Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2041

Viên Chí Tôn đan này chính là một vật đủ để cho người ta động tâm. Tổng cộng cũng mới có ba viên, mỗi một viên cũng phải hao phí không biết bao nhiêu thần tài mới luyện chế thành. Giá trị của nó tuyệt đối hơn tất cả thần vật trên.

Lăng Tiếu có thể giao lại một viên Chí Tôn đan cho Yến Việt, phần khí phách này quả thực không phải người bình thường có khả năng bằng được.

Yến Việt cũng hoài nghi chính mình có phải đang nằm mơ không, trên đời này lại có người tốt như vậy sao?

Từ nhỏ đến lớn, Yến Việt không biết chịu bao nhiêu đau khổ, mới từ một thiếu niên hèn mọn cô độc đạt đến một đời cảnh giới Thần Vương đỉnh cao như hiện nay.

Hắn đã quen với tình người nóng lạnh thất thường, quen với rất nhiều chuyện lạnh lùng nham hiểm đâm sau lưng, quen với cảnh mạnh ăn thịt yếu, giết người để đoạt báu vật...

Bề ngoài tuy hắn đều là thẳng thắn đối với người khác, chính là đáy lòng hắn luôn mang theo ý thức đề phòng rất mạnh mẽ, tuyệt đối sẽ không vô duyên cớ kết giao bằng hữu.

Trước đây, hắn chỉ là cảm giác Lăng Tiếu với cảnh giới Cao Giai Thần Vương có thể liền vướt qua sáu cửa ải, vậy hẳn là có con bài chưa lật cũng không phải tầm thường. Do đó muốn liên thủ cùng hắn để xông đến trước tấm bia cổ kia mà thôi.

Hiện tại, hắn mới phát hiện Lăng Tiếu thật sự là một người bằng hữu phi thường đáng giá kết giao, hảo huynh đệ a!

Lại có thể đưa cho hắn một vật trân quý như thế mà ngay cả mắt cũng không chớp cái nào, quả nhiên là khiến cho hắn có hơi không biết làm sao!

Thế cho nên sau khi Lăng Tiếu nhét viên đan dược vào trong tay của hắn thì hắn mới phục hồi tinh thần lại.

- Lăng lão đệ, ngươi... Ngươi sau này chính là huynh đệ ruột thịt của Yến Việt ta! Sau này có cần gì lão ca thì cứ việc mở miệng, cho dù là lên núi đao xuống vạc dầu thì lão ca đều sẽ không chối từ!

Yến Việt nói thập phần kích động và nghiêm túc.

Yến Việt những năm gần đây đã vào nam ra bắc, đã trải qua vô số những lần xoắn vào nhau mà chém giết, cũng thu được cơ duyên không nhỏ. Chính là cũng bởi vậy mà hắn bị mắc phải nhiều căn bệnh khó chịu, tiêu hao không ít căn cơ của hắn. Ngoài ra hắn đã hơn ba vạn tuổi, nếu muốn dựa vào lực lượng của bản thân để đột phá vào ngôi vị Chí Tôn thì cơ hồ là không có khả năng!

Mà nay Lăng Tiếu cho hắn viên Chí Tôn đan này không nghi ngờ là để cho hắn lại có được cơ hội có thể tiến thêm một bước. Trong lòng hắn cảm kích vô hạn đối với Lăng Tiếu, quả thực không phải dùng ngôn ngữ có khả năng diễn đạt được rõ ràng a!

Lăng Tiếu vỗ vỗ bả vai Yến Việt cười nói

- Không có nghiêm trọng như thế, ta chỉ là cảm giác Yến đại ca là một người hảo hán, đáng giá làm huynh đệ của Lăng Tiếu ta. Chuyện này căn bản không đáng giá gì. Đi thôi, đến điện cổ khác nhìn một chút, xem có còn thứ gì tốt hay không!.

Có đôi khi làm người không chỉ bởi vì chính mình có chỗ dựa vào liền tạo ra cường địch mọi nơi, cái này căn bản là một chuyện cố hết sức mà không thu dược kết quả tốt. Nên nếu như gặp được người hợp tính thì đáng giá kết thân bằng hữu, đó càng là một chuyện làm cho người ta cảm giác được thư thái!

Yến Việt gật đầu, thu nhận viên đan quí giá cất đi, trong lòng đã ghi nhớ phần ân tình này của Lăng Tiếu.

