Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 77 - Hồ Điệp Y

dạo này bận bịu làm mấy cái đồ án và báo cáo nên truyện sẽ ra khá mỏng, mong các ĐH thông cảm :((

Chương 77: Hồ Điệp Y

- Hồi Trí. Đệ đã đi gánh nước cho tỷ chưa đấy?

- Chưa. Vừa nãy có người đến mua thuốc nên đệ bận một chút

- Được rồi. Ta tắm xong rồi. Để ta trong coi cửa hàng cho, đệ mau đi gánh nước rồi xuống thôn bê gạo lên đi, tiền gạo ta đã trả rồi.

- Vâng. Điệp Y tỷ

Trên một ngọn núi, nơi sườn núi hướng đông có một ngôi nhà đơn sơ, xung quanh nhà trồng đầy những cây thuốc được phân chia từng luống rõ ràng, mỗi luống thuốc đều có một cái bảng ghi tên mỗi loại thuốc cắm ở mỗi luống.

Nơi đây tràn ngập hương thơm hoa cỏ, còn có mùi thuốc thoang thoảng trong không khí. Xung quanh khu vực căn nhà, chim chóc vui vẻ bay thành từng đàn, bươm bướm từng đôi uốn lượn bên từng cánh hoa. Động vật quanh đây cũng đầy vui vẻ sinh sống.

Bên cửa căn nhà đơn sơ có một thiếu nữ khoảng 18 tuổi, trên người nàng mặc bộ váy màu xanh lá, nơi cổng nhà có một thanh niên đang mang trên vai hai gánh nước trống không đang đi xuống núi nơi con suối nhỏ gánh nước. Thanh niên này đôi mắt cương nghị, thân hình rắn chắc. Hắn tung tăng chạy như bay xuống núi gánh nước.

- Tiểu Hắc, ngươi lại đến bắt thỏ ăn đó à?

Bên bìa rừng, ven suối có một con Sói Đen đang uống nước, chợt một thanh niên cầm quang gánh đến gánh nước. Con Sói trông thấy thanh niên liền vẫy đuôi tỏ ý mừng rỡ, sau đó nó liền chạy mất tích không thấy.

Thanh niên này cũng không quá quan tâm, hắn nhanh chóng múc đầy tám thùng nước, sau đó hai vai hai đòn gánh, mỗi đầu hai thùng nước đầy ắp

Thông thường thì một người sẽ gánh một lúc hai thùng nước là khá nặng rồi, nhưng thanh niên này gánh một lúc tám thùng nước vẫn nhởn nhơ tung tăng gánh lên núi.

Sau khi trở về nhà, thanh niên này liền mang tám thùng nước đổ vào trong bể nước lớn, sau đó lại chạy như bay về phía cổng.

- Điệp Y tỷ, ta đi xuống thôn đây

Thiếu nữ áo xanh liền gọi với theo

- Hồi Trí, nhớ về sớm không có đi lung tung la cà ở đâu đấy

- Đệ biết rồi

- Trương bá bá, ta đến lấy gạo

Trước một cửa hàng dưới chân núi, tại cửa hàng chất đầy những bao gạo lớn, thanh niên gọi là Hồi Trí đứng đó hô lớn.

Trong cửa hàng, một trung niên bước đến, giọng điệu ân cần

- Hồi Trí đấy à? Gạo Điệp Y đặt mua ta đã để sẵn đằng kia rồi, mau qua đó mang về đi

- Dạ

Hồi Trí nhanh chóng vác một bao gạo lên vai, trung niên kia cũng đến bê một bao nữa đặt lên bao gạo Hồi Trí đang mang sẵn, sau đó lại thêm một bao, rồi lại một bao nữa.

Bốn bao gạo…

- Ta vẫn không thể ngờ được, một người không thể tu luyện Nguyên Lực như con mà có thể vác một lúc bốn bao gạo như vậy lên núi, bao nhiêu lần ta vẫn không cách nào tin được

Trung niên họ Trương cảm thán

- Trương bá bá. Con cũng không hiểu được, thực ra bốn bao gạo này còn nhẹ đấy

- Ừ, ngươi về nhanh đi kẻo muộn. À mà nhờ ngươi hỏi thăm Điệp Y cho ta một chút, gần đây cột sống ta không bao giờ là ổn, dù nụ cười vẫn trên môi. Aizz

Hồi Trí nhanh chóng cáo từ Trương bá bá, hắn nhanh chóng lên núi

- Đã một năm kể từ ngày tiểu tử này đến đây, dường như trí nhớ của nó vẫn chưa có chút dấu hiệu nào khôi phục

Trương bá bá nhìn bóng lưng Hồi Trí, lầm bầm.

