Thần Khống Thiên Hạ

Chương 733

Lăng Tiếu thật hài lòng, trước kia hắn ngoại trừ xem trọng vũ lực của Độc Hạt Tử càng thêm xem trọng đầu óc cơ trí của hắn.

Nếu việc này do Thải Hà Nguyệt xử lý, chỉ sợ Bành gia bốn huynh đệ đã chết từ lâu, hiện tại làm sao có người giúp đỡ.

Tuổi tác của Bành gia huynh đệ không quá lớn, lão đại chỉ khoảng tám mươi mà lão tứ chừng sáu mươi, nếu so sánh với những vương cấp khác tuổi tác của họ xem như còn rất trẻ.

Không ít người tới độ tuổi của họ đừng nói trở thành vương cấp trung giai, cho dù đột phá đê giai cũng đã là việc làm người đáng giá kiêu ngạo.

Nhớ ngày đó ở Vẫn Thạch thành, Lăng gia thái thượng trưởng lão mãi đến một trăm năm mươi tuổi mới nhờ một giọt Vạn Niên Thụ Nhũ Trấp mà đột phá được vương cấp. Như vậy có thể thấy được muốn đột phá vương cấp không dễ dàng như vậy, đây là một cửa ải của võ giả, chỉ cần đột phá như cự long vào biển, có thể tự do vui chơi thỏa thích giữa thiên địa.

Bành gia huynh đệ không dựa dẫm tông môn mà tự mình tu luyện đạt tới trình độ này, có thể nói thiên phú của họ tuyệt đối là thiên tài.

Lăng Tiếu khen ngợi Bành gia huynh đệ, đồng thời chính bọn họ cũng càng thêm hoảng sợ khi gặp mặt Lăng Tiếu.

Bọn hắn đã sớm nghe Độc Hoàng nói qua chủ nhân nơi này cực kỳ trẻ tuổi tràn đầy hứa hẹn, nhưng chân thật chứng kiến thật sự là quá trẻ tuổi!

Chỉ chừng hai mươi, thực lực đã vượt mấy chục năm tu luyện của bọn họ, hơn nữa nhìn phong thái của người ta, quả nhiên là đầy khí khái.

Ngay cả Độc Hoàng cao cao tại thượng cũng cung kính xưng hô “thiếu gia”, mà nữ chủ nhân cường hãn lại ở trước mặt người ta biến thành chim nhỏ nép mình, điều này làm bọn họ vô cùng chấn kinh.

Phải biết rằng thanh danh Độc Hoàng đã náo động Nam Vực từ trăm năm trước, mà danh hào Huyết Tu La cũng không phải đùa giỡn.

Nhưng ở trước mặt thanh niên kia, phong mang của họ tựa hồ đã thu liễm hoàn toàn.

Hơn nữa trước đó bọn họ nhìn thấy Lam Sắc Giao Long, long trảo sáu móng thật lớn đã tỏ rõ ít nhất là một đầu giao long ngoài lục giai, điều này đại biểu cho điều gì?

Đây chính là linh thú có thể so sánh được với thiên tôn giai, ở bất kỳ địa phương nào trong Nam Vực đều có thể tung hoành.

Bành gia huynh đệ bội phục Lăng Tiếu sát đất, không hề dám khinh thị tuổi tác của hắn nửa phần.

Có dong binh đoàn do Bành gia huynh đệ mang đến, muốn bố trí hội đấu giá cũng không còn là chuyện quá khó khăn.

Đồng thời Độc Hạt Tử đã sớm an bài người đi tới các đại thành trì đem tin tức Cổ thành xây dựng lại truyền ra ngoài.

Trước đó Lăng Tiếu tiếp tục bái phỏng Đường gia, Liệt Hỏa dong binh đoàn cùng Tân gia.

Mà Lăng Tiếu không biết về sau Nam Cung Liệt lại cho người đi thông tri Thiết Lặc Bộ Thiết Lặc Vương.

Trong lúc nhất thời, bốn thế lực lớn đứng ra chứng minh Cổ thành gầy dựng lại lần nữa, hơn nữa họ cũng sẽ cung cấp nguồn hàng đấu giá cho Cổ thành.

Nửa tháng sau, các thế lực lớn đều phái người đi tới Cổ thành điều tra tin tức, cũng lục tục có một ít tán tu hoặc dong binh lựa chọn dừng lại trong Cổ thành.

Dần dần, Cổ thành có chút nhân khí, không còn không khí trầm lặng như ngày trước.

Lăng Tiếu chứng kiến tình huống này, thật yên tâm hơn nữa lại vui vẻ.

Hắn tin tưởng có Thải Hà Nguyệt cùng Độc Hạt Tử trấn thủ Cổ thành, sẽ không người nào dám sinh sự trong này.

Hết thảy đã ổn định, Lăng Tiếu biết đã đến thời điểm mình khởi hành quay về tây bắc.

Nhưng trước khi đi, lại phát sinh một chuyện dị sự khiến hắn phải hoãn hành trình.

