Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất

Chương 511


Tôi trừng ả Thánh nhân từ đằng xa.

Hay lắm… Nếu đây là những gì cô muốn diễn ra thì tôi sẽ khiến cô phải hối hận.

Tuy ả đang ở vị trí xa nhưng nếu đánh trúng thì vẫn gây được sát thương đáng kể.

Thử qua cũng chẳng thành vấn đề.

Tôi giơ chân trước lên cao rồi hạ xuống nhắm vào Lilixira.

Nhờ tới 〖Vuốt không gian〗 đòn tấn công của tôi sẽ bỏ qua giới hạn khoảng cách.

Không gian bị bẻ cong, vuốt của tôi cào mạnh lên vai, ngực và chân ả.

“Ah…a…”
Tay ả đứt rời, máu bắn tung trên khắp người.

Con rồng xanh lục mà ả đang cưỡi cũng bị chẻ sâu.

Nó vùng lên trong đau đớn, ném Lilixira trên lưng xuống đất.

Ả- Ảo lồi thế nào được…?
Tôi đánh trúng ả dễ đến thế cơ á?
Chắc lại hút cỏ rồi.

Tôi sốc ngây người ra, không tin nổi những gì mình trông thấy.

【Đã nhận được 390 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 390 điểm kinh nghiệm】
Thần ngôn thông báo lượng điểm kinh nghiệm tôi nhận được.


Quả nhiên.

Nó kém xa nếu là Lilixira thật.

S- Sai mất rồi! Đó chỉ là kẻ giả mạo trông giống ả ta!
Có cảm giác ngứa ran trên làn da của tôi khi có dòng ma lực kỳ lạ luân chuyển gần đó.

Tôi bị phân tâm bởi Thánh nhân giả kia.

Ánh sáng chói lóa màu trắng khuất trong tầm nhìn và tôi thấy nóng bỏng.

Một tia sét giáng lên người tôi thiêu cháy da thịt.

Tôi nhớ tới cảm giác này.

Là kỹ năng 〖Lôi kích〗 mà tôi từng hứng phải…
Người sử dụng chính là ông bố 〖Diabolos〗 của tôi tại thế giới này, Long vương Eldia.

Tôi phát hiện cái bóng khổng lồ bò dưới đất.

Bề mặt cơ thể lấp lánh với bốn chiếc cánh lớn.

…Ngoại hình đó của ông ấy không thể nhầm lẫn được.

Một Eldia vô cùng thù ghét con người giờ lại tiếp tay cho Lilixira, kẻ đại diện cho nhân loại.

Tôi tự hỏi tại sao trong giây lát rồi liền nhận được câu trả lời.

Lilixira đã chọn Eldia để lấp vào khoảng trống thứ hai của 〖Chư hầu thánh linh〗.

‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Eldia〗
Chủng loài: Diabolos
Trạng thái: Tinh linh
Cấp độ: 130/130 (Bị khóa)
HP: 1697/1697
MP: 1284/1316
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Những quái thú mạnh mẽ như Eldia không hề phổ biến.

Sức tấn công của ông ấy thậm chí còn hơn hẳn Beelzebub, Ma thú vương của thời đại này.

Tôi cố sử dụng 〖Thần giao cách cảm〗 nhưng không nhận được sự hồi đáp.

Trái ngược với Beelzebub lắm lời, có vẻ đó là chủ ý của Eldia, hoặc không chừng là toàn bộ nhận thức của ông ấy đã bị xóa sạch.

Có thể có một giới hạn nào đó kiểm soát lý trí để ngăn ông phản kháng lại Lilixira.

…Hiểu rồi, vậy là ả đã đi thâu tóm Eldia.

Khi cả hai cùng nhau chiến đấu, ả đã cố tình bỏ qua cơ hội kết liễu ông ấy.

Tôi cứ tưởng là để phòng ngừa việc tôi có thể tiến hóa, thế mà không chỉ đơn giản như vậy.

Ả đã suy tính biến ông ấy trở thành 〖Chư hầu thánh linh〗 ngay thời điểm đó, rồi quay trở lại bí mật thu phục ông.


…Tôi đã hy vọng Eldia sẽ quên đi được những điều như vận mệnh và tận hưởng một cuộc sống yên bình, tránh xa khỏi những trận chiến lớn.

Nhưng thay vào đó ông ấy đã bị lôi kéo và sức mạnh chịu sự điều khiển của Lilixira.

Có lẽ ông cũng hối tiếc rất nhiều.

Mọi điều tôi cần làm lúc này là giải phóng cho ông khỏi 〖Chư hầu thánh linh〗.

Eldia lườm ánh mắt vô hồn nhìn lấy tôi, sau đó duỗi cánh rời khỏi mặt đất.

Tôi nghĩ ông ấy sẽ dùng tới 〖Bộc long phá〗 nhưng xem ra lại chọn cách cận chiến.

Quả thật Lilixira muốn kết thúc chuyện này trong một lần.

Không còn gì khác để lý giải nữa.

“Đừng quên ta chứ!”
Khi Eldia tiếp cận từ bên dưới, Beelzebub lao tới ở trên không.

Chúng muốn ép chặt tôi đây mà.

Kế hoạch của chúng là đánh lạc hướng tôi bằng Lilixira giả mạo, dùng 〖Lôi kích〗 gây cho tôi ít sát thương rồi tạo thế gọng kiềm khi tôi vẫn còn choáng váng.

“〖Cơn mưa tăm tối〗!”
Beelzebub vươn rộng cánh.

Một vòng phép to lớn được triển khai phía sau hắn và nhiều vệt sáng màu tím trút xuống.

Hắn sử dụng kỹ năng diện rộng để đảm bảo được tính sát thương.

Đây là mưu kế của Lilixira, không sai được.

Nghĩ đi nào.

Tôi sẽ né tránh, chặn đòn hay phản công lại một trong hai người?
Nhóm Kỵ sĩ thánh cưỡi Zephyr cũng đang xông lên, mà chúng chẳng gây được nhiều ảnh hưởng đâu.

Chúng không đáng để bận tâm.


Tuy nhận phải 〖Lôi kích〗 của Eldia nhưng không phải chí mạng.

‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Irushia〗
Chủng loài: Oneiros
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 105/150
HP: 3849/4261
MP: 4172/4394
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Cho dù không cần chữa trị thì tôi vẫn có thể chịu mười đòn như thế mà vẫn sống sót.

Nếu còn là Ouroboros thì dính hai chưởng thôi là tèo rồi.

「Xin lỗi nhé Eldia! Tôi sẽ không do dự đâu!」
Tôi bỏ qua Beelzebub mà chúi xuống về phía Eldia.

Những chùm sáng màu tím của 〖Cơn mưa tăm tối〗 đổ lên lưng tôi, đâm xuyên qua lớp vảy vào da thịt.

Đây chỉ là ma thuật có sức công phá thấp, chỉ số ma lực của hắn còn kém hơn cả tấn công.

Vậy nên thiệt hại không nhằm nhò gì…
Bởi lẽ đây cũng là sự đánh đổi cần thiết.

Một khi đã bị bao vây, tôi biết mình phải chiến đấu và sẵn sàng chịu ít tổn thương.

Điều quan trọng bây giờ là cần giảm sức mạnh của chúng.

.

Bình Luận (0)
Comment