Cùng lúc đó, dãy núi Bỉ Khưu, Hải Vực.
Dưới mặt biển hàng ngàn mét, một công trình kiến trúc bề ngoài vuông vắn bóng loáng.
Xung quanh toà kiến trúc này là vô số quả cầu ánh sáng, dưới mỗi quả cầu ánh sáng đều là trận pháp tránh nước, khiến các tu sĩ trong quả cầu ánh sáng có thể hô hấp bình thường.
Những tu sĩ này có đang thi pháp, có đang vận chuyển vật liệu.
Ở xung quanh kiến trúc hình vuông, các dãy núi lớn đang được xây dựng.
Từ ttrong kiến trúc thường xuyên truyền ra tiếng gào thét, các tu sĩ phía ngoài đều mắt điếc tai ngơ giống như không nghe thấy.
Trên thực tế bọn họ cũng không nghe thấy, đây là ở dưới nước, âm thanh sẽ không truyền đi, chỉ khi các tu sĩ bị nhốt trong c*̀ng một quả cầu ánh sáng mới có thể giao lưu, hoặc là dùng phù truyền âm.
Thế cho nên, tiếng gào tràn đầy đau khổ càng ngày càng lớn không bị bất kỳ kẻ nào nghe thấy.
Mãi đến khi tường ngoài c*̉a kiến trúc bóng loáng kia sinh ra một vết rách to lớn, sau đó những vết rách đếm không hết nhanh chóng bò đầy tường, trong nháy mắt đã khiến toà kiến trúc khổng lồ nổ tung.
Từ trung tâm công trình, một cột sáng vàng rực từ trên trời giáng xuống.
"Không tốt, chạy mau!"
"Hải Nguyệt chân nhân lại sắp nổi điên rồi!"
Mấy quả cầu ánh sáng kịp phản ứng trước, lập tức mở ra Truyền Tống Trận trong quả cầu, nhưng vẫn có một ít quả cầu phản ứng chậm bị ánh sáng nuốt vào!
Ầm ầm.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ vùng biển gần đó đều chấn động kịch liệt.
Ngay cả dãy núi Bỉ Khưu c*̃ng rung chuyển.
May mắn là Kính Thành Tuyết đang ở dãy núi Bỉ Khưu, khi cậu ta cảm nhận được chấn động, đại trận màu vàng óng đã ngay lập tức bao trùm cả dãy núi khiến nó yên tĩnh trở lại.
Mà ở trên không trung Hải Vực, thừa dịp kết giới vỡ nát, Phục Quang chân nhân dẫn theo đám Ma tu nhìn về phía Hải Vực.
...
Kiến trúc vừa mới bắt đầu rung động, Xung Nam chân nhân phản ứng đầu tiên, một tay nàng ta kéo Vân Thiêm Y, một tay đánh tan bụi bặm, khi ánh sáng vàng hiện lên, bọn họ đã về tới trên núi Mộ Kiếm.
Vân Thiêm Y vẫn kịp nhìn rõ ràng.
Toà kiến trúc vuông vắn kia đột nhiên vỡ vụn.
Nàng suy tư nhìn ngoài khơi.
Vừa định lên tiếng thì thấy ngoài khơi chậm rãi hiện lên một bóng người, một bóng người to lớn.
Hắn mặc một bộ trường bào màu đen, tóc tai bù xù, khuôn mặt dữ tợn, căm tức nhìn ba người trên núi Mộ Kiếm.
"Trả lại cho ta! Trả lại cho ta!"
Bóng người gào rú, linh khí cuồn cuộn bay thẳng về phía Vân Thiêm Y.
Nàng không hề nhúc nhích, Đế Thiếu Cẩm đã ra tay.
Linh khí thuộc về Thú Đế mạnh mẽ phản công, suýt nữa đánh tan bóng người đối diện.
Vân Thiêm Y bình tĩnh nhìn đối diện.
Khí tức Ma tu trên bóng người kia gần như không hề che giấu, tuy rằng bởi vì vẻ mặt điên cuồng và cái bóng mơ hồ, không nhìn rõ diện mạo c*̣ thể.
