Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

Chương 168



“B-Bốn... là đan dược cấp bốn a!?”

“Hắc hắc!” - Nghe được tiếng kinh hô vang lên xung quanh, mặt cười của Tiểu công chúa dù tràn đầy mệt mỏi, nhưng lại không che giấu được sự đắc ý.

Đan dược ở trong lò là loại cấp bốn duy nhất nàng có nắm chắc luyện chế được, tuy rằng ngày bình thường thử qua vẫn thất bại không ít lần. Có vẻ như với sự trợ giúp từ Kiền Lam Thủy Viêm cùng Thanh Viêm Đỉnh, đương nhiên là không thể không kể đến yếu tố vận khí vô hình, thì rốt cuộc hôm nay nàng cũng bạo phát may mắn khi có được thành công chỉ sau một lần thử duy nhất.

Đáng tiếc cho cô công chúa nhỏ chưa đắc ý được bao lâu thì cách bàn đá của nàng không xa, bên trong dược đỉnh Liễu Linh, một mùi thơm càng thêm mê người, càng thêm nồng nặc khác cũng đã nhanh chóng truyền ra, sau đó hòa quyện lại với đan hương trước đó bên phía bên này thành một tổ hợp khó phân biệt.

Mà, nói khó phân biệt là khó phân biệt với các khán giả những người không có chuyên môn mà thôi, còn dân trong nghề đơn giản chỉ cần liếc mắt một cái, nhíu mũi hít một hơi liền có thể dễ dàng phân biệt ra hai loại đan hương rồi.

Theo đó, dựa vào mức độ đậm đặc của đan hương, cũng như sức mạnh và tầm ảnh hưởng từ sóng linh khí tỏa ra trong đan lô Liễu Linh, thì rõ ràng đan dược mà vị đệ tử Cổ Hà này luyện chế ra… cao hơn Tiểu công chúa cao hơn một chút.

“Tên khốn này…” - Cũng là người trong nghề, đồng thời sở hữu chuyên môn không hề thấp, đương nhiên Tiểu công chúa cũng nhận ra chênh lệch giữa hai loại đan dược, lúc này nhịn không được nhíu chặt lông mày, hai mắt trợn trắng hung hăng trừng Liễu Linh đang mỉm cười với nàng.

“Xin lỗi ngươi rồi, Nguyệt nhi!” - Đối với ánh mắt buồn bực mà không kém phần bất đắc dĩ của Tiểu công chúa, Liễu Linh bên này chỉ đơn giản là chắp tay, cười tủm tỉm nói.


Việc Liễu Linh và Tiểu công chúa, hai ứng cử viên tiềm năng cho vị trí quán quân, gần như cùng lúc hoàn tất phần thi của mình chỉ sau một lần thử duy nhất không thể nghi ngờ là đã trở thành liều thuốc an thần đúng người, đúng thời điểm cho không chỉ đại đa số khán giả trên khán đài, mà các khách quý đang có mặt tại khu vực cao nhất của quảng trường Hoàng Gia cũng là như thế.

Chỉ là…

“Hắc hắc hắc! Hai đứa nhóc con hỉ mũi còn chưa sạch mà thôi, muốn trước mặt ta giành chức quán quân, trở về luyện thêm ba năm chục năm nữa đi rồi hãy mơ!”

...ngay khi thuốc còn chưa kịp phát huy tác dụng, thì một tiếng cười quái dị đã bất ngờ vang lên rất trái chiều dư luận nhưng lại thành công trong việc đem ánh mắt tức giận của Tiểu công chúa, ngạc nhiên của Liễu Linh, cùng nghi hoặc của tất cả mọi người kéo sang.

Chỉ thấy tại ngoài xa nhất của sân thi đấu, bên trong dược đỉnh của Viêm Lợi, nơi ngọn lửa vẫn đang hừng hực thiêu đốt thứ gì đó bỗng nhiên tràn ra một cỗ hương thơm… màu tím giống như sương khói.

Phải! Không chỉ là hương, mà bất thình lình lại còn có sắc đấy. Thậm chí không rõ là do ảo giác, hay chỗ sương khói màu tím mộng mơ nọ thực sự có thêm cả vị mà không ít khán giả và cả các thí sinh khác đều cảm cảm giác được ngòn ngọt trong miệng nữa ấy.

