Chương 18: Thủy Ấn Và Bí Mật Bát Đại Huyền Ấn
Duy chắc chắn rằng Hỏa Nhi ở trong đó ! và điều không ngờ hơn đó chính là còn có người đang nắm lấy Hỏa Nhi vì Thiên Nhãn của hắn đột nhiên phát hiện được có căn nguyên của Linh Nhi đang ở trên tầng cao nhất.
Hắn dùng hết sức lực chạy lên ban công.
“Phù phù phù!” Hắn thở dốc. Trước mặt hắn là một nam tử đang 1 tay nắm lấy Hỏa Nhi đang bị nhốt trong một cái lồng, một tay cầm đại đao.
Nam tử này mặc áo bào, cười lớn: “MUAHAHA, Vậy là ta đã có cơ hội trùng kích Trúc Cơ !”
Duy hét lớn: “Ngươi mau thả Hỏa Nhi ra!”
Nam tử quay sang nhìn Duy, bất ngờ rồi nhận ra điều gì cười nói: “Nha, không phải chỉ là 1 thằng nhóc Luyện Khí Tiểu giai sao ? Hỏa Nhi ? ý ngươi là tinh linh Hỏa Linh này ? ra ngươi là chủ nhân của nó !”
“Khặc khặc, đã vậy lão phu sẽ giết ngươi !”
Duy cẩn thận nhìn hắn, trong lòng bộp một cái.
Luyện Khí Tiểu Giai ? Nhâm Đốc Khai Thông của võ học chính là Luyện Khí Tiểu Giai ? Tên này có thể nhìn ra cảnh giới của mình, chứng tỏ hắn cảnh giới cao hơn mình.
Duy nói: “Ngươi là ai ? vì sao muốn bắt Hỏa Nhi ?”
Nam tử cười khặc khặc liếm môi nói: “Lão phu xin tự thiệu, lão phu chính là Hỏa Vân, đệ tử của Hỏa Tông. Vì sao muốn bắt con tinh linh này ư ? chỉ cần hấp con tinh linh này, lão phu sẽ có cơ hội trùng kích Trúc Cơ Kỳ, lúc đó ta sẽ có cơ hội trở về tông môn !”
“Ngươi! Đi chết đi”- Hỏa Vân không nói nhiều, hít 1 hơi, thổi ra 1 ngọn lửa lớn về phía Duy.
Duy sợ hãi vội vàng né tránh ngọn lửa nhưng không tránh bị thương. Trong lòng hơi trầm xuống, tên này cảnh giới tiếp cận Trúc Cơ, trong truyện tiên hiệp cách nhau 1 cảnh giới là rất khủng khiếp.
Hiện tại hắn đã chứng kiến được sự nguy hiểm của Tu Luyện giả.Trong lòng hắn thầm niệm Lạc Long Quân mau tới đây cứu hắn.
“Muốn trốn ? KHẶC KHẶC, Lão phu phun chết ngươi!” Hỏa Vân cười điên loạn, lại tiếp tục phun lửa.
ẦM !lúc này Duy trốn sau bình nước Sơn Hà, bình nước bị nổ tung, lượng nước trào ra.
Ngọn lửa điên cuồng va chạm vào nước khiến nước bốc hơi.
Xèo Xèo.
Duy đang sợ hãi, nước bắt vào mặt hắn. Đột nhiên hắn giật mình.
“Nước ? Đúng rồi là nước !”
Duy liền lăn lộn ra được một đằng sau một bình nước khác.
Hỏa Vân cười tà nói: “Ngươi nghĩ ngươi trốn sau mấy cái bình nước thì có thể triệt tiêu Hỏa Cầu Thuật của ta sao ? Chẳng qua ta đang chơi đùa với ngươi 1 tý thôi. Xem binh khí của ta !”
Hỏa Vân vung đao lên, tất cả bình nước ở trên sân thượng đều bị chia làm đôi, nước tràn ra ngoài rất nhanh bị ngọn lửa làm cho bốc hơi.
“HẢ !” – Hỏa Vân giật mình, hắn còn đang giật mình thì Duy đã lao thẳng về phía hắn.
Duy tay phải vươn ra lao thẳng về phía Hỏa Vân hét to: “Thủy Ấn !”
“RÀO RÀO” một dòng nước dữ dội nhiều vô cùng ào ạt phun ra từ lòng bàn tay của Duy đang hướng về phía Hỏa Vân.
