Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 408

Điểm đặc biệt dễ nhận thấy nhất của Vương Quốc Cát so với những nơi khác trên Athanor chính là đặc trưng về thời tiết chỉ riêng nơi này có được. Ban ngày là cái nóng như cắt da, cắt thịt, hoàn toàn có thể thiêu chết bất kì sinh vật nào nếu không có đầy đủ cách tự bảo vệ... Còn ban đêm?? Ngươi lại được trải nghiệm cảm giác chết lạnh sẽ như thế nào... Quả thật thời tiết khắc nghiệt như vậy mà thích ứng được không phải một sớm, một chiều, kể cả người đã gần như miễn nhiễm với các tác nhân của ngoại cảnh như hắn cũng phải chằn chọc mãi mới vào giấc ngủ.

Mới sáng sớm, thời tiết cũng đã nóng như một chiếc lò khổng lồ đun sống tất cả những sinh vật sống dưới mặt đất. Mãi đến tầm tám chín giờ sáng hắn mới thức dậy thì đã cảm nhận được có hơi thở khác đang phà vào mặt mình, áo cũng bị ném sang một bên...

" Tiểu ca ca, người ngươi mát ghê... " Giọng nói non nớt bên tai đã làm hắn tỉnh táo hơn, nhìn sang bên phải thì tay hắn đã ướt sũng nước miếng, cánh tay cũng bị trưng dụng làm gối đầu... Đó là một tiểu loli có mái tóc màu nâu xám, khuôn mặt nhỏ tinh xảo, đáng yêu giống như búp bê. Bất quá, đôi mắt sắc bén kia sẽ làm ngươi tưởng tượng đến búp bê Annabelle thì hơn...

" Ngươi cảm thấy tốt là được rồi... Vào đây từ lúc nào vậy?? " Dường như đã biết trước nàng sẽ xuất hiện, hắn cũng chẳng ngồi dậy, cứ để cô bé nằm trên tay mình, mút ngón tay hắn như mút kẹo que.

" Rạng sáng... Ngươi do hắn tìm tới để bắt ta đi đúng không?? " Tiểu loli tuy giọng nói ngọt ngào nhưng lại khiến người ta không rét mà run, còn đối với Thiên Hồ thì hoàn toàn chỉ là tiểu loli vô hại...

" Bắt ngươi?? Ngươi có phải trẻ hư không mà sợ ta bắt ngươi... " Thiên Hồ cười hỏi.

" Ân... Ít nhất vài kẻ có ý đồ bất chính với ta đều đã được nhận phần thưởng xứng đáng. Tên kia trả cho ngươi thứ gì đã làm ngươi đồng ý với hắn tới chỗ ta?? " Tiểu loli vuốt mái tóc nâu của mình, ánh mắt hằn học nhìn Thiên Hồ.

" Ngươi... Hắn đồng ý bán ngươi cho ta... " Thiên Hồ cảm giác cô bé có vài phần giống Hoài Diễm, nổi hứng trêu chọc cô nàng, nhất là vẻ ngạo kiều với đôi mắt toả ra sát khí kia.

" Khốn kiếp... Đừng nghĩ hắn thu lại vũ khí của ta mà có thể bắt ta khuất phục... Đệ đệ gì chứ, nếu không phải phụ mẫu cầu xin ta đã xử hắn từ lâu rồi. Hừ... Còn ngươi, điều hoà di động, có muốn làm hầu cận của bổn vương không?? " Đầy bá khí loli ánh mắt giờ có thêm cả tia điện, càng tôn lên vẻ doạ người của nàng, khéo ông nào yếu thế còn ngất luôn quá.

" Có lợi ích gì không?? " Hắn cố nhịn cười, muốn nghe thử lợi ích nàng cho mình có gì hấp dẫn.

" Mỹ nữ, quyền lực... Bất cứ thứ gì ngươi muốn ta đều có thể cho ngươi, chỉ cần ngươi hiệu trung với ta... " Tiểu loli đầy nắm chắc hắn sẽ theo phe mình, đưa ra rất nhiều thứ đủ khiến người thường phải điên cuồng.

" Trong đó có bao gồm ngươi không?? Với cả đằng nào ta cũng được hắn hứa bán ngươi cho ta, vậy tất cả những thứ ngươi nói chả phải đều là của ta... Dù sao ta đang thiếu muội muội xinh đẹp như ngươi... " Thiên Hồ trước sự ngỡ ngàng của tiểu loli, chỉ mất vài giây dọn dẹp lại căn phòng, đặt nàng ngồi trong lòng mình, tự rót lấy cốc nước uống, chầm chậm đáp.

" Không được, ta không muốn bị người khác quản giáo... Thôi được, ta chấp nhận tự mình bán cho ngươi làm tiểu thê tử cũng được... " Nhận thấy vai vế hình như pha chút sai sai, tiểu loli cắn răng thay đổi ý định lúc trước.

" Ta lại thích ngươi làm muội muội ta hơn... Làm lão bà thì bao giờ ta mới có được người nối dõi, với lại ngươi ngực không có ngực, mông cũng không... Thế nên vẫn là muội muội thì tốt hơn. Kêu tiếng Oni chan nghe thử... " Hắn cợt nhả phân tích làm tiểu loli mặt nhỏ đỏ bừng, đỉnh đầu như bốc khói...

" Oni quần què... Các ngươi... Các ngươi cứ cẩn thận, đừng để ta tìm được điểm yếu của các ngươi. Bỏ ra... Không cho người xấu như ngươi ôm... " Tiểu loli giãy dụa trong ngực hắn nhưng cũng chẳng thoát khỏi cánh tay vững còn hơn cả titanium của hắn.

" Tiểu muội muội.... Ngươi không phải muốn rời khỏi đây đúng không?? Ngoan ngoãn nghe lời ta, ta có thể giúp ngươi... " Thiên Hồ nói nhỏ vào tai nàng để tránh có người theo dõi hai người nghe được.

" Thật?? " Tiểu loli không tin vào tai mình hỏi lại.

" Đúng... Mọi chuyện giờ đều do ta lo liệu... " Thiên Hồ gật đầu nhắc lại.

" Thành giao... Tiểu ca ca... " Cô nàng giờ chẳng còn cách nào khác ngoài tin tưởng người đàn ông không đứng đắn đang ôm mình...

Rất nhanh, đã có người hầu đến gọi hai người tới cung điện của Vương Quốc dùng bữa sáng, rất nhiều người nhìn tiểu loli đang được hắn ôm đều dùng ánh mắt kinh hãi như nhìn thấy quỷ, có người còn nhờ đồng bạn mình đánh thật mạnh vào mặt để nhận biết xem có phải là họ thấy ảo giác hay không?? Tiểu ác ma từng làm mọi người đau đầu thế mà yên ổn trên tay vị đại sư thần bí vốn phải náo loạn khắp nơi trong hoàng cung mới đúng.
Bình Luận (0)
Comment