- Đã một năm rồi, mình cũng đã cho Hồi Trí uống rất nhiều loại thuốc có tác dụng tăng lưu thông máu não, chống bại não, chống thiểu năng, đánh tan máu bầm đủ thứ rồi, sao vẫn chưa có một chút biểu hiện nào cho thấy ký ức của hắn quay về?
Nhìn Hồi Trí trước mặt đang ăn như một con hổ đói càn quét toàn bộ bàn ăn, Hồ Điệp Y đã sớm ăn xong từ lâu, nàng ngồi nhìn hắn, trong lòng suy nghĩ vẩn vơ.
- Điệp Y tỷ, sao tỷ nhìn đệ hoài vậy?
Hồi Trí ( Hay có thể gọi là Vũ Lôi Phong, nhưng hiện tại cứ xem như hắn là Hồi Trí nhé :3 ) đang ăn chợt ngước đầu lên nhìn Hồ Điệp Y, phát hiện tỷ tỷ đang nhìn mình chằm chằm khiến hắn mất tự nhiên hẳn.
- Không có gì, đệ hôm nay vất vả rồi, chắc là mệt lắm, mau đi ngủ sớm đi
Hồi Trí nhanh chóng đem bát đũa thu dọn mang đi rửa, Hồ Điệp Y thì khoanh chân ngồi tu luyện
Nhìn Hồ Điệp Y đang khoanh chân ngồi đó, Hồi Trí ánh mắt chợt hiện lên sự buồn bã
- Giá như mình có thể tu luyện, mình cũng muốn mạnh mẽ như tỷ tỷ, như Trương bá bá, để bảo vệ tỷ tỷ cả đời
Hồi Trí khẽ thở dài, trong miệng lẩm bẩm, hắn nhanh chóng đóng cửa phòng Hồ Điệp Y lại, quay về phòng ngủ.
Ngay lúc cửa phòng đóng lại, Hồ Điệp Y mở mắt, ánh mắt cũng hiện lên sự vui vẻ. Khi người bình thưởng đủ 16 tuổi, họ có thể tu luyện Nguyên Lực để trở thành Đấu Sĩ, khi ngưng tụ Nguyên Lực lần đầu thành công, bản thân bước vào cảnh giới Nhất Tú Nhất Trọng, ngay lúc này, tất cả các giác quan sẽ có sự thay đổi mạnh mẽ về chất. Tầm nhìn xa hơn, rõ hơn, phân biệt được nhiều màu sắc hơn, mũi thính hơn, phân biệt được nhiều mùi hơn. Tai thính hơn, nghe được những âm thanh nhỏ bé trong tự nhiên mà khi ở Phàm Nhân không cách nào nghe được. Tiếng kiến bò trên cành cây, tiếng con giun đang đào đất dưới nền đất…
Hồ Điệp Y lúc này đã là Đấu Sĩ Nhị Tú Tứ Trọng, cứ mỗi lần tấn cấp, các giác quan sẽ ngày một tinh tường hơn, những lời lúc nãy Hồi Trí nói nàng có thể nghe rõ mồn một, dù cho Hồi Trí chỉ lẩm bẩm trong miệng, nghe những lời này, Hồ Điệp Y hoàn toàn tin tưởng Hồi Trí vẫn chưa có khôi phục ký ức. Hơn nữa, tấm lòng hắn dành cho mình cũng không tệ.
Nghĩ ngợi một hồi, Hồ Điệp Y mới buông lỏng tâm tình, thủ ấn kết xuất, quanh người Hồ Điệp Y được bao phủ bằng một quang mang màu lục.
Nếu Vũ Lôi Phong vẫn còn trí nhớ, chắc chắn hắn sẽ khá ngạc nhiên, vì khí tức Nguyên Lực phát ra quanh người Hồ Điệp Y lúc này là Mộc Hệ.
…
Sáng sớm, Hồ Điệp Y còn chưa bước ra khỏi phòng, Hồi Trí đã sớm mở cửa, bày các loại thuốc ra sân chuẩn bị cho một ngày mới, Hồ Điệp Y được cha dạy cho nghề thuốc từ khi 3 tuổi nên tuy mới 18 tuổi nhưng Hồ Điệp Y đã có kiến thức vô cùng rộng lớn về Y dược, người trong thôn nhỏ cứ hễ đau bệnh gì đều đến để Hồ Điệp Y bắt mạch bốc thuốc.
Hồi Trí hai tay hai thùng nước, ở đầu mỗi thù có gắn một cái vòi thủng hàng trăm lỗ để tia nước bắn ra li ti, hắn đang đi qua đi lại các luống rau, luống thuốc tưới cho chúng. Hầu như mọi công việc trong nhà Hồi Trí đều đảm đương cả, chỉ có bốc thuốc là Hồ Điệp Y lo, Hồ Điệp Y lúc đầu còn nấu ăn nhưng sau khi phát hiện Hồi Trí nấu ăn vô cùng ngon nên việc nấu cơm cũng của hắn nốt.
