữa còn có không ít thành viên Yểm Ma cung, bọn họ sẽ bảo vệ chúng ta."
Cẩn Nhu công chúa nhẹ giọng nói.
Sau khi nói xong, Cẩn Nhu công chúa chậm rãi đi tới bên cạnh Sở Mộ, ngồi xuống nghỉ ngơi.
Sở Mộ đã bất tỉnh hai ngày rồi, dựa theo Ly lão nhi đoán chừng lấy tinh thần lực mạnh mẽ của hắn hẳn là sắp tỉnh lại.
Hoàn cảnh rừng rậm nơi này rắc rối phức tạp, lại thêm địa hình quanh co hiểm trở và các loại sinh vật cùng nhau sinh sống tạo thành hệ sinh thái đa dạng. Nếu như Sở Mộ có thể tỉnh lại, lấy năng lực dã ngoại của hắn sẽ dẫn nàng tới Thần Hồ dễ dàng. Tất cả thủ hạ của nữ chủ thượng đã hao tổn gần hết rồi, vì thế nữ chủ thượng khẳng định khó lòng tìm thấy bọn họ trong khoảng thời gian ngắn.
"Ô ô ô!"
Mạc Tà nằm bên cạnh Sở Mộ, tâm linh tương liên giúp cho nó nhận ra biến động trước tiên, lập tức mở mắt ra nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
Ngay sau đó Mạc Tà phát hiện hai mắt Sở Mộ khẽ động, thậm chí hắn theo bản năng lấy tay che ánh nắng chói mắt.
"Ô ô ô ô ô ~~~!"
Mạc Tà phát hiện Sở Mộ đã tỉnh lại liền kêu lên một tràng hưng phấn, không ngừng lè cái lưỡi trơn bóng ra liếm lên mặt Sở Mộ.
Sở Mộ đã quen mỗi ngày tỉnh lại đều có cảm giác ẩm ướt cọ tới cọ lui trên mặt mình rồi, hắn theo bản năng đưa tay vuốt ve đầu Mạc Tà.
Hiệu quả tinh thần Độc Phệ đã biến mất, tuy rằng trạng thái tinh thần bây giờ của Sở Mộ không thể nói toàn thịnh nhưng cũng khôi phục được chút ít. Chỉ cần nghỉ ngơi thanh tĩnh một lát là tất cả trí nhớ trước kia tràn về, Sở Mộ lập tức ý thức được chuyện gì đó không ổn.
Để cho Sở Mộ kinh ngạc chính là tinh thần liên lạc cho thấy vị trí Chiến Dã cách nơi này rất xa.
Thậm chí hắn cảm giác được khí tức sinh mệnh của nó cực kỳ suy yếu.