Ta Mở Nông Trường Sau Khi Phi Thăng Thất Bại

Chương 151

Được nàng cho phép, Đế Thiếu Cẩm lập tức kéo Kính Thành Tuyết đi.

Vân Thiêm Y ngắm nghía Tông Hạo thêm vài lần.

Nàng thầm cười lạnh trong lòng.

Không ngờ, không cần nàng báo thù, tự Tông Hạo đã bước vào con đường chết.

Nhưng đây cũng là chuyện sớm muộn.

Khi sư diệt tổ, tâm thuật bất chính, chỉ vì không thỏa tâm nguyện bản thân mà mưu tính để tu sĩ nhất phẩm ngã xuống, người như vậy, đừng nói là phi thăng, e là đột phá lên nhất phẩm còn khó.

Đợi đến khi gã đột phá lên nhất phẩm rồi tẩu hỏa nhập ma, không biết sẽ gây ra bao nhiêu tai họa cho tu sĩ kiếm đạo.

Bây giờ chết luôn ở đây là tốt nhất, một kẻ như gã chết là phúc cho vô số người.

Cung Mộng bước đến: “Sư phụ, ta có thể mổ xẻ gã không?”

“Ở đây thì không.” Vân Thiêm Y lạnh nhạt trả lời: “Một lát ta sẽ chuẩn bị cho trò một nơi thích hợp.”

“Đây là ảo cảnh của Thú Đế, không thể làm việc gì quá máu me.

Đế Thiếu Cẩm đã chứng minh, đối với tu sĩ chân nhân cấp dưới, chỉ có việc chân nhân nhất phẩm không muốn làm, không có chuyện bọn họ không làm được, xem đi, Ma tu nhị phẩm thì sao, hai vị chân nhân nhất phẩm ra tay, muốn bắt là có thể tóm gọn.

Lúc Hải Nguyệt chân nhân tới, hắn cũng không quá tỉnh táo.

Có vẻ Đế Thiếu Cẩm cho rằng, dù bọn họ có tỉnh táo cũng chưa chắc chịu nói ra sự thật, chi bằng trực tiếp đánh cho hôn mê.

Bên phía bọn họ có một Tình tu, một Yêu tu, còn không hỏi ra được gì chắc?

Hướng Liễu Nhi và Cung Mộng nhìn nhau.

Cuối cùng là Hướng Liễu Nhi bước ra.

“Để ta xem thử.” Hướng Liễu Nhi đánh giá Hải Nguyệt chân nhân, rồi nhìn sang Đế Thiếu Cẩm.

Nàng ấy muốn vòi vĩnh linh khí đây mà.

Đế Thiếu Cẩm xua tay: “Ngươi cứ thoải mái, ở chỗ của ta còn thiếu linh khí à?”

Hướng Liễu Nhi lại quay sang Cung Mộng: “Cô… À, cô tên gì nhỉ?”

“Cung Mộng.” Cung Mộng nói: “Chưa có pháp hiệu.”

“Cô xem thử hắn có phải Hải Nguyệt chân nhân thật không.”

Thuật pháp của Tình tu, Hướng Liễu Nhi không biết rõ.

Cung Mộng gật đầu, thao tác một phen, thi triển tới thi triển lui, gương mặt Hải Nguyệt chân nhân vẫn không hề sinh ra biến hóa.

Nhưng có một nơi khác lại xảy ra thay đổi.

Nội hải vốn thuộc về Ma tu, dần dần trở nên lộn xộn.

“Đại Trạch chân nhân.” Cung Mộng hét lên: “Ngài đánh nát nội hải của ngài ấy đi.”

Hướng Liễu Nhi bước lại xem, cũng nhíu mày: “Đây là… Bí thuật của Yêu tu bọn ta?”

Mấy người Vân Thiêm Y thoáng nhìn nhau.

Tình hình thế này là sao?

Trên người Yêu tu chân nhân là bí thuật của Tình tu, trên người Ma tu chân nhân là bí thuật của Yêu tu?

Bày trò gì vậy?

Hướng Liễu Nhi không cười nữa, duỗi tay thi pháp, chỉ chốc lát sau đôi mày nhíu chặt của Hải Nguyệt chân nhân mới giãn ra, mà hơi thở Ma tu trên người hắn cũng tiêu tán không còn, chỉ còn lại hơi thở của Yêu tu.

“Đây là bí thuật ký sinh của Yêu tu.” Hướng Liễu Nhi nói: “Yêu tu sẽ đưa linh khí của mình ký sinh trong nội hải của đối phương, sau đó hấp thụ linh khí của tu sĩ đó.”

Ba đạo tu tà, sở dĩ gọi là tà đạo bởi vì bọn chúng luôn có những loại thuật pháp đường ngang ngõ tắt như vậy.

“Có lẽ Hải Nguyệt chân nhân đã bị hút gần như cạn kiệt rồi.”

“Hút sạch thì sao?”

“Sau đó hắn sẽ trở thành con rối của Yêu tu, dùng được thì dùng, không được thì ăn luôn.” Hướng Liễu Nhi đưa linh khí của mình vận chuyển một vòng trong nội hải của Hải Nguyệt Chân Nhân: “Ừm, vẫn chưa hoàn toàn tiêu hao hết, Hải Nguyệt Chân Nhân ghê gớm đấy, luôn tự bổ sung nội hải của mình. Khó trách lại bị đối phương xem như một túi linh khí, nhưng là người nào ra tay thì ta không tra ra được. Đối phương sử dụng một vài thủ thuật, nếu ta là nhất phẩm, chắc sẽ tra ra, nhưng cùng là nhị phẩm, ta không phá được bí thuật của đối phương.”

Vân Thiêm Y gần như nhớ ngay đến trận pháp ở dưới biển trong bí cảnh Mộ Kiếm.

“Bây giờ thông tin quá hỗn loạn.” Thố Vinh thở dài: “Tôn thượng nghĩ sao?”

Vân Thiêm Y suy nghĩ: “Chỉ làm việc nghĩa, không màng lý do.”

“Tình tu xúi giục Yêu tu tiến hành bí pháp quỷ thai, trừ.”

“Yêu tu hấp thụ tinh khí của Ma tu, trừ.”

“Cứ thế là xong.”

Còn Hải Nguyệt chân nhân làm vậy vì điều gì, Tông Hạo đã gặp chuyện gì, không cần tra xét.

Cầm kiếm trong tay, chém giết hạng người thiên đạo không dung.

“Thiếu Cẩm.” Vân Thiêm Y nói: “Ngươi hành động cùng ta, bất kỳ thứ gì liên quan đến quỷ thai, tiêu diệt toàn bộ.”

“Được.” Đế Thiếu Cẩm gật đầu.

“Thành Tuyết.” Vân Thiêm Y quay sang nói với Kính Thành Tuyết: “Ổn định dãy núi Bỉ Khưu.”

Đề phòng đối phương cá chết lưới rách, một kích liều chết, không bận tâm gì.

Có lão tổ Trận tu ở đây, dãy núi Bỉ Khưu sẽ không xảy ra thảm án như dãy núi Dương Tuyền.

“Yên tâm.”

Cuối cùng, Vân Thiêm Y nhìn sang Cung Mộng: “Quay về môn phái, mổ xẻ Tông Hạo.”

Bình Luận (0)
Comment