Trong dãy núi cách Cổ thành không xa, có vài ngọn núi cao đột nhiên thiêu cháy, các linh thú chung quanh đều tháo chạy tứ tán, cổ thụ linh hỏa khắp núi dần dần khô héo, bầu trời biến thành đỏ rực, thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị.

Hiện tượng kỳ dị kia mặc dù không tạo thành ảnh hưởng gì đối với Cổ thành, nhưng không ít người đều cho rằng dị tượng kia tuyệt đối là vì có linh vật gì đó xuất hiện, hoặc là tai nạn gì đó muốn hàng lâm.

Những võ giả cũng đi qua xem xét nhưng không điều tra được chuyện gì, nhiệt độ nơi đó quá cao, người bình thường căn bản không thể đến quá gần.

Ngược lại có không ít võ giả hỏa hệ chạy tới gần tu luyện, đối với việc lĩnh ngộ hỏa thuộc tính lại nhặt được không ít thu hoạch.

Lăng Tiếu cảm giác dị tượng này vô cùng quen thuộc, tựa hồ từng nhìn thấy qua nơi nào, vì vậy hắn dự tính đi qua xem.

Nằm ở hướng đông Cổ thành cách năm dặm đường, đây là một dãy núi thưa thớt, ngoại trừ một ít linh thú đê giai cùng một ít cây cối lưa thưa cũng không có địa phương nào đáng giá làm người chú ý.

Năm tòa núi tương liên nơi này đều phát sinh biến hóa, màu đất ngày trước biến thành màu đỏ, linh thảo cây cối không còn sinh khí, tựa hồ tùy thời đều chết rũ.

Trên bầu trời chớp động từng trận sóng nhiệt làm người cảm thấy vô cùng khó chịu.

May mắn Lăng Tiếu có Si Mị Lam Diễm hộ thể nên không hề bị sóng nhiệt kia ảnh hưởng chút nào.

Bay đến nơi này, Lăng Tiếu cảm thấy được hắn từng cảm thụ qua khí tức kia.

Bỗng nhiên, Si Mị Lam Hỏa Châu ở trong thức hải của Lăng Tiếu lại sản sinh cảm ứng, nó truyền ra tin tức mãnh liệt, giống như lúc ở Luyện Khí Trì của Đường gia, muốn thoát ly sự khống chế của hắn.

- Đúng rồi, là Hạt U hỏa, nhất định là Hạt U hỏa!

Trong đầu Lăng Tiếu chợt lóe, cuối cùng nhớ ra đây là dị tượng gì.

Đúng vậy, đây chính là do Đan Trần Đạo từng nhắc đến Hạt U hỏa địa hỏa khi dẫn đầu đi tới Cổ thành ngày trước.

Hồi tưởng lại ngày đó, khi ở bên trong Cổ thành Đan Trần Đạo bị Cổ tộc lão ẩu miểu sát trong đại phương thế giới, mà lúc ấy hắn chỉ lo chạy trốn, làm gì có tâm tư chú ý động tĩnh của Hạt U hỏa.

Về sau lão ẩu biến mất, Cổ thành chỉ còn lại mấy người Lăng Tiếu, mà khi Độc Hạt Tử cùng Tàn Báo tìm kiếm đồ vật trên thân người chết đã mang về không gian giới của Đan Trần Đạo cho hắn. Nhưng Lăng Tiếu vẫn luôn cho rằng Hạt U hỏa đã biến mất theo cái chết của Đan Trần Đạo.

Hiện tại chứng kiến cảnh tượng trước mắt, Lăng Tiếu biết Hạt U hỏa đã sớm trốn thoát, còn cắm rễ tại nơi này, vì vậy mới hình thành dị tượng.

Khó trách dị tượng kia khiến Lăng Tiếu cảm thấy quen thuộc, màu sắc của ngọn lửa mà Đan Trần Đạo đã nói thật giống như đúc.

Lăng Tiếu nhìn lướt qua những người du đãng quanh các ngọn núi, sau đó lựa chọn một địa phương không quá nóng đáp xuống.

Hắn làm như vậy là vì không muốn khiến người khác chú ý.

Sau đó hắn dùng tốc độ cao nhất đi thẳng tới khu vực nóng cháy nhất, cũng là dãy núi sâu nhất tiến vào.

Hắn vừa đi vào dãy núi, từng luồng sóng nhiệt ập thẳng vào mặt, ngọn lửa kia như có linh tính hướng Lăng Tiếu quấn tới.

Đáng tiếc ngọn lửa kia lại biến thành mỹ vị của lam diễm, hoàn toàn bị cắn nuốt sạch sẽ.

Từ lần trước ở trong Luyện Khí Trì của Đường gia, hắn từng nghe Lục Ông nói qua dị châu cũng sẽ tiến giai, chẳng qua chúng phải hấp thu năng lượng đồng hệ với mình thì mới có hữu ích với bản thân.

Bình Luận (0)
Comment