Chỉ thông qua linh khí, Vân Thiêm Y cũng đoán được đại khái.
"Đây là Hải Nguyệt chân nhân đúng không?"
Xung Nam chân nhân thường xuyên du lịch giang hồ hơn nàng, c*̃ng gặp tu sĩ cùng cấp bậc nhiều hơn, lúc này yên lặng gật đầu: "Hẳn là vậy, nghe nói hắn muốn trùng kích nhất phẩm, sao lại điên rồi?”
"Dùng linh hồn chuyển thế c*̉a tu sĩ nhất phẩm trước kia để trùng kích nhất phẩm?" Vân Thiêm Y cười lạnh một tiếng, cầm kiếm Huyền Diễm, nói với Xung Nam chân nhân: "Phối hợp với ta."
Sau đó nàng thả người nhảy lên phía trước, lúc nàng lúc hạ xuống, dưới mũi chân nở rộ ánh sáng vàng c*̉a trận pháp, kéo nàng tiếp tục nhảy lên.
"Đế Thiếu Cẩm, tránh ra!"
Vân Thiêm Y hô.
Ánh lửa từ Kiếm Huyền Diễm vẽ nênnửa hình cung giữa không trung, lúc bắn ra phía trước đã có thêm màu xanh lục nhàn nhạt, chỉ trong nháy mắt linh khí màu lục nhạt đã khiến ngọn lửa bùng lên, lập tức bắn ra xung quanh ảo ảnh c*̉a Hải Nguyệt chân nhân, hóa thành một vòng Kiếm Trận đỏ tươi.
Giữ Kiếm Trận, lúc bóng dáng Vân Thiêm Y xuất hiện, kiếm của nàng cũng tới theo.
Nhiều lời vô dụng, trảm!
Kiếm Huyền Diễm chém từ dưới lên trên, dùng khí thế mạnh mẽ và linh áp kiếm khí khiến Hải Nguyệt chân nhân không thể kháng cự, trực tiếp chém ảo ảnh c*̉a hắn làm đôi.
Hải Nguyệt chân nhân phát ra một tiếng gào rú, hắn há mồm, chưa nói được gì đã nổ tung.
Vân Thiêm Y xoay người, vài ánh sáng vàng hiện lên, lại một lần nữa đưa nàng về trên núi Mộ Kiếm.
Xung Nam chân nhân hận không thể vỗ tay cho nàng: "Không hổ là Kiếm Đế tôn thượng, quả là gọn gàng linh hoạt!"
Vân Thiêm Y không trả lời, chém người không dứt khoát lưu loát, chẳng lẽ còn lề mà lề mề à?
Nàng chỉ đang suy nghĩ, suy nghĩ rất nhiều, nhất thời dòng suy nghĩ có phần rối ren.
Nàng nhìn Đế Thiếu Cẩm, lại nhìn sang Xung Nam chân nhân.
Một Thú Đế, một Trận tu.
Cũng không giống người có thể giải đáp nghi vấn cho nàng.
Đế Thiếu Cẩm chú ý tới tầm mắt của nàng, hỏi: "Có muốn tìm Phục Quang chân nhân không?"
"Nếu như ta là Phục Quang chân nhân.” Vân Thiêm Y nói: "Lúc này đã ở chỗ bản thể c*̉a Hải Nguyệt chân nhân ở, chờ cơ hội giết chết hắn."
"Cho nên chúng ta qua đó?"
Vân Thiêm Y lắc đầu: "Tranh đấu giữa Ma tu, để bọn họ tự giải quyết."
Nàng dừng lại một lát, nói với Xung Nam chân nhân: "Ngươi có đi giúp Kính Thành Tuyết không?"
Xung Nam chân nhân lắc đầu: "Có sư phụ ở đó, tất nhiên dãy núi Bỉ Khưu sẽ không có gì đáng ngại, sư phụ bảo ta tới trợ giúp các tôn thượng."
Nàng ta nói xong, lại ý thức được không đúng, nói chữa cháy: "Có điều ta vẫn nên đi giúp đỡ thì hơn.”