Hỏa Vân bị bất ngờ,hắn 1 tay cầm đại đao, 1 tay cầm Hỏa Nhi, trong giây phút này hắn có chút đắc ý khinh thường chiêu thức của Duy, hắn cũng nhanh sử dụng Hỏa Cầu đối chọi với dòng nước dữ dội của Duy.
“Điều này..sao có thể ?”- Hỏa Vân nhìn Hỏa Cầu bị dòng nước triệt tiêu, Dòng Nước dữ dội từ trong lòng bàn tay Duy phun ra không ngừng, ào ạt về phía hắn khiến Hỏa Vân rơi từ trên tầng thượng tầng 20 xuống đất.
Duy lúc này cảm thấy cơ thể đã bị hút cạn sức lực nằm sõng soài ra mặt sân thượng đã bị dòng thủy lưu của Duy dập tắt. Duy cười khổ nói: “Chẳng lẽ ta sắp chết rồi sao ?”
“Không, ngươi chỉ bị hết chân khí mà thôi !Việc sử dụng Thủy Ấn khiến cho ngươi bị tiêu hao hết chân khí trong cơ thể, cũng may ngươi đánh bại tên kia nhanh nếu không Thủy Ấn sẽ bào mòn cơ thể ngươi, rút sạch sinh cơ của ngươi!”- Một giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên, đó chính là giọng nói của Lạc Long Quân, thần niệm của Long Quân đã theo dõi từ nãy đến giờ.
“Ngươi không làm lão phu thất vọng”-Lạc Long Quân nói giọng vô cùng hài lòng.
“Mau cứu Hỏa Nhi”.
Duy nói ra được câu cuối cùng ngất đi.
“Hỏa Nhi đã được cứu, haizz, ngươi cũng thật ngu xuẩn, Hỏa Nhi chính là Cực Viêm sinh ra linh trí, chút Linh Bảo này sao có thể giam hãm Hỏa Nhi.”- Lạc Long Quân giọng nói thở dài, ở dưới sàn Duy đã ngất đi, Hỏa Nhi đang khóc lóc nhìn vô cùng thương tâm.
Cuối cùng ngọn lửa cũng đã rút đi, cũng may tòa nhà không bị đổ. Máy bay trực thăng đã cứu lấy Duy, còn sợi thần niệm của Lạc Long Quân mang theo Hỏa Nhi biến mất.
Trên TV,thời sự đưa tin tòa nhà cao tầng bị cháy dẫn đến một người tự tử. Giám đốc tòa cao tầng bị kiện vì tội không sửa hệ thống chữa cháy.Vinh danh một sinh viên có tên Nguyễn Thanh Duy sinh viên đại học dũng cảm lao vào tòa nhà cứu người.
Duy mở mắt, xung quanh toàn là người nhà của hắn. Ông, bà,bố,mẹ, gia đình của hắn,ai nấy đều vẻ mặt vô cùng lo lắng. Bố hắn đứng ở ban công hút thuốc.
Bà hắn chắp tay miệng lẩm bẩm: “Con nam mô a di đà phật, con nam mô a di đà phật”
Hắn liếc nhìn mẹ hắn nước mắt tuôn rơi, khiến hắn đau lòng vô cùng.
Suy cho cùng đây là 1 chuyện lớn, không thể nào giấu diếm được.
Well, hắn không biết là ở ngoài phóng viên đã đông nghìn nghịt xếp cửa để phỏng vấn hắn.
Thế nhưng khi Duy bật dậy, kỳ quái hắn cảm thấy rất khỏe khoắn dường như không có chuyện gì xảy ra vậy.
Duy đang cảm thấy khó hiểu thì 1 giọng nói vang lên trong đầu. “Tiểu tử, vết thương của ngươi đều được lão phu chữa khỏi rồi”- Đây là giọng của Lạc Long Quân.
“Ngươi yên tâm, ta đang truyền âm cho ngươi nên gia đình ngươi không ai nghe thấy đâu”- Dường như Lạc Long Quân hiểu được sự nghi ngờ của hắn.
Duy thở phào nhẹ nhõm.
“Mẹ !”- Duy cười hề hề gãi đầu.
Lúc này gia đình hắn đều có 1 tâm trạng chẳng ai muốn nói chuyện với nhau nên không hề để ý đến hắn, điều này khiến hắn thương tâm vô cùng.
Gia đình hắn hiện tại mới giật mình,mọi người đều ầm ĩ gọi bác sỹ đến, mẹ hắn nước mắt rơi lã chã ôm lấy hắn.