Hồi Trí cũng không có chút bất mãn nào, ngược lại hắn còn vô cùng phấn khởi đảm đương mọi việc, để cho Hồ Điệp Y chuyên tâm tu luyện.
Hồi Trí đang tưới cây thì Hồ Điệp Y ra khỏi phòng, nàng mang trên mình bộ y phục màu xanh lá vô cùng duyên dáng. Khẽ vươn vai hít một hơi không khí, Hồ Điệp Y thoải mái không thôi, nhìn Hồi Trí đang hai tay hai thùng nước tưới cây, nàng khẽ mỉm cười
- Sau khi ngươi nhớ lại, ta sẽ mất vị đệ đệ Hồi Trí cần cù siêng năng dễ thương này hay sao…
Hồ Điệp Y lẩm bẩm, ngay lập tức nàng lắc lắc đầu, lương tâm thầy thuốc trỗi dậy
- Không! Với tư cách là một thầy thuốc, mình phải làm hắn nhớ lại bằng mọi giá
Hồ Điệp Y trấn tĩnh lại tâm tình, nhìn Hồi Trí một lát, nàng khẽ gọi
- Hồi Trí, ra đây tỷ bảo
Hồi Trí nhanh chóng đặt bình nước tưới xuống, hắn nhanh chóng chạy như bay về cửa phòng của Hồ Điệp Y. Tốc độ của hắn nhanh đến mức lần đầu gặp Hồ Điệp Y còn tưởng hắn là cao thủ Đấu Sĩ, ai mà ngờ tên này lại bế tắc kinh mạch không thể tu luyện.
- Tỷ tỷ, sao vậy?
Hồi Trí tròn mắt hỏi, bộ dạng giống hệt osin chuẩn bị nhận nhiệm vụ khiến Hồ Điệp Y cũng thấy buồn cười
- Đệ đệ ngoan. Ngồi xuống tỷ tỷ hỏi một chút
- Dạ?
Hồi Trí mau chóng ngồi một bên nhìn chằm chằm Hồ Điệp Y, nàng hỏi
- Hồi Trí, đệ có mơ ước gì không?
Hồi Trí ngẩn ra sau đó thất vọng nói
- Đệ có một ước mơ, nhưng mà nó quá xa vời
Hồ Điệp Y tròn xoe mắt hỏi tiếp
- Ồ… Nói tỷ tỷ nghe thử
Hồi Trí thở dài nói.
- Đệ muốn trở nên thật mạnh mẽ, tu vi cao cường như Trương Bá Bá, nghe nói Trương bá bá là người mạnh nhất thôn mình, hình như đã là Lục Tú Ngũ Trọng rồi. Nhưng mà đệ lại xui xẻo không thể tu luyện
Nói xong, vẻ mặt Hồi Trí buồn hẳn đi
Hồ Điệp Y vỗ vai an ủi hắn, nàng lại tiếp tục hỏi
- Vậy…Đệ muốn mạnh mẽ như vậy để làm gì?
Hồi Trí ngẩng đầu, ánh mắt kiên định nói
- Đệ luôn khao khát trở nên mạnh mẽ, để bảo vệ cho tỷ tỷ, để bảo vệ cho thôn Bắc Lay chúng ta, để bảo vệ những đứa trẻ và tương lai của thôn Bay Lắc, à nhầm Bắc Lay
Hồ Điệp Y khẽ mỉm cười nói
- Ta cũng vậy, tất cả mọi người đều có chung một khao khát…Đó chính là sức mạnh
- Ta nghe Trương bá bá nói, khi đạt đến Lục Tú, sẽ có thêm một loại lực lượng nữa, đó là Linh Hồn Lực, khi sở hữu Linh Hồn Lực, ta có thể luyện chế ra đan dược, lúc đấy mới chính thức trở thành một thầy thuốc chân chính.
