0o0——–0o0
Cal tiếp nhận ấm trà từ nữ hầu, chậm rãi điều chỉnh tỉ lệ giữa hồng trà và sữa trong chén trà, hắn không chút hoang mang đem hồng trà đưa lên môi nhấp một ngụm, sau đó nâng mắt đầu tiên nhìn về phía phu nhân Obadet đang cười duyên trong lòng quý ngài Guggenheim, liếm môi. Obadet phu nhân tựa vào lòng ngài Guggenheim, lại nháy nháy mắt với Cal.
————–
Quý ngài Guggenheim hiện tại quả thật rất không bình tĩnh, gã cho đến bây giờ chưa từng là người có thiên phú buôn bán,từ khi cha của Guggenheim mất, gã vẫn luôn lặp lại vòng tuần hoàn chết “Đền tiền — đầu tư — nuôi người tình – đền tiền — mù quáng đầu tư”. Cho dù trong số các quý tộc được cứu vớt chỉ có Guggenheim là vội vã lo bàn chuyện kinh doanh, chứ không phải tát tiền trên tàu Titanic, thì ngài Guggenheim cũng sắp rơi vào tình cảnh phá sản.
Cal thản nhiên gợi lên nụ cười thiện lương, hắn vô cùng tự hào tự nói với bản thân, kỳ thật hắn đang giúp ngài Guggenheim đây nuôi vợ, con gái và người tình. Cal lễ phép gõ cửa phòng ngài Guggenheim, mở cửa là một vị nữ hầu phong tình lả lơi, Cal nhìn nụ cười đầy ám chỉ của cô ta, nét cười trên mặt cũng đồng dạng lộ ra hàm ý sâu xa nào đó.
Guggenheim quả thật là quý ngài phong lưu, trừ bỏ người tình là ca sĩ nước Pháp Leon Tina Obadet ở ngoài ra thì ngay cả nữ hầu cũng đều là loại có thể tùy ý kéo lên giường, khó trách hắn phải đền tiền, căn bản chính là đem đầu óc để dưới váy đàn bà. Độ tin tưởng của Cal dành cho bản thân tăng mạnh, hắn đem tươi cười trên mặt điều chỉnh càng thêm thành khẩn.
Quý ngài Guggenheim ngồi ở trên sô pha, người tình xinh đẹp của gã ngồi ở tay vịn đang hôn môi đem hoa quả đút cho gã, Cal làm như không thấy, trong quá trình hoạt động đàm phán có trường hợp còn vượt xa cảnh tượng *** mĩ lúc này. Thú vui của quý ngài Guggenheim đây cũng không mấy kích thích.
“Buổi chiều tốt lành, Cal, ngài như thế nào có thời gian rảnh lại đây?” Vẫn chưa biết Cal đã đem cổ phiếu công ty WhiteStar xử lý đi ra ngoài, Guggenheim lộ ra ánh mắt đồng tình, hắn chỉ vào chiếc ghế sô pha đối diện ý mời Cal ngồi, tự cho là đúng nói: “A, ngài còn trẻ, huống chi gia tộc ngài còn rất nhiều tiền, tàu Titanic cũng là đầu tư nhỏ, lúc này đây tổn thất sẽ không quá lớn.”
Cal tiếp nhận ấm trà từ nữ hầu, chậm rãi điều chỉnh tỉ lệ giữa hồng trà và sữa trong chén trà, hắn không chút hoang mang đem hồng trà đưa lên môi nhấp một ngụm, sau đó nâng mắt đầu tiên nhìn về phía phu nhân Obadet đang cười duyên trong lòng quý ngài Guggenheim, liếm môi. Obadet phu nhân tựa vào lòng ngài Guggenheim, lại nháy nháy mắt với Cal. Cal mặt không đổi sắc buông chén trà, ánh mắt hắn chuyển hướng về phía ngài Guggenheim, giống như hắn vừa mới cùng Obadet phu nhân căn bản chưa từng trắng trợn tán tỉnh nhau.
“Benjamin, tôi muốn mua công ty ống dẫn của ngài, dù sao gần đây không phải ngài rất muốn bán nó đi để đầu tư sang ngành khác sao?”
Guggenheim lập tức mở to hai mắt nhìn, gã cười to ra tiếng: “Ồ, Cal, ngài đang nói gì vậy? Sẽ không vì tàu Titanic chìm nghỉm mà khiến ngài chịu đả kích đến phát điên rồi đi? Liền tính muốn kiếm mối khác, ngài cũng không nên muốn thu mua sản nghiệp tổ tiên của tôi chứ, đi tìm Rockefeller hợp tác có lẽ là lựa chọn hợp lý hơn, cha ngài không phải đang có vụ hợp tác mỏ dầu với ngài ấy sao?”
Cal tiếc nuối mở hai tay ra: “Benjamin, không, tôi nghĩ ngài hoàn toàn hiểu lầm tình cảnh của tôi, trước khi tàu chìm, ngài Ismay vừa thu mua toàn bộ cổ phần công ty WhiteStar trong tay tôi, ngài ấy muốn tự mình trở thành cổ đông mà không bị chúng tôi quản thúc, tôi vừa lúc cũng muốn đầu tư sang ngành sản xuất khác, cho nên chúng tôi mỗi người đi một ngả. Hiện tại ngài có hứng thú đem công ty ống dẫn bán cho tôi chứ?”
