Thần Huyền Đại Lục

Chương 8 - Người Thương Đau,Kẻ Tiếc Nuối

Sau khi nghe người nam giơi thiệu xong Sỹ Việt liền hỏi.

- Nguyên nhân hai người các ngươi bị nhóm người đó rượt đuổi?

Nghe Sỹ Việt hỏi thì cả hai người nhìn nhau say đấm rồi Phàn Thiên Nhân nói.

- Nhóm người kia là người của gia tộc Phàn gia. Nguyên nhân cả hai bị rượt đuổi cũng vì ta và Tô Hoài Nhi yêu nhau.

Phàn Thiên Nhân ngừng một hồi rồi nói tiếp.

- Hơn năm trăm năm về trước,gia tộc Phàn gia và Tô gia sống rât hòa thuận,nhưng bổng nhiên trưởng tử của gia chủ bị chết ở Tô gia một cách rất kỳ lạ.Người Phàn gia đổ lỗi cho Tô gia. Sau đó hai nhà sảy ra sung đột,lúc đầu chỉ những trận đánh nhỏ,càng về sau càng lớn. Cả hai nhà tổn thất trầm trọng. Phàn gia lúc đó cũng quyết định bỏ ra một cái giá thật lớn là mướn một nhóm hắc ám sát thủ đồ diệt Tô gia.

Lúc này Tô Hoài Nhi hai mắt đã ướt,nàng dựa vào lòng Phàn Thiên Nhân mà khóc. Tay Phàn Thiên Nhân vuốt tóc nàng rồi kể tiếp.

- Toàn bộ Tô gia gần như bị diệt,một số khác bị Phàn gia bắt làm nô lệ. Cho đến bây giờ Tô gia vẫn bị côi là nô lệ,là hạ nhân thấp kém nhất.

Sỹ Việt nghe xong rồi lắc đầu.

- Riêng ngươi đến với Tô Hoài Nhi như thế nào?

- Cái này để thiếp nói cho chàng.

Tô Hoài Nhi ngừng khóc,đưa tay kéo áo chùi vài giọt nước mắt còn động trên má rồi nói.

- Thật ra Phàn Thiên Nhân cũng không phài người Phàn gia,chàng từ nhỏ là một cô nhi được một trưởng lão của Phàn gia lụm về nuôi. Từ nhỏ chàng bộc lộ năng khiếu tính toán nên được gia tộc trọng dụng và bang cho họ Phàn. Có một lần tiểu nữ đi ra ngoài thì bị một nhóm con cháu Phàn gia bức hiếp,cũng ngây lúc đó Phàn Thiên Nhân đi ngang nên chàng nhảy vào can. Nhưng Thiên Nhân thật ra cũng bị côi khinh,vì chàng cũng không phải là huyết thống Phàn gia. Lần đó Thiên Nhân suýt nữa bị đánh chết,nếu không có trưỡng lão cưu mang chàng từ nhỏ,ra tay cứu.Bây giờ cả hai chúng ta cũng không đứng được ở đây.

Nói xong Tô Hoài Nhi mỉm cười nhìn Phàn Thiên Nhân.

- Thật ra cả hai chúng ta thoát được cũng nhờ trưởng lão. Nhưng không biết tại sao chuyện bị bại lộ. Từ đó hai chúng ta chạy Đông trốn Tây.

Phần Thiên Nhân tiếp lời.

Sỹ Việt gật đầu rồi nói.

- Giờ ta chúc phúc cho hai người vậy,hôm nay gặp nhau côi như cũng là duyên phận. Lúc nãy thấy hai người diệt tên Phàn gia,chắc cũng có học qua võ công.

Nói xong Sỹ Việt nhìn hai người.

Phàn Thiên Nhân lắc đầu rồi nói.

- Thật ra chút võ công đó cchir đủ đuổi mèo vờn chuột. Nếu tên Phàn gia kia không bị thương đến chín phần,cho hai chúng ta mười cái mạng cũng không giết được.

