Thanh Mai Chử Tửu (Mơ Xanh Nấu Rượu)

Chương 8

Phòng ngủ ở cạnh phòng khách không xa, mà muốn từ phòng khách đi ra ngoài, phải đi qua một cánh cửa nhỏ, phía sau chính là một khoảng sân khác.

Hành lang uốn khúc còn quấn quanh một vườn hoa nhỏ, trong đó núi giả, ao nước được bố trí tinh tế, cây cối, hoa lá tươi tốt nghiêng mình dựa vào mái nhà cong cong.

Ngày mùa hè sau buổi trưa ánh nắng xuyên qua lá cây chiếu lên mái đình, Tống Trí Văn đi phía trước, Giang Sam theo sau anh, nhìn vóc người anh thon dài hơi gầy, ngày mùa hè vẫn mặc áo sơ mi dài tay, cũng không biết anh có nóng không.

Trước đây Giang Sam cũng không biết Tống Trí Văn là ngồi thiền, hoặc là anh chỉ ăn chay những ngày đặc biệt.

Giang Sam suy nghĩ một chút hôm nay không phải ngày đặc biệt gìcậu không thể làm gì khác hơn là không nghĩ cái vấn đề này nữa.

Mà không biết những việc kế tiếp, cậu liền thoáng khẩn trương, cậu cảm thấy được Tống Trí Văn nói ngủ trưa e rằng cũng không chỉ là đơn thuần ngủ.

Tống Trí Văn tự mình đẩy ra cánh cửa chạm trổ hoa văn, phát hiện Giang Sam đang nhìn vườn hoa nhỏ cạnh núi giả, liền nói: “Vào đi.”

“Vâng.”

Từ ngữ khí có chút cấp thiết của Tống Trí Văn, Giang Sam cảm thấy được anh ước chừng là thật muốn thân thiết mà không chỉ là dẫn đường. Không phải, anh chắc sẽ vì cậu giới thiệu một chút lai lịch phong cảnh, hoặc là cho người hầu dẫn cậu lại đây.

Giang Sam theo Tống Trí Văn vào phòng, Tống Trí Văn quay người đóng cửa lại , Giang Sam lúc này không thể không xác định tiếp đó sẽ phát sinh chuyện gì, thời điểm Tống Trí Văn thân thủ kéo tay cậu, cậu cũng tùy ý anh lôi đi, Tống Trí Văn dựa sát vào cậu, cúi đầu hôn môi cậu một cái, Giang Sam trên mặt nổi lên một tia đỏ ửng, hơi hạ mắt xuống, biểu thị như vậy cũng rất rõ ràng, cậu không có ý cự tuyệt.

Tống Trí Văn thế là kéo cậu nằm lên tấm thảm hoa dưới đất bên trong phòng ngủ, gian phòng rất rộng lớn, ở gần cửa sổ có một chiếc giường bằng gỗ tử đàn thời La Hán, mặt trên bày gối thêu tơ lụa màu đỏ tím, từ giường La Hán đi đến lại là một cái giá đặt hoa, mặt trên bày một chậu phong lan xinh đẹp, còn có một cây Trương Tiểu Hồng bàn tròn, bên trên phủ khăn trải bàn, có một bộ đồ uống trà đào bằng sứ, phía dưới có hai cái ghế tròn, trừ những thứ này, còn có tủ bát, bức bình phong, giá Đa Bảo, mà rõ ràng nhất, vẫn là chiếc giường lớn, giường loại này Giang Sam chỉ từng thấy ở trong bách khoa toàn thư phần giảng gia cụ, cậu nhớ tới gọi là “giường cất bước”, khu vực Giang Nam đầu thời Thanh, thời điểm gia đình giàu có gả con gái, liền đúc một cái giường như thế, cái giường này là đồ cưới rất quan trọng.

Cho dù là thời cổ đại, cũng có rất ít loại giường này xuất hiện.

