Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 22

Diệp Thiên Dật nhìn theo ánh mắt của Thi Gia Nhất.

Bên trong học viện Thiên Thủy, Diệp Tiên Nhi mặc chiếc váy trắng đơn giản như bông hoa sen trắng kiêu hãnh nở rộ trên đỉnh núi phủ đầy tuyết. Tất cả mọi người lần đầu tiên nhìn thấy nàng nhất định sẽ bị vẻ đẹp ấy hấp dẫn, lần thứ hai sẽ chìm sâu vào đôi mắt có đồng tử màu xanh nhạt quyến rũ.

Học viện Thiên Thủy vẫn còn lưu truyền đến nay truyền thuyết về Diệp Tiên Nhi. Chẳng qua, Diệp Tiên Nhi chỉ là đi dạo trong khuôn viên của học viện, thế nhưng những người xung quanh sôi nổi trò chuyện, còn những người đứng đằng xa thì len lén chụp ảnh.

Truyền thuyết về Diệp Tiên Nhi hầu như ai cũng biết đến, thế nhưng liệu có bao nhiêu người thực sự nhìn thấy được Diệp Tiên Nhi? Nàng đã không còn xuất hiện trước mắt quần chúng trong vài năm qua. Nhiều lắm thì cũng chỉ là ra ngoài mua đồ ăn, còn lại nàng chỉ quanh quẩn trong vùng Lãnh Vực cảnh. Hầu hết ấn tượng của mọi người về nàng đều dừng lại ở dáng vẻ ngây ngô tinh khôi của vài năm về trước, nhưng hiện tại nàng mới là người quyến rũ nhất.

“Thật sự quá là đẹp, bằng một nửa bổn tiên nữ đây rồi.”

Thi Gia Nhất cảm thán một tiếng.

Diệp Thiên Dật:???

Diệp Thiên Dật biểu cảm kinh ngạc nhìn Thi Gia Nhất

“Nhìn cái gì mà nhìn? Bộ nói sai hay sao?”

Thi Gia Nhất nhìn chằm chằm vào Diệp thiên Dật

“Không…. không có sai.”

Diệp Thiên Dật đưa tay lên sờ chóp mũi, như đã nói điều gì đó hơi thẹn với lòng.

Thi Gia Nhất này đúng là mặt dày thật, vừa hay cũng là dạng con gái mà Diệp Thiên Dật thích.

Hai người bọn họ mỗi người một vẻ, đều đẹp như nhau.

“Đừng nói nữa, ta thực sự ngưỡng mộ và khâm phục chị ngươi lắm, tiếc là bị ngươi làm cho liên lụy.”

Thi Gia Nhất âm thầm lắc đầu nói.

Diệp Thiên Dật: “.............”

“Nhưng mà hình như ngươi không ghét ta.”

Thi Gia Nhất kinh ngạc nhìn Diệp Thiên Dật:

“Anh hai à, rốt cuộc thì ông bà nhà ngươi từ đâu đến mà thật là tốt người tốt nết đến vậy? Cả một đế quốc Thiên Thủy này, à không, cả một cái đại lục này có lấy bao nhiêu người tài hoa như chị ngươi chứ. Nếu như không phải bị ngươi làm cho liên lụy thì bây giờ chị ngươi đã là nữ thần sắc nước hương trời. Nếu ta là chị ngươi, ta sớm cầm một đao giết chết ngươi rồi. Nhưng ta không phải, chúng ta không có quan hệ gì hết, vậy nên cũng không có quyền ghét ngươi. Ít nhất thì trong vòng nửa tiếng nói chuyện này ta cũng chưa đến mức phải ghét ngươi. Nếu bây giờ ngươi mua cho ta bình rượu nói không chừng ta còn thích ngươi nữa đó.”

Diệp Thiên Dật: “.........”

“Haiz, ngươi ý là muốn nói khéo ta mua rượu uống chứ gì.”

“Ừm hứm, mua hay không?”

“Không có tiền.”

“Haiz.” - Thi Gia Nhất “haiz” một tiếng.

“Thực sự là không có tiền mà, một bình rượu năm đồng cũng không mua nổi nữa.”

Diệp Thiên Dật nhún vai, đây không phải là lời nói dối. Còn phải đến chỗ chị Hồng mua bao thuốc hút, nếu không thì làm gì có thuốc mà hút.

“Chị của ngươi hình như đang gặp rắc rối.”

Thi Gia Nhất khoanh tay lại, khóe miệng lộ ra một nụ cười đầy thú vị, sau đó lấy trong túi ra một bình rượu nhỏ, uống một ngụm.

Diệp Thiên Dật: “.................”

Thật đúng là loại thượng hạng.

Diệp Thiên Dật dời mắt nhìn sang, thì phát hiện bên đó, Diệp Tiên Nhị bị vài người đàn ông chặn lại.

