Chưa kể tấm Linh Nguyên Tạp này mang đến cho hắn địa vị rất cao ở Vạn Thành Thương Hội, sau này hắn đi đến tòa thành kia có thể dùng, biết đâu may mắn ẳm được mỹ nhân về nhà.
Nghĩ về chuyện đó, Trần U nở một nụ cười tà tính, làm cho Trì Quan hơi nhăn mày lại, tên tiểu tử này, có ý đồ xấu rồi.
Rầm.
Hắc y nhân còn lại lôi từ không gian của mình ra một cái giá đỡ, đáp đất phát ra một tiếng trầm đục rền vang, chấn động cả lớp tuyết. Trì Quan nhanh chóng dùng linh lực, ổn định chấn động và âm thanh không cho nó lộ ra ngoài cách khu đất đang đứng quá xa.
Hắc y nhân kia truyền âm xin lỗi Trì Quan, ra hiệu Trần U bước đến.
Trên giá đỡ là lô lốc cắm dày những loại vũ khí, cung có, đao có, kiếm có, thương có….Tất là đều là vũ khí mà hắc y nhân này sưu tập suốt cuộc đời, mỗi loại vũ khí đều được làm từ những nguyên liệu tốt nhất từ ma thú và tài nguyên khác.
Tiên Thú Điển lại phát huy công dụng của nó, hiển thị cho Trần U những vũ khí này được làm từ nguyên liệu ma thú gì, có ghi chú đặc tính ra sao.
Nhìn nhiều vũ khí có những đặc tính rất tuyệt từ nguyên liệu ma thú, Trần U thật sự muốn lấy chúng, nhưng tiếc rằng thực lực hắn còn thấp, những vũ khí này lại nặng, chẳng thể phát huy ra được cái gì, trái lại còn kiềm hãm khả năng chiến đấu của hắn.
Không chọn thứ tốt nhất, chỉ chọn thứ thích hợp nhất, đó là một phần kinh nghiệm Trần U đúc kết được trong hành trình kiếp trước.
Nhìn qua nhìn lại cuối cùng Trần U chọn một cây côn, dài khoảng hai thước, nó có màu đỏ như máu, toàn thân bằng gỗ, hai đầu hơi to hơn một chút xíu, có vài đường rãnh dài chạy từ đầu này đến đầu khác trên thân côn.
"Làm từ thân cây của ma thú Hấp Huyết Đằng."
"Ghi chú: Hấp Huyết Đằng sinh trưởng ở nơi có nhiều máu tươi, sau khi hấp thu sạch, sẽ di chuyển đến khu vực khác. Tính cách khát máu, hiếu chiến, vật làm từ thân thể của nó sẽ cứng như kim loại, khống chế được trọng lượng nặng như đá, nhẹ như gỗ, khi hấp thu máu sẽ tăng thêm độ cứng và dẻo dai."
Sau khi thấy thông tin này, Trần U không chần chừ gì liền chọn lấy nó, kiếp trước hắn có thể dùng nhiều vũ khí, nhưng khi lấy được cây Hắc Côn kia thì chuyển sang dùng côn.
Côn nếu so với những vũ khí khác thì ưu điểm rất ít, hầu như là không có, không có độ sắc bén như kiếm, đao, so với thương và trường đao càng ít.
Lực sát thương từ côn chỉ là từ những cú đập, gây gãy xương, choáng,…
Nhưng đây chỉ là côn thông thường, Trần U có Linh nhân kỹ, có linh lực, có thể bù lại sự sắc bén và sát thương. Côn linh hoạt, không có khả năng gây thương thích ngược lại cho người dùng, đây là một lợi thế.
Chưa kể cây Huyết Côn này có thể nhẹ, có thể nặng, có thể cứng, có thể mềm dẻo, hấp thu máu thì càng tăng cường, đối với hắn là tốt nhất.
"Vãn bối chọn cây côn này."
Hắc y nhân truyền âm cho hắn:
"Tiểu tử, ngươi chắc chứ?"
Trần U chắc nịt gật đầu, hắc y nhân gật đầu, thu hồi lại giá đỡ, trong lòng đánh giá Trần U cao hơn một chút.
Không chọn vũ khí tốt nhất, chỉ chọn vũ khí hợp về mình, trong đống vũ khí này của hắc y nhân chỉ có vài món là hợp với Trần U, nếu Trần U chọn những vũ khí tốt nhất kia, hình ảnh của hắn trong mắt hắc y nhân sẽ giảm xuống rất nhiều.
Chỉ việc chọn vũ khí, cũng đã nói lên rất nhiều tính cách của người đó rồi.
Ba người vừa tặng quà cho Trần U, vừa là để kiểm tra hắn trong một vài vấn đề, cửa cuối cùng này, Trần U đã vượt qua rất tốt.
Truyền âm đánh giá của mình với Trần U cho Trì Quan và người còn lại, hắc y nhân này lại quay về với trạng thái trầm lặng của mình.
