Khương Uân không bị nhan sắc của Tô Khuynh Thành thu hút, đối với lão thì nàng chỉ là một đứa trẻ con mà thôi.
Nhưng lão biết nhan sắc của đứa nhỏ này không vừa, bên một nhánh lớn khác của Tô gia đã nghe về nhan sắc của Tô Khuynh Thành, ẩn ý muốn nhánh bên này thông gia.
Tô Khuynh Thành dù không muốn nhưng cũng không ý kiến được, chỉ chờ người lớn trong gia tộc sắp xếp thôi.
Nghĩ đến số phận của đứa trẻ này, Khương Uân ẩn ẩn thở dài trong lòng. Nha đầu này năm mười tuổi đã đến chỗ lão, dù không phải là Sủng Thú Sư nhưng vẫn thích học hỏi về ma thú.
Thấy nha đầu cầu học như vậy, lão cũng chấp nhận chỉ dạy cho, cứ mỗi khi cả hai người cùng rảnh rỗi thì lại đến đình viện này.
Khương Uân cả đời chìm đắm trong kiến thức, không có vợ cũng không có con, đến tuổi xế chiều có được cô học trò nhanh nhạy như vậy thì vui trong lòng, xem Tô Khuynh Thành như là con gái.
Đáng tiếc, lão dù sao cũng là người ngoài, không thể nhúng tay vào chuyện của Tô gia ở Hải Bình Thành được.
Chỉnh lại tâm tình trong lòng, Khương Uân định chỉ dạy tiếp cho nha đầu kia thì thấy nha hoàn dẫn một thiếu niên đến.
Thiếu niên khuôn mặt anh tuấn, một thân y phục bạch sắc, không hề có trang sức nào nhưng toàn thân lại đầy quý khí.
Trần U thấy Khương Uân, chấp tay cúi chào một cái:
"Khương Uân đại sư."
Khương Uân gật đầu, nhìn hắn nói:
"Vào đây đi."
Trần U đi vào trong đình, ngồi vào trụ đá đối diện với Khương Uân và Tô Khuynh Thành. Tô Khuynh Thành hiếu kỳ nhìn hắn, khi nghe tin hộ vệ thông báo nhị thiếu gia Trần gia muốn khảo sát Dưỡng Thú Sư, nàng trong lòng có ý khinh thường.
Bởi vì Dưỡng Thú Sư đòi hỏi lượng kiến thức rất khổng lồ dù mới chỉ ở Cửu cấp, một thiếu gia mới mười lăm tuổi, chưa từng đi ra xa khỏi Hải Bình Thành thì kiến thức ở đâu ra?
Nếu chỉ cần đọc sách là có thể trở thành Dưỡng Thú Sư thì trên đời này số lượng Dưỡng Thú Sư đã rất nhiều rồi.
Nhưng nói gì thì nói, Trần U là một Sủng Thú Sư, nàng tôn kính hắn ở điểm này, chỉ là khinh thường hắn tự đại muốn khảo sát thành Dưỡng Thú Sư mà thôi, cái nào ra cái đó.
Thấy Trần U nhìn mình, Tô Khuynh Thành trong lòng hơi khinh thường nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ bình thường, thậm chí còn trêu chọc đá mắt hắn một cái, cố tình nâng cao bộ ngực lớn của mình lên.
Nhưng Trần U không thèm để ý đến, hắn bây giờ trở nên rất nghiêm chỉnh, không bị nhan sắc hút hồn của Tô Khuynh Thành ảnh hưởng.
Nàng ta chỉ thuộc vào bảng 100 thôi chứ không phải là đệ nhất bảng, bình thường thì hắn còn bị thu hút, nhưng những lúc hắn cần nghiêm chỉnh thì nhan sắc của Tô Khuynh Thành vẫn còn chưa đủ.
Thấy Trần U không bị mình mê hoặc, Tô Khuynh Thành chợt cảm thấy thú vị, qua bao năm có mấy người có thể dời mắt khỏi nhan sắc của nàng chứ? Thiếu niên tuổi trẻ lại càng ít.
Khương Uân nhìn Trần U, nhàn nhạt mở lời:
"Trần thiếu gia đến đây là muốn khảo sát Dưỡng Thú Sư sao?"
Không như Tô Khuynh Thành, Khương Uân trong lòng không có sự khinh thị hay gì đó với Trần U, lão không đặt mình làm tiêu chuẩn của bất cứ ai. Nếu Trần U vượt qua thì tốt, thể hiện hắn là một đời thiên kiêu, vừa là Sủng Thú Sư, vừa là Dưỡng Thú Sư, địa vị thật không phải bàn, còn nếu không vượt qua thì không sao cả.
