" Ngươi chưa biết chuyện gì nhanh như vậy đã đồng ý tha lỗi sao?? " Azzenka nghi hoặc trước hành động gật đầu của hắn, điều đó dường như không giống với Thiên Hồ nàng tưởng tượng.
" Từ từ đã... Ta chỉ gật đầu đồng ý tha tội cho ngươi chứ chưa nói sẽ bắt ngươi chấp hành hình phạt phụ thuộc vào tội trạng của ngươi. Đừng quên, ngươi còn có rất nhiều hình phạt có thể tiếp nhận được... " Hắn cười nói làm Azzenka bừng tỉnh, nàng biết kẻ xấu như hắn nào có dễ dàng bỏ qua cơ hội này chứ.
" Bại hoại phu quân... Thực ra chuyện ta sắp nói cho ngươi có liên quan một phần với Thần Cách chủ của ta, Á Thần Azzenka. Chắc ngươi cũng biết ta được tạo ra bằng những ác niệm từ những vị thần cổ xưa vẫn lạc trên vùng sa mạc... " Vừa nói nàng vừa dùng thần lực tạo ra hình ảnh hư ảo về những thực thể đó.
Chúng tạo kiểu y hệt Azzenka trong chiếc áo choàng màu đen tuyền, không rõ gương mặt hay tứ chi như nhân loại, tuy vậy nó không được hoàn chỉnh...
" Tiền thân của bọn họ đã tồn tại trên Athanor rất lâu, trước cả thời điểm những con giun biết bay biết tới bọn họ. Chúng tất nhiên chả là gì với bọn họ, thậm chí một trong những vũ khí của họ cũng được tạo ra từ xương của chúng, mang tên gọi Song of Fangs, trong hình dạng một thanh kiếm có sức mạnh khá khủng khiếp, quét ngang chiến trường đã rất nhiều lần. "
" Không may, vào một lần một trong số họ vô tình cứu được một người trên hòn đảo đó, song kẻ đó rất giảo hoạt đã nhân lúc họ bị thương trộm lấy thanh kiếm và biến mất vĩnh viễn không được tìm thấy... " Azzenka nhìn hình dáng thanh kiếm không nhịn được hơi sụt sùi, dù gì chấp niệm họ trong nàng cũng có nguyện vọng tìm được thanh kiếm đó lại lần nữa, về với chính chủ nhân tạo ra nó.
" Con giun nàng nói có phải vật được nhân loại gọi là Long Tộc đúng không?? Vài con giun đó còn biết nói tiếng giống chúng ta đang trò chuyện... " Thiên Hồ cạn lời về cách thê tử mình miêu tả, đường đường bá chủ một phương, được ghi trong sử sách vô số trong miệng nàng lại chỉ được xem như con giun lớn.
" Giun thì vẫn là giun, thay đổi mỗi cái tên cũng chỉ lừa gạt những kẻ yếu đuối khác thôi. Cái gì mà Thái Cổ Thần Long hay những cái tên nghe có phần long trọng khác... Tất cả đều là giun ngoại cỡ bị ta dễ dàng bóp chết thôi. Chuyện những con giun ta có thể kể cho ngươi mấy ngày không hết, để ta kể tiếp đã... " Azzenka khinh thường khi nhắc tới vài con giun yếu mèm nàng đã gặp trong ký ức, tiếp tục câu chuyện nàng kể dở.
" Về phần bọn họ sau khi tham gia trận Thần Chiến còn cách xa trận chiến mà Vực Hỗn Mang chào đón tân chủ nhân, một trong số bọn họ đột ngột đổi phe và phản giết đồng bạn, dẫn tới việc phe họ bị chịu tổn thất nặng nề, đành phải rút lui về đây... " Từng hồi ức được nàng tái hiện lại hết sức chân thực, từng sự tức giận hay phẫn hận đều được những kẻ trong chiếc áo bào đen vạn năm không đổi thể hiện ra bên ngoài.
" May mắn... Họ đã tìm được cách để tạo ra thứ kế thừa được tâm nguyện cũng như một phần nhỏ quyền năng của họ... Và ta đã ra đời cùng với hai món thần khí được truyền lại... Đá Vĩnh Hằng và Chiếc Đèn có khả năng lưu giữ và tạo ra linh hồn. Thứ hoàng tử Murad, người ngươi luôn bảo vệ luôn sử dụng chính xác do chúng đánh cắp trong khi ta không chú ý, chứ ta cũng từng sử dụng được nó nhưng không có nhiều quyền năng như Tàn Ảnh Đao..." Nói tới đoạn này, Azzenka ánh mắt u oán nhìn kẻ đang nắm tay nàng, chính ra kẻ góp phần làm cho nàng phải chịu hàng loạt những chuyện đó.
" Ngươi hiểu nhầm, bảo bối... Những chuyện ta làm đều do thiên ý hết cả, không phải ta thì ngươi cũng không thể nào tìm được ta cũng như trở thành thê tử của ta và hoàn thành một trong những ước vọng của ngươi, bảo bối... " Hắn bình tĩnh ung dung phân trần hành động của mình hoàn toàn có lợi cho nàng.
" Hừ... Chứ không phải ngươi cố giúp họ giết ta vì chinh phục mỹ nữ ha?? Đừng tưởng ta không biết mức độ phong lưu của ngươi, thêm vào đó ngươi còn cố tình thay đổi dòng thời gian cũng vì các nàng thôi... " Azzenka còn lạ gì kẻ gian xảo còn hơn cả hồ ly của lão sư kiêm luôn cả phu quân nàng hiện giờ, tất nhiên nàng không biết bản chất hắn vốn là hồ ly rồi.
" Ngươi nhầm... Bảo bối, mọi chuyện ta làm đều dành cho ngươi cả. Ngươi không biết ta phải hao tâm tổn sức thế nào mới có được mỹ nữ hoàn hảo như ngươi a... Lan man nhiều chuyện ngoài lề tới vậy, ngươi rốt cuộc khi nào muốn nói với ta thứ ngươi đang cảm giác tội lỗi đây... " Cảm giác mọi chuyện hình như có phần hơi đi quá xa với câu chuyện nàng nói liền nhắc nhở, chứ không giờ hai người liên miên thêm hồi nữa chắc lại gây ra chiến tranh mất.