“Đm, lũ cà chớn.”

Diệp Thiên Dật xắn tay áo, bước nhanh qua đó.

“Ding,......... ngươi đang kích hoạt nhiệm vụ 【Lật đổ Diệp Tiên Nhi 】, phần thưởng của nhiệm vụ là Cảnh giới được tăng lên tới biên của Lĩnh Vực cảnh, hình phạt của nhiệm vụ là giá trị cuồng ngạo bị giảm về 0. Thời hạn nhiệm vụ: Trong thời hạn của Hệ thống tra nam

Diệp Thiên Dật:???

Cái cl gì vậy? Cái trò đùa gì vậy? Hệ thống tra nam quá ư là chân thật rồi. Người ta kích hoạt nhiệm vụ toàn là nhiệm vụ khóc, hôn, đến lượt Diệp Tiên Nhi, ngươi trực tiếp bị đánh bại rồi?

Bởi vì bây giờ là hệ thống tra nam rồi, nên bất kỳ người nào nhìn thấy cô gái xinh đẹp đều được kích hoạt nhiệm vụ, lúc bắt đầu kích hoạt Hệ thống tra nam đây là lần đầu tiên Diệp Thiên Dật nhìn thấy Diệp Tiên Nhi, vì thế bây giờ nhiệm vụ được kích hoạt cũng hợp tình hợp lí.

Chờ chút, phần thưởng của nhiệm vụ……...

Trực tiếp đạt tới biên vùng Lĩnh Vực.

Trúc khí cảnh, Minh khiếu cảnh, Luyện thể cảnh, Luyện thần cảnh, Huyền thiên cảnh, Pháp tắc cảnh, Lĩnh vực cảnh, Thiên tôn cảnh, Thánh quân cảnh, Thiên đạo cảnh. Đây chính là phân chia cảnh giới của đại lục, Diệp Thiên Dật bây giờ đang là Luyện Thể cảnh, trực tiếp chạy đến Lĩnh vực cảnh luôn. CMN, Diệp Tiên Nhi này đều không có Lĩnh Vực cảnh, viện trưởng của học viện Thiên Thu đều không có Lĩnh vực cảnh luôn hả?

Sao đây? Sức hấp dẫn của nhiệm vụ này quá lớn rồi!

Hạ……. Hạ Dược?

Cam Lâm Nương! Hắn không phải là tra nam! Tuy rằng sức hút của nhiệm vụ này quá lớn rồi, nhưng mà để sau này hẵng nói.

“Diệp Tiên Nhi, suy tính thế nào rồi, cân nhắc kỹ càng rồi thì đi theo bổn thiếu gia đi. Nhà họ Vương cái khác không cần nói, tiền nhiều vô kể, tiền tiêu vặt của bổn thiếu gia mỗi tháng cũng mấy chục vạn rồi, đi theo ta, món nợ của nhà họ Diệp nhất định nhà họ Vương sẽ trả dần dần cho.”

Vương Hiên mang theo vài người đến trước mặt Diệp Tiên Nhi chặn lại, khóe miệng cong lên cười thật tươi nhìn Diệp Tiên Nhi.

Mấy năm trước mà nói, cả đời này hắn chẳng dám đứng trước mặt Diệp Tiên Nhi ngẩng đầu, vô cùng tự ti. Nhà họ Vương còn không phải thuộc tứ đại gia tộc, hắn làm sau dám đứng trước mặt Diệp Tiên Nhi như thế này? Nhưng hiện tại đã khác rồi, trong mắt hắn, Diệp Tiên Nhi đã không còn là thiên kim tiểu thư cao cao tại thượng của Diệp gia nữa rồi, mà chỉ là người đàn bà xinh đẹp trên lưng vác một đống nợ mà thôi. Vương Hiên hắn thật cảm thấy phấn khích nhìn Diêp Tiên Nhi trước mặt.

“Ồ, nhiều tiền như vậy, nếu nhiều tiền như thế sao không cầm cho bà mẹ già nhà ngươi lúc hỏa táng xuống dưới có thứ mà dùng? Nhà hỏa táng còn gọi điện thoại hỏi ta mẹ ngươi muốn lấy bao nhiêu?

Diệp Thiên Dật hút điếu thuốc linh tinh lang tang từ phía sau đi tới, đứng chắn trước mặt Diệp Tiên Nhi.

Tuy rằng Diệp Thiên Dật biết Diệp Tiên Nhi chắc chắn không nguy hiểm, nhưng hắn nghe mấy lời thằng ngu này nói là bực bội cả người, cmn điểm tốt của ngươi đâu?

Diệp Tiên Nhi có chút sững sờ khi nhìn thấy bóng lưng của Diệp Thiên Dật.
Bình Luận (0)
Comment