Tà Phượng Nghịch Thiên

Chương 377

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Hạ Như Phong đè tay rục rịch của Dạ Thiên Tà lại, khẽ nhíu mày, ánh mắt sắc bén bắn tới: "Cô nói, là tôi để cho cô làm như vậy? Như cô không đồng ý, tôi phải đi quyến rũ bạn trai của cô?"

"Không sai, chính là cô nói." Người phục vụ cắn chặt môi, trong mắt cũng thoáng qua tia giả tạo, lời này của cô ta thế nào đều không thể nói là hợp tình hợp lý.

Khóe môi cong lên nhạo báng, khuôn mặt của Hạ Như Phong vẫn bình tĩnh như thường, chỉ riêng trào phúng trong đôi mắt đen kia lại rõ ràng như thế: "Cô cho rằng bạn trai của cô là cái gì vậy? Đáng giá để tôi đi quyến rũ sao? Anh ta so được hơn chồng của tôi sao? Đừng thật sự coi mình như cái này nọ, ở trong mắt người khác, cô cái gì cũng không bằng!"

Biến cố bên này đã sớm hấp dẫn ánh mắt mọi người ở nhà hàng tây.

Khi bọn họ nhìn Dạ Thiên Tà ở trước mặt Hạ Như Phong, đều không khỏi tin lời của cô, ánh mắt nhìn về phía người phục vụ đầy trào phúng.

Mặc kệ bạn trai của cô ta ưu tú thế nào, cũng đều khó có thể vượt qua người đàn ông tuấn mỹ tôn quý này, chỉ có người có mắt không tròng, mới có thể đi làm loại chuyện này. Mà xem ra tình huống này, rõ ràng cho thấy người phục vụ vì giải vây cho bản than mà đẩy trách nhiệm cho người khác.

Nếu cô ta bị oan uổng chính là hai người có khuôn mặt bình thường, như vậy bọn họ khẳng định sẽ tin tưởng lời nói của người phục vụ, hơn nữa còn lấy ánh mắt đồng tình, đáng tiếc...

Nhưng mà mặc kệ là thật hay giả, nữ tử diêm dúa loè loẹt tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này. Huống chi, Hạ Như Phong không xứng với người đàn ông ở trước mặt cô, không có người đàn ông nào có thể không nhìn ra sức quyến rũ lãnh diễm của cô.

"Em tin tưởng việc này không là lỗi của chị." Hạ An Nhu nhếch lên môi hồng, hai mắt đẫm lệ, như Lâm Đại Ngọc bất giác chọc người trìu mến, chỉ là khi cô ta nhìn về phía Hạ Như Phong thì trong mắt lại khẽ thoáng qua ghen tỵ và không cam lòng, thu cảm xúc ở trong mắt lại, Hạ An Nhu hít sâu vào một hơi, dịu dàng gọi: "Chị..."

"Thật xin lỗi." Hạ Như Phong nâng mắt lên, khóe miệng nhếch lên, một tia châm chọc từ khóe môi tràn ra: "Tôi không có em gái, cô đại khái là gọi nhầm người đi?"

"Hạ Như Phong!" Mộc Phong đứng ở một bên trầm mặc không nói rốt cuộc không nhìn được nữa, hắn ra đứng ra chắn ở phía trước Hạ An Nhu, ánh mắt đau đớn nhìn Hạ Như Phong: "Trước kia cô căn bản không phải như thế, vì sao lần này tỉnh lại, cô hoàn toàn thay đổi? Biết rõ Nhu Nhi thể thân yếu đuối, còn cố ý để cho người ta xông vào cô ấy, bây giờ lại nói mấy lời tổn thương cô ấy này, cô hơi quá đáng rồi, lập tức xin lỗi Nhu nhi cho tôi!"

Ánh mắt lạnh lùng của Dạ Thiên Tà nhìn chăm chú vào những người này, bọn họ chính là người đã từng tổn thương Như Phong? Ai bắt nặt cô, Dạ Thiên tà hắn tuyệt đối sẽ không tha thứ!

