Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 422

Thực ra, Kokkuri đã sớm nhận ra được mình bị chủ nhân mới này giam cầm trái tim của mình trên người hắn... Việc được triệu hồi đến thế giới đầy mới lạ khiến hắn và Inugami đồng ý chấp thuận lời mời của thứ kì lạ được gọi là Hệ Thống ngay sau khi họ hoàn thành việc ở thế giới cũ. Tạm biệt những câu chuyện thú vị, những tình tiết không hề mang chút thiên hướng hay bạo lực, tới đây hắn mới biết được thế nào là sức mạnh áp đảo hoàn toàn bởi chủ nhân của thứ đã triệu hồi hai người.

Đơn giản mỗi một đuôi sẽ đại diện cho sức mạnh cấp bậc tương ứng, yếu nhất là không vĩ rồi mạnh nhất... Cái này trong sách vở trước kia các trưởng lão chưa giảng dạy nhưng có điều Kokkuri khá chắc chắn, chủ nhân hắn là người mạnh nhất hắn từng gặp, kể cả người đứng đầu yêu giới thế giới cũ đều không mạnh bằng một góc của nam nhân này.

Đang miên man suy nghĩ vài chuyện vẩn vơ, bất giác điểm dừng của hắn lại là nơi huấn luyện trong cung điện.

" Chú ý nào, các cô gái. Nếu các ngươi không hoàn thành động tác đó thì chúng ta sẽ ở đây lâu đó... " Ở giữa đám thiếu nữ mặc chiến giáp hiện tại ngoài Thiên Hồ còn ai khác, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn những cô gái ánh mắt đang hưng phấn về điều hắn nói.

" Ai ya, đại nhân, động tác đó thực sự rất khó, ngươi xem chỗ này của ta đã sưng tím hết cả lên rồi. " Thiếu nữ vô cùng bạo dạn, cầm tay Thiên Hồ đặt vào đùi mình, thậm chí để cho chân thực hơn, cô nàng trên mặt còn có thêm vài giọt nước mắt, biểu lộ sự đau đớn mình đã trải qua.

" Oa... Đại tỷ uy vũ, lại dám câu dẫn cả huấn luyện viên... " Một cô gái thầm thì trong đám những cô gái đang hâm mộ đại tỷ mình, vì sắc đẹp mặt có thể dày đến vậy, không kiêng nể mình là con gái đại tướng quân mà giữ ý chút nào.

" Ta đoán chắc huấn luyện viên sẽ lại đánh thí thí nàng như những lần trước... " Cô gái khác tiên đoán.

" Đó là chắc chắn... Ngươi không cần phải đoán làm gì cho mất công. "

...

Quả nhiên, vài giây sau cô gái bạo dạn định dùng mỹ nhân kế mê hoặc hắn không phụ lòng những cô gái kia, mông nàng lại thêm lần nữa bị Thiên Hồ thăm hỏi.

" Thế nào, xúc cảm tốt chứ?? " Trái ngược Kokkuri sẽ tưởng cô gái sẽ tỏ ra chút gì đó thẹn thùng khi bị nam nhân kia đánh, cô vẻ mặt hình như đã quá quen với việc mình bị Thiên Hồ đánh, đến nỗi mà còn hỏi câu hỏi không biết xấu hổ như vậy.

" Rất tốt, xem ra những tháng vừa qua ngươi luyện tập khá chăm chỉ. Còn vết thương ngươi nói ta tin ngươi chỉ việc chạy vài chục vòng sẽ tự hết đau... " Thiên Hồ cười nói.

" Hể... Đại nhân, ngươi không thấy liễu yếu đào tơ như ta rất khó để hoàn thành hạng mục ngươi muốn a... Hơn nữa, chân người ta đang rất đau... " Cô gái ủy khuất ôm cánh tay Thiên Hồ làm tất cả những người khác đầu đầy hắc tuyến khi nghe lý do vô cùng buồn cười.

Người mạnh ngang Murad, đối thủ một mất một còn với đại hoàng tử của Helios lại tự nhận mình liễu yếu đào tơ?? Phải biết hầu hết những người trong quân đội đều bị nàng đánh qua một lần, bao gồm cả những người đang phục vụ trong trận chiến mở rộng lãnh thổ gần đây, kể cả Murad nếu không nhờ thần khí cũng không thể đánh bại được nàng, phụ thân nàng, đại tướng quân cũng thua qua nàng nhiều lần, đủ hiểu nàng mà được coi liễu yếu đào tơ thì phái nam chắc mặc váy quá.

" Chạy hay không?? " Thiên Hồ nhíu mày hỏi.

" Chạy thì chạy... Mà ngươi tối nay có rảnh không?? Ta muốn được bổ túc thêm... " So bì độ mặt dày khi tán gái với Thiên Hồ, chắc chỉ có cô nàng này bì được, ám chỉ mập mờ không thể rõ ràng hơn.

" Tối nay hình như ta có hẹn với ai rồi thì phải... " Thiên Hồ nghi hoặc, lơ đãng nhìn ra phía cửa thì bắt gặp Kokkuri cũng đang nhìn mình liền cười một cái như xác nhận hắn đã biết Kokkuri đứng ở đó.

" Hừ... Làm gì có ai, chắc ngươi nhầm lẫn gì rồi. Thế nhé, tối nay chúng ta gặp... Các ngươi còn nhìn gì, giải tán hết đi, buổi tập hôm nay kết thúc ở đây... " Nói xong đuổi hết đám đang ăn dưa quần chúng, bắt đầu nhẹ nhàng chạy vài chục vòng để luyện tập sức bền.

Kokkuri chứng kiến cảnh cô nàng câu dẫn chủ nhân mình, trong lòng thoáng có chút bực tức, khó chịu. Người thường như các nàng lại dám tơ tưởng đến chủ nhân hắn sao?? Còn nữa, tên nam nhân kia không biết từ chối người khác gì hết, ít nhất phải không bị cô nàng chiếm tiện nghi đi...

Càng nghĩ càng phiền lòng, Kokkuri dứt khoát rời khỏi phòng huấn luyện đặc biệt, không thèm để ý nam nhân dễ dãi kia nữa, nhanh chóng khuất khỏi tầm mắt Thiên Hồ. Do di chuyển quá nhanh, Kokkuri mắt không kịp thấy phía ngược lại cũng có người lướt qua mình, đi về hướng hắn rời đi ban nãy.

" Chủ nhân, đồ của ngài... " Bóng hình đó nháy mắt đã đến nơi Thiên Hồ cùng con gái đại tướng quân, đưa tận tay hắn khá nhiều thứ cổ quái, giọng ngọt ngào nói.

" Cảm ơn ngươi, Inugami... " Thiên Hồ nhận đồ vật từ cô gái có mái tóc đen ngắn trước mắt đáp lời nàng.

" Hì hì... Giữa chúng ta đâu cần khách sáo vậy a. Mà chủ nhân ngươi vừa chọc cho tên ngốc hồ ly kia tức giận sao?! Ta vừa thấy hắn vừa rời đi vừa khóc... " Inugami giờ đã biến thành hình dáng một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen che kín một bên mắt, cười gian hỏi.

" Nào có, nãy ta có thấy hắn đứng ở chỗ kia nên gật đầu chào hỏi thôi... " Hắn đang nói dở thì bị Inugami kéo lại bên cạnh người nàng, mạnh bạo hôn hắn một cái chừng tận chục phút mới buông ra.
Bình Luận (0)
Comment