“Duy tỉnh rồi !”
“Tạ ơn trời phật!”
“Bác sỹ, y tá đâu, bệnh nhân tỉnh lại rồi ?”
“Thằng ngu này, mày làm cái gì sao ngu thế hả con, nhỡ có chuyện gì không may xảy ra thì sao ?”
Duy khóe miệng co giật. Hắn ôm lấy mẹ cười nói: “Tại lúc đấy con biết còn người ở trong, nên cơ thể tự chủ chạy vào trong.”
Bố hắn rít xong điếu thuốc nói: “Mày ngu thế hả con ? Mày đi vào đấy chẳng may chết ra đấy thì sao, Chuyện đấy đều là chuyện của lính cứu hỏa, liên quan đến mày?”
“Thôi, anh ơi, đừng mắng cháu nó nữa.”- Chú của hắn khuyên ngăn.
Bố hắn lại rít điếu thuốc dường như đã trút bỏ được tâm tình của mình. Duy cười hề hề. Mọi người bảo hắn nằm xuống cho khỏe, thì hắn bảo không sao cả. Chẳng mấy chốc bác sỹ, y tá đến.
Bác sỹ kiểm tra cho hắn thấy hắn không việc gì và thế là gia đình hắn rốt cuộc cũng trút bỏ được nỗi lo lắng.
Duy trong đầu thầm nghĩ “Lạc Long Quân tổ tiên, Hỏa Nhi đâu ạ ?”
“Đừng lo, Hỏa Nhi hiện giờ đang ở phòng của ngươi.”- Rất nhanh, giọng nói của Lạc Long Quân truyền lại.
Bấy giờ mọi người trong gia đình cũng không nói chuyện với Duy nhiều. Ai nấy đều muốn cho hắn nghỉ ngơi dưỡng sức khỏe. Thế là mọi người sau khi biết Duy không có chuyện gì, cười nói chuyện với nhau
Duy thầm nghĩ cuộc chiến hôm trước, hắn cảm thấy thật kích thích khi hắn sử dụng Thủy Ấn, một đòn thật kinh khủng. Nghĩ lại cảnh tượng nước như thủy triều phun ra từ tay tay hắn. Hắn lại có cảm giác sung sướng tựa như có siêu năng lực. Hắn càng ngày càng mong chờ đến lúc sử dụng các Ấn còn lại.
“Tiểu tử, ta hỏi ngươi ? Ngươi lấy đâu ra Bát Đại Huyền Ấn vậy ?”- Giọng nói của Lạc Long Quân vang lên kèm theo tia nghi hoặc.
Duy đành kể hết mọi chuyện cho ngài.
“Thì ra là như vậy, phải nói thời thượng cổ có một vị đại năng có được Bát Đại Huyền Ấn.Hắn đánh khắp thiên hạ không địch thủ.”- Giọng nói của Lạc Long Quân vang lên trong đầu Duy kèm theo tia thán ngợi.
Duy không nhịn được trong đầu hỏi: “Ngài đã từng đánh nhau với vị đại năng đó chưa ?”
“Nói nhảm, đương nhiên là chưa rồi !Nhưng ta cũng muốn chiến với hắn một lần..chỉ tiếc 2 người bọn ta không cùng thời đại. Thời Thượng Cổ nhưng thời đại của hắn xa xưa hơn cả ta. Chẳng qua Long tộc có ghi chép lại mọi sự việc xảy ra ở thế gian”
Duy gật gù. Không ngờ lai lịch của Bát Đại Huyền Ấn lại khủng bố như vậy. Nói xong Duy tỏ ý muốn đưa Bát Đại Huyền Ấn cho Lạc Long Quân. Nhưng Lạc Long Quân nói:
“Quên đi, hiện tại cũng chỉ là phân thân của lão phu, cũng sắp không chống nổi thời gian.Ở lại động phủ tìm người hữu duyên, nay tìm được rồi.Phân thân này có thể tiêu dao tự tại rồi”
“Còn nữa mặc dù ta là phân thân nhưng cũng đã mất liên lạc với bản thể từ khi bản thể bước vào Tiên Môn của Tiên Giới”
Duy gật gù rồi hắn không nhịn được hỏi: “Luyện Khí Tiểu Giai có phải Nhâm Đốc Khai Thông ?”
