Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất

Chương 510


Sau khi con ruồi bay về phía ảo ảnh, tôi trở lại hình thái bình thường và cúi thấp người dưới đất.

Thời gian ngắn sau đó, một 〖Kén Doppel〗 của Atlach-Nacha mất đi hình dáng rồi tan rã.

Một trong ba biến mất rồi.

Đó là dấu hiệu bé nhện đã phát hiện ra chúng.

Chúng đã tiến đến gần hơn.

Cuối cùng đã đến thời điểm đụng độ.

Tôi lại hóa thành 〖Rồng sơ sinh〗 lần nữa.

Bình thường cánh của hình thái này rất nhỏ, nên tôi đã biến nó ra đủ lớn để bay.

〖Khi đã lắng xuống một lúc, hãy tập hợp với Atlach-Nacha và hướng lên đỉnh núi! Tới lúc xuất phát rồi!〗
Lilixira có thể sẽ tấn công tôi cùng với hai 〖Chư hầu thánh linh〗.

Một phát bắn lạc từ trận chiến như thế cũng có thể hại chết Mộc quái.

Tốt hơn hết nên để tất cả họ giữ khoảng cách.

Sau khi nhắc nhở bằng 〖Thần giao cách cảm〗, tôi duỗi cánh bay lên.

Tôi chuyển hóa ánh sáng khắp người mình với 〖Ảo ảnh〗, dùng biện pháp tốt nhất để phòng ngừa bản thân bị phát hiện.

Trên không trung, tôi dùng 〖Cảm quan〗 điều tra kỹ môi trường xung quanh.

Rồi tôi còn thủ sẵn hắc đạn trong miệng.


Đây là 〖Trọng trường〗.

Cho dù thân thể tôi bị thu nhỏ lại với 〖Long gương〗 nhưng ma lực thì không đổi.

Giữa 〖Long gương〗, 〖Ảo ảnh〗 và sương mù của Umukahime, tôi sẽ hạn chế tín hiệu của mình nhiều nhất có thể, sau đó động thủ bằng 〖Trọng trường〗.

Với cách này, tôi sẽ ngăn được Beelzebub tung ra 〖Giông tố của Ruồi vương〗 đã được cường hóa nhờ 〖Hấp khí〗.

Hắn không thể nào kịp thực hiện bước chuẩn bị khủng bố như thế khi đang chiến đấu với tôi được.

Bất thình lình một thứ to lớn lờ mờ trong màn sương.

Kích thước này là của Beelzebub.

‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Beelzebub
Trạng thái: Tinh linh
Cấp độ: 86/130 (Bị khóa)
HP: 2152/2152
MP: 1887/2071
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Thật tình cờ.

Hắn thường hay tấn công ngay từ xa mà, vậy là chiêu trò với con ruồi đã được đền đáp xứng đáng.

Bỗng dưng sương mù cuộn xoáy về phía bóng đen to tướng.

Là 〖Hấp khí〗.

May mà tôi trông thấy được hướng gió rõ ràng.

Diễn ra theo đúng kế hoạch.

Tôi giải phóng 〖Trọng trường〗.

Sương mù mỏng đi khi bị hút vào khối cầu đen, cho phép tôi trông thấy hình dáng của Beelzebub.

Thân hình con ruồi khổng lồ của hắn lao về phía tôi.

Ngay tức thì, cơ thể hắn thu nhỏ lại thành gã đàn ông da xám gầy ốm.

Cơ mà 〖Trọng trường〗 cũng không trượt khỏi mục tiêu nhỏ đâu.

Thế nhưng cuối cùng nó lệch quỹ đạo bay đi mất.

…Một vách tường ánh sáng hiện diện phía trước Beelzebub.

Đó là kỹ năng phản ma thuật 〖Gương phản chiếu〗.

Xem ra nó không thể chặn hoàn toàn đòn tấn công bởi sự chênh lệch ma lực giữa chúng tôi, nên 〖Gương phản chiếu〗 được dựng theo một góc đẩy lệch 〖Trọng trường〗.

Người thực hiện được kỹ thuật này chỉ có Lilixira.