Trì Quan nhìn Trần U, nở một nụ cười, nói:
"Tiểu tử ngươi có gì muốn thỉnh giáo ba người chúng ta không, cứ việc."
Trần U gật đầu, chấp tay nói:
"Vãn bối có hai việc muốn nhờ ba vị."
Thấy Trì Quan gật đầu, Trần U nói tiếp:
"Thứ nhất, vãn bối muốn gửi thêm một nữ nhân đến nơi đó, muốn nhờ mọi người chăm sóc, đào tạo nàng ta."
"Nàng ta tên là Tiểu Cửu, là nha hoàn của vãn bối cũng là tỷ muội thân thiết với Tiểu Như, hai người có tình cảm rất tốt. Tiểu Như đến nơi sẽ hơi cô độc một chút, có Tiểu Cửu kề bên sẽ giải quyết được nhiều vấn đề."
"Tiểu Cửu là một người bình thường, có thể bồi dưỡng thành Võ Sư để hộ vệ cho Tiểu Như, vừa là tỷ muội vừa là hộ vệ, sẽ an toàn hơn nhiều so với một số người khác."
Trì Quan suy ngẫm một chút, nói:
"Chuyện này đơn giản, ta sẽ mang theo được, còn chuyện tình cảm, hộ vệ hay gì đó, khi đến nơi sẽ bàn bạc lại với cha của Công Chúa."
"Nói trước với tiểu tử ngươi, nếu nha đầu đó có vấn đề thì bọn ta sẽ tự xử trí, không cần thông qua ý của ngươi, thế nào?"
Trần U tự tin gật đầu:
"Không có vấn đề, nếu có vấn đề, mặc các vị định đoạt."
Trì Quan hỏi tiếp:
"Việc thứ hai là gì?"
Trần U nói:
"Việc thứ hai, vãn bối muốn nhờ một cường giả ít nhất là nhị cấp đi đến thủ hộ gia tộc của vãn bối, dù sao vãn bối cũng là người của gia tộc, đi ngao du cũng ẩn ẩn cảm giác lo lắng, kính mong tiền bối thanh toàn."
Trì Quan mỉm cười:
"Được, chuyện này không có gì khó, nhưng ta nói trước với tiểu tử ngươi."
"Bọn ta sẽ gửi cường giả nhị cấp đến, nhưng thời gian ít nhất hai tháng mới đến được nơi này."
"Chuyện quan trọng, người đó chỉ có nhiệm vụ thủ hộ gia tộc ngươi trước những yếu tố từ ma thú, hay có kẻ tự giết đến. Nếu kẻ thù của gia tộc ngươi trở về, hoặc là gia tộc người tự tranh chấp tạo ra kẻ thù, người đó sẽ không quản, chỉ giữ lại người vô tội không liên quan đến mọi chuyện."
"Yêu cầu của ngươi là thủ hộ, nhưng bọn ta chỉ thủ hộ những thứ nên thủ hộ mà thôi, đồng ý chứ?"
Trần U cười, dĩ nhiên gật đầu đồng ý, Hoàng Triều là chính phái, sẽ không ra tay giúp những người xấu bao giờ, chỉ cần thủ hộ Trần gia khỏi thú triều, những chuyện khác, Trần U cũng không muốn vươn tay quản, có làm, phải có chịu.
Trò chuyện thêm một chút, Tiểu Cửu và Tiểu Như cũng từ trong hành lang bước ra, trên tay mỗi người đều vác thêm một tay nải lớn, đựng quần áo và những thứ kỷ niệm ở nơi này.
Dù biết trước chuyện sẽ xảy ra nhưng Tiểu Cửu vẫn không kiềm được nước mắt, trước khi cùng Tiểu Như đi ra thì vẫn khóc lớn một trận, cùng Tiểu Như dạo quanh trạch viện một vòng mới trở về, bây giờ hai mắt nàng ta còn đỏ hoe, nhìn Trần U như sắp khóc thêm lần nữa.
Nhưng chợt, Tiểu Cửu chợt ném tay nải xuống đất, lao lên cầm lấy tay của Trần U kéo đi trước ánh mắt bất ngờ của cả năm người, rất nhanh hai người đã vượt qua hành lang, biến mất hỏi tầm mắt mọi người.
Tiểu Như thở dài rồi nở một nụ cười, đi đến nhặt tay nải của Tiểu Cửu lên, phủi phủi sạch tuyết rồi vác trên vai, đi đến nhìn ba người, xin lỗi nói:
"Xin ba vị thúc thúc thông cảm, hai người sẽ trở về rất nhanh thôi."
Hai hắc y nhân gật đầu, Trì Quan nhu hòa cười với Tiểu Như:
"Không sao, cũng chỉ đợt thêm một chút nữa thôi, Công Chúa đưa tay nải đây, thần giữ giúp cho."