Ý của Kiếm Đế chí tôn đã rõ ràng, hiển nhiên là sau đó bọn họ sẽ tiến hành một cuộc giao lưu không thể cho người khác nghe thấy về con nai nhỏ có phản ứng với viên Huyết Ngưng Châu kia.
Cho dù Xung Nam chân nhân không biết viên Huyết Ngưng Châu này là của ai, cũng không biết hình ảnh hiện lên từ Ấn Luân Hồi là ai, nhưng nàng ta hiểu rõ đây không phải điều mình nên biết.
"Nếu còn cần gì, các tôn thượng có thể liên hệ sư phụ, cáo từ."
Vân Thiêm Y gật đầu.
Chờ Xung Nam chân nhân rời đi, Đế Thiếu Cẩm không cần nàng dặn dò, trực tiếp kéo bọn họ vào Linh Thụ Tiên Cảnh.
Nai con đang chờ bọn họ dưới linh thụ.
Nhưng mà, nàng ta cũng không thể nói, ở kiếp này nàng ta thật sự chỉ là một con nai bình thường.
"Có thể nghe hiểu chúng ta nói chuyện thì ngươi gật đầu." Vân Thiêm Y chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
Nai con gật đầu.
Vân Thiêm Y hỏi vấn đề mấu chốt nhất trước: "Hải Nguyệt chân nhân là người của cô à?"
Nai con lắc đầu.
"Có thể tin tưởng Phục Quang chân nhân không?"
Nai con không nhúc nhích, qua một lát mới hơi do dự lắc đầu.
Vân Thiêm Y ngẩn ra, đổi một góc độ hỏi: "Hắn tuyệt đối trung thành với cô chứ?"
Lúc này đây, nai con gật đầu.
Phục Quang chân nhân cực kỳ trung thành với Tôn Thanh Y, nhưng điều này không đại biểu Vân Thiêm Y và Đế Thiếu Cẩm có thể tin tưởng hắn ta, bởi vì rất có thể hắn ta sẽ vì Tôn Thanh Y hoặc những điều hắn cho là tốt cho Tôn Thanh Y mà phản bội hai vị tôn thượng.
Đế Thiếu Cẩm hỏi Vân Thiêm Y: "Nàng thấy thế nào?"
Vân Thiêm Y suy nghĩ một lát: "Hải Nguyệt chân nhân muốn trở thành Ma tu nhất phẩm, đây là điều chắc chắn, nhưng tại sao hắn phải dùng chuyển thế c*̉a Thanh Y, rốt cuộc gian phòng kia là pháp thuật gì?"
Đáng tiếc là nai con căn bản không nói được.
Vân Thiêm Y nhìn xuống chân nàng ta.
Có thể viết chữ không nhỉ?
Đang nghĩ ngợi thì thấy nai con giơ chân lên, viết một chữ trên mặt đất.
"Vô."
"Thành Vô Ảnh?"
Nai con gật đầu liên tục.
Vân Thiêm Y và Đế Thiếu Cẩm liếc nhau một cái.
Cầm Vũ Thanh đang ở Lưu Ly Huyễn Cảnh.
Không lâu sau, mọi người bao gồm cả Cầm Vũ Thanh đều đi tới thành Vô Ảnh, nai con dẫn bọn họ đi thẳng một đường tới Tàng Kinh Các, bằng cách gật đầu là đúng, lắc đầu là sai, tìm được quyển sách pháp thuật mà Tôn Thanh Y muốn cho bọn họ đọc.
Cầm Vũ Thanh cảm thấy hơi khó tin, con nai trước mắt này từng là tỷ muội c*̉a bà ấy.
Vân Thiêm Y thì nhìn tên sách công pháp.
[Tiên Pháp Giải Thoát]
"Giải thoát?"
Nai con phát ra một tiếng kêu dài, chạy nhảy khắp phòng.
Thế nhưng ba người Vân Thiêm Y thật sự không hiểu.
Nàng lật vài tờ, vẫn không hiểu ra sao.
