Hai năm trôi qua, Thượng Quan Nguyệt Nhi lúc bấy giờ đã khôi phục tu vi và tăng lên Tôn cảnh tứ tầng.
Tại Đại lục Hoa Nam này Đấu khí sư, Linh thuật sư đạt đến Thượng cảnh là vô cùng ít, những người đạt đến Tông cảnh thì mỗi một người đều là bá chủ một phương. Còn Tôn cảnh thì lại là một cảnh giới xa xa mà được cho là chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Đệ nhất nhân tại Hoa Nam Đại lục cảnh giới cũng chỉ mới dừng ở ngưỡng Tông cảnh đỉnh mà vẫn chưa thể đột phá được.
Thế nên cho dù nói Nguyệt Nhi thực lực có thể đi ngang này phiến đại lục cũng tuyệt không phải nói điêu!
Vì thế là Nguyệt Nhi hiện tại đang hết sức là ước mong có thể tự do du hành đâu, nhưng với cái thân thể này thì thật sự là lực bất tòng tâm.
Đúng lúc này thì nàng đột nhiên nhớ tới một quyển công pháp nàng đạt được ở kiếp trước gọi là [Dịch Nhan thuật]. Cái này công pháp thực tiện lợi, không chỉ có thể dịch dung mà có thể thay đổi cốt cách, tướng mạo cùng khí tức.
Nàng trước kia vô tình có được rất nhiều công pháp cao cấp lại thực dụng, vẫn luôn muốn học nhưng không có thời gian nên bị nàng ném trong Giới Linh* nên khi trọng sinh thì không gian cùng này đó công pháp, bảo vật đều theo nàng đến đây.
Nàng hiện tại thời gian dư dả lại đang cần dùng gấp nên liền lấy ra tu luyện. [Dịch Nhan thuật] là công pháp thập nhị giai, được chia làm tứ cảnh giới: sơ cảnh, trung cảnh, thượng cảnh và viên mãn.
Nàng từ Giới Linh lấy ra một cái pháp khí dạng vòng tay đeo lên. Này pháp khí là do nàng tự tay làm trong thời gian rảnh, nàng gọi nó là Giới Linh vòng. Giới linh vòng có bề ngoài được làm bằng bạc, trên vòng có đính một viên hồng ngọc, hai nên viên hồng ngọc đó lại đính hai viên có kích thước nhỏ hơn.
Giới Linh vòng bên trong là một tiểu thế giới. Cách làm Giới Linh vòng là nàng ở tiếp nhận một cái thần bí lão nhân truyền thừa thấy được. Lão nhân này là nàng ở bí cảnh gặp được, hắn truyền thừa cho nàng chính là hắn kĩ thuật luyện khí mà hắn nghiên cứu cả đời.
Khi vừa làm nên Giới Linh vòng đồng thời nàng lại thêm vào thời gian thuộc tính khiến cho thời gian tại trong tiểu thế giới trôi chậm hơn so với thế giới thực. Sau đó lại điều chỉnh để này thế giới trôi qua một ngày chính là thế giới thực một cái canh giờ.
Thế là sau đó Nguyệt Nhi dành tám canh giờ mỗi ngày, sau một tháng rưỡi (tức một năm trong Giới Linh vòng) để tu luyện [Dịch Nhan thuật] đạt đến cảnh giới viên mãn. Và bây giờ chính là lúc nàng tận dụng kĩ thuật học được suốt quãng thời gian qua.
Nguyệt Nhi nhớ lại nội dung của quyển công pháp, từ từ vận chuyển linh lực đến từng bộ phận trên cơ thể và tưởng tượng đến dung mạo bản thân sau khi lớn lên ở kiếp trước.
Trong chốc lát, một luồng sáng bao quanh cơ thể Nguyệt Nhi. Luồng sáng không ngừng khuếch tán ra xung quanh và bao phủ toàn bộ phòng ngủ. Sau đó ánh sáng biến mất thì trong phòng xuất hiện một tiểu cô nương vô cùng xinh xắn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo. Liễu mi như yên, mắt phượng chớp động tràn ngập phong tình, chiếc mũi nhỏ nhắn và đôi môi màu hồng phấn ướt át quyến rũ mê người. Nàng khoát lên người một bộ trường bào màu đen làm bật lên làn da trắng tựa tuyết, y phục ôm sát người tôn lên những đường cong mê người của nàng. Mái tóc đen dài rũ xuống đến hông được nàng cố định lại bằng một cây trâm bằng bạch ngọc. Sắc đẹp của nàng dường như khiến cho cảnh vật xung quanh đều phai nhạt.
*Giới Linh: một tiểu thế giới dùng để chứa đựng đồ vật, tiểu thế giới này hòa làm một với linh hồn nên sau khi trọng sinh Nguyệt Nhi vẫn có thể đem theo những bảo vật cùng công pháp đời trước tìm được về.