- Ước mơ của tỷ, là trở thành thần y, một ngày nào đó, cả Vạn Lâm Sơn Mạch, à không, cả Đại Lục Thúy Hằng đều biết đến danh xưng thần y Hồ Điệp Y ta
- Ta muốn chữa trị, ta muốn cứu chữa cho tất cả mọi người, mọi sinh linh
Hồi Trí ngồi nghe, cảm thấy thật ngưỡng mộ vị tỷ tỷ này
- Đệ nghe mọi người trong thôn nói, tỷ tỷ có thiên phú cao hơn rất nhiều so với các thanh niên trong thôn, hình như là tư chất SR gì gì đó màu tím rất mạnh, nếu có danh sư chỉ điểm thì không chừng đã sớm là Ngũ Tú rồi
- Cho nên, đệ nghĩ, tỷ tỷ sẽ sớm đạt được ước mơ của mình thôi, còn đệ thì xui xẻo nên không thể tu luyện được, có mơ ước cũng bằng thừa
Hồ Điệp Y nghe vậy liền trách
- Đệ đệ ngốc, không tu luyện được thì đệ cứ phụ giúp tỷ, là cánh tay đắc lực của tỷ, để tỷ chuyên tâm tu luyện. Biết đâu khi tỷ đạt đến Lục Tú, khai mở Linh Hồn Lực lại có thể luyện đan dược, ta sẽ tìm cách luyện ra một viên giúp đệ có thể tu luyện
Ánh mắt Hồi Trí sáng lên, hắn liền mừng rỡ
- Chắc chắn tỷ tỷ sẽ luyện được, không có bệnh nào tỷ tỷ không chữa được cả
Nói xong, hắn liền chạy về phía ruộng rau và thuốc, tiếp tục tưới cây
- Tỷ tỷ tiếp tục tu luyện đi, đệ sẽ làm hết
Giọng nói Hồi Trí văng vẳng ngoài vườn, Hồ Điệp Y cười cười nhìn hình bóng hắn lấp ló trong các luống hoa cỏ
- Tên này…không biết trước khi mất trí hắn là người như thế nào. Chứ ở bộ dạng này trông cũng dễ thương phết
Xế chiều, Hồi Trí lại xách tám thùng nước đầy ắp từ dưới suối lên, hắn đi rất ung dung nhẹ nhàng, không hề cảm thấy nặng nề. Điều này khá dễ hiểu, trước khi Vũ Lôi Phong mất trí nhớ, hắn đã nâng tổng khối lượng tạ trên người mình lên tới mức 200 cân một cái, tổng cộng là 1200 cân. Mà đây hoàn toàn là trong điều kiện không dùng Nguyên Lực, vì vậy sau khi mất trí, Hồi Trí vẫn thừa hưởng sức mạnh đó.
Khi đổ đầy vại nước to lớn, Hồi Trí lại chạy ra sau bếp nấu cơm, thế nhưng hôm nay lại khác biệt, gian bếp đã có sẵn thức ăn nóng hổi đang đậy kỹ trên bàn.
Hồi Trí nhanh chóng tìm Hồ Điệp Y, chưa kịp đi đến phòng của nàng thì đã thấy thân ảnh màu xanh lá đứng giữa sân
- Ra đây, ta dạy đệ một vài đòn thế để phòng thân
Hồi Trí nghe xong mừng rỡ, hắn nhanh chóng chỉnh sửa lại quần áo rồi nghiêm chỉnh đứng trước mặt Hồ Điệp Y.
- Được rồi, khi có người đánh đệ, thì làm thế này
- Ai đá đệ một cái thì né như này
Hồ Điệp Y nhảy qua nhảy lại, đấm đấm đá đá, Hồi Trí nhìn chăm chú không chớp mắt, khuôn mặt phấn khích.
- Đó, đệ nhìn rõ chưa, giờ ta đấm đệ một cái nhé
Hồ Điệp Y còn chưa đợi Hồi Trí đồng ý thì đã đấm mạnh một cái vào mặt hắn, Hồi Trí ngáo ngơ chưa kịp nhìn rõ, thì bất chợt đôi chân hắn như có ma lực dẫn dắt, đôi tay cũng như thế.
Bản năng…
Hồi Trí nhanh chóng nghiêng người, đôi chân tự động len vào giữa cổ chân Hồ Điệp Y, hai tay dứt khoát khóa chặt cánh tay trắng nõn của nàng, khẽ lắc hông một cái.
Ầm
Hồ Điệp Y ngã ra đất, nàng ngơ ngác, Hồi Trí cũng ngơ ngác.
Cảm nhận cơn đau truyền ra từ cổ tay và cổ chân, Hồ Điệp Y kinh ngạc vô cùng, những đòn thế nước chảy mây trôi kia không thể nào là những thứ mà nàng vừa dạy hắn
- Điệp Y tỷ. Tỷ không sao chứ?
Hồi Trí nhanh chóng đỡ Hồ Điệp Y dậy
- Điệp Y tỷ, ta xin lỗi, cái này….tự bản thân ta nó thế, không phải ta cố ý đâu
Hồ Điệp Y thân là Nhị Tú đấu sĩ, thế nhưng hiện tại vẫn cảm thấy vô cùng đau đớn, lực đạo của Hồi Trí vô cùng mạnh, mạnh đến mức một Nhị Tú như nàng cũng khó mà chống lại.
- Hồi Trí! Ngươi làm cái gì thế hả….
( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon )
Hết chương 78…....
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
AgriBank 5505205166180 Ngo Duc Anh Tuan