Ngô Bình đáp lời: “Cơ đại ca nghỉ ngơi trước đi, em sẽ nhờ Hỉ trưởng lão đưa em đến đó”.
Anh gọi thượng trưởng lão Hỉ Liên Thắng của điện Hỗn Thiên đến, cả hai cùng đi Thông Thiên Cung.
Độn hành một quãng đường ở thần thổ thông thiên là đến Thông Thiên Cung. Ở lối vào của Thông Thiên Cung có mười người canh gác. Trước cổng vòm, mười người này đang tán gẫu với nhau. Thấy có người đến, một trong số họ hỏi ngay: “Đến đây làm gì?”
Ngô Bình đưa thẻ ra. Bọn họ thấy đó là thẻ bài của Thông Thiên lão tổ, cuống cuồng nói: “Mời vào!”
Anh nói với Hỉ Liên Thắng: “Hỉ trưởng lão, ông về trước đi”.
Sau khi Hỉ Liên Thắng trở về, Ngô Bình vừa đi qua cổng vòm đã cảm thấy xung quanh thay đổi hẳn, hiển nhiên anh đã đi vào tầng ngoài của Thông Thiên Cung. Tuy đây là tầng ngoài cùng nhưng môi trường ở đây vẫn hơn hẳn bên ngoài, linh khí ngập tràn, trật tự Đại Đạo cũng khá hoàn chỉnh.
Tầng ngoài vô cùng rộng lớn, có vô số kiến trúc và không ít phong cảnh đẹp. Song đây không phải là mục đích của Ngô Bình, anh đến đây để xem cấm chế của tầng thứ hai cơ mà. Vậy nên anh chẳng có tâm trạng thưởng thức, đi thẳng đến cổng vòm thứ hai.
Cổng vòm thứ hai không có người canh gác, dù sao Thông Thiên lão tổ cũng chẳng vào đây được, người khác lại càng không thể nào, nên không cần cử người trông coi.
Ngô Bình dùng năng lực nhìn thấu vạn vật, phát hiện bên trong cổng vòm liên kết với một thời không khác. Trong cổng vòm có một loại cấm chế vô cùng huyền diệu, nếu không đạt được yêu cầu của nó thì đừng hòng vào tầng thứ hai.
Anh đến trước cổng vòm, áp tay lên màn sáng, một luồng sức mạnh kỳ diệu thuận theo lòng bàn tay của anh truyền vào cơ thể, tựa như đang tiến hành quét anh vậy.
Vài phút sau, luồng sức mạnh ấy đi đến não bộ anh, cất lên giọng nói rất êm dịu: “Thể chất thông qua, hồn chất đạt tiêu chuẩn, cho phép tiến vào Trung Thiên Giới”.
Lời vừa dứt, anh cảm thấy bề mặt da xuất hiện một lớp ánh sáng. Anh tiến về phía trước, không ngờ lại dễ dàng đi xuyên qua màn sáng ấy, tiến vào vùng thời không bên trong.
Môi trường ở đây tốt hơn tầng ngoài rất nhiều, Đại Đạo hoàn chỉnh, linh khí cao cấp hơn. Trên bầu trời có vô số vòng xoáy thời không, có nhiều loại sức mạnh mà anh chưa từng thấy đang thẩm thấu từ trong vòng xoáy.
Đôi mắt sáng rực lên, anh lẩm bẩm: “Nơi này giống Thái Sơ thật, thích hợp để mở Linh Đài”.
Không ngờ giọng nói trong đầu ban nãy lại vang lên: “Đây là Trung Thiên Giới”.
Ngô Bình vội hỏi: “Ai vậy?”
“Tôi là khí linh của Thông Thiên Cung, có thể gọi tôi là Thông Thiên”.
Ngô Bình hỏi: “Xin chào Thông Thiên. Thông Thiên Cung do ai xây nên vậy?”
Thông Thiên đáp: “Chủ nhân của Thông Thiên Cung là Thông Thiên tiên tổ”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Thông Thiên tiên tổ là người mạnh của kỷ nguyên nào thế?”
Thông Thiên đáp: “Thông Thiên tiên tổ và những người mạnh khác đã cùng mở ra kỷ nguyên Tiên Đạo”.
Ngô Bình bảo: “Nói vậy, Thông Thiên tiên tổ là một trong những người mạnh nhất thời đại đó?”
Thông Thiên đáp: “Đúng vậy. Trong Đại kiếp kỷ nguyên, vì bảo vệ tiên đạo, Thông Thiên tiên tổ đã chết trong trận chiến ấy. Có điều Thông Thiên tiên tổ đã xây dựng Thông Thiên Cung để lưu truyền lại”.
Ngô Bình hỏi: “Ở đây có truyền thừa của Thông Thiên tiên tổ không?”
Thông Thiên đáp: “Có một phần truyền thừa thôi, tiên tổ để lại nhiều tài nguyên tu hành hơn. Trong đó, công pháp của tiên tổ được khắc trên bia Tiên, ở Thượng Thiên Giới phía trên cùng”.
Ngô Bình gật đầu: “Tôi từng có được chủng tiên, chủng tiên và Thông Thiên tiên tổ có liên quan gì đến nhau không?”