Ta Lỡ Hẹn Với Nàng Ở Kiếp Trước

Chương 1.1

Kiếp trước ta mang một phận hồng nhan, trầm luân trong bể khổ của đau thương tình ái. Ta đợi người, đằng đẳng sau những ngày dài mong ngóng. Đổi bằng máu, đổi bằng tâm can của chính bản thân. Ta...đến cuối cùng cũng được ở bên cạnh người, lặng im cùng người nằm xuống nơi vườn táo, nơi đã cùng nhau bái lạy thiên địa, cũng trở thành nơi cho hai ta an táng cùng nhau.

"Ta muốn quên...quên một mảnh tình duyên chỉ là đau thương thống khổ. Ta muốn quên, quên một nhị Vương gia cao cao tại thượng. Cũng quên đi, một nam hài tử do mình mang nặng đẻ đau."

"Chàng tha cho ta, ta cũng tha cho chàng."

Kiếp này, nguyện chẳng vướng bụi hồng trần nhân thế. Chẳng cần Mạnh Bà, ta cũng có thể quên được người.

[...]

"Kiếp trước là ta nợ nàng, là ta phụ nàng. Kiếp này, ta nguyện trả đủ cho nàng, một tấc cũng không bỏ sót."
Bình Luận (0)
Comment