Trần U nghe vậy thì gật đầu:
"Vâng, vãn bối đến đây là muốn trở thành Dưỡng Thú Sư, mong đại sư ra đề."
Khương Uân có cấp bậc cửu cấp ba sao, lão có đặc quyền có thể ra đề khảo sát cho hai sao trở xuống, còn muốn lên ba sao thì phải giải đề của Dưỡng Tiên Hội, thế lực của những Dưỡng Thú Sư.
Khương Uân vuốt vuốt chòm râu, suy ngẫm một chút rồi nói:
"Ta đang giảng cho Khuynh Thành một vấn đề về Bạo Huyết Lang, sẵn tiện lấy nó làm nan đề đồng thời thay ta giải đáp cho nha đầu này, nếu qua được, ngươi sẽ là cửu cấp hai sao, nếu không được thì ta sẽ đổi câu hỏi dễ hơn."
"Nghe kỹ: Bạo Huyết Lang khi lỡ ăn phải Tĩnh Thủy Thảo thì sẽ như thế nào?"
Tô Khuynh Thành chống cằm nhìn Trần U, nan đề này đối với nàng rất khó, dù đã đọc hầu hết sách nhưng vẫn chưa tìm được câu trả lời, để xem thiếu gia Trần gia này trả lời như thế nào?
Nghe khảo sát là vấn đề đơn giản này, Trần U mỉm cười, tự tin trả lời:
"Trước khi trả lời vãn bối sẽ nói về hai loại này."
"Bạo Huyết Lang là ma thú Hoàng phẩm, hệ Thường, ở mức tầm trung, trời sinh tính tình bạo liệt, cuồng chiến, huyết sát, một khi đã thấy máu thì sẽ bạo nổ, tăng mạnh khả năng chiến đấu. Ma thú này có thể đạt được đỉnh cao ở mức Trung Thất cấp, nhưng rất hiếm con nào có thể đến được cấp độ này."
"Tĩnh Thủy Thảo là loại cỏ chỉ mọc ở vùng nước yên tĩnh, quanh năm mặt nước không gợn sóng, nếu gợn sóng thì Tĩnh Thủy Thảo sẽ héo tàn dần. Loại dược vật có tác dụng tĩnh khí rất mạnh, người đang nóng giận uống một ngụm trà pha từ nó có thể ngay lập tức bình tĩnh. Thậm chí nghe nói nếu ăn sống luôn cả cây thì sẽ thay đổi luôn tích cách của người đó, mãi mãi không thể nào nóng giận."
Nghe đến đây, Khương Uân gật gật đầu, kiến thức của tiểu tử này không tồi, nói rất chuẩn, nhưng không giải đề thì không qua được.
Trần U nói tiếp:
"Ngoài thực tế, hầu như không có trường hợp Bạo Huyết Lang ăn phải Tĩnh Thủy Thảo, vì trời sinh chúng trái thuộc tính với nhau. Bạo Huyết Lang đến chỗ Tĩnh Thủy Thảo thì sẽ chán ghét, không muốn đi vào, Tĩnh Thủy Thảo ‘ngửi’ được khí tức Bạo Huyết Lang từ xa cũng sẽ co rút lại."
"Trường hợp như nan đề xảy ra khi nhân loại hái Tĩnh Thủy Thảo rồi cưỡng ép cho Bạo Huyết Lang phục dụng thì nó sẽ…."
Tô Khuynh Thành hai mắt mở lớn, sự khinh thường đã biến mất không thấy đâu, nhìn chăm chăm vào Trần U chờ mong câu trả lời.
Trần U nhìn nàng ta cười, nói ra đáp án:
"….thì nó sẽ….không có gì xảy ra."
"Không thể nào."
Nghe được câu trả lời, Tô Khuynh Thành liền đứng dậy, phản bác nói:
"Như ngươi đã nói, chúng trái thuộc tính với nhau, nếu Bạo Huyết Lang phục dụng Tĩnh Thủy Thảo thì hoặc là nó trở nên yên tĩnh, hai là nó trở nên cuồng bạo, làm sao không có chuyện gì?"
Trần U không trả lời nàng, chỉ nhìn vào Khương Uân đại sư.
Khương Uân đại sư nhấp một ngụm trà, cười nói với hắn:
"Ngươi giải thích cho nha đầu này đi."
Nghe Khương Uân đại sư đã nói như vậy, Tô Khuynh Thành biết câu trả lời của Trần U đã đúng, nàng phùng má lên, lại ngồi xuống nghe lời giải thích.
"Vâng đại sư."