"Anh tên là Mộc Phong?" Tao nhã đứng lên, khóe môi của Dạ Thiên Tà cong lên, khuôn mặt tuấn mỹ hiện ra một vẻ hàn ý, mắ tím lạnh lùng âm hiểm nhìn người đàn ông anh tuấn trước mắt này: "Cô gái của tôi, không đến lượt anh khoa chân múa tay! Về phần cô ta..."

Ánh mắt nhìn khuôn mặt yếu ớt của Hạ An Nhu, Dạ Thiên Tà cười lạnh một tiếng: "Ngay cả tư cách uống nước rửa chân của Như Phong cô ta cũng đều không có, dùng cái gì khiến cho Như Phong xin lỗi?"

Hạ An Nhu cắn chựt môi, trên khuôn mặt âm u chợt lóe lên, trong chớp mắt lại khôi phục bộ dáng điềm đạm đáng yêu kia. . . . .

"Anh im miệng!" Ánh mắt của Mộc Phong chợt sắc bén, đầu ngón tay nắm chặt trở nên trắng, có lẽ là nghĩ đến quan hệ của hắn và Hạ Như Phong, trong lòng đã tràn ngập lửa giận: "Anh có biết chúng tôi là ai không? Chúng tôi là người của võ quán Hạ thị, mà Nhu Nhi là thiên kim Hạ thị, giờ phút này anh lập tức xin lỗi cho chúng tôi, bằng không..."

Híp mắt, trong mắt sắc bén kia thoáng qua ý uy hiếp.

Võ quán Hạ thị? Tất cả mọi người ngạc nhiên vì điều này, hiển nhiên võ quán Hạ thị có thanh danh vang dội, ngay cả biết Dạ Thiên tà cũng không có gì sai, nhưng mọi người lại vẫn là lắc đầu thở dài.

Chọc giận Hạ thị, hắn đừng nghĩ ở nước z đi tiếp, tiền đồ của người đàn ông này xem như xong đời rồi.

"Bằng không thì sa?" Dạ Thiên tà không chút để ý cười, đôi mắt tím kia lạnh như băng không hề có độ ấm: "Uy hiếp tôi, anh đủ tư cách sao?"

Toàn bộ mọi người đều kinh ngạc nhìn Dạ Thiên tà, không nghĩ đến người đàn ông này có lá gan lớn khiêu chiến người Hạ thị như vậy, chẳng lẽ hắn không biết Trung Đô Hạ thị là người nào sao?

Mà hai mắt Lãnh Diễm lại sáng lên nhìn Dạ Thiên Tà, nam nhân này rất mẹ nó đẹp trai, mặc kệ trả giá cái gì, cô nhất định phải quyến rũ hắn đến tay, với bản thân, Lãnh Diễm vẫn rất có tin tưởng.

"Nơi này xảy ra chuyện gì vậy?"

Một giọng nói từ từ phía sau lưng truyền đến, người phục vụ nghe thấy giọng nói này, đột nhiên cả kinh, vội vàng quay đầu lại, mặt cung kính cúi đầu với người đi đến: "Quản lý, là như vậy, vị tiểu thư này uy hiếp tôi, để tôi xô ngã thiên kim tiểu thư Hạ thị, còn cãi nhau với người Hạ thị, quản lý anh xem..."

Tuy trong phòng ăn rất nhiều người biết sự thật nhưng cũng không hoàn toàn như thế, nhưng mà do mọi người Hạ An Nhu, đều lựa chọn duy trì trầm mặc.

"Hạ thị?" Quản lý này mới nhìn thấy ba người Hạ An Nhu, ánh mắt nhất thời sáng ngời, đi đến: "Hai vị tiểu thư, còn có vị tiên sinh này, xin các ngài yên tâm, chuyện nơi này tôi sẽ xử lý tốt, sẽ không ảnh hưởng đến các ngài dùng cơm."

Dứt lời, ánh mắt nhìn về phía Hạ Như Phong và Dạ Thiên tà, khuôn mặt tươi cười lấy lòng nhất thời thu lại, lạnh lùng quát lớn: "Nhà hàng chúng tôi, không chào đón loại người gây chuyện thị phi như các ngườ, lập tức đi ra ngoài cho tôi, xếp vào trong sổ đen."

