Ta Tu Tiên Tại Việt Nam !

Chương 26 - Hắc Hóa Thiên Thủ Như Lai

Chương 26: Hắc Hóa Thiên Thủ Như Lai

Duy: “…”

Tiểu Khôi, Tiểu Phách nghẹn họng trăn trối. Điều gì xảy ra ? Banh Phương Trưởng Lão đâu rồi ?

Hai người này ngơ ngác nhìn Duy đang trầm ngâm, giờ khắc này trong đầu hai tên này tự chủ nghĩ đến một trường hợp, chẳng lẽ Banh Phương Trưởng Lão bị vị tiểu huynh đệ này ra tay ?

Nghĩ đến đây, dường như tâm ý tương thông, hai người hai mặt nhìn nhau, cả người không tự chủ rùng mình. Nói đùa cái gì thế, còn tâm ý nào đi ngươi sống ta chết với người ta ?

Tiểu Khôi không nhịn được bầu không khí im lìm lìm này liền vội hỏi Duy: “Vị tiểu huynh đệ này, không biết Banh Phương trưởng lão đâu rồi ?”

Tiểu Khôi khúm núm nhìn lên Duy dường như có một làn sương khói che mờ nhân ảnh khiến cho trong lòng chúng nó hình tượng của Duy cao thâm mạt trắc.

Duy khóe miệng có chút co giật, hắn lúc nãy im lặng là đang không hiểu chuyện gì xảy ra, nên bèn câu thông với Lạc Long Quân thần niệm hỏi xem có phải ngài oánh chết ?

Lạc Long Quân thần niệm không chút nào trả lời hắn. Để hắn gãi cằm ngượng ngùng, ngài không rep thì không rep có gì đâu.

Trong lòng hắn có chút ấm áp, vừa rồi Banh Phương trưởng lão vừa buông lời chửi rủa sư phụ hắn. Mặc dù Lạc Long Quân không thừa nhận hắn là đồ đệ nhưng điểm này chứng tỏ trong lòng ngài có hắn. kakakaka. Duy đột nhiên cảm thấy thật cảm động rớt nước mắt.

Hắn quay lại nhìn Tiểu Khôi, Tiểu Phách, vốn tâm tình vui sướng nên nở một nụ cười hòa ái nói với Tiểu Phách: “Nha, tên kia bị đánh chết rồi !”

Lời vừa nói ra khiến hai người Tiểu Khôi và Tiểu Phách chấn động, nụ cười hòa ái thân thiện vô cùng của Duy trong lòng bọn hắn là nụ cười ác ma nhất thế gian.

Có chút không tin cũng phải tin, Tiểu Khôi và Tiểu Phách rúng động, bọn chúng được trưởng lão giao nhiệm vụ tới đây đương nhiên biết lần này đến để cướp đoạt công pháp tuyệt thế chứng kiến Banh Phương trưởng lão bị đánh thương tích bọn chúng còn có thể tin. Công pháp tuyệt thế quả nhiên danh bất hư truyền. Nhưng để mà nói Banh Phương trưởng lão tự dưng biến mất ? Quả là cho cả tổ tông nhà bọn chúng cũng không tin nổi. Đây thật sự là tình tiết thật không thể tin nổi.

Tiểu Khôi và Tiểu Phách cố gắng nặn ra nụ cười hỏi Duy: “Xin cho hỏi là ai đánh chết..Ách”

Chưa nói hết Duy đã không thấy bóng dáng.

Trong đống bụi bặm có một nữ tử đang nằm ở trên đống sỏi cát, thân hình tuyệt xảo, đường cong lồi lõm, quyến rũ động lòng người, giờ khắc này quần áo nàng lếch thếch rách nát vô cùng càng lộ ra khắp thân thể làn da trắng như tuyết kết hợp với vưu vật trời sinh khủng bố to lớn như muốn xé toạc cái áo khiến giờ khác này nếu có nam nhân ở đây sẽ không thể chịu nổi.

Chỉ là giờ khắc này nàng sắc mặt trắng bệch, quả nhiên là do Bát Đại Huyền Ấn tiêu hoa triệt để năng lượng của nàng.

Nàng trước đó vô cùng bất ngờ trước sự hiện diện của Duy. Trong lòng sinh ra cỗ lực lượng nhu tình ấm áp, chỉ là giờ khắc sinh tử mệnh ai nấy lo này còn có thể để ý sao ?

Sinh ra trong một gia đình lòng mang cừu hận từ nhỏ chịu nỗi đau mất gia tộc, mất mẹ, đương nhiên tâm nguyện lớn nhất của nàng là báo thù. Giờ khắc này nàng đương nhiên muốn chạy trốn càng xa để tu luyện để báo thù cho gia đình, nhưng chẳng hiểu vì sao trong đầu nàng không còn nghĩ ngợi điều đó nữa, nàng như mất không chế thi triển Bát Đại Huyền Ấn, nàng muốn cứu thanh niên kia.

Người thanh niên đó, cũng có thể được coi là đệ tử của nàng.

