Han đợi nguyên một ngày giờ mới dám ló mặt diện kiến chủ nhân của hắn, ai nói chủ nhân hắn tính tình thất thường còn hơn cả thời tiết đâu, nếu để ngài hài lòng thì mưa thuận gió hoà, vạn vật bình yên, còn không... Mọi thứ đều sẽ biến thành tu la tràng, hắn còn ghi nhớ rõ vụ một đoàn gồm hàng nghìn người biến mất không rõ tung tích trong đoàn du lịch chỉ vì nói xấu ngài đó.
" Cộc... Cộc... " Đi tới gần phía Thần Điện, Han rón rén hết sức nhấn vào cơ quan tựa như chiếc chuông cửa, âm thanh phát ra từ nó cũng có những âm tiết trầm bổng khá khác lạ.
" Két... " Cánh cửa khoảng mươi phút sau mới mở ra, đồng thời những hạt cát tự động xếp thành một con đường nối liền cổng thần điện tới chỗ hắn thường ngày bẩm báo.
Đừng nhìn cơ quan này đơn giản, chỉ cần hơi sảy chân giẫm bừa vào cơ quan nào đó thì đảm bảo ngươi được một vé về thăm cụ kị gia tiên vì ngã xuống vực sâu hoặc chết do bẫy được đặt kín lối đi.
Hôm nay có vẻ hơi kì quái thì phải, bởi không có đồ vật nào ném vào người hắn như thường lệ, cũng không có không khí băng hàn thổi từ trong tối ra.
" Chủ nhân... Thần muốn trình báo một vài việc cần ngài thông qua... " Han hô lớn vào khoảng không đen kịt vô tận trước mắt.
" Cứ nói đi... Ta sẽ thay chủ nhân ngươi duyệt bằng hết... " Giọng nam nhân trầm ấm truyền từ chỗ tối ra làm Han hơi nghi ngại, từ khi nào ở Thần Điện lại xuất hiện nam nhân hắn chưa từng biết qua.
" Khụ... Không biết vị đại nhân nào đang ở trong ạ?? Bởi vài việc ta cần trình bày rất quan trọng liên quan tới an nguy của Vương Quốc... Cho.... Nên... "
Hắn còn chưa kịp kiểm chứng thân phận nam nhân đang trò chuyện cùng mình thì đã bị một thanh gươm làm bằng cát suýt chút nữa đâm trúng, giọng lạc hẳn đi luôn.
" Lắm lời... Hắn từ giờ sẽ là chủ nhân mới của ngươi. Lời của hắn cũng như ý chỉ ta ban bố... Còn có gì mau nói xong cút sớm cho ta... " Đây rồi, chủ nhân bạo chúa của hắn giờ mới lộ diện, mà khoan đã chuyện có chủ nhân mới có phải hắn nghe lầm không, từ khi nào chủ nhân hắn lại phó mặc toàn bộ cho một nam nhân khác thế.
" Thần hiểu rồi... Chả là đất nước láng giềng đang muốn chèn ép chúng ta trong chuyện xuất khẩu và nhập khẩu sang nước họ, hiện giờ thần đã.... " Trong lòng tuy còn đang nghi hoặc, tuy thế chính sự quan trọng hơn, Han bẩm báo một hồi tới nỗi khát khô cổ họng mới dừng lại.
" Quá rườm rà... Ngươi cho quân phá hủy toàn bộ những cứ điểm bọn chúng đang đặt trên Helios và các nước trực thuộc chúng ta đang thống trị. Nhớ giết xong gửi xác về quê hương, còn sau đó người tự biết phải làm gì rồi nhỉ?! " Giọng nam nhân kia thay lời chủ nhân Han đáp trả, khi nghe được mệnh lệnh hắn không khỏi nghi ngờ nam nhân này chắc chắn còn thân cận chủ nhân hơn cả hắn vì cách làm trên khá giống cách Azzenka sẽ đưa ra.
" Tuân lệnh chủ nhân... " Han biết điều cũng không làm phiền không gian riêng tư của hai người, thoáng cái đã rời đi chấp hành mệnh lệnh từ nam nhân hắn phải coi như chủ nhân giao cho.
Còn bên trong cung điện, Azzenka hết sức phong tình trong bộ quần áo hắn mới đưa cho, phong cách này hơi mới lạ với nàng thì phải.
" Phu quân... Bộ quần áo ngươi vừa cho ta có phải ngươi đã có ẩn ý từ trước muốn ta mặc nó đúng không?? Ngươi thật xấu xa nha... " Azzenka khẽ phất chiếc khăn che đầu nàng, liếc mắt đưa tình nhìn người đang chăm chú nhìn nàng.
" Bộ nữ tu khá hợp với nàng... Còn có thêm cả cảnh phục, lễ phục... Bất quá, ta thích Azzenka mặc những bộ có màu hắc bạch như vậy... " Hắn tà tà cười, khá hài lòng về màn cosplay nữ tu đang khá thịnh hành của Azzenka, chính ra cô nàng mặc vào lại càng tôn lên khuôn mặt xinh đẹp và bộ ngực khủng có phần sắp bạo phát mà ra.
" Thật sao?? Chỉ cần phu quân thích ta sẽ làm... Nhưng giờ ta muốn ngươi uy cho ta ăn... " Azzenka mỉm cười ngồi trên đùi hắn, cả người trong bộ phục trang đều toát ra cảm giác muốn người khác phải xưng tội với nàng làm nũng hắn.
" Hảo... Đã bảo bối thích ta tất nhiên không từ chối được rồi... " Hai người tốn thêm kha khá thời gian cho bữa sáng, mãi sau mới rời khỏi cung điện.
Có thể đây là lần đầu tiên Azzenka được đi dạo cùng hắn ở ngoài thế giới thực sau kha khá năm hai người sống trong kết giới, khi thoát khỏi đó thì hắn đã biến mất cùng với những điều thay đổi kì lạ nàng chưa từng đoán được.
" Cảnh đẹp nơi này vẫn được bảo bối của ta giữ nguyên nhỉ?? Nó không xê xích gì nhiều so lúc ta rời khỏi đây... " Hắn cùng nàng tay trong tay thăm thú chốn cũ, nhẹ giọng thổn thức...
" Tất nhiên... Ta ngày nào cũng sử dụng ma pháp thời gian làm ngưng đọng lại toàn bộ cùng niềm tin sẽ có ngày ngươi trở về. Ý nghĩ đó không chỉ có riêng ta mà còn có của Thần Cách chủ của ta kể cả chính nàng cũng không nhận ra điều đó. Còn giờ... Cả hai ta đều yêu thích ngươi... Và ngươi cuối cùng cũng quay về nơi đây đoàn tụ cùng chúng ta. Phu quân... Ta nói thật nhé, nếu ta làm điều gì có lỗi với ngươi, ngươi sẽ thứ lỗi cho ta chứ?? "
Đang cùng nàng dạo, nghe nàng hỏi làm hắn hơi mất tập trung trong vài giây rồi lắc đầu.