“Hữu sắc đan hương*!?”

Phàm là Luyện Dược Sư, không ai lại không biết đan hương màu tím mỏng như sương, nhẹ như khói kia mang ý nghĩa gì nên đều nhịn không được kêu lên thất thanh.

“Không ngờ lại có thể luyện chế ra đan dược có hữu sắc đan hương.” - Khuôn mặt tươi cười khi thấy đệ tử mình trưởng thành của Pháp Mã chưa tồn tại được bao lâu, nháy mắt đã bị đan hương màu tím của Viêm Lợi hun cho âm trầm trở lại: “Tên khốn kiếp này quả nhiên là đã có chuẩn bị a!

“Hữu sắc đan hương là cái gì đó, Vô đại nhân?” - Thấy vẻ mặt khó coi của Pháp Mã, Mỹ Đỗ Toa lập tức nghĩ tới cái gì, lúc này vội vàng hỏi Tiêu Thiên.

×

— QUẢNG CÁO —

Và không để mọi người chờ lâu, Tiêu Thiên nhanh chóng mở miệng giải đáp.

"Sách vở mà nói, đan hương có thể được xem là đặc trưng của đan dược cấp bốn, rất nhiều người đều đã biết. Về phần đan sắc, hay dân dã hơn còn được gọi là… dị tượng, lại được công nhận là đặc trưng khác của đan dược cấp năm trở lên.

Tuy nhiên, đó chỉ là thường thức cơ bản trong sách vở mà thôi!

Một số đan dược cấp bốn cao cấp được luyện chế đúng kỹ thuật cũng hoàn toàn có thể gây ra dị tượng khi thành đan. Mà từ độ dày của tử sắc đan hương dưới kia, không khó để nhận ra Viêm Lợi đã luyện chế thành công một loại đan dược cấp bốn rất cao cấp như thế, thậm chí nói nó tiệm cận đan dược cấp năm cũng chẳng sai.”


“Nói như vậy tức là đan dược cấp bốn của nha đầu công chúa và tên nhóc con Liễu Linh kia… thua đứt đuôi rồi à?”

“Chính xác!”

“Thì ra là thế!”

Dưới sân, Tiểu công chúa và Liễu Linh đồng loạt ngẩn người nhìn chằm chằm hữu sắc đan hương xinh đẹp không ngừng bay ra từ trong dược đỉnh của Viêm Lợi, sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch, khỏe miệng nhịn không được cười khổ.

Trước mặt ưu thế tuyệt đối, giải thích gì cũng vô dụng a!

Khán đài nhìn thấy vẻ mặt bất lực của Tiểu công chúa và Liễu Linh, khu vực khách quý nghe được giải thích từ chính miệng Tiêu Thiên cùng tiếng thở dài ngao ngán của Pháp Mã, tất cả đều chỉ thẳng đến một kết quả cuối cùng, đó là… kẻ ngoại quốc kia thắng rồi! Nhân vật phản diện vậy mà thắng rồi!

Bất giác, tất cả ánh mắt đều dồn về phía Mộc Ánh Tuyết, người lúc này vẫn đang lẳng lặng với phần thi của mình, một chút cũng không vì những gì đang diễn ra xung quanh mà phân tâm.

Đáng tiếc, hy vọng lắm, thất vọng nhiều.

Bởi vì không tính những thí sinh chỉ luyện đan dược cấp ba và đã bị loại, thì cho đến hiện tại sau khi thời gian đã trôi qua hơn một nửa, kể cả là những người chậm nhất đều đã có đan hương cho chính mình rồi. Còn Mộc Ánh Tuyết… trước sau vẫn là một dược đỉnh đậy kín nắp không màu, không mùi, không vị. Hay nói cách khác, là những gì nàng đang làm hoàn toàn không có cơ sở cũng như khả năng lật nổi cái bàn cờ đã được định đoạt kết quả này!

