Chương 990
Ngô Bình cười đáp: “Ông nội, việc này cháu vẫn đang suy nghĩ, chúng ta bàn bạc sau cũng được. Còn về phía Đường Môn hình như vẫn vô cùng hỗn loạn”.
Đường Thiên Tuyệt cười lạnh: “Cứ để nó loạn đi! Phải loạn thì ông mới nhìn rõ đâu là người của mình và đâu là kẻ thù!”
Sau đó ông ấy nhìn Ngô Bình, nói: “Ngô Bình, ông sẽ toàn lực hỗ trợ cháu. Sau khi quay về ông sẽ tuyên bố chuyện cháu và Băng Vân sắp kết hôn. Việc này đối với cháu là cơ hội nhưng cũng là thách thức”.
Ngô Bình: “Cháu hiểu ạ”.
Đường Thiên Tuyệt: “Còn nữa, cháu có thể suy xét một chút về kế hoạch của Đường An”.
Ngô Bình chớp chớp mắt hỏi: “Ông cũng đang nghi ngờ Đường Thiên Hạc sao?”
Đường Thiên Tuyệt thở dài: “Thứ phức tạp nhất trên đời này là lòng người”.
Ngô Bình đã hiểu ý, đáp: “Vâng, cháu sẽ điều tra cho rõ”.
Đường Thiên Tuyệt nhìn đồng hồ, sau đó đột nhiên đứng dậy, nói: “Ông phải đi đây. Nếu hai đứa có thể giúp Đường Lâu đứng vững thì tài nguyên của Đường Môn sau này, hai đứa tuỳ ý sử dụng”.
Nói rồi, ông ấy cũng không giải thích gì thêm mà rời đi luôn. Ngô Bình và Đường Băng Vân tiễn ông ấy ra tận bên ngoài khách sạn”.
Tiễn Đường Thiên Tuyệt xong, Đường Băng Vân chợt hỏi: “Anh tưởng thật đấy à?”
“Cái gì?”, Ngô Bình giả ngốc.
Đường Băng Vân hừ nói: “Chuyện anh bảo đính hôn với tôi là thật à?”
Ngô Bình liếc nhìn cô ấy với ánh mắt dịu dàng: “Đương nhiên là thật rồi, có cô vợ xinh thế này thì ai chẳng thích?”
Đường Băng Vân đỏ mặt, trong lòng thấy rất ngọt ngào. Cô ấy là một người rất kiên cường nên chưa bao giờ thèm để ý đến người đàn ông nào. Cho tới khi Ngô Bình dùng tu vi ở cảnh giới Thần đánh bại một cao thủ cảnh giới Tiên Thiên là cô ấy, cô ấy đã chịu đả kích nặng nề. Về sau, hai người cùng đi làm nhiệm vụ và tiếp xúc nhiều hơn, cô ấy dần phát hiện Ngô Bình là một kho báu, luôn chứa những điều thú vị.
“Anh không sợ nguy hiểm à?”, Đường Băng Vân hỏi: “Người của Đường Môn còn đáng sợ hơn cả yêu ma đấy! Anh thấy có đáng không?”
Ngô Bình nghiêm túc nói: “Chính vì nguy hiểm nên tô mới phải kề vai sát cánh với cô, để bảo vệ cho cô an toàn”.
Đường Băng Vân hừ nói: “Ai tin”.
Ngô Bình thở dài: “Phụ nữ bọn cô toàn nghĩ một đằng nói một nẻo”.
“Biến!”, Đường Băng Vân định đánh Ngô Bình, nhưng anh đã chạy mất.
Hai người náo loạn ra phòng khách.
Chiều hôm nay rất bận rộn, vì cả cửa hàng cầm đồ và sòng bạc cùng khai trương.
Cửa hàng cầm đồ ở tầng 66 đến 70, bên trong có thang máy riêng biệt để đi lên trên.
Khu cầm đồ sẽ được khai trương đầu tiên nên Ngô Bình và Đường Băng Vân đã đi lên tầng 66.
Cửa thang máy mở ra, anh đã nhìn thấy một đại sảnh cổ xưa, các chàng trai tuấn tú cùng các cô nàng xinh đẹp đang bận rộn ở đây.
Ngô Bình và Đường Băng Vân đi ra, họ lập tức dừng hết mọi việc rồi cung kính chào hỏi: “Chào cô chủ, chào cậu Ngô”.
Đường Băng Vân hỏi: “Chưởng quầy đâu?”