Chương 7 : Đi vài đường quyền
Rất nhanh, tên Hảo và lũ đàn em kéo đến Võ Quán cũ kỹ.
“Người đâu!” tên đàn em đập cửa loạn lên !
Duy cũng ngồi hóng sự việc bên đó.
“Bọn này là Băng Sói Trắng, quản lý khu vực này ! Cậu đừng đắc tội với chúng nó ?” – Ông bán nước nói.
Duy hỏi : “ Sao vẫn không có công an giải quyết ?”
Ông bán nước cười khổ nói : “Công an giải quyết xong rồi thì sao ? giải quyết chúng nó xong rồi sẽ có bọn khác mọc lên mà thời đại này còn có công an sao ?”
Duy trầm ngâm suy nghĩ câu nói của ông bán nước hắn thấy rất có đạo lý.
Một lúc sau, cửa được mở ra. Một bóng dáng bước ra ngoài. Là cô gái ấy !
Nàng trông khoảng 23,24 tuổi,nàng mặc bộ quần áo bó hiện lên cặp chân xăn chắc rất dài mà trông cơ thể hoàn mỹ cực phẩm. Có lẽ là do nàng đã tập võ từ hồi nhỏ.
Nàng khoanh tay mang theo khuôn mặt lạnh lùng tuyệt mỹ, đôi mắt kiên cường của một võ sư lâu năm, lông mày cong sắc nét càng tô thêm nét đẹp của nàng ta.
Nàng ánh mắt lạnh lùng nói với bọn giang hồ : “Chúng mày có việc gì ?”
Bấy giờ bọn giang hồ, lẫn tên Hảo đã ngẩn người trước vẻ đẹp tuyệt hảo của nàng. Ánh mắt của tên Hảo lộ ra vẻ vui mừng, con mắt hắn đảo qua đảo lại cơ thể của nàng.
Cảm nhận được con mắt dâm tà của tên Hảo, nàng ta khó chịu nói : “Chúng mày là ai ? gõ cửa có việc gì ?”
Một tên đàn em cười dâm tà nói : “Bọn anh đến thu tiền”
Nàng nhíu mày : “Thu tiền gì ?”
Tên đàn em nói : “ Tiền bảo kê ! Vùng này do anh Hảo quản lý, cô em muốn sống trên vùng đất này đều phải dựa vào anh Hảo !”
Nói đến đây hắn còn không ngừng liếc nhìn anh Hảo sùng bái. Tên Hảo vui mừng vẻ mặt vẫn tỏ ra không hề hấn gì, nhưng trong lòng đang thầm khen tên đàn em kia.
Tên đàn em thấy ánh mắt ra hiệu của anh Hảo, hắn vui mừng. Hắn cũng rất thông minh, mặc dù con hàng cực phẩm trước mắt nhưng cũng không đến phiên gà vịt như mình xơi, lấy lòng đại ca là bước đi đúng đắn !
Thế là hắn lại tiếp tục nói : “Cô em nghe rõ đây ! Bởi vì trước kia anh Hảo thầm thích cô em nên mới không có thu tiền ! Giao ra info và số điện thoại bọn anh sẽ không làm hại cô em !”
Duy từ quán nước vẫn chăm chú nghe bên này, hắn khóe miệng co giật. CMN, đúng là cái bọn giang hồ thời 4.0. Hắn cảm thán, hắn cũng cảm thấy giang hồ ngoài đời khác xa trong phim Người phán xử.
Nghe tên giang hồ nói, nàng ta trợn mắt nói : “ Chúng mày đi đi, ở đây không cần chúng mày bảo kê!”
Tên Hảo nhíu mày, hắn ra hiệu cho tên đàn em.
Tên giang hồ đàn em hiểu ý tính dọa nàng ta một trận, nổi giận chỉ chỉ nói : “Nếu không phải mày là đối tượng của anh Hảo, thì tao đã chẳng thương lượng với mày đâu, cho mày lên đỉnh luôn !”
Nàng ta nghe thấy vậy hắn có ý định nhục mạ nàng, ánh mắt lạnh lùng. Nàng vung chân, đôi chân nàng mới dài làm sao ! Đã thế dân học võ.
