Ta Tu Tiên Tại Việt Nam !

Chương 17 - Hỏa Hoạn

Chương 17: Hỏa Hoạn

Chờ được mấy tiếng lâu quá, Lê Dũng cũng xem như Duy đã chết, hắn bỏ đi.

Bấy giờ các đệ tử Môn Phái đã biến mất hết.

Đột nhiên thân ảnh của Duy xuất hiện.

Hắn đứng đấy hồi lâu rồi quyết định đi về.

“Phù, may xe của mình cũng không bị ai trộm !”

“Lê Dũng đâu rồi nhỉ ?”

Lúc này cũng đã là 6h sáng, cũng đã có người già đi bộ trên con đê.Duy vội vàng phóng xe đi về nhà.

Về đến nhà, gặp bà đang nấu ăn sáng.

Bà hỏi: “Đi đâu sáng sớm thế ?”

Duy cười hề hề nói: “Con đi lấy hàng”. Hắn dựng xe, chạy 1 mạch lên tầng hai.

Hắn lúc này mới ngồi lên giường.

“Ra đi,Hỏa Nhi”. Lúc này Hỏa Nhi từ trong áo hắn lò đầu ra. Nó tò mò nhìn xung quanh.

“Đây là nơi ở của ta cũng như nhà ngươi,” Duy cười nói. Hỏa Nhi bay lượn tung tăng, dường như nó rất vui vẻ.

Duy ngồi xếp bằng ở trên giường.

Hắn nhớ lại Lạc Long Quân đưa hắn ra ngoài. Còn Lạc Long Quân sẽ trấn thủ trong động phủ chờ ngày thọ nạn đến. Dù sao đấy cũng chỉ là 1 Phân Thân của Lạc Long Quân đã trải qua trăm vạn năm, còn Lạc Long Quân hiện giờ đã ở Tiên giới.

Hắn nhớ Lạc Long Quân nhờ hắn tìm được hậu bối của Ngài đã chuyển thế đầu thai. Nếu tìm được hãy trao Chân Long Quyết cho nàng để nàng dựng lại Long Tộc.

Duy thở dài: “Thật không ngờ, ta còn gặp được Lạc Long Quân tổ tiên của ta, cảm thấy thật như đang mơ vậy !”

“Tiểu tử, không phải mơ đâu !”

Duy giật nảy mình nhìn xung quanh cũng không thấy Lạc Long Quân đâu, nói: “Lạc Long Quân là ngài ?”

“Đây chỉ là 1 sợi thần niệm của ta, ta cũng muốn xem thế giới bên ngoài đã thay đổi như thế nào?” Lúc này trên vai hắn có 1 sợi tơ phát sáng vô cùng.

“Được rồi tiểu tử, hãy dẫn ta xem thế giới bên ngoài nào !”

“Vâng ạ”. Duy cười tươi đáp.

Thế là Duy đi ra ngoài cười nói: “Đây là nơi cháu ở, là vùng nông thôn nên không phát triển lắm.”

“Ồ, Xem ra thế giới hiện đại của phàm nhân theo lời ngươi kể là có thật”

Duy khóe miệng co giật, Lạc Long Quân tổ tiên, ai dám nói dối ngài a.

“Được rồi dẫn ta đi thăm 1 vòng đi”

Duy gãi đầu nói: “Đây chỉ là vùng nông thôn, nên chả có chỗ nào tham quan”

“Nói nhảm, ngươi nói thế giới hiện đại, phàm nhân có những cỗ máy kỳ diệu lắm mà”

“A,ra ngài muốn xem mấy cái quạt, ti vi à. Nhà cháu cũng có” Duy bừng tỉnh nói.

“Đây chính cái quạt dùng để điều hòa cơ thể khi nóng”

“Còn đây chính là tủ lạnh để giữ đông cho thức ăn”

“Đây, đây là ti vi, nó có chức năng xem những thứ mà được chiếu, ví dụ như.. xem kịch”

“ồ, hóa ra đây là ti vi sao? Nhìn mỏng vậy ? Thật muốn xem bên trong chứa cái gì thần kỳ như vậy”

Duy khóe miệng co giật.

“TV rất đắt, Lạc Long Quân ngài không nên làm hỏng TV”

“Ra thế giới hiện đại, phàm nhân còn phát triển đến mức này.”

“Nếu không phải lão phu đang trông chừng động phủ, ta cũng muốn tự mình đi dạo 1 vòng.”

“Chỉ có điều, linh khí thế giới hiện đại thật là mỏng manh, chẳng trách phụ cận ta chẳng thấy có tu tiên giả nào” –Lạc Long Quân nói giọng mang theo ý thở dài.