Cánh cửa chạm trổ hoa văn tinh mỹ cùng thành giường, bên trong bày ra tấm thảm vàng nhạt thêu hoa văn đất đai, có một cái đèn gốm sứ đặt trên ngăn tủ đầu giường, trên giường đồ dùng đều giống nhau một màu đỏ sắc tím thêu hoa văn, sắc xanh lam mang theo tĩnh lặng liền mơ hồ hiện ra, màu đỏ thì lại rất tươi tắn, loại phối hợp này, không phải vật liệu cao cấp nhất cùng công phu, chỉ sợ sẽ không đẹp đẽ như thế.

Tống Trí Văn phát hiện Giang Sam đang nhìn chiếc giường, liền nở nụ cười, theo dõi cậu nói: “Trước phải tắm rửa sao?”

Giang Sam cũng cười, cười đến có chút ngại ngùng, “Ừm, tốt. Không biết có áo ngủ có thể dùng một lát hay không?”

Tống Trí Văn đi tới một bên tủ quần áo mở ra cánh cửa, từ bên trong lấy ra hai cái áo tắm, sau đó đối Giang Sam nói: “Tiểu Giang, lại đây, buồng tắm ở chỗ này.”

Giang Sam đi nhanh qua, cậu nhìn thấy Tống Trí Văn lấy hai cái áo tắm, liền cảm thấy anh có thể sẽ cùng mình tắm rửa, nhưng thực ra cậu không quá thích cùng người khác tắm rửa.

Bất quá cậu không bày tỏ ra ngoài, theo Tống Trí Văn đi qua bức bình phong, phát hiện phía sau có động thiên khác, sau cánh cửa chính là một gian buồng tắm lớn, tuy rằng nơi nơi đều là cổ kính, mà căn phòng tắm này lại phi thường hiện đại.

Vừa có buồng tắm vừa có vòi hoa sen, còn có một cái bồn tắm mátxa không nhỏ.

Tống Trí Văn đem áo tắm của hai người treo ở một bên móc, y liền tự nhiên cởi quần áo ra, Giang Sam nhìn anh từng viên nút buộc một cởi xuống áo sơ mi, lộ ra nửa người trên, Tống Trí Văn vóc người rất tốt, không gầy không mập, cũng không nhìn thấy vết tích bắp thịt tập luyện quá, mà Giang Sam biết anh khí lực đặc biệt lớn, anh là loại trời sinh bắp thịt cân xứng, không dễ dàng mập mạp, hình thể rất đẹp. Giang Sam chính mình không thích cơ bắp trập trùng, thô kệch, cảm thấy tăng lên quá không phù hợp thẩm mỹ của cậu.

Giang Sam nhìn mà mặt đỏ tim đập, đứng ở nơi đó không nhúc nhích.

Tống Trí Văn thì lại giương mắt liếc nhìn cậu, Giang Sam thế là nhanh chóng thay đổi tầm mắt, đem sơ mi rộng lớn trên người mình cởi bỏ, thời điểm muốn cởi quần, Tống Trí Văn đã lại gần, y cúi đầu hôn môi Giang Sam, tay lại đè lên tay Giang Sam đang tháo nút quần, âm thanh đã có chút khàn khan: “Ta đến đây đi.”

Giang Sam trầm thấp “Ừ” một tiếng, theo Tống Trí Văn hôn môi không tự chủ được hướng về sau dựa vào tường gạch sứ, cảm giác gạch sứ mát mẻ làm cho hắn hơi rùng mình một cái.

Tống Trí Văn hôn trong ôn nhu mang theo nhiệt tình khát cầu, đầu lưỡi y quét sạch lấy vòm miệng của cậu, làm cho cậu không thể không mở miệng tiếp thu, tay thì lại nâng lên vòng lấy cổ Tống Trí Văn, không cho anh rời đi.

Tay Tống Trí Văn tháo quần cậu, thời điểm mở ra dây kéo, ngón tay của anh quét qua quần lót của cậu, điều này làm cho Giang Sam không tự chủ thở hổn hển một chút, chỉ cảm thấy một luồng điện từ thân dưới đánh thẳng vào tâm trí, toàn thân đều đã tê rần.