Một cú nộ long cước khiến cho tên đàn em nhục mạ nàng cả hàm răng gẫy nát, miệng phún máu. Cơ thể bay ra xa.
K.O ! tên đàn em giang hồ không rõ sống chết.
Tất cả mọi người đếu đơ người, không biết nàng ta ra đòn từ lúc nào.
Thấy một tên huynh đệ của mình như vậy, mấy tên đàn em còn lại đều mặc kệ anh Hảo ý định, đều xông vào. Bởi trên anh Hảo còn có đại ca ! Đại ca là người to nhất ! Nếu ai làm thương huynh đệ trong băng, tất quyết không tha ! đó là quy củ của Băng Sói Trắng.
Băng Sói Trắng có thể quản lý một khu vực ở Hai Bà Trưng cũng không phải là do may mắn !
Bất quá thật đáng thương cho những anh em Băng Sói Trắng, bởi vì chỉ chục giây sau, các anh em huynh đệ đều nằm hết trên sân. Chỉ còn lại hai tên bảo hộ cho tên Hảo.
Tên Hảo lúc này mới nhận thấy sự việc không ổn. Không ngờ, con hàng cực phẩm hắn tưởng nắm chắc trong tay lại mạnh đến vậy.
Hắn nhìn anh em hắn thương tích máu me nằm trên mặt đất, hắn giận dữ hét lớn : “ Con đĩ này, mày biết bố mày là ai không ?”
Vừa nói xong hắn chỉ thấy bóng tối bao trùm hắn.
Nàng ta phi chân đạp hắn một cước, giải quyết hai thằng bên cạnh dễ dàng.
Nàng túm lấy đầu của tên Hảo đang choáng váng.
Tung những đường quyền thúi lụi vào mặt hắn.
“Bố mày là ai ?” Một quyền !
“Kệ mẹ nhà chúng mày” Quyền thứ hai !
Rất nhanh quyền 3, quyền 4, quyền thứ 10 được tung ra.
Khuông mặt tên Hảo giờ không ra Hảo nữa, nó bị biến dạng hoàn toàn.
Mọi người xung quanh cũng sợ hãi, cả Duy cũng đứng hình.
Cô nàng kia ra quyền thật ác độc !
Mọi người xung quanh cũng quây ra xem rất đông, livestream chụp ảnh các kiểu. Có người thậm chí đã báo công an, nhưng công an ra cũng không dám làm gì, vì một bên đắc tội Băng Sói Trắng, một bên đắc tội cô gái kinh khủng kia, nhỡ đâu hắn cũng kết cục như tên giang hồ đầu sỏ kia thì sao !
Sự việc kết thúc, mọi người cũng lui tán rất nhanh, chỉ để lại những tên giang hồ nằm vất vưởng trước cửa võ quán. Một lúc sau có mấy tên giang hồ chạy đến, lôi vác đám tên Hải đi về.
Lúc này Duy bước đến trước cửa võ quán, hắn vừa vui vừa sợ. Hắn hy vọng mình cũng có thể học võ như thế. Nhưng hắn lại thấy sợ cô nàng kia.
Duy tay gõ cửa run run.
Cánh cửa lại mở ra.
“ Lại là bọn khốn kiếp chúng mày ?”
Duy vội vàng nói : “ không không, tôi không phải tụi giang hồ kia”
“A !” Cô nàng này cũng nhìn thấy Duy khác xa bọn kia,nàng hỏi : “ tìm tới đây có việc gì ?”
Duy nói nhỏ nhẹ : “Chào chị ! Chị có phải là “Lục Vân Tiên Tử” nickname trên trang diễn đàn võ học không ạ ?”
Nàng ta ngạc nhiên nói : “Sao cậu biết ?”
Duy cười nói : “ Dạ vâng, nickname em là “Trời vẫn sáng còn chưa tối”, hôm trước em có nhắn tin với chị xin địa chỉ lò võ và muốn học võ ạ !”
Nàng ta ngạc nhiên nói : “Ra là cậu”
Trong nội tâm thầm nghĩ Duy trông thật trẻ.
“Được rồi, mau vào trong đi !”