Tân Lang Thứ 7

Chương 60

Làn khói đen cuồn cuộn bao bọc lấy xung quanh, sau một thoáng, nó chầm chậm chầm chậm tan ra, để lại hình ảnh của một cô gái với đôi mắt đỏ đang chảy máu, làn da trắng bệnh bị bong tróc dần, môi màu đen thẫm, với hai cây răng nanh mọc dài chĩa thẳng xuống bên dưới, khóe miệng kéo dài tới mang tai, máu từ trong miệng chảy ra không ngừng, mái tóc rối bù xơ xác, phủ xuống tới tận mặt đất, quần áo trên người vừa rắc rưới không rõ hình thù vừa ướt đẫm bởi máu đỏ tanh hôi. Mùi xác thúi lan tỏa khắp mọi nơi.


"Đây... đây là bộ dạng thực sự của lệ quỷ sao?"


Tôi kinh hãi, vô thức thì thào.


"Đúng vậy, đây mới thật sự là bộ dạng của tao".


Giọng nói của lệ quỷ lúc này bỗng trở nên âm lãnh, kiếm cho người ta nghe thấy ớn lạnh cả sống lưng.


Cô ta hướng về phía tụi tôi, cười lớn, rồi nói tiếp "Thôi được rồi, đã tới lúc thực hiện nghi lễ Tân Lang thứ 7 thôi nào".


Tôi vẫn còn đang ngơ ngác không biết rốt cuộc nghi lễ Tân Lang thứ 7 mà cô ta nói là gì, thì Trần Phi Võ ở bên cạnh đã lớn tiếng hỏi "Mày đang nói cái gì vậy? Rốt cuộc nghi lễ Tân Lang thứ 7 là sao hả?"


Câu nói này làm cho tôi im lặng, cố gắng tập trung nghe thử coi lệ quỷ sẽ trả lời ra sao? Vì chỉ cần biết được quá trình thực hiện nghi lễ Tân Lang thứ 7, thì nói không chừng, tôi sẽ có cách ngăn cản. Tôi nghĩ chắc chắn Trần Phi Võ cũng có cùng suy nghĩ này với tôi nên mới hỏi như vậy.


"Thôi được rồi".


Cô ta vừa mỉm cười, vừa làm ra bộ dạng đang rất rảnh rỗi, trầm giọng đáp "Dù sao đi nữa, thì hai người tụi mày cũng phải bị tao giết chết, cho nên tao sẽ để tụi mày chết một cách minh bạch vậy".


Nói tới đây, cô ta liền "hừ" một tiếng, ra vẻ đắc ý "Nghi lễ Tân Lang thứ 7 chính là một nghi thức hiến tế linh hồn của những tân lang vừa mới chết, sử dụng màu đỏ của đồ cưới áo dài đỏ cùng với màu đỏ tươi của máu các tân lang, hòa trộn vào nhau, nhằm mục đích ép buộc linh hồn trở thành oán linh, khi thu thập đủ số oán linh, tao sẽ có sức mạnh vô biên mà tao mong muốn... Ha ha ha...".


Tôi nghe như vậy, trong lòng vô cùng sợ hãi trước tham vọng độc ác của cô ta.


Trần Phi Võ trừng mắt nhìn chằm chằm về phía lệ quỷ, tức giận lớn tiếng mà quát "Mày chỉ vì đạt được sức mạnh vô biên mà giết biết bao nhiêu người như vậy sao? Mày có biết mạng sống của những người kia rất quý giá đối với họ và người thân của họ không?"


Giọng của Trần Phi Võ nghẹn đắng lại, tôi có thể cảm nhận thấy sự tức giận đang dần trào trong từng câu chữ của anh ta, anh ta đang nói với tư cách là người thân của nạn nhân cũng như là một người cảnh sát đối với những người chết vô tội.


"Mạng sống quý giá sao?"


Lệ quỷ cười lớn, nói "Tao nói cho mày biết, nếu như ai cũng nghĩ rằng mạng sống quý giá thì tao đã không thành ra như vầy rồi, phải ôm theo hận thù mà chết dưới tay của kẻ phụ tình, thù hận nung nấu trong người, cuối cùng tao đã hiểu rằng, mạng sống chỉ là công cụ để tao có được sức mạnh vô biên, tao bất chấp mọi thứ, nhằm mục đích trả thù hắn mà thôi".


"Ha ha ha ha".


Lệ quỷ đột nhiên cười một cách điên dại, cô ta trừng mắt nhìn tụi tôi với vẻ mặt đầy thù hận, căm phẫn tột độ tiếp lời "Tao hận kẻ phụ tình đó, vì hắn mà tao bỏ hết tất cả, gia đình, bạn bè, cuộc sống giàu sang, danh tiếng để theo hắn, nhưng cuối cùng thì sao? Ha ha ha.. trong lúc tao mặc đồ cười áo dài đỏ cùng hắn hứa hẹn trọn kiếp kiếp bên nhau, thì hắn đã ra tay giết chết tao, tàn nhẫn hơn nữa chính là hắn đã lấy danh nghĩa của tao mà hiến xác cho trường đại học y Dạ Nguyệt này, để cho thân thể của tao bị chia ra từng phần một, trở thành các tiêu bản người, ngày qua ngày bị đám sinh viên thay phiên nhau mổ xẻ nghiên cứu".


Nghe tới đây, tôi như thể thông suốt, vội vội vàng vàng quay sang Trần Phi Võ, gấp gáp nói "Phi Võ, tôi đã hiểu ra hết mọi chuyện rồi, bài hát kỳ lạ và cái xác ở sau cánh cửa sắt trong phòng tiêu bản tôi đã từng nhìn thấy, hoàn toàn không phải là ảo giác, mà chính là do những người đã chết trong vụ án mạng liên hoàn này, đang cố gắng ám chỉ cho tôi về tên thủ ác đằng sau tất cả, đồng thời, theo như lời nói của lệ quỷ, tôi dám chắc chắn một điều rằng, các nạn nhân của vụ án mạng không phải được chọn lựa ngẫu nhiên, mà rất có thể chính là những người đã từng tiếp xúc hay thực hành mổ xẻ trên xác của cô ta, nói một cách khác, cô ta chỉ chọn giết những người đã phẫu thuật trên tiêu bản của cô ta, mà những người này đều rơi vào trường hợp là nam sinh viên năm nhất lần đầu tiên tiếp xúc với tiêu bản".


Càng nói, giọng của tôi càng trở nên run hơn, nổi sợ hãi như sóng biển dâng trào, liên túc đánh vào tâm trí của tôi.


"Ha ha ha ha".


Lệ quỷ ở bên kia cười lớn khi tôi vừa nói hết câu, cô ta nhìn tôi một cách khinh bỉ, lên tiếng "Coi bộ mày cũng thông minh đó chứ, chỉ nghe tao tiết lộ một chút mà đã hiểu hết vấn đề rồi, kẻ mổ xẻ trên xác của tao cũng đáng chết không kém kẻ đã giết chết tao?"


"Không đáng một chút nào hết".


Tôi nuốt một ngụm nước miếng, nghiến răng nghiến lợi, quát lớn "Kẻ tổn thương lại đi làm tổn thương người khác sao? Những nam sinh viên kia, bọn họ có biết gì đâu nào, nếu mày giết chết kẻ đã giết mày, tao còn có thể hiểu được, đằng này mày lại giết người vô tôi. Đây chẳng khác nào mày cũng giống hệt như kẻ phụ tình độc ác kia thôi, không chừng còn hơn rất nhiều lần nữa".

Bình Luận (0)
Comment