Giao cho Đế Thiếu Cẩm lại càng không được, Đế Thiếu Cẩm còn không biết hết chữ.
Ngược lại là Cầm Vũ Thanh làm Pháp tu, nhờ sự lĩnh hội sâu sắc mà phần nào hiểu được một chút, có điều tu vi của bà ấy quá thấp, đây là một quyển pháp thuật nhị phẩm, không phải ngũ phẩm như bà ấy có thể hiểu được, huống hồ còn không phải đồng đạo.
Bà ấy lắp bắp nói: "Hình như là, cái đó, ừm..."
Vân Thiêm Y thở dài.
Ma tu đến lúc cần mới thấy thiếu.
Thật ra Vân Thiêm Y c*̃ng quen biết Ma tu nhị phẩm, nhưng giờ khắc này, nàng không tin được bất kỳ một Ma tu nhị phẩm nào.
Hơn nữa cho đối phương nhìn loại bí tịch này, đối phương lập tức biết mọi thứ, nhưng Vân Thiêm Y vẫn ở trạng thái không biết gì cả, thật sự gian nan.
Thậm chí Vân Thiêm Y còn không thể bảo đảm tất cả những lời đối phương nói đều là thật, trong đó không có câu nào lừa dối nàng.
Nai con sốt ruột muốn chết.
Ba người một nai trầm mặc trong chốc lát, cuối c*̀ng Cầm Vũ Thanh mở miệng: "Nếu như không phải cấp bậc cao thì ta có quen vài Ma tu.”
Mắt Vân Thiêm Y sáng ngời: "Ồ!"
Cầm Vũ Thanh nói: "Dù sao chúng ta cũng xuất thân từ Ma tu thế gia, tuy rằng giờ trong nhà chỉ còn lại một mình ta, nhưng các đệ tử của gia tộc thì vẫn còn vài người."
Phụ thân của bà ấy chỉ muốn giết cả nhà để chứng đạo, đối với đệ tử người hầu không có huyết thống, muốn chạy thì chạy, cũng không quan trọng.
Cầm Vũ Thanh nói: "Mặc dù ta là Pháp tu, không thường liên lạc với bọn họ, nhưng Sơn Nguyệt vẫn thường xuyên tiếp tế cho bọn họ, khả năng có thể tìm được."
Tầm mắt bà ấy rơi xuống nai con.
Nai con ngơ ngác một hồi, lập tức chạy ra khỏi phòng, gào to về phương bắc.
"Đây là muốn chúng ta đi về phía bắc?"
Nai con gật đầu, giậm chân vài cái.
Thành Vô Ảnh không giống với Linh Thụ Tiên Cảnh đều là bãi cỏ, mà là gạch đá cứng rắn, móng nai có giẫm cũng không để lại dấu vết gì.
Đế Thiếu Cẩm búng ngón tay, thoáng cái một dòng nước bọc lấy chân nai.
Sau đó trên mặt đất lập tức bị vạch ra một chữ bằng vệt nước.
"Cửu."
"Núi Cửu Loa?" Vân Thiêm Y cau mày hỏi.
Nai con lại viết một chữ Bỉ, sau đó vạch một đường giữa Bỉ và Cửu.
"Giữa núi Cửu Loa và núi Bỉ Khưu, lệch về phía đông nam."
Nai con gật đầu, lại nhảy lên, đám người Vân Thiêm Y đi theo nàng ta vào trong Tàng Bảo Các.
Vân Thiêm Y chưa từng tới đây, chính nàng c*̃ng có Tàng Bảo Các, không có hứng thú với đồ c*̉a người khác.
Nai con trực tiếp đi vào căn phòng lớn ở trong c*̀ng, đứng trên một ô vuông.
Vân Thiêm Y dựa theo chỉ thị của nàng ta, cầm một cái hộp gấm trên đó lên.
Mở ra xem, bên trong là một cây trâm cài tóc làm bằng ngọc, đỉnh trâm khắc một đóa hoa mai tinh xảo sống động.
"Đây là tín vật sau khi tìm được đối phương?"
Nai con gật đầu.