Chương 35: Bạo Hồng
Ban thưởng Địa cấp trung phẩm trực tiếp đánh tan cơn buồn ngủ của Giang Bắc Nhiên, ngủ nghỉ cái quỷ gì nữa? Quả quyết lựa chọn số ba, Giang Bắc Nhiên lấy một bộ y phục dạ hành trong Càn Khôn giới ra và mặc vào, mở cửa sổ, đi tới cửa khách sạn.
Không đến mười phút, Giang Bắc Nhiên đã thấy một thân ảnh đi ra từ trong khách sạn, là Phương Thu Dao vốn phải ngoan ngoãn đợi trong phòng, bất quá may mà nàng ta vẫn mặc Mẫn Nhiên sáo trang.
Ai. . . Nha đầu này quả nhiên là bom hẹn giờ cỡ lớn nhất.
Giang Bắc Nhiên vốn cho rằng buổi chiều hắn đã thức tỉnh con hàng này, nàng sẽ từ từ tiêu hóa, nhưng hiện tại xem ra, tiêu hóa cái quỷ gì…
Sau khi ngó dáo dác ra phía vài lần, phát hiện không ai chú ý tới mình, Phương Thu Dao bắt đầu nghênh ngang rời khỏi khách sạn, tới chỗ sạp hàng tào phớ bị lật tung ban ngày.
Đồng thời, trước mặt Giang Bắc Nhiên lại xuất hiện ba lựa chọn.
Lựa chọn một: Bắt Phương Thu Dao về khách sạn.
Ban thưởng: Thanh Vân Vũ (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: Để Phương Thu Dao ý thức được sự tồn tại của ngươi, tự giác trở về phòng.
Ban thưởng: Yến Vĩ Thần Thương (Huyền cấp hạ phẩm).
Lựa chọn ba: Lặng lẽ đi theo nàng.
Ban thưởng: Một điểm kỹ nghệ cơ bản ngẫu nhiên.
Thấy ba lựa chọn này, Giang Bắc Nhiên hơi suy tư một chút liền hiểu rõ ý của hệ thống .
Đây là muốn nha đầu này bị xã hội dằn mặt một lần?
Giang Bắc Nhiên nhún nhún vai, cảm thấy cũng không tệ, thế là chọn số ba, lặng lẽ nhảy lên nóc nhà đi theo Phương Thu Dao.
…
"Đại gia ~ ngươi đừng như vậy nha, ngươi còn như vậy ta sẽ kêu lên."
"Hắc hắc, ngươi kêu đi, ngươi kêu rách cổ họng cũng không ai để ý đến ngươi."
"Ai nha! Ngươi tránh ra đi, cứu mạng a ~ "
Trong hẻm nhỏ mờ tối bên trong, một nam tử trung niên có chút mập đề một nữ nhân trẻ tuổi lên tường sàm sỡ, nữ hài không ngừng phản kháng càng khiến nam tử hưng phấn hơn.
"Dâm tặc! Buông nữ hài kia ra!"
Nam nhân đang lúc cao hứng chuẩn bị cởi quần thì có âm thanh phát ra đột ngột khiến “ba chân” của hắn mềm nhũn.
"Ai. . . Ai vậy! ?"
Trong lúc bối rối, nam tử trung niên lần nữa buộc dây lưng quần lên.
"Thay trời hành đạo!"
"Ai! Tên khốn nào mau xuất hiện, dám phá hỏng chuyện tốt của gia."
Tiếp đó chỉ nghe một tiếng leng keng vang lên, Phương Thu Dao rút Bạch Hồng Bảo Kiếm của mình ra.
Nam tử trung niên thấy đối phương có vũ khí thì vội vàng hô:
"Tốt lắm! Ngươi đứng đây đợi cho ta, ta gọi thêm người tới!"
Nói xong hắn quay người bỏ chạy.
Thấy nam tử trung niên chạy trối chết, Phương Thu Dao thỏa mãn thu hồi bảo kiếm, nhưng nàng vừa chuẩn bị tiến lên an ủi nữ hài kia đã nhìn thấy đối chạy theo nam tử trung niên, vừa đuổi vừa hô.
"Ai! Gia ngươi đừng đi a! Vẫn chưa đưa tiền mà!"
Việc này khiến Phương Thu Dao có chút sửng sốt, cô nương này nói vậy là sao.
Mắt nhìn thấy thân ảnh nam tử trung niên đã hoàn toàn biến mất trong ngõ hẻm, nữ hài đuổi không kịp dậm chân, đi về phía Phương Thu Dao.
Dù không hiểu những gì cô nương này vừa nói, nhưng Phương Thu Dao đã chuẩn bị lời kích sẵn sàng, chỉ thấy nàng cầm Bạch Hồng Bảo Kiếm che trước người nói:
"Cô nương không cần cám ơn ta, hành hiệp trượng nghĩa là nghĩa vụ. . ."
"Ta cám ơn cái đầu ngươi! Ngươi có bệnh không vậy?!”
Đột nhiên cô nương này chỉ Phương Thu Dao không ngừng mắng, khiến nàng sửng sốt, hoàn toàn không rõ mình vừa làm sai cái gì.
"Ta!"
Nữ hài còn muốn mắng nữa thấy Bạch Hồng Bảo Kiếm trong tay Phương Thu Dao thì sợ bản thân đụng trúng con mụ điên, thế là nhổ ra cục đờm xuống đất, nói:
"Xúi quẩy! Coi như ta không may!"
Chờ nữ hài từ từ rời đi ngõ nhỏ, Phương Thu Dao vẫn như cũ sững sờ đứng tại chỗ, vẫn không rõ mình rốt cuộc đã làm sai điều gì.
"Phốc phốc!"
Lúc này Giang Bắc Nhiên ở trên nóc nhà thấy toàn bộ quá trình đang nén cười tới muốn nội thương. Nếu có điện thoại di động, hắn sẽ quay lại đăng lên mạnh, chắc chắn bạo hồng* sau một đêm.
*nổi tiếng trên mạng
Qua một hồi lâu, Phương Thu Dao trong ngõ nhỏ rốt cục cũng lấy lại tinh thần, lẩm bẩm nói:
"Gì vậy! Ta hảo tâm cứu nàng, nàng lại mắng ta, thực sự là. . . Thực sự là. . . Thật sự còn đáng ghét hơn tên sư huynh kia nữa!”
Giang Bắc Nhiên nằm không cũng trúng đạn bất đắc dĩ, đồng thời cảm khái vốn từ ngữ mắng người của vị thiên kim đại tiểu thư này thật quá thiếu thốn.
Dùng sức hừ một tiếng, Phương Thu Dao quay người rời khỏi ngõ nhỏ, đi tới mục tiêu ban đầu.
Huyền Long đại lục không cấm đi lại ban đêm, cho nên bách tính “sống về đêm” tương đương phong phú, dù quy mô Lạc Hà trấn không lớn, nhưng vì khu Giang Bắc tương đối giàu có nên cũng có không ít nơi mua vui.
Trừ quán trà, tiệm sách, tửu quán, thanh lâu ra, còn có các nơi biểu diễn hí kịch, nghệ thuật, câu lan phương các kiểu. Hơn nữa ngươi còn có thể vừa ăn vừa chơi, vui vẻ biết bao.