Tiểu Như gật đầu, đưa hai tay nải cho Trì Quan, Trì Quan mở túi trữ vật, cẩn thận bỏ hai tay nải vào, rồi mở không gian của mình đưa túi trữ vật vào trong. Xong ông vận sức, tạo một lớp linh lực bao bên ngoài Công Chúa, giúp cho người không bị nhiệt độ ảnh hưởng.
….
Trần U ngỡ ngàng bị Tiểu Cửu kéo đi đến cái sân chỗ hắn hay luyện tập, xong bất chợt Tiểu Cửu ôm chầm lấy hắn, áp đôi môi nóng mềm lên môi hắn.
Cảm xúc của Tiểu Cửu bây giờ như ngọn lửa đang cháy bùng lên, kéo theo cả cảm xúc của Trần U. Trần U nhanh chóng đáp lại nồng nhiệt, bàn tay đưa vào váy áo nhào nặn. Tay Tiểu Cửu cũng không yên, bắt đầu giải khai y phục thiếu gia.
Trần U mặc niệm gọi Tiểu Tiểu đến, nó từ trên nóc nhà phóng qua, phun lửa làm tan đi lớp tuyết xong lại đạp vào thân cây phóng về nơi khác, nhường chỗ cho hai người.
Trần U lấy áo của mình đã bị Tiểu Cửu giải khai trải ra nền sân, rồi nhẹ nhàng dìu Tiểu Cửu đặt nằm xuống.
Tiểu Cửu mặt đỏ như máu nhìn thiếu gia, đưa tay rút đi nút thắt trên áo làm cho cảnh xuân lồ lộ. Trần U nằm lên người Tiểu Cửu, môi chạm môi nồng nhiệt, tay giúp Tiểu Cửu giải khai quần phía dưới.
Rất nhanh một thân thể trắng ngần hiện ra, sắc không chỉ không kém mà còn hơn sắc tuyết.
Trong lúc Trần U giải khai phía dưới thì cơ thể trắng ngần ấy ngồi dậy, cầm lấy chiếc quần trắng của mình trải xuống dưới, rồi nằm xuống nhìn vào thiếu gia, chờ người định đoạt.
Rất nhanh hai người hòa vào nhau, những đóa hoa mai đỏ xuất hiện được những bông tuyết chạm vào như muốn che đi sự điểm sắc của nó trong trời đông giá rét này.
Bốn người chờ khoảng hai giờ thì hai người Trần U cũng đã xuất hiện trở lại, chỉ là lần này Tiểu Cửu được Trần U bế như công chúa, tóc tai y phục hơi rối, mặt còn đỏ lên do mưa xuân chưa vơi.
Tiểu Cửu thật sự quá bùng cháy, từ gốc cây, chống tay, chống cột,…nhưng nàng không phải Tiểu Như, thể lực và cơ thể bình thường như nàng không chống lại Trần U được.
Tiểu Như nhanh chạy ra khỏi lớp linh lực, đi đến dìu Tiểu Cửu xuống, ánh mắt trách móc nhìn Trần U, Tiểu Cửu sắp đi xa, thiếu gia không tiết chế được một chút sao?
Trần U biểu tình chịu thua, do Tiểu Cửu muốn chứ có phải tại hắn đâu.
Còn ba người Trì Quan nhìn Trần U, ánh mắt chứa sát khí làm hắn lạnh cả gáy, tên tiểu tử này…..haizz chuyện nhà của Đế Hoàng, lo không được, lo không được a.
Trần U hôn tạm biệt hai nữ, hai người nước mắt rưng rưng, nhưng liền trở nên mạnh mẻ nuốt nước mắt lại.
Tiểu Như nói:
"Thiếu gia, dù Tiểu Như có thân phận gì đi nữa, Tiểu Như vẫn luôn là thị nữ của người, lần sau gặp lại, Tiểu Như sẽ có thực lực cùng người ngao du bốn phương."
Tiểu Cửu nói:
"Thiếu gia, người đã hứa sẽ dẫn Tiểu Cửu đi ra ngoài kia, chờ khi gặp lại, người không được thất hứa nữa đâu."
Trần U gật đầu, cười:
"Được, chờ khi gặp lại, ta sẽ dẫn hai người đi khắp năm châu vạn đảo."
Hai nữ gật đầu, nụ cười đẹp như gió xuân muốn xua tan cái lạnh của mùa đông, cả hai quay người đi đến chỗ của Trì Quan. Trì Quan thi triển Linh nhân kỹ làm hai người ngủ thiếp đi, sau đó bọc hai người trong ba lớp linh lực bảo hộ của cả ba.
Trì Quan gật đầu nhìn Trần U, nói:
"Bảo trọng, hy vọng sớm được nghe danh của tiểu tử ngươi vào tai."
Hai hắc y nhân kia cũng gật đầu chào.
Trần U cười nói:
"Sẽ không để tiền bối thất vọng."
Ba người gật đầu, thân hình bắt đầu nhòe đi, biến mất ở không gian trước mặt cùng với hai nữ.
Trần U nhìn lên thiên không, cười nói tiếp:
"Dù sao ta cũng là Phò Mã của Hoàng Triều mà."