Trần U tằng giọng một tiếng, nói tiếp:
"Tại sao không có chuyện gì xả ra? Vì Tĩnh Thủy Thảo một khi rời khỏi vũng nước của nó thì nó đã mất đi năng lượng, thứ mà mặt đất cung cấp nuôi nó trưởng thành. Khi đến gần Bạo Huyết Lang, Tĩnh Thủy Thảo theo bản năng thực vật bài xích, muốn ẩn giấu, nhưng bây giờ nó trên tay người, không thể trốn."
"Nên Tĩnh Thủy Thảo chọn phương pháp tự sát, thất thoát đi năng lượng còn ẩn trong thân cây. Khi nó đến gần miệng của Bạo Huyết Lang thì chỉ còn là một cái cây rỗng, nên khi Bạo Huyết Lang ăn vào thì mọi thứ vẫn như bình thường."
"Đây gọi là bản năng của Tĩnh Thủy Thảo, ma thú không có linh trí cũng vậy, thuần dựa vào bản năng mà sống sót thôi."
Nghe giải thích của Trần U, Tô Khuynh Thành thật sự không có gì để phản bác được. Nàng chợt đứng dậy, cúi đầu sâu với hắn làm lộ ra khe ngực sâu hút, nói:
"Xin lỗi vì lúc đầu đã khinh thường, không ngờ thế hệ này của Trần gia lại có thiếu gia như cậu, Khuynh Thành ở đây cúi đầu xin lỗi cũng như chúc mừng cậu."
Cầm lên được thì bỏ xuống được, Tô Khuynh Thành không phải là nữ nhân sĩ diện để rồi tương lai lại chết đi bởi sĩ diện.
Thấy nàng ta chân thành như vậy, nhất là khe ngực sâu hút kia, Trần U hài lòng gật đầu bỏ qua:
"Không có gì, chuyện đã qua ta không để ý đến làm gì."
Khương Uân lúc này cũng đứng dậy, chấp tay chúc mừng:
"Không ngờ nhị thiếu gia Trần gia tuổi còn trẻ mà kiến thức rộng như vậy, Khương Uân tự thẹn không bằng, chúc mừng cậu đã trở thành Dưỡng Thú Sư cửu cấp hai sao. Cậu có muốn giải nan đề của cửu cấp ba sao không?"
Trần U cũng chấp tay:
"Khương Uân đại sư quá lời, nan đề cửu cấp ba sao vãn bối cũng muốn giải, nhưng nan đề này vẫn chưa kết thúc."
Khương Uân không hiểu Trần U nói gì, xong lão nhẹ nhàng ngồi xuống lại, Tô Khuynh Thành cũng ngồi xuống, chờ Trần U nói tiếp.
"Không phải vãn bối nói ngoài thực tế hầu như không có trường hợp nào Bạo Huyết Lang ăn Tĩnh Thủy Thảo hay sao? Hầu như chứ không phải là không có."
Khương Uân nghe vậy thì giật mình, hỏi:
"Chẳng lẽ…"
Trần U xác nhận:
"Đúng là có trường hợp Bạo Huyết Lang ăn Tĩnh Thủy Thảo ngoài thực tế nhưng rất hi hữu. Vì Bạo Huyết Lang trước đó phải bị thương rất nặng đến sắp chết, toàn thân khí tức suy yếu, đi vào rừng gặp Tĩnh Thủy Thảo ngay vào lúc trời chuẩn bị đổ mưa."
"Vì khí tức Bạo Huyết Lang suy yếu nên Tĩnh Thủy Thảo rất khó cảm nhận, kết hợp với màn mưa che lấp và ảnh hưởng đến vũng nước của nó nên Tĩnh Thủy Thảo sẽ héo dần."
"Vì Tĩnh Thủy Thảo héo nên khí tức của nó cũng biến mất, Bạo Huyết Lang cũng không chán ghét mà tiến đến. Lúc này, Bạo Huyết Lang chỉ thấy Tĩnh Thủy Thảo là một loại dược thảo sắp tàn, bản năng nó sẽ lao lên ăn mất cây dược thảo kia."
Sự ham học hỏi của Tô Khuynh Thành trỗi mạnh dậy, mắt nàng mở to nhìn Trần U, hỏi:
"Rồi chuyện như thế nào? Con Bạo Huyết Lang đó sẽ ra sao? Đừng câu giờ nữa, nhanh nhanh giải đáp đi."
Trần U mỉm cười nhìn Tô Khuynh Thành, rồi lại nhìn sang Khương Uân, nói:
"Câu trả lời, chắc có lẽ Khương Uân đại sư biết đấy."
Khương Uân thở dài, ánh mắt phức tạp nhìn Trần U, rồi lại nhìn qua Tô Khuynh Thành, giọng nói vừa mừng vừa chán nản vang lên:
"Nó sẽ trở thành ma thú mới, Thủy Cuồng Lang."