Một năm trước

Sau khi trở lại Phong Lôi Môn, Vân Thủy Tiên nhanh chóng ra lệnh cho toàn bộ người trong Phong Lôi Môn giữ bí mật việc Vũ Lôi Phong bị ám toán dọc đường về, kẻ nào hé miệng dù chỉ là nửa lời đều bị giết chết ngay lập tức.

Tin tức bị ám toán nhanh chóng được phong tỏa tuyệt đối. Ngay sau đó, Vũ Lôi Vân, Vũ Lôi Đình, Vân Thủy Tiên, Vũ Lôi Uy, Vũ Lôi Danh và một số người vô cùng thân tín cùng đi vào mật thất.

Trong mật thất, Vân Thủy Tiên mới ngưng trọng nói

- Mọi người, hãy tin tưởng ở ta, mọi người có nhớ lúc ta đến cầm lấy hai thanh kiếm màu ngọc của Lôi Phong không?

Vũ Lôi Vân liền nói

- Có. Lúc đó hai thanh kiếm liền nổ tan tành thành tro bụi

Vân Thủy Tiên lại nói

- Đúng vậy. Thiếp không thể nào cầm nó lên được, dù hai thanh kiếm vô cùng mỏng manh nhưng lại vô cùng nặng, có thể khẳng định đó là đồ của Lôi Phong

Vũ Lôi Đình hỏi

- Nhưng như vậy thì sao? Có chuyện gì đã xảy ra?

Vân Thủy Tiên lại nói

- Trên thanh kiếm có thông điệp của Lôi Phong

- Thật sao?

Toàn bộ đang ủ rũ bỗng sáng mắt lên, hy vọng lại một lần nữa bùng phát trong mỗi người

- Ngay lúc thanh kiếm phát nổ, giọng nói của Lôi Phong vang lên bên tai ta. Nó nói rằng cả ba người đều không sao sau đòn tấn công của tên kia, thế nhưng thủ đoạn bảo mệnh của Lôi Phong cũng không có quá hoàn hảo, chúng vẫn gặp chút rắc rối

Mọi người lúc này mới thở phào một hơi

Vũ Lôi Vân liền hỏi

- Rồi sao nữa? Lôi Phong còn nhắn gì nữa không?

Vân Thủy Tiên nhanh chóng nói tiếp, giọng điệu có phần căng thẳng

- Lôi Phong nhắn lại, nhanh thì một năm, chậm thì mười năm cả ba sẽ quay trở lại, hiện tại chúng đang ở đâu đó trên Đại Lục Thúy Hằng này thôi, trong thời gian chờ đợi ba người trở về….

Vân Thủy Tiên dừng lại một chút rồi mới nói tiếp

- Chuẩn bị lực lượng, chờ ngày báo thù rửa hận!

Vân Thủy Tiên nói xong, toàn bộ người trong mật thất đặc biệt là Vũ Lôi Đình và Vũ Lôi Vân ánh mắt đỏ đậm, sát khí lan tràn.

Cùng lúc đó

Tại một vùng núi hẻo lánh, trước sườn núi có một căn nhà đơn sơ.

Bỗng nhiên gió nổi mây phun, không gian xuất hiện một luồng gió màu xanh giáng thẳng vào sân căn nhà.

Từ trong căn nhà, một thiếu nữ đang khoanh chân tu luyện, trên người phát ra Nguyên Lực Nhị Tú Tứ Trọng. Thiếu nữ mặc áo màu xanh lá nhanh chóng đình chỉ tu luyện, chạy ra sân xem xét. Thiếu nữ này tên là Hồ Điệp Y, cha mẹ mất sớm nên ở một mình nơi đây, sinh sống bằng nghề thuốc phục vụ cho người dân trong thôn

Trước mặt Hồ Điệp Y, mảnh sân nhà nàng có một thân ảnh đen thui ướt nhẹp đang nằm bất tỉnh nơi đó, nàng nhanh chóng đem thanh niên vô nhà cứu chữa và sắc thuốc cho thanh niên này

Sau khi thanh niên này tỉnh lại lại không nhớ một chút gì về bản thân, cứ ngu ngơ như một đứa trẻ, thế là Hồ Điệp Y đành phải nhận mình là tỷ tỷ của hắn, đặt cho hắn một cái tên hy vọng hắn sẽ nhanh chóng khôi phục lại trí nhớ. Hồi Trí…

Trong thôn cũng nhanh chóng biết chuyện này, mọi người cũng hợp tác với Hồ Điệp Y thừa nhận người này, từ đó, thôn này có thêm một thành viên nữa, tên của hắn là Hồi Trí.

