Lời nói như đinh đóng cột của nam nhân đánh nát tia ảo tưởng cuối cùng của Harry, nước mắt của cậu tràn ra. “Voldy, ta chỉ không muốn, sau khi ta chết ngươi sẽ phải cô độc ……” Trên thế giới này, người duy nhất cậu không thế dứt bỏ là Voldemort. Hắn đã có thể tìm được ấm áp nhưng đành tuyệt vọng và căm hận nhìn nó mất đi, cũng như năm đó cậu có cha đỡ đầu của mình, rồi lại để mất đi trong gang tấc, sự lạnh lẽo thấu xương đó khiến cậu không còn hy vọng với cả thế giới.
” Harry, Harry……” Lời nói và nước mắt của người yêu khiến tim vị chúa tể bóng tối như bị dao cắt, hắn nhẹ nhàng ôm lấy thân thể duy nhất cho hắn ấm áp, trong lòng bi thương. “Không, em sẽ không chết, ta sẽ tìm được cách cứu em, không được sự cho phép của ta, em tuyệt đối không chết……” Hắn thì thào lặp đi lặp lại lời nói, không biết là đang an ủi Harry hay an ủi chính mình.
Cuối cùng, hai người vẫn không nhất trí ý kiến về việc sắp xếp tương lai cho đứa trẻ kia. Ý kiến của Harry không được Voldemort tiếp thu, mà cách xử lý của Voldemort đối với tiểu Harry kia cũng không được Harry ủng hộ. Nói qua nói lại, Harry vẫn hy vọng Voldemort có thể xem đứa trẻ kia là cậu – tuy cậu biết cậu và đứa trẻ kia khác nhau, nhưng cậu vẫn hy vọng người có cùng thân thể với cậu ở cạnh hắn, tâm trạng Voldemort sẽ tốt lên một chút sau khi cậu chết. Chẳng qua, hai người đều cho rằng nên đợi đứa nhỏ sinh ra rồi mang về trang viên Voldemort nuôi dưỡng, cả James Potter và Lily Potter. Nếu có thể, Harry còn muốn Sirius Black và Remus Lupin.
Mùa xuân ấm áp, Harry cùng Voldemort đến tham dự hôn lễ của Richard và Rose, Voldemort là chủ hôn. Vốn dự định chủ hôn là Harry, nhưng thân thể Harry khiến cậu phải tận lực giảm bớt mệt mỏi, Voldemort đương nhiên là làm giúp.
Trong hôn lễ, lão bá tước Colson không quá tình nguyện, chỉ giả vờ tươi cười, nhưng vợ và con gái của ông ta lại vô cùng vui mừng, hai người họ rất quý Rose. Nhìn thấy mặt lão bá tước Colson có chút méo mó, Harry bỗng nhiên nghĩ đến, nếu lão bá tước Colson biết được con gái rượu của ông ta đang yêu một Tử thần thực tử xuất sắc máu lai người Bungari, có thể sẽ hộc máu không dậy nổi.
Nicolas học hỏi rất nhanh, trong 4 tháng hắn đã nắm vững hết lý luận của Harry, cái thiếu chỉ là chưa đủ thực nghiệm. Nhưng hiện tại Harry không có tinh thần dẫn dắt hắn tiến hành thực nghiệm, chỉ có thể bất đắc dĩ bảo hắn cẩn thận tìm tòi. Mà lúc này tình trạng thân thể Harry suy sụp đã rơi vào trong mắt mọi người, tất cả đều khẳng định không lâu sau Harry sẽ từ chức phó viện trưởng kiêm đại diện viện trưởng của St.Mungo, vì thế đủ loại an ủi cùng dò hỏi luân phiên trình diễn, hồn nhiên không để ý rằng bọn họ đến thường xuyên như thế càng làm bệnh tình Harry nặng thêm. Nhưng mà không ai trong bọn họ nhìn thấy Harry, tất cả mọi người đều bị Nicolas ngăn cản. Nhận thấy được thân thể Harry suy sụp dần, Nicolas hiểu được mấy tháng qua Harry cố gắng đến St.Mungo là có nghĩa gì, hắn đã vô cùng rõ ràng việc hắn cần làm, hắn luôn luôn là phù thủy thông minh. Hắn nhanh chóng xác lập vị trí của mình ở St.Mungo: Đệ tử duy nhất của Harry, người đứng đầu thế lực Slytherin, được chủ nhiệm Allan xem như con cháu, hắn trở thành nhân vật càng ngày càng được tôn trọng. Lúc chủ nhân Harry vì thân thể quá yếu mà phải rời khỏi St.Mungo, hắn tất nhiên cũng phải vững vàng tiếp nhận vị trí Harry để lại, trở thành thế lực đối kháng với Hội phượng hoàng.
” Cái gì, còn chưa tìm được?” Voldemort tức giận đánh lên vương tọa khiến nhóm người hầu phát run, gương mặt anh tuấn khẽ vặn vẹo, có vẻ dữ tợn. “Suốt hai tháng, các ngươi không thể tìm ra hai người sống, trong đó có một người đang mang thai? Các ngươi đúng là không có tài cán gì!” Nói xong, hắn giơ đũa phép lên, nhóm người hầu chịu đau đớn của lời nguyền tra tấn lăn lộn dưới đất, nhưng không dám phát ra âm thanh.
Đứng ngoài cửa là ma cà rồng Dracula, ngay từ đầu hắn cũng không dám xin tha thứ cho đồng bọn, gần đây tâm trạng của chủ nhân càng ngày càng không tốt, cần trút ra lửa giận, hắn lập tức đi vào khuyên can, Voldemort sẽ không nghe lọt, mà chính hắn còn bị vạ lây. Hiện tại thấy thời gian đã đủ, hắn khom người hành lễ, “Chủ nhân vĩ đại, bọn người kia vô năng khiến bề tôi cũng cảm thấy hổ thẹn, đích xác cần dùng cách trừng phạt mới khiến bọn họ hiểu được tình cảnh của mình. Nhưng,” Hắn chuyển ngữ điệu, “Chủ nhân vĩ đại, với sự thông minh cơ trí của ngài hẳn đã nhìn ra, chỉ sợ việc ngài biết lời tiên đoán đã bị Dumbledore phát hiện, lão ta giúp đỡ vợ chồng Potter cùng đứa nhỏ chưa sinh ra kia, khiến chúng ta không thể tìm ra.”
” Sao?” Voldemort hạ mắt nhìn hắn, ý bảo Dracula tiếp tục.
” Bề tôi nghĩ, không phải vợ chồng Potter trốn đến nơi nào chúng ta tìm không ra – ngay cả ở Hội phượng hoàng xã chúng ta cũng có thể biết một số tin tức, cho nên bề tôi nghĩ, chắc chắn Dumbledore dùng thần chú nào đó che dấu bọn họ.”
Lời nguyền trung thành sao?