Kết quả khiến Duy thất vọng, Lạc Long Quân nói rằng ngài chưa từng trải qua Luyện Khí cấp.Nhưng khẳng định trong tu luyện, 1 cảnh giới chia là 3 bậc đó là Tiểu Thành, Trung Thành,Đại Thành hay Đỉnh Phong tùy mỗi người gọi.Lạc Long Quân cũng giới thiệu cho hắn các Bậc lớn của Cảnh Giới là Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh.
Tiếp đó Duy lại hỏi trên Nguyên Anh là gì nhưng bị Lạc Long Quân thẳng thừng từ chối nói rằng: “Biết nhiều không tốt cho ngươi hiện tại !”
Duy cũng không hỏi gì nhiều, hiện tại hắn đã để tâm tu luyện Bát Đại Huyền Ấn.
Cái gọi là tu luyện Bát Đại Huyền Ấn, 8 Đại Ấn, Thiên Ấn, Trạch Ấn,Hỏa Ấn,Lôi Ấn,Phong Ấn,Thủy Ấn,Sơn Ấn,Địa Ấn chính là hấp thu tinh hoa của thiên địa.
Ví dụ như người lĩnh ngộ được Thiên Ấn sẽ có thể nương nhờ mặt trời, mặt trăng hấp thu tinh hoa nhật nguyệt. Người lĩnh ngộ được Trạch Ấn có thể hấp thu được Tử Khí, lĩnh ngộ được Hỏa Ấn có thể hấp thu Hỏa Nguyên Khí,lĩnh ngộ được Lôi Ấn có thể hấp thu Lôi Nguyên Khí, lĩnh ngộ được Phong Ấn có thể hấp thu Phong Nguyên Khí, Thủy Ấn cũng vậy, lĩnh ngộ được Thủy Ấn có thể hấp thu được Thủy Nguyên Khí,lĩnh ngộ được Sơn Ấn có thể hấp thu Sinh Khí, lĩnh ngộ được Địa Ấn sẽ hấp thu được Long Khí hay Địa Khí.
Đó là những gì Lạc Long Quân chỉ điểm cho hắn. Cũng đúng thôi, Lạc Long Quân là ai ? là một vị thần siêu siêu vô địch của nhân dân Việt Nam tôn thờ. Ngài là Chân Long thần tiên.Cảnh giới của ngài đã ở cảnh giới nào ?Không ai biết. Nhưng Duy chỉ biết rằng, trên trái đất này không có gì ngài không làm được.Đó chính là tín ngưỡng trong lòng hắn a!
Duy nhận ra được có Lạc Long Quân thần niệm chỉ điểm, hắn càng ngày càng hiểu ra Bát Đại Huyền Ấn. Phải nói đến Cha con nhà Trần Thanh Trúc, một đời võ học cũng hiểu sai về nguyên lý công pháp này.
Trần Thanh Trúc lý giải rằng nàng lĩnh ngộ Sơn Ấn đại diện cho Sinh Khí có thể khiến cơ thể dẻo dai,sức chiến đấu tăng cao. Điều đó là đúng đối với một Võ Học ! Nhưng về tổng quan thì đó chính là nàng không hiểu hết được nguyên lý của phần Ấn nàng lĩnh ngộ.Bởi vì nàng không biết được rằng người lĩnh ngộ được Sơn Ấn có thể tìm những nơi chưa Sinh Khí để hấp thu tăng cảnh giới cho mình.
Lĩnh ngộ của võ học so với tu luyện giả như cát bỏ vào biển. Không gì có thể so sánh.
Đến cả Duy hắn liều mạng vung Thủy Ấn vào Hỏa Vân cũng bất ngờ vô cùng, không hiểu sao lại có nhiều nước như thế. Nhưng nói 1 cách khoa học đó là khi triển khai Thủy Ấn, Thủy Nguyên Khí trong cơ thể tu luyện giả sẽ được rút đi. Nhưng hắn chỉ là một Luyện Khí Tiểu Thành, Nhâm Đốc Khai Thông lấy đâu ra Thủy Nguyên Khí. Vậy là lượng nước trong cơ thể của hắn bị rút đi. Thủy Ấn cũng hấp thu hết nước trong bình tôn Sơn Hà trên tầng thượng mới tạo ra được nhiều nước như vậy.
Nói gì thì nói lượng nước đó vẫn khiến cho cơ thể của Duy bị vắt khô tý thì thành cái xác khô.Cũng may có Lạc Long Quân thần niệm ra tay cứu giúp.
Thời gian này, Duy cũng đã về nhà. Hắn lấy lý do không khỏe muốn được ở một mình, để không phải tiếp khách, thực chất là lấy thời gian tu luyện.