Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 205

Không ngờ Dumbledore sử dụng cách này, Voldemort nheo mắt, cười lạnh trong lòng. Hơn nữa, chắc chắn Sirius Black sẽ chọn người, trừ hắn ra không còn người thứ hai. Bởi vì con chó ngu ngốc kia là bạn thân nhất của James Potter, sẵn sàng chịu gian khổ để bảo vệ bí mật. Đáng tiếc Harry đã giết chết Peter Pettigrew từ trước, nếu không, gã phù thủy nhỏ thó như con chuột, nhát gan, lòng mang căm hận và khao khát pháp thuật hùng mạnh, kẻ hèn mọn đó, chắc chắn sẽ làm như lời Harry, bán đứng tính mạng bạn bè vì bản thân, đưa tin tức đến trước mặt hắn. Trong đôi mắt nhỏ kia, giấu kín tham vọng và ghen ghét mà người ngoài không thể biết. Có lẽ bởi vì thế, Harry mới không chút do dự giết Pettigrew, vì sự phản bội và hèn hạ của gã sau này.

Không có Peter Pettigrew, nếu Sirius Black còn muốn dùng kế sách đổi trắng thay đen, người được chọn chỉ có một. Nụ cười bên môi Voldemort càng lạnh như băng, chỉ mong Sirius Black không ngốc như vậy, nếu người giữ bí mật đổi thành người kia, thì chuyện sẽ không còn tính thách thức. Chẳng qua, trừ người kia, Sirius Black còn có thể tin tưởng ai? Lão Dumbledore sẽ không đem để chuyện nguy hiểm lại rắc rối như vậy bỏ lên người mình, lão già xảo trá còn hơn yêu tinh!

Hắn phất phất tay, ống tay áo rộng thùng thình mở góc độ tao nhã, “Truyền lệnh của ta, tìm Sirius Black và Remus Lupin. Nếu có thể đừng làm họ bị thương. Hành động bắt Lupin phải bí mật, còn bắt Sirius Black,” Hắn cười quỷ dị, “Càng rầm rộ càng tốt.”

Nhóm người hầu dưới vương tọa mừng rỡ. Vốn nghĩ rằng lần này chủ nhân sẽ vô cùng giận dữ, không thể ngờ đã được tha thứ sau  một lần chịu đựng lời nguyền tra tấn, bọn họ nhìn Dracula đang đứng thẳng bên cạnh với ánh mắt biết ơn.

Voldemort nghĩ gần đây Dracula không tham gia hành động gì lớn, học tập nghệ thuật hắc ám mới còn chưa có chỗ dùng, vì thế liền gọi hắn: “Dracula, lần này hành động bắt Remus Lupin do ngươi phụ trách, lặng lẽ làm việc, không được lộ tin tức. Ngươi luôn luôn cẩn thận, ta biết. Xong chuyện này, ta sẽ không bạc đãi gia tộc Dracula.”

Dracula hai tháng nay cũng rất buồn phiền, mấy nhiệm vụ nhẹ nhàng đều hoàn thành, bản lĩnh mới học từ chủ nhân không có chỗ dùng hắn thật không cam lòng, lúc này Voldemort lên tiếng, hắn cầu còn không được. Thẳng tắp quỳ xuống, lớn tiếng trả lời: “Chủ nhân yên tâm, bề tôi lấy tính mạng thề, tuyệt đối sẽ không phụ kì vọng của chủ nhân, nhất định bí mật bắt Remus Lupin tới trước mặt ngài.”

” Được.” Voldemort vừa lòng gật gật đầu, nhưng vẫn gọi Dracula qua, âm thầm dặn dò vài câu. Dracula đứng dậy lui sang một bên.

Voldemort lại nói với phù thủy khác: “Sai sót lần này của các ngươi, ta tạm thời không truy xét. Chỉ cần chuyện bắt Sirius Black làm tốt, lấy công chuộc tội. Nếu ngay cả chuyện này cũng thất bại……” Hắn không nói tiếp, nhưng giọng nói âm trầm đã đủ để nhóm Tử thần thực tử lo sợ, nếu nhiệm vụ thất bại bọn họ sẽ có kết cục bi thảm tới mức nào.

” Chủ nhân tôn kính vĩ đại, ngài yên tâm, lần này dù thế nào bề tôi cũng không thất bại, nhất định bắt Sirius Black đến trước mặt ngài.”

Người hầu nhẹ nhàng đóng cửa lại, đại sảnh rơi vào yên tĩnh, nhưng cũng không thể làm yên tâm trạng lo lắng và vội vàng của Voldemort. Tình trạng của Harry càng ngày càng kém, mà hắn vẫn không có cách giải quyết, dù hắn đọc rất nhiều sách, kết quả đều giống nhau, vô cùng thất vọng. Chẳng lẽ thực sự không còn cách?

Ngoài cửa, người hầu thấp giọng bẩm báo: “Chủ nhân, ngài Lucius Malfoy và ngài Jim Green hy vọng có thể gặp ngài.”

” Cho họ vào.” Voldemort buông tay che mặt, tỏ vẻ không có chuyện gì xảy ra.

Tuy chiến tranh làm cuộc sống của quý tộc giảm xuống không ít, nhưng lúc này vẻ mặt của hai quý tộc trẻ tuổi nhìn rất vui sướng. “Chủ nhân vĩ đại, bề tôi của ngài có chuyện quan trọng cần bẩm báo.”
Bình Luận (0)
Comment