Bọn họ sau khi lại quan sát một lần cuối cùng ở chỗ này, phát hiện không có vật gì khác nữa liền ra khỏi tòa điện cổ này, hướng tới một điện cổ khác mà vọt tới.

Vừa mới ra khỏi điện cổ, rất nhiều Thánh Thú lại một lần xông về hướng tới hai người.

Nếu như hai người chỉ là một lòng muốn xông qua để đi đến pho bia cổ thì tin tưởng chỉ trải qua một phen chém giết là có lẽ có thể nhanh chóng tới.

Chính là, bọn họ đã được nếm trái ngon ngọt, nên tự nhiên sẽ không dễ dàng cứ như vậy chạy tới chỗ pho bia cổ.

Bọn họ thay nhau chém giết những Thánh Thú này, đồng thời không quên ở trong lãnh địa của đám Thánh Thú lấy đi Thần Thảo mà bọn chúng bảo vệ.

Đương nhiên, trong hai người thì có lẽ Lăng Tiếu xuất lực nhiều nhất, thần lực của hắn tựa hồ luôn cuồn cuộn không dứt dùng mãi không hết. Điều đó càng khiến cho Yến Việt cảm thấy bội phục trong lòng.

- Lăng Tiếu lão đệ mới là người trong số những người tham gia tranh đoạt chúng ta có khả năng nhất chắc chắn thu được ngôi vị Thiên Thần Vương a! Không, phải nói hắn đã có được tư cách Thiên Thần Vương, chỉ là không biết chiến lực của hắn có thể xếp đến ngôi vị thứ mấy mà thôi!

Yến Việt âm thầm tự nhủ ở trong lòng.

Dọc đường đầy sự giết chóc, toàn thân bọn họ đều đã nhuộm thành Huyết Nhân.

Bọn họ chém giết không ít Thánh Thú, nhưng mà trên người cũng nhiều chỗ bị thương, thực sự không phải là không bị tổn thương chút lông tóc nào.

Hai người lại xông vào hai ngôi điện cổ, đáng tiếc thần vật bên trong những điện cổ này đã sớm bị người đi trước lấy rồi.

Hai người không dằn lòng được, chỉ có thể ở bên ngoài tiếp tục thu hoạch một chút Thần Thảo, đó cũng là thần tài phi thường hiếm có.

Khi bọn hắn chạy tới ngôi điện cổ thứ tư, bọn họ lập tức cảm ứng được bên trong đang phát sinh tranh đoạt kịch liệt.

- Các ngươi khinh người quá đáng, ta là người của Liệt Viêm Thương Minh. Thức thời mau mau cút đi, bằng không sau này coi như các ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi!

Từ bên trong điện cổ vọng ra một âm thanh trong trẻo, hiển nhiên là giọng của một nữ nhân.

- Hắc hắc, thần vật điện cổ thì mọi người có phần, chẳng lẽ ngươi còn muốn độc chiếm hay sao.

Một đạo âm thanh âm u lạnh lẽo khác đáp lại.

- Có đúng vậy không? Nói không chừng mọi thứ trong điện cổ này đều là của Liệt Viêm Thương Minh các ngươi sao. Ta xem không bằng như vậy đi, ngươi hầu hạ mấy huynh đệ chúng ta, nếu mà để cho chúng ta cảm giác được hài lòng, thì những thần vật này liền do ngươi tới chọn một kiện là được!

Tên còn lại nói với nụ cười dâm đãng.

Sau khi Lăng Tiếu cùng Yến Việt rơi xuống, thấy bên trong điện cổ đang có ba nam nhân vây công một nữ nhân.

Nàng kia rất rõ ràng đã rơi vào hạ phong, tùy thời đều có khả năng bị ba người kia chém chết.

Nữ nhân này vóc người đúng là quốc sắc thiên hương, thân hình tuyệt đẹp mê người, thần giáp bó sát người kia đã tôn hết những chỗ khêu gợi bề ngoài của nàng, làm cho người ta một loại cảm giác huyết mạch căng phồng.

Đây là một điển hình của nữ nhân thùy mị đã chín tới, nàng vừa khẽ động là thân hình tản ra bốn phía mị lực làm động lòng người!

Những người đang đánh nhau sau khi cảm ứng được Lăng Tiếu cùng Yến Việt đi đến thì lập tức đình chỉ giao đấu.

Mà trong đó có một nam nhân chính là muốn nhân cơ hội phóng về hướng tới chỗ để thần vật kia, hắn định thu lấy toàn bộ Thần Khí kia rồi hãy nói sau!

Bình Luận (0)
Comment