Chương 979
Ngô Bình: “Chỉ là tôi có chút vận may hơn người thường. Không biết hôm nay thần tướng gọi tôi tới có chuyện gì cần dặn dò?”
Trương Thiên Hoành đáp: “Vốn gọi cậu tới chỉ có một việc, nhưng giờ thành hai việc rồi”.
Dừng lại một lát, ông ấy nói tiếp: “Việc đầu tiên, trước đó cậu có báo mấy vụ án, tôi đã cho người điều tra. Chuyện đó có liên quan đến Địa Phủ”.
Ngô Bình đáp: “Quả nhiên là có liên quan đến Địa Phủ!”
Trương Thiên Hoành ngạc nhiên: “Cậu biết đến Địa Phủ sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Tôi có hỏi một người bạn, ông ấy nghi ngờ việc này liên quan đến tổ chức này”.
Trương Thiên Hoành cười đáp: “Người bạn đó của cậu hiểu biết rất rộng”.
Ngô Bình tranh thủ hỏi tiếp: “Thần tướng, Địa Phủ này là tổ chức như thế nào vậy? Nghe nói nó đã tồn tại rất lâu, tác oai tác quái kể từ thời phong kiến?”
Trương Thiên Hoành gật đầu: “Đúng vậy, tổ chức đó vô cùng lớn mạnh. Vào thời nhà Thanh, nó từng gây ra bạo loạn khiến tà ma hoành hành khắp thiên hạ, dẫn đến cái chết của hàng trăm nghìn bách tính. Người chết càng nhiều thì Địa Phủ càng lớn mạnh. Bởi vậy, thời gian nó hoành hành gây hoạ rất dài, mãi cho đến khi nhà nước mới được xây dựng, có sự giúp đỡ của tăng nhân mới trấn áp được nó”.
Ngô Bình hơi ngạc nhiên: “Nếu nó đã bị các tăng nhân trấn áp thì sao giờ lại xuất hiện lại chứ?”
Trương Thiên Hoành: “Rất đơn giản, Địa Phủ không chỉ có một đường thoát ra. Cậu từng nhìn thấy con đường Hoàng Tuyền chưa?”
Ngô Bình gật đầu: “Tôi đã từng phong ấn một cái”.
Trương Thiên Hoành: “Con đường Hoàng Tuyền rất dễ bị Địa Phủ khống chế, biến nó trở thành đường thoát cho bọn chúng. Có lẽ bọn chúng đã tìm được đường thoát mới, cho nên đám yêu ma đều chui ra từ đó”.
Nói đến đây, Trương Thiên Hoành đáp: “Xem ra sắp tới đây thiên hạ sẽ không được thái bình. Trong tay tôi không có đủ nhân lực, cho nên tôi mới muốn nói với cậu chuyện thứ hai”.
Ngô Bình: “Xin thần tướng cứ nói”.
Trương Thiên Hoành nhìn anh, hỏi: “Ngô Bình, cậu có thể gia nhập đội Bắc Đẩu Thần Vệ, kề vai sát cánh cùng tôi tiêu diệt lũ yêu ma đó, bảo vệ mọi người được không?”
Ngô Bình rất bất ngờ, anh không ngờ Trương Thiên Hoành lại mời mình gia nhập tổ chức này nên nhất thời do dự không biết quyết định thế nào.
Trương Thiên Hoành nói: “Thực ra Thiên Long hay Thần Võ Ti đều là các tổ chức dưới trướng Thần Vệ. Cậu làm việc cho Thiên Long hay làm việc cho Thần Vệ vốn không có gì khác nhau”.
Ngô Bình đáp: “Việc này quá bất ngờ nên xin thần tướng cho tôi chút thời gian suy nghĩ”.
Trương Thiên Hoành cười đáp: “Được, tôi cho cậu ba ngày. Nếu cậu đồng ý gia nhập thì tôi sẽ giao lại doanh trại ở Giang Nam cho cậu”.
Ngô Bình hỏi: “Doanh trại Giang Nam là chi nhánh nhỏ của tổ chức sao?”
Chu Đà cười đáp: “Cậu Ngô, doanh trại Giang Nam trấn giữ khu vực Giang Nam, Giang Tả, Hải Thành, tỉnh K,… Tất cả những nơi đó đều thuộc quyền quản lý của doanh trại Giang Nam. Một khi đám yêu ma xuất hiện ở những nơi này thì sẽ do doanh trại Giang Nam chịu trách nhiệm xử lý, đồng thời kịp thời thông báo với cấp trên”.
Ngô Bình: “Doanh trại này có bao nhiêu người vậy?”
Chu Đà: “Cả thảy chừng hơn một nghìn người”.