“Vô đại nhân…”

“Yên tâm, mọi chuyện đều trong dự kiến của ta.” - Pháp Mã muốn nói gì đó, nhưng Tiêu Thiên đã nhanh chóng cản lại: “Vấn đề quan trọng bây giờ là ngươi… không, là các ngươi nên chuẩn bị kỹ phần việc của mình đi thì hơn.”

Hai câu nói thoạt nghe thì có vẻ không đầu, không đuôi, không liên quan gì đến nhau và với bất kỳ ai, nhưng vào tai đám khách quý có mặt trên đài cao, lại trở nên cực kỳ nhiều ý nghĩa.

“Mọi chuyện đều trong dự kiến”, phải chăng việc Viêm Lợi kỹ áp quần hùng đang diễn ra dưới kia đã sớm được tính đến à? Nói như vậy, Mộc cô nương nãy giờ vẫn… afk cũng là một phần của kế hoạch sao?

×

— QUẢNG CÁO —

Mà, nếu xem xét kỹ lại thì khả năng này cao a. Bởi vì hơn ai hết, Pháp Mã hiểu rằng Vô đại nhân nói riêng và Tề Thiên Cung nói chung đã sớm “biết” mọi thứ về Viêm Lợi từ trước, tức là năng lực của hắn đến đâu, trước đại hội đã chuẩn bị những dược tài gì, thậm chí đan phương có khả năng sẽ được hắn sử dụng là gì chưa biết chừng cũng bị đoán biết rồi ấy chứ. Nếu thực sự đã “dự kiến” đến mức đó, vậy phối hợp với tên gián điệp kia đóng một vở tuồng hay phục vụ khán giả gần xa tính ra cũng không phải là một ý kiến tệ đâu.


Về phần “các ngươi nên chuẩn bị kỹ phần việc của mình đi thì hơn”, câu nói này lại mang ý nghĩa rộng hơn nhiều lắm.

Đối với “Sư Tâm Nguyên Soái” Nạp Lan Kiệt tay nắm binh quyền Gia Mã Đế Quốc mà nói, lời này giống như hồi chuông cảnh tỉnh rằng khả năng biên cảnh sẽ sinh biến khi tin tức Phó hội trưởng Luyện Dược Sư công hội của Xuất Vân Đế Quốc chết tại Gia Mã Đế Đô là rất cao. Nên là…

“Cái kia… Túc tử, ngươi trở về soạn một bản mật lệnh, sau đó cho người hỏa tốc đưa đi biên cảnh, không được chậm trễ!”

...phải nhanh “chuẩn bị kỹ phần việc của mình” mới được.

“Nhưng ta vẫn muốn xem…”

Bốp!

“Đây là quân lệnh!” - Nạp Lan Kiệt trừng mắt, một bàn tay thô ráp vỗ thẳng vào gáy Nạp Lan Túc, xém chút thì đem vị Nạp Lan gia chủ này vỗ cái cắm đầu: “Vô đại nhân nói kết quả đã được định đoạt tức là đã được định đoạt. Thi đấu có kết quả rồi ngươi còn muốn xem cái gì nữa!”

“Ngươi rõ ràng là muốn ở lại xem nên mới bắt ta…”

“Lẩm bẩm gì đó!?”

“A! Không… không có gì, ta lập tức quay về, lập tức quay về!”

Bên phía Nạp Lan Gia là như vậy, còn cũng nói đó, nhưng vào tai hai người họ Mễ Đặc Nhĩ liền mang ý nghĩa “việc ta nhờ các ngươi ngày mai là đến hạn báo cáo rồi đấy, đừng vì quan tâm chuyện ở đây mà quên chuẩn bị việc của mình đi!”

Thế Pháp Mã, Gia Lão và Yêu Dạ nghĩ gì trước câu nói của Tiêu Thiên? - Đáp án là… tình hình đại hội này có ta và Tề Thiên Cung khống chế rồi, vấn đề là lát nữa hạ màn như thế nào, sau đó giải quyết hậu quả ra sao, ngày mai trấn an dư luận trong và ngoài nước bằng cách gì v.v. lại là chuyện của các ngươi, lo chuẩn bị giải quyết vấn đề của mình đi.




Bình Luận (0)
Comment