Tuy không tiếp xúc thân mật, nhưng nàng rất có cảm tình với hắn. Hắn là người nàng cảm thấy thân thiết và rất đáng tin cậy.

Nhưng nàng cũng không ngờ là hắn lại đến cứu mình.

Giờ khắc này, nàng như muốn lâm vào bóng đêm vĩnh hằng, mí mắt nàng run run, đôi mắt từ từ đóng lại.

Trước khi chìm vào bóng đêm vô tận, ánh sáng dần biến mất nàng thấy một bóng người, một thân hình mờ mờ ảo ảo nhưng soái khí vô cùng,mà để cho lòng nàng giờ khắc này vĩnh viễn triệt để khắc sâu vào tâm thức, nàng mỉm cười mãn nguyện rồi đôi mắt triệt để khép lại.

Duy ôm lấy nàng, hô to Thanh Trúc giờ khắc này hắn đau lòng vô cùng. Làn nước mắt tự chủ lăn trên má, hắn đau lòng vô cùng. Hắn cắn chặt răng run lên kiền kiệt, hàm răng của hắn coi như sắp vỡ nát. Hắn không thể chấp nhận sự thật này !

Hắn tuy có người yêu nhưng trên đời này ai chả thích gái xinh, đã thế đầu óc đã có thế giới quan của tu tiên giả, nam nhân tam thê tứ thiếp là điều bình thường.

Nhưng để hắn đau lòng hơn vì nữ nhân này vì hắn mà chết. Hắn không thể chấp nhận điều này.

Nếu lúc đó nàng không có làm như vậy ? Nếu phải chi ta mạnh hơn ?

Trong lòng hắn nỗi đau lòng càng lớn, có một ngọn lửa đen tối như muốn bùng nổ trong hắn.

“Tiểu tử, ngươi tẩu hỏa nhập ma”

Duy tỏa ra khí tức vô cùng hung hãn khiến cho Tiểu Khôi và Tiểu Phách sắc mặt trắng bệch.

Nói đùa cái quỷ gì, nãy đã đéo đánh lại người ta rồi. Giờ người ta mất vợ mất con, sức mạnh hận thù khủng bố phi thường. Thứ nào mà chịu nổi.

Đéo cần tâm ý tương thông, hai tên này cũng hiểu rõ ý của nhau. Tiểu Khôi và Tiểu Phách gật đầu nhìn nhau.

“Chạy”

Hai tên này dứt lời chạy nhanh vô cùng.

Duy khí tức trở nên vô cùng bất thường, có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.

Con mắt của hắn giờ khắc này tràn đầy tơ máu, tơ máu chảy vào trong con ngươi của hắn khiến lòng đen chuyển thành đỏ.

Thức tỉnh Sharingan ?

Dĩ nhiên đéo phải. Duy gào thét: “Nay ông trời bất công, ta sẽ đồ trời. Nay các ngươi bất công với ta, ta sẽ đồ cả gia tộc nhà ngươi !”

Hắn nhanh như chớp xuất hiện sát Tiểu Khôi và Tiểu Phách khiến hai hàng này lông tơ tóc gáy là dựng con mẹ nó thẳng đứng.

Dưới lòng bàn chân Duy có con ấn ngưng tụ. Đó chính là Lôi Ấn.

“Các ngươi …Chết !”

Hai tay ngưng tụ ra Hỏa Ấn rực lửa đen kịt,, bàn tay của hắn cũng bị ngọn lửa đen đốt cháy chỉ còn xương nhìn vô cùng ghê rợn.

Tiểu Khôi và Tiểu Phách hai cái Luyện Khí Cao Giai nào dám ngoảnh mặt nhìn lại, chỉ có cong đuôi bỏ chạy. Nếu mà hai tên này quay lại nhìn một màn này cũng rất là ghê rợn.

Tiểu Khôi và Tiểu Phách hai hàng này là nội môn đệ tử Lăng Tiêu Tông, Luyện Khí Cao giai uy tín lâu năm, khinh nghiệm chiến đấu dầy đặc biết không thể tránh né nên cũng tung ra lực lượng khủng bố nhất của mình.

Bích Hòa Vạn Thế Quyền.

Vô vạn nắm đấm như gô mu gô mu nô gai ting của luffy lao thẳng về phía Duy.

Kình khí kinh thiên, đòn đánh này có thể đối chiêu với Trúc Cơ sơ kỳ !

Đối mặt với vạn đạo cú đấm thẳng đến phía mình, nhìn thì gần vô cùng. Nhưng trong sát na, hai ngọn lửa đen kịt ở tay Duy bay ra thuận theo hướng hắn vung tay hóa thành Hư Ảnh bàn tay đó chính là Thiên Thủ Như Lai nhưng giờ khắc này nó đen kịt một màu.

ẦM ẦM ! như có hai chất hóa học phản ứng với nhau, hai sát chiêu tung ra khiến không khí nổ đôm đốp do áp suất cực lớn.