〖Hóa nhân thuật〗 của Beelzebub và 〖Gương phản chiếu〗 hình như phản ứng nhanh quá thì phải.


Rõ ràng đó là bước tấn công tầm xa, nhưng xem ra chúng biết tôi cũng sẽ động thủ.

Lilxira từng nói ả sử dụng 〖Hệ tham chiếu Laplace〗 để dự đoán tương lai khi nhờ cậy tôi giao tranh với Quỷ vương.

Tôi nghĩ mình nên cảm thấy may mắn vì có sức phòng vệ trước 〖Giông tố của Ruồi vương〗.

Giảm chỉ số vật lý của tôi lâu hơn nữa sẽ rất nguy hiểm.

Tôi vô hiệu 〖Long gương〗 trở lại hình dáng Oneiros.

“Lâu rồi không gặp, Irushiaaaaa! Ta rất vui mừng khi được thấy mặt ngươi! Chiến đấu với một con rồng dữ dằn như thế này thì việc trở thành con chó cho người phụ nữ nhạt nhẽo, buồn chán kia cũng gần như xứng đáng!”
Đôi cánh ruồi của hắn vỗ và lao tới trong không trung.

Tôi có thể dõi theo.

Lần trước, hắn nhanh đến mức tôi khó mà đảo mắt kịp, nhưng giờ tôi đã trông thấy hắn rõ rệt.

Beelzebub có lẽ là tay sai mạnh nhất của Lilixira.

Ở hình dáng con ruồi khổng lồ thì thể trạng khủng khϊếp, khi biến thành người thì là kẻ duy nhất đủ nhanh nhẹn để cạnh tranh với tôi trong cuộc đua tốc độ.

Hơn nữa hắn là người nắm giữ Kỹ năng linh thiêng 〖Cõi súc sinh〗.

Nếu đánh bại được hắn ta thì Lilixira sẽ gặp phải khó khăn.

Tôi tự hỏi Beelzebub có lú lẫn sau khi để lộ sơ hở không mà lại phóng thẳng về phía tôi.

Tôi chỉ phỏng đoán chúng muốn một trận quyết chiến nhanh gọn, nhưng có vẻ chúng tham gia thật.

Cũng chẳng sao, tôi sẽ làm lễ bế mạc ngay lập tức!
Lilixira chắc đã lo ngại sẽ thua cuộc trong một trận chiến tiêu hao sức lực, tôi cũng chẳng thích kéo dài nó ra làm gì và khiến mọi người gặp nguy hiểm hơn mức cần thiết.

Đằng sau Beelzebub có nhiều cái bóng xuất hiện.

Sương mù đã tan biến nhiều hơn bởi 〖Hấp khí〗 nên chúng rất dễ thấy.

Đó là… một bầy rồng.

Những người mặc quân phục Kỵ sĩ thánh đang cưỡi những con rồng dài hai mét rưỡi.


‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Zephyr
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 50/65
HP: 525/525
MP: 114/114
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Loài Zephyr có lớp vảy xanh lục với gương mặt góc cạnh.

Chúng ở hạng C+.

Có khoảng hai mươi con bay khắp nơi.

Tôi không ngờ con người có được lực lượng hùng mạnh thế này.

Lilixira cũng có mặt.

Từ khoảng cách xa tôi không thể nhìn rõ mặt ả, nhưng dáng vẻ vẫn như trước đó, mái tóc trắng dài đặc trưng nên không thể nhầm lẫn được.

Với những người cưỡi rồng hai bên, cô ta cũng đang cưỡi một con Zephyr.

“Ngay bây giờ, hãy lấy đầu con rồng kia và trả lại nền hòa bình cho thế giới loài người!”
Tôi lờ mờ nghe được tiếng Lilixira hô lên…
Ả cứ toàn phát biểu những gì theo ý mình.

Tôi đã đặt niềm tin cho ả và trừ khử Quỷ vương, rồi còn dẫn dụ Mục nát rời khỏi vùng đất con người.

Đổi lại chúng tuyên bố sẽ lấy đầu tôi cứ như đang chà đạp công lao đó.

.

Bình Luận (0)
Comment