Nói xong Phàn Thiên Nhân đưa tay gảy gảy đầu rồi cười.

- Vậy hai người có muốn học võ không?

Sỹ Việt hỏi.

- Chúng ta được không? Với lại cả hai chúng ta đã qua tuổi,cũng không thể học được bao nhiêu.

Phàn Thiên Nhân nói.

Nghe xong Sỹ Việt lắc đầu rồi nói.

- Thể chất hai người cũng không sao cả. Cái ta truyền cho hai người có thể cảm ngộ được ngây tức khắc,quang trọng hai người tu luyện nó đến đâu thôi.

- Vậy...vậy.....xin ân nhân chỉ giáo phu tê chúng ta.

Phàn Thiên Nhân nói.

Sỹ Việt gật đầu rồi nói.

- Hai người nên ngồi xuống,tĩnh tâm,thả lổng tinh thần. Sẽ hơi đau chút.....

Nói xong trong lúc đợi hai người ngồi xuống Sỹ Việt đang suy nghĩ nên truyền cho họ môn võ nào? Sa Long Cương? Kim Kê (1) Võ Phái? Tân Khánh Bà Trà......Thôi suy nghĩ chi cho mệt,quăng đại cho họ mấy con gà quây đi.

Sau khi cả hai ngồi xuống nhắm mắt tĩnh tâm,lòng thì hồi hợp không biết chuyện gì sảy ra.Bổng nhiên giữa chán họ có một luồn linh khí nhẹ nhàng đi vào,cùng lúc đó họ cẩm nhận một con "gà trống vàng" rồi họ thấy mọtnguoiwf trung niên đang đứng múa theo cách con gà trống vàng,những động tác đá của gà, thế vờn nhau của chúng.Trong lúc đang tập chung thì bên tai họ ngeh tiếng Sỹ Việt nói.

-Điểm nhấn của Kim Kê Võ Phái là chiêu thức độc lập, cùng một lúc tấn công ba mục tiêu cũng là yếu huyệt trên cơ thể đối thủ. Đó là tư thế đứng trụ chân trái, co cao chân phải để chuẩn bị quật ngã đối phương. Khi tấn công, tay phải đấm vào vùng thượng đẳng (mắt, mũi) như tư thế mổ vào mắt của con gà chọi. Liền đó, tay trái tung cú đánh sấm sét vào trung đẳng, tức vùng ngực, hông của đối thủ. Nhanh như cắt, chân đá thẳng vào hạ bộ làm đối phương gục ngã không thể nào gượng dậy nổi.” Đồng thời, khi đối phương tấn công bất ngờ, hai tay thủ theo bộ” song chùy” (gập ngón cái và út) để che kín những yếu huyệt của mình một cách khéo léo, tinh tường. Ngoài ra Kim Kê Võ Phái chỉ trú trọng vào tốc độ đánh nhanh thắng nhanh,không cho đối thủ cơ hội phản công.

Nói xong Sỹ Việt lơ lửng liền ngồi xuống bắt đầu ngồi điều tức lại linh khí trong linh hồn. Có cảm giác như không thể nào kiềm chế được. Trong lúc đang điều tức thì Sỹ Việt nghe tiếng La Bát La Nhã lang qua lăng lại ma la làng,bên ngay sau đó Phàn Thiên và Tô Hoài Nhi cũng bị y chang như vậy. Hai tay bọn họ ôm đầu,cứ lăng qua lăng lại,một lát sau họ nầm thớ dốc. Lòng thề không muốn nếm thêm món ăn tổn hại ôm đâu lăng như như dảy chết. Phía bên này Sỹ Việt dang nhe răng cười trong nổi đau của ba người kia...