Người phục vụ khiêu khích nhìn Hạ Như Phong, khuôn mặt tàn nhang nở nụ cười đầy vui sướng khi người gặp họa.

Chính là người đàn ông kia bởi vậy chọc giận người Hạ thị, nhưng mà có chút đáng tiếc...

Ánh mắt của Dạ Thiên Tà lại âm trầm xuống, tay nắm chặt, lúc hắn muốn ra tay, lại có hai tay nắm ở tay của hắn, hắn hơi sững sờ, thu sát khí đầy người lại, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía khuôn mặt hoàn mỹ của cô gái bên cạnh.

Ngẩng đầu, ánh mắt của Hạ Như Phong hàm chứa lãnh ý, cười lạnh nói: "Hi vọng, anh đừng cho anh hối hận vì quyết định hôm nay."

Quản lý nhíu mày, nhìn Hạ Như Phong và Dạ Thiên Tà, chẳng lẽ bọn họ cũng đến từ hào môn gì sao? Chỉ là bất kể như thế nào, bọn họ cũng không sánh bằng Hạ thị, phải biết rằng, Hạ thị là đương kim đệ nhất cổ võ thế gia, không  phải dễ chọc.

Chọc bọn họ còn tốt hơn chọc vào Hạ thị nhiều, huống chi mượn việc này mà bám lên quan hệ với Hạ thị, tội gì hắn phải ở đây làm quản lý nho nhỏ?

"Mời các người lập tức đi ra ngoài."

Cuối cùng Hạ Như Phong nhìn quản lý một cái, nắm tay Dạ Thiên Tà rời khỏi nhà hàng tây.

Nếu lấy tính cách trước kia của Hạ Như Phong, sớm không nói hai lời trực tiếp giết người, cho dù Trung Hoa là xã hội pháp trị, nhưng cô đã thành thần, sao cô cần phải kiêng kị người thường? Nhưng mà từ sau khi thành thần, tâm tình của cô đã xảy ra thay đổi rất lớn, không còn xúc động như lúc trước.

Hơn nữa, chẳng phải chỉ có một loại phương pháp chiến đấu, mới có thể vì bản thân trút cơn giận.

Cho dù là Lãnh Diễm, người Hạ thị, hay là người phục vụ và quản lý này, bọn cô sẽ khiến cho bọn họ biết, bọn họ trêu chọc người không thể trêu chọc.

Đã xảy ra loại chuyện này, hai người cũng không có hứng thú đi mua xe, trực tiếp về nhà, vừa lúc Mạnh Thành phái người tặng chiếc Santana đến, Hạ Như Phong biết Mạnh Thành nhất định là biết độc dược là thật, nên lấy lòng cô, nhưng cô cũng không có từ chối mà nhận lấy.

Nói vậy không cần vài ngày, Mạnh Thành đã có thể đăng ký xong công ty, mà việc cô muốn làm, chính là nghiên cứu ra kiểu Võng Du mới.

Nghĩ đến đây, Hạ Như Phong hoàn thành công tác chuẩn bị, rồi lại cui vào phòng thí nghiệm, bởi vì vợ chồng hai người bắt tay nghiên cứu, trong lúc này không xảy ra chuyện gì không thể giải quyết.

Thời gian ở bên trong này, Hạ Như Phong không bước ra cửa phòng một bước, nhưng Mạnh Thành phái người đến nói với cô, công ty đã được thành lập, sẽ chờ sau khi tuyên bố thì chính thức tiêu thụ sản phẩm của bọn họ.

Sau đó Hạ Như Phong để cho Mạnh Thành tuyên truyền sản phẩm của bọn họ trước, sau khi nghe thấy sản phẩm này, trong mắt Mạnh Thành xẹt qua kinh ngạc, nhưng vẫn là đáp ứng ủy thác của Hạ Như Phong đi hoàn thành.

Nhất thời, tin tức này càn quét cả nước...

Một công ty Võng Du nới nổi lên, sắp đẩy ra đi một loại sản phẩm mới.

Nghe nói chính là một trò chơi chân thật, chỉ cần dùng một viên đan dược do công ty Linh Huyễn Võng Du cung cấp, sẽ tiến vào trong trò chơi là Linh Huyễn Đại Lục kia, khác với thao túng nhân vật Võng Du trước kia, trò chơi này sẽ có suy nghĩ chân thật.