Duy cười nói: “Để cháu dẫn ngài đi tham quan thành phố đi, nơi đấy còn hiện đại hơn bây giờ”

“Khỏi đi, ta vừa phóng thần thức ra, đã nhìn được những tòa nhà cao chọc trời y như ngươi nói. Thành phố theo ngươi nói hiện đại thật, nhưng xem ra linh khí còn mỏng manh hơn nơi này.Với lại nó còn chứa nhiều uế khí !”

Duy giật mình nói: “Xem ra thành phố ô nhiễm nặng nề cũng không qua được mắt của ngài”

“Thôi ngươi còn có chuyện của ngươi. Để tự ta đi xem xem”.Nói rồi, sợi thần thức biến mất.

Duy khóe miệng co giật.

Hắn cũng không để ý, nhanh chóng lên tầng xếp bằng tu luyện.

Như hắn cảm nhận thì hắn đã đột phá Nhâm Đốc Khai Thông, hắn thầm suy đoán cấp bậc của Võ Học chính là Luyện Khí. Lạc Long Quân đã nói, ngài cũng chưa từng tu luyện qua Luyện Khí,nên không biết.Nếu vậy hắn phải đi đến nhà Thanh Trúc bảo nàng dạy mình công pháp thôi.

“Chắc hẳn Lạc Long Quân tổ tiên cũng không gây ra chuyện gì đâu ? Dù gì ngài ấy cũng là vô địch a!”Duy nghĩ thầm rồi phóng xe đi.

Lúc này Thanh Trúc đang luyện võ, chợt nghe tiếng Duy. Nàng mở cửa cho hắn vào.

Duy vội vàng nói: “chị Thanh Trúc, chị mau dạy em công pháp Huyền Công”

Thanh Trúc từ tốn giải thích cho hắn: “Chưa được, muốn chị truyền cho em thì em cũng phải nắm vững cơ sở, điều này tốn nhiều thời gian. Đến lúc đó đợi em vững cơ sở, chị sẽ dạy em để em đột phá Nhâm Đốc Khai..ách!”

Thanh Trúc giật nảy mình, nàng cảm nhận được dòng khí trong người Duy.

“Điều này sao có thể !”

“Em làm cách nào đả thông Nhâm Đốc !” –Thanh Trúc ánh mắt không thể tin nổi. Mới đây thôi tên này mới là Phàm Nhân, sao hiện giờ đã tiến vào Nhâm Đốc Khai Thông.

Duy nở nụ cười bí ẩn, trong lòng đắc ý ngoài nói: “Bí mật”

Thanh Trúc vẻ mặt trầm tư nghĩ đến cha nàng từng nói thiên phú của Duy.

Chẳng lẽ thiên phú lại quyết định như vậy ? Thanh Trúc có chút ghen tỵ Duy. Nàng khổ sở từ nhỏ mới đột phá được Nhâm Đốc. Vậy mà kẻ có thiên phú thiên tài này chỉ cần trong 1 nốt nhạc.

Thanh Trúc tò mò hỏi: “Em làm cách nào vậy ?”

Duy gãi đầu nói: “Em đánh bây đánh bạ tập luyện trên mạng nào ngờ lại thấy dòng khí trong cơ thể”

Thanh Trúc khóe miệng co quắp, nghe thấy cảm giác vô lý, nhưng thật là tiểu đả kích mà!

“ồ, Duy đến à cháu, nay không phải đi học à !”.Thanh Cao cầm tách trà từ trong nhà bước ra, lão nhâm nhi từng chút một.

Thanh Trúc nói: “Duy hắn đã tiến vào Nhâm Đốc khai thông, cha ạ”

“Ồ, giỏi vậy sao,…Phụt”- Chưa dứt lời,lão bất ngờ phụt hết nước trà trong miệng ra.

“Hả.. Nhâm Đốc Khai Thông.. cái này sao có thể ? nó đã học được Huyền Công đâu ?”- Thanh Cao vẻ mặt không thể tin nổi, con mắt trợn trừng.

“làm thế nào…”- Thanh Cao trừng mắt.

Duy cười hề hề gãi đầu đáp: “Đánh bậy đánh bạ, đả thông được Nhâm Đốc”

Trần Thanh Cao khóe miệng co quắp, lão bị đả kích chưa từng có.

Thanh Cao thở dài thầm nghĩ, con gái mình khổ luyện từ nhỏ cũng được coi là thiên tài, còn thằng nhãi này..Haizz quả đúng là ranh giới của thiên tài chân chính.

