Cơ Tiên Bằng trả lời: “Ừ, sớm hơn anh vài tháng. Như vậy cũng tốt, thần thổ thông thiên nay đã có Đạo Tổ trấn thủ, địa vị ở Hồng Hoang sẽ vững chắc hơn”.
Hai người hàn huyên được một lúc thì Cơ Tiên Bằng chợt bảo: “Thông Thiên sư huynh đang gọi anh. Cậu ngồi ở điện nhé, anh phải đi một chuyến”.
Ngô Bình đáp: “Cơ đại ca cứ đi đi”.
Sau khi Cơ Tiên Bằng đi khỏi, Ngô Bình cất tiếng gọi: “Linh Nhược”.
Giọng nói của Linh Nhược kỷ nguyên Xích Minh vang lên trong đầu anh: “Xích Minh Bản Nguyên Kinh của cậu chỉ mới tu luyện đến tầng ba, chậm quá”.
Ngô Bình trả lời: “Không chậm mà, bộ công pháp này quá khó. Xích Minh thất sát ấn của tầng ba, tôi đã luyện thành công ấn đầu tiên rồi”.
Linh Nhược nói:“Xích Minh Bản Nguyên Kinh chỉ là công pháp cơ bản, cậu phải luyện xong trong vòng ba tháng”.
Xích Minh Bản Nguyên Kinh có tổng cộng sáu tầng. Ngô Bình còn chưa tu luyện hết tầng ba, bảo anh luyện xong trong ba tháng thì đúng là làm khó anh quá. Anh bảo: “Linh Nhược, tôi tìm được một cây lớn ở Thiên Vực, trên cây có một quả, hình như cũng có nguồn gốc từ kỷ nguyên Xích Minh”.
Linh Nhược đáp: “Kỷ nguyên Xích Minh có rất nhiều người mạnh sống sót, nhưng truyền thừa chính tông ở chỗ tôi”.
Ngô Bình gật đầu: “Ừ, hiểu rồi, tôi nhất định sẽ hoàn thành tu luyện nhanh nhất có thể”.
Anh ở lại điện để tu luyện, luyện thành công toàn bộ sáu sát ấn còn lại của thất sát ấn. Bất tri bất giác, anh đã ở điện Hỗn Thiên suốt bảy ngày.
Cuối cùng hôm nay Cơ Tiên Bằng cũng quay về, vẻ mặt rất nghiêm nghị, hơn nữa còn bị thương.
Ngô Bình kinh ngạc. Cơ Tiên Bằng là Đạo Tổ mà lại bị thương! Anh vội hỏi: “Cơ đại ca, Thông Thiên đã đả thương anh ư?”
Cơ Tiên Bằng xua tay: “Sao sư huynh lại đả thương anh chứ. Là sư huynh muốn mở cổng Thông Thiên Cung nên nhờ anh đến giúp, kết quả bị nó làm chấn thương”.
Ngô Bình hỏi: “Cơ đại ca, chẳng phải Thông Thiên Cung là nơi ở của Thông Thiên lão tổ à? Sao nó vẫn chưa hoàn toàn mở ra?”
Cơ Tiên Bằng đáp: “Thông Thiên Cung là nơi Thông Thiên sư huynh nhận được truyền thừa, sư huynh chỉ mới mở được tầng ngoài cùng của Thông Thiên Cung thôi. Dẫu vậy, truyền thừa mà sư huynh có được vẫn rất phi thường, còn mạnh hơn Hỗn Thiên Đại Đạo của anh. Chẳng phải anh cũng thế sao? Hỗn Thiên Đại Đạo Kinh mà anh tu luyện cũng chỉ là một phần của truyền thừa Xích Minh”.
Ngô Bình hỏi: “Thông Thiên lão tổ chỉ mở được tầng ngoài cùng ư? Rốt cuộc Thông Thiên Cung có mấy tầng thế?”
Cơ Tiên Bằng trả lời: “Thông Thiên Cung có tổng cộng ba tầng. Tầng bên ngoài đã được khám phá xong. Thông Thiên sư huynh vẫn luôn muốn mở tầng thứ hai nhưng bất thành”.
Ngô Bình bảo: “Để em trị thương cho Cơ đại ca trước đã”.
Vết thương của Cơ Tiên Bằng rất nặng, Ngô Bình chỉ có thể làm thuyên giảm đôi chút, phần còn lại cần ông ấy từ từ hồi phục.
Sau khi chữa trị, anh hỏi: “Cơ đại ca, em có thể đến Thông Thiên Cung xem thử không?”
Cơ Tiên Bằng đáp: “Tầng thứ hai quá nguy hiểm, anh không khuyến khích cậu đến đó. Nhưng nếu cậu thật sự muốn đi thì hãy mang theo vật này”.
Ông ấy đưa một tấm thẻ bài cho Ngô Bình, nói rằng: “Đây là vật mà Thông Thiên sư huynh đã cho anh, có thể vượt qua tầng thứ nhất nhờ vào nó, hơn nữa, người của Thông Thiên Cung cũng sẽ không ngăn cản cậu”.