Nhưng chỉ thấy tiếng xìu xìu nhỏ bé, Thiên Thủ Như Lai đen kịt như ăn mòn Vạn đạo quyền kình khiến nó xèo xèo biến mất. Thiên Thủ Như Lai đen kịt vẫn như cũ lao thẳng về hướng Tiểu Khôi và Tiểu Phách.

Bích Hòa Vạn Thế Quyền, phá !

Sát chiêu có thể đối kháng với Trúc Cơ sơ kỳ thế mà bị phá dễ dàng ! Tiểu Khôi và Tiểu Phách lúc này nào có ổn ? Cơ thể bị hỏa diễm lúc trước của Duy đốt cháy còn đang trọng thương, giờ khắc nguy cấm đánh ra sát chiêu hóa giải nào bị phá ! Mà không phải Trúc Cơ đánh phá ? mà là Luyện Khí Hậu Giai phá !

Tiểu Khôi và Tiểu Phách giờ phút này nào có suy nghĩ mặc niệm, nghĩ về lão cha, lão mẹ, nghĩ về giai nhân. Chỉ thấy hai hàng này nhanh chóng dính Hắc Hóa Như Lai Thiên Thủ.

Cơ thể trọng thương thảm trọng thê thảm vô cùng, dính đón này coi như vĩnh biệt với mẹ trái đất.

Nhanh chóng Như Lai Thiên Thủ đâm xuyên vào cơ thể hắn. Để bọn hắn sống không bằng chết, từng giọt máu trong cơ thể hắn như là nước đun sôi, nóng bỏng xì xèo bốc hơi.

Tiểu Khôi và Tiểu Phách hộc một cái, nào có máu ra ? máu chưa ra tới miệng đã bốc hơi.

“Tiểu tử…”

Lúc này Lạc Long Quân thần niệm vang lên giữa không trung khiến cho Tiểu Khôi và Tiểu Phách cũng nghe được.

“Như thế đủ rồi. Nha đầu kia còn không có chết”

Chỉ thấy cỗ lực lượng đen kịt đốt cháy trong cơ thể mình nhanh chóng bốc hơi để Tiểu Khôi và Tiểu Phách thoải mái hơn không ít. Hai hàng này nào có sức để đứng lên, nằm bệt xuống đất, mặt cắt không còn giọt máu nhưng nào có không kích động vội huy hết sức lực mới có thể quỳ xuống hô: “Cao nhân, cao nhân đa tạ ân cứu mạng !”

Trong đầu còn rùng mình vô cùng, Duy giờ khắc này như một ác ma độc ác, chém sâu vào tâm khảm của hai tên này để bọn hắn nhớ muôn đời. Vạn lần không đối địch.

Nhưng để hắn sợ hãi hơn chính là còn có cao nhân phía sau bức màn. Chẳng lẽ đó chính là sư phụ của Duy ? Ngẫm nghĩ lại Banh Phương trưởng lão vì sao biến mất, Tiểu Khôi khóe miệng co giật. Càng nghĩ hắn cảm thấy mình nghĩ đéo có khả năng sai.

“hừ ! tẩu hỏa nhập ma ?”

Vừa dứt lời con ngươi đỏ của Duy biến mất, lòng đen trở lại. Hắn giờ phút này nào có khá hơn Tiểu Khôi Tiểu Phách. Cảnh giới Luyện Khí Hậu Giai nào có dôi dào chân khí hơn Tiểu Khôi và Tiểu Phách hai hàng Luyện Khí Cao Giai uy tín lâu năm còn méo dậy được.

Nhưng Duy thì có, bởi vì hắn là nhân vật chính. Là kẻ nhận được Lạc Long Quân truyền thừa. Hắn ngơ ngác nhìn không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng hắn nghe được Lạc Long Quân nói vang vảng bên tai hắn.

“Chị Trúc không chết ?” Duy kích động vô cùng.

“NGU XUẨN TIỂU TỬ, NHA ĐẦU KIA CHỈ LÂM VÀO NGỦ SÂU THÔI”

Duy mới vội chạy đến bên Thanh Trúc, thấy nàng gáy khò khò dường như đang ngủ mơ rất thú vị. Hắn mới giật mình, ngắm nhìn thân ảnh xinh đẹp cười ngây ngô.

Đế lúc này Duy mới thở phào một hơi, nói: “Mọi chuyện đều tốt đẹp!”

Ở bên một màn trông thấy cảnh tượng này, Tiểu Khôi Tiểu Phách khóe miệng co giật.

Đại ca, ngài thế nhưng đánh tụi em sống dở chết dở nha.

Tiểu Khôi và Tiểu Phách lại nghĩ đến vị cao nhân kia. Hóa giải sát chiêu, hóa giải vô thanh vô tức tẩu hỏa nhập ma. Đến cùng vị cường giả này bản lãnh thông thiên triệt địa cỡ nào? Chẳng lẽ là Kim Đan cảnh giới ?

Tác giả: sai rồi người ta thế nhưng một chiêu có thể đánh sập thế giới nha.

Bình Luận (0)
Comment