Cũng là nói, hồn rời khỏi thể, tiến vào trong trò chơi này, tự suy nghĩ chân thật và cảm giác chém giết thích ý.

Chỉ là trò chơi này không có gì nguy hiểm, bị thương cũng sẽ không cảm thấy đau đớn gì, sau khi chết, sẽ về về tại chỗ, thậm chí bên trong có Triệu Hoán Sư, Linh Sư, Luyện Dược Sư và các loại chức nghiệp.

Với tin tức này, tất cả mọi người duy trì thái độ hoài nghi, không có ai tin tưởng nó là thật, dù sao đây hoàn toàn vượt qua khoa học. Cho dù là nhà khoa học vĩ đại nhất, cũng không thể làm ra loại Võng Du này, huống chi công ty Linh Huyễn Võng Du là một công ty mới đưa ra thị trường như vậy?

Vì vậy, tất cả mọi người đợi Võng Du mới đưa ra thị trường, bọn họ ngược lại muốn biết, lời nói dối của công ty Linh Huyễn Võng Du như thế nào.

Thời gian một tháng, ngay ở lúc mọi người chờ đợi dần qua đi, người của công ty Linh Huyễn Võng Du rốt cuộc cũng ra mặt, chỉ là khiến cho người ta kinh ngạc chính là, người nọ lại là một đứa trẻ chưa dứt sữa, sau khi đứa trẻ chỉ bỏ lại một câu, lại biến mất lần nữa.

Vào khoảng năm ngày sau đó công ty Linh Huyễn Võng Du sẽ triển khai tuyên bố.

Đây chính là tin tức lớn trên trời, tất cả tòa soạn báo đều bắt đầu hành động, phái ra phóng viên canh giữ ở ngoài cửa công ty, thật ra bọn họ không có hi vọng lớn với Võng Du này, bọn họ chỉ muốn biết, chủ tịch công ty Linh Huyễn Võng Du là ai, vì sao dám nói mạnh miệng lừa gạt mọi người như vậy?

So với oanh động bên ngoài, Hạ Như Phong nghiên cứu ra đan dược lại cả người đều thoải mái.

Còn lại năm ngày, cô và Dạ Thiên Tà sống chung với nhau, không để ý đến phong ba bên ngoài chút nào, với bọn họ nghiên cứu ra gì đó, hai người đều rất tràn đầy tin tưởng, không có gì lo lắng.

"Tà, buổi họp báo và tiệc tối Linh Huyễn, có mời Hạ thị không?" Hạ Như Phong rúc vào trong lòng Dạ Thiên Tà, ánh mắt xuyên qua cửa sổ kính nhìn cảnh tượng bên ngoài, lạnh nhạt nói: "Buổi họp báo đẻ cho Tiểu Bạch thay chúng ta hoàn thành, chỉ là tiệc tối, chúng ta lại phải đi, mà dây chỉ là bắt đầu mà thôi."

"Yên tâm đi." Dạ Thiên Tà ôn nhu vuốt tóc Hạ Như Phong, mỉm cười: "Đúng rồi, người của tập đoàn Thiên Bá cũng sẽ đến."

"Là sao?" Cong khóe môi lên, trong mắt Hạ Như Phong xẹt qua tia lạnh lẽ: "Diệu Nhi và Nguyệt Nhi cũng nên đến đây..."

Dạ Thiên Tà từng nói cho cô, anh em Dạ Minh Diệu đang thu phục thế lực hắc đạo, nhiều thời gian như vậy, lấy thực lực của bọn họ đại khái đã tất cả đều thu phục, tiếp theo, cũng là lúc bọn họ triển khai trả thù Hạ thị, cho dù không vận dụng linh lực, cô cũng hoàn toàn có thể đánh bại Hạ thị.

Nghe vậy, Dạ Thiên tà khẽ nhíu mày, nghĩ đến hai tiểu gia hỏa kia, không tự chủ được thở dài.

Bọn họ vừa trở về, cuộc sống hai người của hắn và Hạ Như Phong sẽ bị phá hỏng rồi...
Bình Luận (0)
Comment