Cùng lúc đó hai linh vật con Lân và Con Nghê xuất hiện. Cả hai được La Bát La Nhã dấu sau mỏm đá,cho đến bây giờ mới tỉnh lại. Khi tới gần Sỹ Việt hai chân trước của hai linh vật duỗi ra trước,đầu cuối xuống. Ngây bên tai Sỹ Việt có một làng sống âm phát ra.Một giọng nữ nghe rất êm tai,rất dịu dàng vang lên.

- Cảm ơn ân nhân đã cứu chị em ta,ơn này không biết đền đáp sau cho hết.

Sỹ Việt định lên tiếng thì bổng nhiên linh hồn Sỹ Việt liền phình to như bong bóng,thấy linh khi không thể nào kiềm nén được Sỹ Việt liền bay lên không. Trong lúc bay lên Sỹ Việt liền hét lớn với La Bát La Nhã.

- LA BÁT LA NHÃ HÃY SỐNG THẬT TỐT,VÀ CHĂM SÓC THIẾT THAI THƯƠNG CỦA TA THẬT KỸ CÀNG!!!!

Vừa hét xong bổng nhiên cả cơ linh hồn Sỹ Việt liền nổ lớn,cả một vùng trời gần như có phát sáng một tiếng nổ đinh tai nhức óc. Ngây lúc đó từ đâu ở phía trên rớt xuống một sinh vật mình trắng,bốn chân màu đen,hai mắt và hai tai điều đen rớt xuống ngây chỗ Sỹ Việt phát nổ.

*****

Thôn Quang Ải mây càng đen,mưa gió càng lớn. Sấm chớp càng kinh khủng hơn.

Ở một góc trong ngôi đình cũ ngay phía bức tường lão Thầy Tào máu me be bét,nầm bất động không biết chết hay sống. Ở một góc khác đứa bé cũng tên Sỹ Việt đã chết từ lúc nào.

Cũng trong đêm đó cả vùng trời Lang Xang và Đại Việt bổng nhiên phát sáng,một tiếng nổ thật lớn nổ trên bầu trời. Toàn vương quốc của Đại Việt và Lang Xang rung động như bị động đất,người dân cả hai nước lo sợ. Có người la hét kêu khóc,có người vái tay lạy trời cao. Có người chỉ im lặng vì họ nghĩ răng đây là ngày tận thế.Sau

Sau tiếng nổ lớn,bổng nhiên một sấm sét thật lớn đánh xuống. cả hai vương quốc bổng nhiên biếng mất.

*****

- KHÔNG!!!!

Tiếng La Bát La Nhã la lớn.

-ÂN NHÂN KHÔNG,NGƯỜI KHÔNG THẾ ĐI!!!!!

cùng lúc Phàn Thiên Nhân cũng hô theo.

Lúc này bống nhiên đại lục Thần Huyền bị nứt vỡ ra chia thành bốn vùng đất,mỗi một vùng đất như vậy cách nhau một con sông lớn tầm hai ngàn dậm.Vùng đát phía tây có thêm một dãi đất mới. Cúng lúc đó vùng đất phía bắc cũng đón thêm một dãi đất sáp nhập vào.

Sau cơn nổ lớn linh hồn Sỹ Việt bổng nhiên bị ra thành bảy mảnh lớn,và vài mảnh nhỏ.Trong bảy lớn có một mảnh đang tiếc nuối.

"Lại phải chết lần nữa,số mình....mình không cam lòng....quá bât công....." Nghĩ đến đây Sỹ Việt từ từ nhắm mắt lại.

Phàn Thiên Nhân,Tô Hoài Nhi đưa hai tay chấp lại. Rồi quỳ xuống vái về hướng nơi Sỹ Việt phát nổ. Riêng La Bát La Nhã thì hai tay ôm cây thương,miệng thì mếu máo khóc.

Hai linh vật lúc này cũng bất ngờ,bọn chúng chưa kịp báo đáp. Thì ân nhân của họ bổng nhiên phát nổ.[/SPOILER]

1.) Kim Kê - Gà Trống Vàng

Bình Luận (0)
Comment