Guggenheim có chút ngạc nhiên trước lời nói của Cal, gã đem điếu xì gà đặt vào gạt tàn, không dám tin đề cao âm lượng: “Ngài thật quá may mắn?! Ôi,Thượng Đế của tôi! Chuyện này thật sự là kỳ tích, công ty WhiteStar cho dù được công ty bảo hiểm đền tiền, phỏng chừng cũng không đủ vượt qua cửa ải khó khăn này, dù sao ngài Ismay mua bảo hiểm của công ty bảo hiểm Portha, từ nay về sau ngài ấy chính là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của công ty ấy.”
Cal cũng lộ ra ánh mắt sáng tỏ, mọi ngành sản xuất lúc trước đều từng điên cuồng diễn kịch, cơ hồ mỗi công ty hiện tại đều lũng đoạn hình thức kinh doanh, tàu Titanic chìm nghỉm khiến công ty bảo hiểm Portha phải đền một số tiền khổng lồ — tuy rằng là chủ tịch công ty WhiteStar vay tiền ngân hàng — như vậy từ nay về sau ngài Ismay đã đem công ty bảo hiểm biến thành kẻ thù rồi.
Tàu Titanic chìm thoạt nhìn thật sự giống như lừa tiền bảo hiểm vậy.
“Ha ha ~ Mấy người đàn ông các ngài cứ thích thảo luận mấy chuyện không thú vị chút nào, Benjamin, chúng mình trở lại nước Mĩ không phải vì trù tính tiền mặt đầu tư sao? Nếu ngài Hockley đây đã có thành ý mua công ty ống dẫn mà ngài đang chán như vậy, vì cái gì mà không thẳng thắn bán nó đi.”
Obadat phu nhân hợp thời xen mồm vào, nàng bưng ly rượu từ phía sau ôm lấy cổ Guggenheim, một mặt hôn lên lỗ tai gã một mặt nũng nịu nói, Guggenheim hiển nhiên là phi thường yêu thương vị nhân tình này, Cal nhìn ánh mắt Guggenheim thì biết gã đang thận trọng tính toán việc bán đi sản nghiệp tổ tiên . Nếu Guggenheim nguyện ý đem toàn bộ nhà xưởng bán đi thì không còn gì tốt hơn, dù sao hợp tác với quý ngài Guggenheim đây nhìn sao cũng đều là tai hoạ ngầm, nhưng Cal không sốt ruột ra giá, hiện tại người cần tiền mặt để dùng gấp không phải hắn.
Guggenheim không tới một phút đã phân phó nữ hầu đem hồng trà đổi thành ly rượu, Cal biết hắn sẽ thành công, nhưng mà hắn như cũ ôn hòa bình tĩnh mỉm cười, quả nhiên Guggenheim hướng hắn giơ lên ly rượu: “Cal, ngài đã có thành ý như vậy, tôi đây cũng không làm khó dễ ngài, nhà xưởng gia tộc này giá trị một trăm vạn đô la.”
Cal bưng ly Champagne lên cùng Guggenheim chạm cốc, hắn không chút khiêm nhượng nói: “Bốn mươi vạn đô la, Rockefeller đã muốn tự kiến tạo công ty ống dẫn cho công ty mình. Thật tiếc nuối, ngài Guggenheim, sản nghiệp tổ tiên của ngài hiện tại sắp mất đi lượng người mua đáng kể.”
Sắc mặt Guggenheim trở nên tối sầm, gã tràn đầy tự tin trở lại nước Mĩ chính bởi vì biết giá trị công ty của mình và người mua lớn mạnh sau lưng, không nghĩ tới lão già Rockefeller đã vậy còn quá keo kiệt khiến gã lãnh đủ như vầy. Nhưng Guggenheim không có lựa chọn nào khác, nếu không thừa dịp tin tức này vẫn chưa phát tán ra đem công ty bán đi đổi thành tiền mặt, hoặc là nói gã không có dựa theo tâm ý Cal bán đi, tin rằng đợi đến khi đặt chân lên đất Mĩ, công ty của gã sẽ bị chèn ép phá sản.
“… Bốn mươi vạn đô la, thành giao, nhưng tôi muốn tiền mặt.” Guggenheim siết chặt ly rượu trong tay, Cal nhẹ nhàng chạm cốc với gã: “Đây là đương nhiên. Như vậy, hẹn gặp lại ở New York, ngaì Guggenheim, quản gia Lovejoy của ta một hồi sẽ đem hiệp ước lại đây mời ngài ký tên. Chào tạm biệt.”
Cal đạt được mục đích sảng khoái rời khỏi phòng Guggenheim, hắn lấy đồng hồ bỏ túi ra nhìn thoáng qua, xác định hiện tại người hầu hẳn là đem thức ăn và máy điện báo đưa đến phòng hắn, hắn phải trở về nhìn xem cậu nhóc của mình có hay không ngoan ngoãn nằm ở trên giường ăn cơm.
Cal đẩy cửa phòng ra, nét cười trên mặt hắn lập tức bị âm trầm thay thế, Jack mặc bộ quần áo hẳn là bộ đồ bẩn chưa giặt ngồi trong gian phòng khách cũng không rộng lắm , mà DeWitt phu nhân lại mang bộ biểu tình dào dạt đắc ý quay sang nhìn Cal.
Cal lạnh lùng mỉm cười nói: “Lovejoy, gọi thuyền trưởng Roth Trent và nhân viên phục vụ đến, tôi muốn bọn họ giải thích vì sao người phụ nữ nhếch nhác hơn nữa còn là kẻ mưu mô lại có thể vào khoang thuyền hạng hai này.”
Nói xong Cal âm trầm nở nụ cười, DeWitt phu nhân biểu tình chuyển thành hoảng sợ.