Tống Trí Văn trằn trọc mút lấy đầu lưỡi cậu, lại khẽ cắn bờ môi cậu, ngón tay thì lại đặt ở háng cậu, không ngừng gãi chỗ kia của cậu cùng bao tinh hoàn, Giang Sam chân đều mềm nhũn, đem Tống Trí Văn ôm càng chặt hơn, Tống Trí Văn vẫn luôn mò mẫm thứ dưới than cậu đã sớm cứng rắn như sắt, đỉnh chảy ra chất lỏng đem quần lót ẩm ướt một mảng, y lúc này dời đi trận địa, đem quần bò cậu kéo xuống, bàn tay vò lấy bờ mông cong mẩy của cậu.

Giang Sam chỉ cảm thấy tim muốn nhảy ra ngoài, ửng đỏ đầy mặt, tay không ngừng xoa gãi phần lưng Tống Trí Văn, lại sờ về phía hông của anh, dùng thân dưới đi ma sát phía dưới của Tống Trí Văn.

Tống Trí Văn từ cằm của cậu hôn đến gáy của cậu, nới nhẹ cắn liếm láp hầu kết cậu, Giang Sam chỉ cảm thấy bị anh dằn vặt phát điên rồi, hậu huyệt thậm chí không tự chủ co rút lại, đem ngón tay Tống Trí Văn miễn cưỡng cuốn chặt lấy, Tống Trí Văn trong mắt mang theo ý cười, liền cắn môi Giang Sam một cái, âm thanh khàn khàn nói: “Tắm liền cho em.”

Giang Sam lúc làm tình rất ít nói chuyện, cậu đem quần Tống Trí Văn kéo xuống, Tống Trí Văn mặc quần tây, rất nhanh liền cởi bỏ, cậu mặc quần bò nên có điểm vướng víu, cậu không thể không dùng đầu đặt lên vai Tống Trí Văn, sau đó mới một chân đứng mà đem quần kéo xuống, cậu cúi đầu đúng lúc thấy nửa người dưới của Tống Trí Văn đã cao cao đứng lên, thô to, tinh thần sáng láng, điều này làm tâm tình cậu càng them khuấy động, vốn là đã không nhịn được, lúc này càng không thể chờ đợi được nữa muốn anh tiến vào mình.

Giang Sam cắn răng nhẫn nhịn ham muốn, Tống Trí Văn rất săn sóc, y nâng đầu Giang Sam hôn một cái ở lỗ tai của cậu, nói: “Tôi đi tắm trước.”

Giang Sam ừ một tiếng, Tống Trí Văn buông cậu ra, qua bên bồn tắm mở ra vòi nước, dòng nước ấm áp từ trong miệng bạch hạc chảy vào bồn tắm, y ngồi ở bên bồn tắm xem Giang Sam đem quần để trên lan can rồi đi tới.

Giang Sam ngồi ở bên cạnh Tống Trí Văn, ôm lấy bờ vai của anh hôn anh, lại đưa tay mò dưới thân anh, nam căn Tống Trí Văn liền ở trong tay của cậu lớn lên một ít, nước đã nhiều hơn, Tống Trí Văn đem Giang Sam kéo vào trong bồn tắm, nửa đặt ở trên người y liếm láp ***g ngực của cậu, đầu nhũ Giang Sam đã sớm rất dựng đứng lên, lúc này bị y liếm mê say liền cắn, cảm giác hơi đau cùng tê dại làm kích thích đầu óc của cậu với thân thể, cậu không khỏi khẽ rên một tiếng, lúc này, ngón tay Tống Trí Văn đã dọc theo rãnh đùi đâm vào hậu huyệt cậu, Giang Sam liền có thể cảm nhận được phía sau của mình không ngừng co rút lại lấp kín ngón tay của anh.

Cậu hơi ngượng ngùng mà trầm thấp nói: “Bẩn, để em tự mình làm đi.”

Tống Trí Văn liền nói: “Không có chuyện gì.”

Bình Luận (0)
Comment