Mà Hồi Trí này làm cho người trong làng vô cùng ngạc nhiên, người này kinh mạch toàn thân bế tắc, không thể nào trở thành Đấu Sĩ, không thể nào ngưng tụ Nguyên Lực để bước vào Nhất Tú, vì vậy mọi người cũng không sợ Hồi Trí làm gì đó với Hồ Điệp Y.

Hồ Điệp Y năm nay 17 tuổi, thế nhưng tu vi đã là Nhị Tú Tứ Trọng, so với thanh niên trong thôn còn mạnh hơn không ít.

Nhưng Hồi Trí lại làm mọi người kinh ngạc vì thể lực người này vô cùng khủng khiếp, tuy không thể tu luyện nhưng hòn đá 100 cân đối với tên này không có quá nặng, cái cối đá 500 cân hắn còn vác đi được. Từ đó, Hồi Trí sống chung với Hồ Điệp Y như hai chị em, Hồ Điệp Y hái thuốc, trồng thuốc và chưa bệnh cho mọi người trong thôn, Hồi Trí phụ giúp Hồ Điệp Y và làm khuân vác thuê cho mọi người nơi đây.

Cuộc sống cứ như vậy qua một năm, Hồi Trí vẫn chưa có chút dấu hiệu nào của việc khôi phục trí nhớ, dần dần cả làng không ai nhớ đến Hồi Trí là người mất trí nhớ nữa, họ thực sự xem Hồi Trí là người trong làng.

Mà thanh niên này còn ai khác ngoài Vũ Lôi Phong? Sau khi Ma Vũ Song Kiếm phát động nội tại Bảo Hiểm Sinh Mệnh, Vũ Lôi Phong liền bị dịch chuyển đến một nơi bất kỳ trên Đại Lục Thúy Hằng, tác dụng phụ là toàn bộ ký ức và tu vi mất sạch không còn.

Về phần Linh Nhi và Lưu Thiên Kim, sau khi đòn tấn công vừa đến thì thân thể bị hút đi, khi hai người xuất hiện trở lại thì đã thấy mình ở một không gian bao la vô tận, khắp nơi tràn ngập những món vũ khí cấp thấp, hàng trăm thùng Number One xếp gọn gàng và một núi thức ăn.

Đây chính là rương vô tận trong Hệ Thống KOF, trước khi Vũ Lôi Phong mất đi ký ức, hắn liền dùng toàn bộ vàng và kim cương mua thật nhiều đồ ăn thức uống đủ để hai người sống hơn hai mươi năm, mặt khác, Vũ Lôi Phong dùng toàn bộ kim cương mua vũ khí và công pháp cho hai nàng có thể luyện tập trong thời gian đó.

Sau khi vượt qua khảo nghiệm của Tiểu Na, Hệ Thống KOF đã dễ sử dụng hơn rất nhiều, các vũ khí Vũ Lôi Phong mua trong cửa hàng chỉ cần Vũ Lôi Phong cho phép là có thể cho người khác sử dụng, không cần phải hôn mới được như khi trước.

Linh Nhi và Lưu Thiên Kim cũng nhận được lời nhắn của Vũ Lôi Phong, hai nàng làm theo dặn dò hắn để lại mà luyện tập chờ ngày ra ngoài báo thù.

Trong rương, Vũ Lôi Phong có hẳn một khu vực chuyên để thuốc tăng tu vi, công pháp, vũ khí, tuyệt học để Linh Nhi và Lưu Thiên Kim theo hắn dặn dò mà tu luyện, sau khi sắp xếp xong xuôi mới yên tâm thoát khỏi hệ thống và trở thành một thiếu niên ngu ngơ.

- Hồi Trí, đệ về rồi. Ra rửa tay rồi vào ăn cơm

- Tuân lệnh Điệp Y tỷ tỷ!

( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon )

Hết chương 77…....

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

AgriBank 5505205166180 Ngo Duc Anh Tuan

Bình Luận (0)
Comment