Trần Thanh Cao ổn định tâm tình, trong lòng có chút vui vẻ cũng có chút đố kỵ anh tài.

Lão nói với Thanh Trúc: “Con mau dạy hắn Huyền Công”

Trần Thanh Trúc gật đầu.

Trần Thanh Trúc lúc này truyền thụ Huyền Công cho hắn. Mới đầu còn muốn hắn nắm vững cơ sở mới truyền thụ cho hắn, nào ngờ lại có điều bất ngờ như vậy.

Trần Thanh Trúc vẻ mặt nghiêm túc nói: “Huyền công cực kỳ huyền ảo nắm vững được đạo lý trong đó cũng khiến em trở thành cao thủ”

“Huyền Công chia thành 8 ấn, mỗi người lĩnh ngộ được 1 chút trong 1 phần ấn cũng sẽ trở thành cao thủ”

“8 phần của Huyền Công chính là Càn, Đoài, Li,Chấn, Tốn, Khảm,Cấn,Khôn”

“Chị lĩnh ngộ được Phần CẤN tức là Sơn ấn đại diện cho Sinh, chị cũng mong chờ xem em lĩnh ngộ được ấn nào!”. Thanh Trúc vẻ mặt chờ mong

Sau khi được truyền thụ Huyền Công, Trong đầu hắn hiện lên 8 chữ:

“CÀN ĐOÀI LI CHẤN TỐN KHẢM CẤN KHÔN !”

“Bắt đầu từ Thiên kết thúc là Địa.

“BÁT ĐẠI HUYỀN ẤN !”

“Thì ra là vậy”. Vẻ mặt Duy tựa lĩnh ngộ điều gì sâu sắc. Thật ra hắn trải qua khảo nghiệm của Lạc Long Quân, trải qua hàng trăm vạn năm trong huyễn cảnh, lĩnh ngộ được Thanh Tĩnh Kinh, Bát Nhã Tâm Kinh, sở ngộ của hắn đã được lên tầm cao mới. Rất nhanh hắn nắm rõ Bát Đại Huyền Ấn.

Bát Đại Huyền Ấn.

Thiên Ấn là Càn, Trạch Ấn là Đoài, Hỏa Ấn là Li,Lôi Ấn là Chấn, Phong Ấn là Tốn, Thủy Ấn Là Khảm, Sơn Ấn là Cấn, Địa Ấn là Khôn”

Trần Thanh Trúc nhìn hắn đang lĩnh ngộ, khí chất của hắn giờ như biến thành 1 người khác, 1 khí chất siêu phàm thoát tục khiến nàng cảm thấy sinh lòng kính úy.Đột nhiên, hắn mở mắt.Trong con mắt có kim long xẹt qua. Trần Thanh Trúc hoảng hốt. Nàng nghĩ đó là hắn lĩnh ngộ được 1 loại ấn khác.

Trần Thanh Trúc hỏi Duy đang đứng dậy: “Em lĩnh ngộ được ấn gì ?”

Duy cười nói: “Em lĩnh ngộ được Thiên Ấn- CÀN”

Trần Thanh Trúc suy tư rồi nói: “Thiên Ấn- CÀN tức là Thiên, đại diện cho sự đế vương”

Nàng thầm nghĩ thảo nào nãy tự dưng có cảm giác muốn quỳ xuống bái phục Duy, nghĩ đến đây nàng cho là hợp lý không suy nghĩ nhiều nữa.

Trần Thanh Trúc cũng không nghĩ rằng Duy không chỉ lĩnh ngộ được 1 Thiên Ấn mà hắn đã lĩnh ngộ cả Bát Đại Huyền Ấn.

Sau khi lĩnh ngộ xong, Trần Thanh Trúc hướng dẫn Duy tu luyện rồi kết thúc.

Duy ra về, hôm nay hắn nghỉ học nhưng hắn cũng không quan tâm lắm.Hắn vừa đi vừa ngẫm nghĩ đến Bát Đại Huyền Ấn.

“Ui cha, Hỏa Nhi ! Nhắc mới nhớ nó đi chơi rồi đi lạc mất ở đâu rồi !”

“Eo èo eo èo eo”- Một dàn xe cứu hỏa đi qua, Duy để ý.

Duy khóe miệng co giật nói: “Đừng nói là Hỏa Nhi làm nha !”

Thế là hắn liền đi theo dàn xe cứu hỏa đến một tòa nhà cao tầng đang cháy rực.

“Chạy mau !”

Tiếng sợ hãi của đám đông hỗn loạn chạy từ trong nhà cao tầng, có người già lớn trẻ. Ai nấy đều sợ hãi vô cùng. Bấy giờ cảnh sát đã phong tỏa hết tòa nhà. Các xe cứu hỏa đã đến, đội cứu hỏa chuẩn bị tiến vào trong.

Phía ngoài phong tỏa khu vực, đám đông tụ lại vô cùng nhiều, rất nhiều kẻ livestream.Duy nhìn cảnh này chán ghét vô cùng.

Lúc này xe cứu hỏa phun nước dập tắt đám cháy ở nhà cao tầng.Các lính cứu hỏa đi vào để cứu người.

“Chú ơi, mẹ con vẫn còn trong đó !”- Một đứa trẻ mặt mày đen thui lủi khóc lóc với chú cảnh sát.

Chú cảnh sát ôm lấy đứa trẻ nói: “Mẹ con sẽ được cứu ra ngay bây giờ”

Duy nghe thấy hết, hắn nhìn lên tòa nhà cao tầng đang cháy rực, lính cứu hỏa mang được nhiều người ra bên ngoài. Cảnh sát hỏi lính cứu hỏa: “Vẫn còn mẹ đứa nhỏ này trong đó !”. Đứa trẻ vẻ mặt sợ hãi liếc nhìn mọi người hi vọng thấy thân ảnh mẹ nó.

Lính cứu hỏa cắn răng vẻ mặt bất lực nói: “Không được, tình hình bên trong cháy rất to, muốn đi lên tầng cao rất nguy hiểm.

Cảnh sát lại nói: “Mau mau dập lửa !”

“Với tình hình này còn lâu mới dập được lửa!” –Lính cứu hỏa đội trưởng nói.

Duy đã ở cảnh giới Nhâm Đốc Khai Thông nên hắn có thể nghe thấy hết mọi chuyện từ xa.

Quan trọng nhất hiện giờ là phải cứu người !

Với lại hắn có cảm giác Hỏa Nhi đang ở trong tòa nhà này !

Hắn chạy vào tòa nhà.

Cảnh sát nhìn thấy hắn chạy vào bất ngờ hét to: “Mau dừng lại !”

“Các anh còn đứng ngây ra đó làm gì !Mau ngăn cản người kia lại !”

Rất không may mắn là Duy đã chạy được vào trong tòa nhà cao tầng. Ngọn lửa bốc lên ngùn ngụt, tất cả mọi thứ đều bị thiêu tàn, hắn bèn đi chạy cầu thang bộ lên đúng tầng 9 như đứa trẻ nói. Đúng là càng lên cao, mọi thứ càng khó thở. Xung quanh toàn là lửa cháy, Duy ho khù khụ. Mặc dù hắn cảnh giới đã Nhâm Đốc Khai Thông nhưng điều này vẫn quá sức với hắn.

Duy nhìn xung quanh vẫn không thấy ai, hắn hét to: “Có ai ở đây không ?”

Rốt cuộc hắn nghe được tiếng đập cửa.

Ở phía dưới, mọi người đang xôn xao vô cùng. Phía phong viên cũng đã đến và đang quay trực tiếp tình hình hiện tại lên TV.

Mọi người vẫn thi nhau livestream ở thời đại này.Mọi người đều nhìn chờ mong thân ảnh của người vừa phóng vào trong tòa nhà, hy vọng 1 điều kỳ tích. Cũng có người nói rằng hắn đã bỏ mạng trong tòa nhà.

Vị cảnh sát hỏi đội trưởng lính cứu hỏa: “Vì sao vẫn chưa dập được lửa ?”

Đội trưởng lính cứu hỏa: “Kỳ quái, lâu vậy vẫn chưa dập được lửa. Tôi nghi bên trong tòa nhà có chất kích thích gây hỏa hoạn”

Đúng lúc này mọi người “ồ”.

Tiếng reo hò vô cùng, cuối cùng hình ảnh người thanh niên đang cõng 1 người phụ nữ đã xuất hiện đó là Duy.

Xe cấp cứu cũng đã đến, người phụ nữ đang hôn mê và mọi người bị thương đều được đưa đi cấp cứu.

Vị cảnh sát vỗ vai Duy nói: “Giỏi lắm! Cậu tên gì?”

Nhưng Duy chỉ thở dốc vài cái, hắn xoay người chạy vào trong đám cháy 1 lần nữa.

“Dừng lại cậu điên rồi sao!”- Vị cảnh sát hét lớn.

Vị cảnh sát thầm nghĩ chẳng lẽ vẫn còn người trong đó ?

Bình Luận (0)
Comment